Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1771: Chương 1771: Có một từ gọi là nhiều. ​




Khi Vương Tử Quân ngẩng đầu lên sắp xếp, lúc này Sầm Vật Cương đang đứng bên cạnh một ô cửa sổ trong văn phòng thường ủy tỉnh ủy, lão lặng lẽ nhìn thấy tất cả.

Vẻ mặt Sầm Vật Cương rất bình thường, sau khi xe bên dưới chạy đi thì lão quay sang nói với Phương Anh Hồ ở sau lưng mình: - Thư ký trưởng Anh Hồ, anh cho ra ngoài một thông báo, sau này tỉnh ủy đi xuống địa phương tổ chức hội nghị đều phải theo hình thức như thế này.

Phương Anh Hồ đứng sau lưng Sầm Vật Cương nghe bí thư Sầm phân phó mà có chút do dự, sau đó mới trầm giọng nói: - Bí thư, ngày hôm trước phía ủy ban nhân dân tỉnh có đưa sang những điều lệ chỉnh đốn kỷ luật tương quan, lúc này đang đặt lên bàn làm việc của ngài.

- Vây thì tốt. Sầm Vật Cương nở nụ cười nói: - Trước kia tôi không chú ý ở phương diện này, cảm thấy đó là chuyện nhỏ không cần quan tâm, nên đặt tâm tư chủ yếu lên phương diện phát triển Mật Đông. Nhưng hôm nay khi nhìn phương thức xuất hành của chủ tịch Vương, tôi cảm thấy chúng ta không nên thả lỏng.

Phương Anh Hồ do dự giây lát rồi cười nói: - Bí thư, trong tỉnh còn có nhiều chuyện, ngài còn căn bản thiếu thời gian cho chuyện đại sự, thế nên những chuyện vặt liên quan đến kỷ luật cứ giao cho bọn họ là đươc.

Sầm Vật Cương cười cười nói: - Được rồi, không nói đến phươn diện này nữa, vì việc nhỏ tôi cũng phải xem xét xử lý. Đồng thời anh đến phòng nghiên cứu chính sách xem thử, để xem bọn họ có ý kiến gì hay cần đóng góp hay không.

- Vâng, bí thư. Phương Anh Hồ đồng ý một tiếng, sau đó nhìn Sầm Vật Cương và thấy lãnh đạo không nói gì, thế là chuẩn bị rời đi.

- Thư ký trưởng Anh Hồ, anh nên gọi điện thoại cho Đồ Phấn Đấu, để anh ấy lập tức quay lại thành phố Linh Long làm tốt công tác lần này. Sầm Vật Cương ngồi trên ghế sa lông dùng giọng nghiêm túc nói: - Thành phố Linh Long có thành tích cao, tất cả là của anh ấy, bây giờ ở Linh Long tổ chức hội nghị xây dựng đô thị, anh ấy còn chạy đi đâu nữa?



- Bí thư Đồ, vừa rồi mới liên hệ với người ở đường cao tốc, bọn họ nói năm phút nữa xe của chủ tịch Vương sẽ đi ra đường cao tốc. Trong phòng làm việc của Đồ Phấn Đấu, phó thư ký trưởng Triệu Tín Liên khẽ mở miệng báo cáo.

Đồ Phấn Đấu ừ một tiếng, sau đó nói với Triệu Tín Liên: - Anh đi thông báo cho các vị lãnh đạo, nói là năm phút sau tập hợp ở cổng.

Triệu Tín Liên đồng ý một tiếng rồi rời khỏi phòng làm việc của Đồ Phấn Đấu, dù sao thì bí thư và chủ tịch đang trò chuyện với nhau, hắn cũng không dám ở lại lâu.

- Anh Miêu, nói thật thì tôi cũng không muốn tham gia hội nghị lần này, vì phương diện xây dựng đô thị thuộc về ủy ban nhân dân thành phố, anh báo cáo là được. Thế nhưng tôi về tỉnh bị bí thư Sầm mắng cho một chặp, lại để cho thư ký trưởng gọi điện thoại cho tôi, nếu như không có bí thư Sầm, tôi cũng không về đây chịu khổ.

Miêu Dược Hổ hít vào một hơi thuốc, sau đó mới cười nói: - Bí thư Đồ, bí thư Sầm đây cũng là vì ngài, dù sao thì báo cáo xin chỉ thị về ngài đã được đưa lên trung ương, bí thư Sầm đang làm tất cả công tác, bây giờ ngài nên ổn định vững vàng, không thể làm cho sự việc thêm phức tạp.

- Hơn nữa anh ấy đến không phải ca tụng công đức cho chúng ta, mở rộng kinh nghiệm xây dựng đô thị của chúng ta sao?

Đồ Phấn Đấu cười cười, trên mặt có vài phần tự đắc: - Thành phố Linh Long chúng ta là số một ở phương diện xây dựng đô thị, nếu anh ta muốn mở hội nghị xây dựng đô thị ở thành phố khác thì cần phải dày mặt hơn mới được.

- Anh nói rất đúng, mở hội nghị xây dựng đô thị ở thành phố Linh Long chính là làm cho chúng ta nở mày nở mặt, tôi cũng không cần phải giận dỗi gì ở phương diện này. Đồ Phấn Đấu nói đến đây thì chợt nói: - Cũng nên có chuẩn bị kỹ càng cho hội nghị lần này, không nên xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

- Bí thư cứ yên tâm, lần này tôi đã kiểm tra hai lượt, tuyệt đối không có vấn đề gì xảy ra. Miêu Dược Hổ vỗ vỗ ngự cười đảm bảo với Đồ Phấn Đấu.

Miêu Dược Hổ khẽ gật đầu, khi hai người đi ra khỏi phòng, lúc này điện thoại của Đồ Phấn Đấu chợt vang lên. Đồ Phấn Đấu quay đầu đi tiếp điện thoại, Miêu Dược Hổ thì sải bước xuống lầu.

Khi Miêu Dược Hổ đi xuống dưới lầu thì nơi đây đã có không ít người tập trung lại, khi thấy Miêu Dược Hổ thì có nhiều người chào hỏi. Miêu Dược Hổ căn bản mỉm cười đối với những người vây quanh mình.

Nhưng sau khi hàn huyên với người khác được hai câu thì Miêu Dược Hổ không khỏi nhìn phó chủ tịch thường ủy Vưu Kim Đỉnh ở bên cạnh rồi nói: - Chủ tịch Vưu, phía bên kia bố trí thế nào rồi?

- Chủ tịch cứ yên tâm, tuyệt đối không có vấn đề. Vưu Kim Đỉnh sờ lên mặt rồi cười ha hả nói.

- Tôi tuyệt đối yên tâm với công tác của anh, lần này chúng ta tổ chức hội nghị không những là một khẳng định cho thành phố, đây còn là một cơ hội quan trọng cho bí thư Đồ, cũng đừng có ai để xảy ra vấn đề ở sự kiện này, có biết không? Miêu Dược Hổ nhìn bộ dạng Vưu Kim Đỉnh có vài phần cợt nhả, hắn không khỏi có chút bực mình. Tuy Vưu Kim Đỉnh ở trước mặt hắn khá thành thật, thế nhưng hắn biết rõ xưa nay Vưu Kim Đỉnh luôn đi gần Đồ Phấn Đấu.

Miêu Dược Hổ là chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, lại có quan hệ không tệ với Đồ Phấn Đấu, thế nhưng thật lòng thì hắn cũng không mong thuộc hạ của mình đi quá gần với Đồ Phấn Đấu. Hơn nữa Vưu Kim Đỉnh cũng không phải là phó chủ tịch bình thường.

Vưu Kim Đỉnh cũng không tỏ ra sợ hãi với bộ dạng nghiêm túc của Miêu Dược Hổ, hắn vẫn mỉm cười nói: - Chủ tịch, tôi hiểu rõ tầm quan trọng của sự việc nay, bí thư sẽ tiến lên một bước, đây là niềm kiêu ngạo của thành phố Linh Long. Hơn nữa chỉ cần bí thư Đồ tiến lên thêm một bước thì tương lai là vô hạn, sau này thành phố chúng ta còn cần chủ tịch ngài chủ trì công tác.

Miêu Dược Hổ nhìn gương mặt tươi cười của Vưu Kim Đỉnh mà không khỏi cảm thấy thư thái hơn một chút. Hắn hiểu rõ câu nói mù mờ của Vưu Kim Đỉnh vừa rồi, chỉ cần Đồ Phấn Đấu là thường ủy tỉnh ủy, như vậy thời gian mà Đồ Phấn Đấu dạo chơi ở thành phố Linh Long sẽ không còn quá lâu. Khi đó Miêu Dược Hổ hắn sẽ tiến lên thế chỗ của Đồ Phấn Đấu, tất nhiên sẽ là người nối tiếp tương lai phát triển mạnh mẽ sau này.

Người này xem ra cũng hiểu vấn đề.

- Được rồi, không nói ra những lời vô căn cứ như vậy, bây giờ nhiệm vụ của anh là làm tốt công tác tiếp đãi, như vậy tôi và bí thư Đồ sẽ phải cám ơn anh. Miêu Dược Hổ còn muốn phân phó vài lời với Vưu Kim Đỉnh, lúc này chợt thấy vài vị cán bộ lão thành của khối mặt trận tổ quốc đi đến. Hắn do dự giây lát rồi nở nụ cười tiến lên chào đón

Vưu Kim Đỉnh cũng không tiến lên nghênh đón, hắn mặc dù vỗ ngực rất mạnh mẽ với Miêu Dược Hổ, thế nhưng sau khi Miêu Dược Hổ rời đi thì hắn lại nhanh chóng đi nơi khác. Hắn vừa đi vừa gọi điện thoại cho một dãy số quen thuộc.

Sau khi đầu dây bên kia vang lên giọng nói chào hỏi của Lỗ Đỉnh Thành, Vưu Kim Đỉnh chợt trầm giọng nói: - Anh Lỗ, tôi nói cho anh biết hội nghị bàn về phương diện xây dựng đô thị sắp được cử hành, anh ở bên kia cũng đừng để phát sinh vấn đề. Bây giờ là thời điểm mấu chốt của bí thư Đồ, nếu như ai để xảy ra vấn đề, như vậ anh ấy sẽ nổi giận với người đó.

- Ha ha ha, chủ tịch Kim Đỉnh của tôi ơi, chuyện này thì thì anh cứ yên tâm, hạng mục của công ty chúng tôi tuyệt đối không có vấn đề. Vì phối hợp tốt với công tác của anh, ngày hôm qua tôi có tìm hai đơn vị du lịch, nói là đi đến Quế Lâm du lịch. Hì hì, là đi máy bay, thế nên gọi điện thoại sẽ không liên lạc được. Lỗ Đỉnh Thành nói, giọng điệu có vài phần tranh công.

Tuy Lỗ Đỉnh Thành không nói ai là người đi đến Quế Lâm du lịch, thế nhưng Vưu Kim Đỉnh căn bản hiểu rõ, hắn cười cười nói: - Như vậy là rất tốt, phải xử lý mâu thuẫn, không nên áp dụng thủ đoạn cưỡng chế, đối với những vấn đề khác biệt, chúng ta cần phải cho ra những phương thức thihcs hợp hơn.

- Chủ tịch, tôi căn bản ngộ ra nhiều điều từ chỉ thị của ngài. Lỗ Đỉnh Thành nói đến đây thì cười hì hì nói: - Tuy bỏ ra chút tiền nhưng giải quyết được vấn đề, tôi cảm thấy như vậy là rất đáng giá.

Vưu Kim Đỉnh cười cười xem như thừa nhận lời nói của Lỗ Đỉnh Thành, hắn đang chuẩn bị cúp điện thoại thì chợt khẽ nói: - Đặc biệt là thôn Trương Trang càng thêm chú ý, có biết không?

- Điều này thì chủ tịch Vưu cứ yên tâm, bên kia sẽ không có chuyện gì. Lỗ Đỉnh Thành trả lời cực kỳ kiên quyết và khẳng định, thái độ này làm cho Vưu Kim Đỉnh cảm thấy hài lòng.

Vưu Kim Đỉnh đặt điện thoại xuống, thầm nghĩ sau này sẽ nhất định yêu cầu nghiêm khắc hơn một chút. Chuyện bên phía thôn Trương Trang thật sự làm cho người ta nhìn vào mà giật mình.

Khi Vưu Kim Đỉnh hạ quyết tâm thì thấy đám người đang vây quanh bốn phía bên cạnh Miêu Dược Hổ bắt đầu đi về phía cầu thang. Không cần nhìn thì hắn cũng biết Đồ Phấn Đấu đang đi xuống. Tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội được gia tăng tiếp xúc với Đồ Phấn Đấu, thế nên nhanh chóng đi về phía Đồ Phấn Đấu.

Khi Vưu Kim Đỉnh đi đến bên cạnh Đồ Phấn Đấu, lúc này Đồ Phấn Đấu đang trò chuyện với vài vị lãnh đạo mặt trận tổ quốc thành phố Linh Long. Khi thấy Vưu Kim Đỉnh đi đến thì Đồ Phấn Đấu không khỏi nói: - Chủ tịch Vưu, lần này anh là nhân vật chính, bây giờ các vị lãnh đạo thành phố khác và lãnh đạo chủ quản đều đã đến, anh cũng không nên làm cho thành phố chúng ta mất mặt được.

- Xin bí thư Đồ cứ yên tâm, công tác xây dựng đô thị của thành phố Linh Long chúng ta căn bản có thể chống lại khảo nghiệm. Vưu Kim Đỉnh đi đến bên cạnh Đồ Phấn Đấu rồi dùng giọng đảm bảo nói.

Đồ Phấn Đấu khẽ cười rồi nói với Miêu Dược Hổ: - Chủ tịch Vương có lẽ là sắp đến, chúng ta nên làm theo quy củ.

Vưu Kim Đỉnh nhanh chóng tìm được vị trí của mình, sau đó ánh mắt rơi lên người Đồ Phấn Đấu. Hắn nhìn gương mặt có chút đông cứng của Đồ Phấn Đấu, thế là không khỏi thầm nghĩ: "Bí thư Đồ căn bản là không tình nguyện với phương diện tiếp đón này!"

Khi Vưu Kim Đỉnh đang thầm nghĩ như vậy, có hai chiếc Toyota Coaster chạy vào trong khu văn phòng thị ủy Linh Long. Khi chiếc xe đầu tiên dừng lại, Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ nhanh chóng tiến lên nghênh đón.

Cửa xe tự động mở ra, Vương Tử Quân với nụ cười vui vẻ đi xuống. Khi nhìn thấy Đồ Phấn Đấu duỗi hai tay ra, Vương Tử Quân cũng nhanh chóng duỗi tay ra.

- Chủ tịch Vương, chào mừng anh đến thành phố Linh Long chỉ đạo công tác. Đồ Phấn Đấu mặc dù sau lưng không nói gì tốt cho Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ Vương Tử Quân đến thành phố Linh Long, những gì hắn nên làm thì cũng phải thành thật làm cho tốt.

Vương Tử Quân vừa bắt tay với Đồ Phấn Đấu vừa cười nói: - Đồng chí Phấn Đấu, anh nói như vậy là sai rồi, hôm nay tôi đến cũng không phải là chỉ đạo công tác, hôm nay tôi đến để xem xét những kinh nghiệm tiên tiến trong công tác xây dựng đô thị của các anh.

- Mong chủ tịch Vương yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nói ra rõ ràng, căn bản cho ra một chút tham khảo với các nơi khác, cũng muốn nhân cơ hội này nhận được sự giúp đỡ của các thành phố khác, mong mọi người chỉ ra những sai lầm còn tồn đọng.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn bắt tay với Miêu Dược Hổ ở bên cạnh Đồ Phấn Đấu: - Chủ tịch Dược Hổ, hôm nay hội nghị xây dựng đô thị được chuẩn bị thế nào rồi?

- Chủ tịch Vương, chúng tôi vẫn sắp xếp theo nguyên tắc, chúng tôi chia hội nghị làm hai bộ phận, lúc đầu sẽ đi thăm các hạng mục công trình, sau đó mới bắt đầu họp. Miêu Dược Hổ nói đến đây thì nhìn về phía một hàng xe công cộng cách cổng văn phòng thị ủy không quá xa nói: - Vì chứng thực yêu cầu tiết kiêm chi phí của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, lần này chúng tôi điều động một đội ngũ xe công cộng cho hoạt động thăm viếng.

Vương Tử Quân nhìn hàng xe bên kia mà cười cười nói: - Rất tốt, bí thư Đồ, có phải là các đồng chí các thành phố khác đã đến rồi cả chứ? Nếu như đã đến đông đủ, bây giờ chúng ta lên xe thôi.

- Chủ tịch, vừa rồi tôi đã yêu cầu văn phòng làm công tác thống kê, các vị lãnh đạo các thành phố đang chờ trong phòng họp.

Dưới ánh mặt trời vàng rực, từng chiếc xe chậm rãi chạy vào rồi ra khu văn phòng thị ủy, tất cả chạy về phía công trình xây dựng ở phía sau xe dẫn đường.

- Phương diện sử dụng tài chính phải dân chủ, lấy tài chính làm cơ sở để đẩy mạnh phát triển, thành phố Linh Long chúng tôi thực hành theo đúng như chỉ thị tinh thần của ủy ban nhân dân thành phố ở phương diện xây dựng đô thị, cố gắng nghĩ tất cả biện pháp để đảm bảo lợi ích của quần chúng là cao nhất. Hơn nữa ở phương diện đền bù cho dân cũng là một vấn đề khó khăn, chúng tôi cần phải giải quyết phương diện sắp xếp nơi ở, vấn đề dưỡng lão và lương hưu, cố gắng chăm lo cho nhân dân, hơn nữa còn giải quyết các vấn đề liên tục phát sinh khi đẩy mạnh công tác xây dựng... Trong một công trình kiến trúc, Vương Tử Quân nhìn công trường hăng say công tác, bên tai lại vang lên giọng điệu nói về kinh nghiệm công tác của thi phương hiểu Linh Long.

- Sau khi hạng mục này được xây dựng xong thì nhân dân có được lợi gì? Vương Tử Quân chỉ về khu vực phía trước rồi trầm giọng hỏi.

- Chủ tịch Vương, thông qua phương án cải tạo lần này, những người dân của thôn Lưu Trang sẽ có được một khu dân cư vài trăm ngàn mét vuông, còn có một khu thương mại tám mươi ngàn mét vuông. Như vậy không những cải thiện được hoàn cảnh của thôn, còn giải quyết được vấn đề cuộc sống của bọn họ. Theo đánh giá sơ bộ của chúng tôi, chỉ cần tám mươi mét vuông khu thương mại kia được cho thuê, như vậy tiền lời mỗi năm về tay người dân trong thôn cũng là con số không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.