Vương Tử Quân khẽ gật đầu, nụ cười trên mặt dần linh hoạt trở lạ.
Đồ Phấn Đấu luôn ở bên cạnh Vương Tử Quân thế nhưng rất ít mở miệng, nhiệm vụ giảng giải được giao cho Miêu Dược Hổ. Hắn cho ra một tư thái rất cao, những người hiểu rõ ân oán giữa hắn và Vương Tử Quân lại sinh ra ý nghĩ khác.
Sau khi tham quan một lượt thì xe lại khởi động, trước khi xe chạy đi thì nhân viên công tác đã đem tin tức truyền ra ngoài, thế nên đám người Vương Tử Quân còn chưa đi đến địa điểm tiếp theo, những nơi này đã được trang hoàng cực kỳ kỹ càng.
Mặc dù chạy trên xe công cộng thế nhưng công trình giao thông của thành phố Linh Long là khá tốt, hơn nữa bây giờ còn là mùa xuân, thế nên người ngồi trên xe cũng không cảm thấy nóng.
- Chủ tịch Vương, chúng tôi đã có quy hoạch sơ bộ về phương diện xây dựng đô thị, chuẩn bị dùng thời gian ba đến năm năm để tiến hành cả tạo thống nhất, se có năm ngàn héc ta đất được sử dụng tiếp theo để thành phố Linh Long thực hiện bước lấy đà mạnh mẽ. Miêu Dược Hổ khẽ nháy mắt ra hiệu với Đồ Phấn Đấu ở bên cạnh mình, tỏ ý cho Đồ Phấn Đấu báo cáo.
Đồ Phấn Đấu thấy nhưng cũng không tiếp lời, hắn chỉ ngồi bên cạnh Vương Tử Quân mỉm cười nhưng không tham gia đối thoại.
Vương Tử Quân đến thì Đồ Phấn Đấu căn bản có một loại thái độ chính là không nói lời nào, thế nhưng ở phương diện biểu hiện thì ngược lại, anh không thể nổi giận mà phải tươi cười như hoa, nếu như anh biểu hiện sự tức giận, anh rõ ràng là một cán bộ lãnh đạo chưa trưởng thành chính trị.
Đồ Phấn Đấu chỉ cần nói đây là công tác của ủy ban nhân dân thành phố, tôi cũng nên cho đồng chí Miêu Dược Hổ thời gian biểu hiện, như vậy thì người ta sẽ không nói gì nữa. Nhưng thái độ thực tế của hắn lại làm cho người ta sinh ra cảm giác giống như đứng từ xa nhìn vào mà không tiếp cận.
Vương Tử Quân không thấy rõ cái nháy mắt của Miêu Dược Hổ, thế nhưng lúc này hắn không thể không quan tâm đến câu nói của Miêu Dược Hổ. Sau khi Miêu Dược Hổ nói một lượt về phương diện xây dựng đô thị, hắn chỉ về phía một con đường rẽ ở phía trước rồi nói: - Vừa rồi tôi có xem qua bản đồ, chỗ đó cũng là công trường xây dựng, chúng ta đi sang bên đó xem.
Yêu cầu của Vương Tử Quân làm cho Miêu Dược Hổ có chút sững sốt, hắn nhanh chóng nhìn sang Đồ Phấn Đấu. Đồ Phấn Đấu cũng không có chuẩn bị, thế nhưng hắn là bí thư thị ủy Linh Long, hắn căn bản cực kỳ tin tưởng vào công tác xây dựng đô thị dưới sự lãnh đạo của mình. Lúc này hắn thấy Miêu Dược Hổ không đối phó nổi, thế là cười nói: - Chủ tịch Vương nói đến thôn Trương Trang sao? Chúng ta đi sang đó kiểm tra.
Đồ Phấn Đấu lên tiếng, tài xế vốn còn chưa quyết định đi đâu, bây giờ nhanh chóng thay đổi phương hướng. Hắn là tài xế xe buýt trong thành phố, hắn căn bản đã từng chở rất nhiều vị khách, thế nhưng chưa từng chở vị lãnh đạo nào có cấp bậc cao.
Hôm nay có nhiều vị lãnh đạo ngồi trên xe, hơn nữa vị trí chính giữa chính là chủ tịch Vương mà hắn cực kỳ có cảm tình. Mặc dù hắn không được đối thoại với chủ tịch Vương, thế nhưng hắn là một người làm công từ nông thôn ra thành phố, hắn căn bản cực kỳ cảm kích những việc làm của vị chủ tịch tỉnh này.
Khi đó việc học của con vì gia đình không có hộ khẩu ở thành phố Linh Long mà chính hắn căn bản không thể ngủ được. Dựa theo quy định thì phải đóng góp không ít tiền.
]Nếu không còn lựa chọn nào khác thì hắn phải đưa con về với ông bà, thế nhưng sau đó lại nhận được tin tức tốt, chủ tịch Vương mới đến nhận công tác quan tâm đến phương diện nhập học của con em lao động, tỉnh Mật Đông cũng vì chỉ thị của chủ tịch Vương mà đầu tư khá nhiều tiền của xây dựng trường học.
Lúc đó hắn căn bản cũng nhận được nhiều lợi ích, con gái căn bản được vào học trong trường tiểu học trọng điểm của thành phố mà không cần tốn chút công sức nào. Hắn nhìn con gái mỗi ngày vui vẻ đi học, hắn không khỏi muốn cảm tạ vị chủ tịch tỉnh bình dân kia.
Vì vậy lần này được giao nhiệm vụ chở đoàn lãnh đạo đi khảo sát các công trình xây dựng, hắn có vài phần không tình nguyện. Dù sao thì công ty trả tiền không phải rất cao, lại không thể không đến. Thế nhưng khi hắn thấy gương mặt của chủ tịch Vương thì không khỏi có chút kích động.
Đời này được một lần làm tài xế cho chủ tịch Vương, cho dù không nhận được xu nào cũng đáng.
Vương Tử Quân tất nhiên không biết rõ ý nghĩ của tài xế, sau khi xe dừng lại thì mọi người đi xuống. Khi Vương Tử Quân xuống xe, lúc này Vưu Kim Đỉnh ở trên chiếc xe buýt phía sau đã cực kỳ căng thẳng.
Trước đó Vưu Kim Đỉnh sắp xếp hành trình và bỏ qua thôn Trương Trang, nhưng bây giờ sự việc lại biến đổi, chính mình cố gắng bỏ qua thôn Trương Trang nhưng Vương Tử Quân lại căn bản không đi theo con đường được sắp xếp sẵn, đây không phải cố ý làm xấu mặt tôi sao?
Chẳng lẽ hôm nay Vương Tử Quân muốn tìm được vấn đề sao? Vưu Kim Đỉnh nghĩ như vậy mà không khỏi cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi như tắm. Thế nhưng hắn vẫn cố gắng bày ra bộ dạng bình tĩnh, còn giới thiệu với các vị phó chủ tịch các thành phố khác đi bên cạnh mình.
- Chủ tịch, thôn Trương Trang chính là một thôn rộng lớn, có ba nghìn dân, là công trường xây dựng lớn nhất thành phố Linh Long. Vì sắp xếp chỗ ở cho nhân dân một cách thích đáng, chúng tôi chọn chính sách cải tạo thôn, bây giờ khu nhà an trí cho nhân dân đã được hoàn thành. Miêu Dược Hổ nói, sau đó chỉ vào một khu nhà sáu tầng nói với Vương Tử Quân: - Đối với phương diện sắp xếp chỗ ở cho dân, chúng tôi quan tâm đến ý nguyện của dân trong thôn. Sau khi nghiên cứu, chúng tôi cảm thấy nên xây dựng một khu nhà cao tầng.
Vương Tử Quân gật đầu, hắn nhìn từng dãy nhà, trong lòng không khỏi nghĩ đến những tình huống mà Trương Bản Tiến phản ánh. Nếu như tình huống là thật, như vậy nơi đây sẽ có rất nhiều vấn đề.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chúng ta đi lên xem thế nào.
Các khu nhà đã được xây dựng hoàn thiện, thế cho nên cũng không còn nhiều người ở lại lao động. Khi Vương Tử Quân đi đến, có vài người quản lý tiến lên nghênh đón. Vưu Kim Đỉnh nghe nói Vương Tử Quân muốn đi lên xem, hắn không khỏi nói với một người đàn ông cao lớn phía bên kia: - Quản lý Trương, anh đưa chúng tôi đi lên lầu xem xét.
- Các vị lãnh đạo, mời các vị đi bên này. Quản lý Trương nhìn nhóm người Vương Tử Quân đang đi đến, hắn có chút khõ xử, thế là không khỏi lên tiếng: - Các vị lãnh đạo, lúc này công trường phía trước còn chưa hoàn thiện, lên xem cũng không dễ dàng, không bằng chúng ta đến những công trình đã hoàn thiện để xem xét một chút.
Sau khi nói chuyện thì quản lý Trương muốn đưa nhóm Vương Tử Quân đi đến bên kia.
Vương Tử Quân cảm thấy như thế này căn bản không có ý nghĩa, thế là hắn không khỏi cười cười nói: - Công trình đã được xây dựng xong, chúng tôi đi lên cũng không có vấn đề, anh cứ bận rộn công tác của mình đi, tôi đưa bọn họ tùy tiện đi thăm thú vài nơi
Vưu Kim Đỉnh căn bản là mồ hôi chảy ra như mưa, lúc này hắn cực kỳ căng thẳng, thế là cắn răng trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, tôi đã từng đi qua bên kia xem xét, cầu thang còn chưa được làm xong, có nhiều nguy hiểm. Lần trước khi qua đó giám sát thì có một vị đồng chí trẻ tuổi thiếu chút nữa rơi xuống cầu thang, chúng ta cũng đừng nên...
Vương Tử Quân nhìn Vưu Kim Đỉnh ngăn trước mặt mình, hắn cũng không lên tiếng, chi đi về phía trước. Vưu Kim Đỉnh cảm thấy rất xấu hổ, hắn còn định khuyên hai câu, thế nhưng vẫn phải ngậm mồm lại.
- Anh Vưu, chủ tịch Vương muốn kiểm tra tình huống xâ dựng cụ thể của thành phố Linh Long, đây là sự coi trọng giúp đỡ với công tác của chúng ta, anh nên sắp xếp vài người chú trọng công tác an toàn là được. Đồ Phấn Đấu nhìn Vương Tử Quân tiến lên thì không khỏi khoát tay với Vưu Kim Đỉnh, sau đó sải bước đi theo Vương Tử Quân.
Lúc này mồ hôi của Vưu Kim Đỉnh đã đổ xuống như mưa, hắn căn răng, đành phải đi theo.
- Chủ tịch Vương, lần này chúng tôi chọn phương án căn hộ nhỏ, một căn hộ có hai hoặc ba phòng. Anh nhìn chỗ này mà xem, đây là phòng khách, đây là nhà bếp, chỗ này là phòng ngủ. Bố cục thế này cũng xem như phù hợp và hào phóng, có nhiều yếu tố thiết kế chuyên nghiệp. Nhân viên quản lý cùng nhóm người Vương Tử Quân đi đến một căn phòng, sau đó hắn không khỏi cười ha hả giới thiệu.
Vương Tử Quân đánh giá bố cục căn hộ, hắn phát hiện tất cả giống như lời nói của viên quản lý, bố cục rất hợp lý, kết cấu tốt. Thế nhưng lúc này hắn lại nhớ đến câu nói của Trương Bản Tiến: "Vật liệu xây dựng các công trình này căn bản là hàng dỏm, cực kỳ kém chất lượng, chủ yếu dùng sản phẩm tàn khuyết, cực kỳ nguy hiểm cho con người!"
Vương Tử Quân nghĩ đến viên gạch chỉ cần bóp vào sẽ vỡ vụn, hắn căn bản cảm thấy không thoải mái. Hắn trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng nhàn nhạt nói: - Các anh có thể làm được như vậy là rất tốt.
Vương Tử Quân nói rồi đi đến bên cạnh tường, hắn lấy tay đẩy, chợt phát hiện bức tường rất kiên cố, căn bản không yếu như mình nghĩ.
Vương Tử Quân có chút sững sốt, lúc này hắn mới phát hiện tường đã được bôi vữa. Hắn nở nụ cười ôn hòa rồi hỏi nhân viên quản lý về tình huống bố cục nơi này.
Vưu Kim Đỉnh thấy Vương Tử Quân đưa tay lên tường thì không khỏi hoảng sợ, thế nhưng khi thấy Vương Tử Quân rút tay về thì thở dài một hơi, lại nhìn sang viên quản lý đang tươi cười ở bên kia.
Vưu Kim Đỉnh nhìn nụ cười của viên quản lý mà không khỏi yên tâm hơn. Hắn biết rõ nụ cười của người kia có ý nghĩa gì, thầm nghĩ hèn gì người ta nói thương nhân thì gian dối, không gian dối không là thương nhân. Đám người này quá xảo quyệt, thế nhưng sau này dù thế nào cũng không để cho bọn họ làm ra những chuyện thất nhân thất đức tuyệt tử tuyệt tôn như thế này nữa.
Vài phút sau Vưu Kim Đỉnh lặng lẽ đi đến bên cạnh Miêu Dược Hổ rồi nói: - Chủ tịch, vừa rồi phía Lý Trang có gọi điện thoại đến, hỏi xem vì sao còn chưa đến thôn của bọn họ? Tôi thấy chúng ta đã đến đây xem xét xong, không bằng đi tham quan thêm một chút.
Miêu Dược Hổ khẽ gật đầu, chỗ này dù sao cũng không được sắp xếp tốt, nếu như có tình huống xấu nào xảy ra, chỉ sợ hắn cũng không dám tiếp nhận.
- Chủ tịch Vương, còn hai địa điểm cần tham quan, ngài xem chúng ta có nên đi hay không? Miêu Dược Hổ đi đến bên cạnh Vương Tử Quân rồi khẽ lên tiếng đề nghị.
Vương Tử Quân cười cười nói: - Dược Hổ, nếu nơi đây là khu công trường lớn nhất thành phố Linh Long, như vậy sẽ là nơi có nhiều kinh nghiệm xây dựng đô thị của thành phố Linh Long, đã đến thì phải xem bố cục của nó như thế nào.
Vương Tử Quân nói rồi cũng không chờ Miêu Dược Hổ phản đối mà sải bước lên lầu. Lúc này đám chủ tịch và phó chủ tịch các thành phố đến tham gia hội nghị thấy Vương Tử Quân lên lầu thì cũng lên theo.
Lúc này vẻ mặt của viên quản lý chợt biến đổi, sau khi nhóm người Vương Tử Quân đi lên lầu thì hai bàn tay không khỏi phát run. Cũng may lúc này Vương Tử Quân không hỏi gì, nếu không hắn căn bản là không đáp lời được.
- Chủ tịch Vương, trong quá trình xây dựng đô thị thì thành phố Linh Long còn tồn tại không ít vấn đề, thế nhưng chúng tôi đều tích cực tìm biện pháp giải quyết. Ví dụ như ở phương diện giải tỏa và di dời, hạng mục của thành phố không thể chờ lâu được, chúng tôi lấy nguyên tắc xây dựng là đi đầu, căn bản suy nghĩ nhiều đối sách để nhanh chóng giải tỏa mặt bằng. Hơn nữa ủy ban nhân dân thành phố là nơi chủ đạo, xí nghiệp là đơn vị làm việc, tất cả đều chú ý đến lợi ích của nhân dân, cố gắng làm cho nhân dân càng được hưng vượng... Miêu Dược Hổ đuổi kịp Vương Tử Quân đi lên lầu rồi nhanh chóng báo cáo.
Vương Tử Quân lúc này lại đi đến một bức tường, hắn nhìn mặt tường rồi nói với Miêu Dược Hổ: - Chủ tịch Miêu, dù bất kỳ công trình nào thì phương diện an toàn cũng quan trọng, đặc biệt là xây dựng nhà cửa, căn bản càng không thể làm ẩu được.
- Chủ tịch, tôi khắc ghi lời nói của ngài, tôi sẽ nhanh chóng dựa theo chỉ thị tinh thần của ngài, nắm chặt phương diện chất lượng, tiến thêm một bước làm tốt công tác xây dựng hạng mục. Miêu Dược Hổ nhìn thoáng qua Đồ Phấn Đấu rồi nói.
Vương Tử Quân cũng không nói gì thêm, hắn dùng tay sờ lên bức tường còn chưa được quét vữa, sau đó nói với giám đốc Hứa Quang Nhiên của sở xây dựng tỉnh: - Anh Hứa, tôi nghe nói anh có rèn luyện võ thuật, năm xưa còn đặc biệt tham gia các lớp huấn luyện, hôm nay cho tôi mở rộng tầm mắt được không?
Hứa Quang Nhiên giống như cảm nhận được điều gì đó, mồ hôi trên đầu vã ra như tắm, hắn ấp úng nói: - Chủ tịch Vương, theo như tôi...Trước kia tôi có luyện qua một chút, thế nhưng bây giờ căn bản cũng không còn được như xưa...
Vương Tử Quân nói làm cho mọi người chợt kinh hoảng, tất cả đều là những người tinh anh, ánh mắt của bọn họ nhanh chóng nóng lên. Bọn họ rất muốn xem chủ tịch Vương đang muốn làm gì.
- Nếu anh không còn rèn luyện nữa thì thôi, nói thật thì tôi còn muốn bàn luận một chút về anh ấy chứ. Vương Tử Quân nói rồi quay sang Triệu Hiểu Bạch: - Hiểu Bạch, cậu lại đây để cho giám đốc Hứa mở rộng tầm mắt.
Triệu Hiểu Bạch có chút sững sốt, sau đó hắn đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, hắn nhìn về phía tường gạch, sau đó đưa tay đấm ra.
- Bốp. Khi bàn tay của Triệu Hiểu Bạch nện lên tường, vẻ mặt của Vưu Kim Đỉnh chợt trắng bệch. Lúc này hắn thật sự rất oán hận Lỗ Đỉnh Thành, thầm nghĩ ông đã bảo mày sửa, con bà mày vì sao lại làm ra một công trình thế này?
Vưu Kim Đỉnh vừa cảm thấy phẫn nộ vừa sợ hãi, hắn hiểu chỉ cần xảy ra chuyện thì nhất định sẽ có phản ứng dây chuyền, ngay sau đó sẽ phát sinh cái gì thì căn bản không nằm trong vòng tay khống chế của hắn.
Khi Vưu Kim Đỉnh đang cực kỳ sợ hãi thì vẻ mặt Đồ Phấn Đấu và Miêu Dược Hổ cũng cực kỳ khó coi. Hai người biết Vương Tử Quân tuyệt đối không vô duyên vô cớ làm như vậy, hơn nữa Triệu Hiểu Bạch căn bản là thư sinh, có luyện tập võ thuật gì mà đánh vỡ cả gạch? Người của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh cũng không phải là thiên tài võ thuật.