Bí Thư Trùng Sinh

Chương 676: Chương 676: Leo lên đỉnh, chỗ nào cũng có cạnh tranh




Thành phố Thiền Duyên ở vào phía tây bắc sông Tam Giang, vì gần thành phố Sơn Viên nên kinh tế phát triển rất tốt. Tuy thành phố Thiền Duyên chỉ có bốn huyện ba quận nhưng tổng sản lượng kinh tế lại so ra không kém thành phố Tam Hồ bao nhiêu.

Vương Tử Quân lần này đến khảo sát thì người thành phố Thiền Duyên cũng không quá nhiệt tình, vì khoảng cách từ thành phố Thiền Duyên đến Sơn Viên chỉ là hai giờ đi xe, cho nên bọn họ cũng căn bản không quá nhiệt tình với đường cao tốc.

Khi đoàn người Vương Tử Quân đến nội thành của thành phố Thiền Duyên thì người đến nghênh đón chính là phó bí thư thị ủy Trương Lượng Quân. Phó bí thư Trương Lượng Quân năm nay hơn năm mươi tuổi, hắn biểu hiện rất nhiệt tình, thế nhưng đám người Vương Tử Quân đều có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của đối phương có mang theo vài phần kiêu ngạo.

Loại cảm giác kiêu ngạo này tuy được Trương Lượng Quân che giấu rất tốt, thế nhưng dù thế nào cũng lơ đãng lộ ra trong lời nói khi bày tỏ thái độ.

- Bí thư Vương, bí thư Tề và chủ tịch Long vốn muốn tự mình đến nghênh đón ngài, thế nhưng thật sự không trùng hợp, hôm nay có một hạng mục quan trọng cần phải thương lượng. Xí nghiệp bọn họ đã chạy cả vài trăm kilomet đến thành phố Thiền Duyên chúng tôi, các vị lãnh đạo cũng không thể nào không đến gặp mặt được.

Trương Lượng Quân ngồi xuống bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó vừa cười vừa nói.

Vương Tử Quân cười nói:

- Bí thư Trương quá khách khí rồi, chúng tôi đến quý thành phố chỉ là vì muốn học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế, như vậy cũng xem như là đến quấy rầy, nếu như còn làm ảnh hưởng đến công tác của các anh, như vậy xem như tội lớn lắm.

Hai người nói chuyện đều nở nụ cười, xe của Trương Lượng Quân đi phía trước dẫn đường. Trên đường đi Trương Lượng Quân chỉ về phía một địa phương bị sương khói bao phủ nói:

- Bí thư Vương, đó là khu công nghiệp của thành phố Thiền Duyên chúng tôi, lúc này đã có hơn ba mươi xí nghiệp nhập trú, giá trị sản lượng hằng nằm là năm trăm triệu, có thể nói là một động cơ phát triển của thành phố Thiền Duyên.

Vương Tử Quân nhìn làn khói phía bên kia mà hai chân mày khẽ nhíu lại, dù còn cách xa nhưng hắn vẫn thấy rõ khói đó là gì. Nhưng hắn vừa mới đến, tất nhiên không thể chưa xuống xe đã phê bình hoàn cảnh ô nhiễm của người ta được.

- Tốc độ phát triển kinh tế của quý thành phố luôn đi đầu trong tỉnh, trong những hội nghị phát triển kinh tế từ trước đến nay, bí thư Nhất Phong và chủ tịch Thạch luôn cho ra lời khích lệ với sự phát triển kinh tế của thành phố Thiền Duyên.

Vương Tử Quân nói càng làm cho Trương Lượng Quân cảm thấy hưởng thụ. Tuy hắn chỉ là phó bí thư thị ủy, thế nhưng hắn đứng trước mặt những cán bộ thành phố La Nam như Vương Tử Quân lại sinh ra cảm giác ưu việt. Dù sao ở phương diện phát triển kinh tế, nếu cộng hai thành phố La Nam lại cũng chưa là đối thủ của thành phố Thiền Duyên.

Khi Trương Lượng Quân chuẩn bị nói khiêm tốn hai câu, một ý nghĩ chợt bùng lên trong lòng hắn. Đó là vị bí thư ngồi trước mặt mình không những trẻ tuổi, còn có cấp bậc cao hơn mình, càng là vị chủ tịch đã thúc đẩy thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ, thế cho nên mình căn bản không có gì để kiêu ngạo trước mặt hắn.

Trương Lượng Quân chợt cảm thấy mất hào hứng, hắn nói vài câu ứng phó, sau đó xe đi đến khách sạn Thiền Duyên.

Sau khi sắp xếp một chút, nhóm người Vương Tử Quân chuẩn bị tham gia buổi tiệc trưa của thành phố Thiền Duyên. Khi Vương Tử Quân chuẩn bị khởi hành thì Hà Khởi Duệ gõ cửa đi đến, hắn ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói:

- Bí thư Vương, căn cứ vào thái độ của thành phố Thiền Duyên, chúng ta muốn đạt được mục đích cũng không phải là dễ dàng như vậy.

Vương Tử Quân cũng cảm nhận được thái độ của thành phố Thiền Duyên, thế nhưng đường cao tốc đến thành phố Sơn Viên phải đi qua Thiền Duyên, nếu đi qua thành phố Triệu Lô bên cạnh Thiền Duyên, ít nhất phải làm thêm vài chục kilomet nữa.

Thêm một kilomet chính là thêm một khoản tiền lớn, số tiền này cũng không nhỏ, có thể là cả trăm triệu.

- Việc do người làm, chúng ta cứ trao đổi thật tốt với thành phố Thiền Duyên, như vậy bọn họ sẽ nhận thức được lợi ích do con đường này đem lại.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.

Hà Khởi Duệ cũng chủ yếu là muốn đến nhắc nhở Vương Tử Quân , bây giờ còn chưa cùng đàm phán với thành phố Thiền Duyên, nếu mình có cho ra kết luận thì rõ ràng là quá sớm.

Khi nhóm người Vương Tử Quân chuẩn bị xuống lầu, có hai người đàn ông trung niên ở trong một căn nhà cách khách sạn Thiền Duyên một kilomet. Hai người này một béo một gầy, một cao một thấp, đi cùng với nhau thật sự làm cho người ta cảm thấy buồn cười. Thế nhưng những người đi bên cạnh hai người này căn bản đều tỏ ra cực kỳ nghiêm túc, không dám có bất kỳ biểu hiện nào khác.

- Chủ tịch Long, anh ngồi xe của tôi, hai chúng ta cùng trò chuyện.

Người đàn ông mập mạp đi phía trước nói với người đàn ông cao gầy ở phía sau.

Người đàn ông cao gầy khẽ gật đầu, sau đó leo lên xe của người đàn ông mập mạp. Khi hai người này lên xe, những người khác cũng lục tục lên xe của mình.

- Chủ tịch Long, anh có ý kiến gì với lời đề nghị làm đường của Vương Tử Quân ở thành phố La Nam không?

Người đàn ông mập mạp ngồi phía bên trái, hắn sờ lên đầu, sau đó khẽ nói với người đàn ông cao gầy.

Người đàn ông cao gầy chính là phó bí thư, chủ tịch Long Triều Hải của thành phố Thiền Duyên. Người vừa lên tiếng với hắn chính là bí thư thị ủy Tề Tự Tuyển. Hai người này một béo một gầy, thế nhưng lại phối hợp với nhau rất tốt ở thành phố Thiền Duyên.

Long Triều Hải cũng không phải không nghĩ đến vấn đề của Tề Tự Tuyển, hắn trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói:

- Bí thư Tề, làm đường cao tốc là chuyện tốt, thế nhưng con đường này phải xuất phát từ tình huống thực tế của thành phố Thiền Duyên.

Trên gương mặt mập mạp của Tề Tự Tuyển lộ ra nụ cười, hắn khẽ cười cười nói với Long Triều Hải:

- Anh Long, hai người chúng ta đã cùng cộng tác nhiều năm, đều biết rõ về nhau, nói chuyện cũng không cần quá cố kỵ, mong anh sảng khoái một chút, nói rõ ý nghĩ của mình.

- Bí thư Tề, con đường cao tốc này dù lãnh đạo tỉnh có thông qua hay không, thế nhưng tác dụng với thành phố Thiền Duyên căn bản không bằng La Nam và Tam Hồ.

Long Triều Hải nói đến đây thì cũng không nói gì thêm.

Tề Tự Tuyển khẽ dựa lưng lên ghế, tuy Long Triều Hải cũng không nói gì thêm, thế nhưng hắn hiểu được ý nghĩ của đối phương. Hai người bọn họ cũng không phải mới hợp tác một hai năm ở thành phố Thiền Duyên, tuy bọn họ có chút va chạm nhưng luôn tạo thành ăn ý ở những sự việc chung.

Lúc này nắm chắc phát triển kinh tế chính là một trong những đặc điểm chủ quan để cán bộ được đề bạt lên chức vụ cao hơn, sau khi Hào Nhất Phong tiến lên làm bí thư tỉnh ủy Sơn Nam thì cuộc cạnh tranh ngày càng thêm khốc liệt.

Chương 676(p2): Leo lên đỉnh, chỗ nào cũng có cạnh tranh.

Nhóm dịch: Masta4ever

Nguồn: Mê truyện

Share by HTC - Kiemgioi

Hai năm sau chính là nhiệm kỳ mới, trong thời gian đó sẽ có một nhóm lớn cán bộ ở tỉnh Sơn Nam được điều chỉnh. Tuy còn những hai năm nhưng Tề Tự Tuyển đã nhắm vào đó từ bây giờ, hắn muốn tìm cho mình một vị trí cho mình trong lúc điều chỉnh. Long Triều Hải cũng có tính toán riêng, hắn muốn tiếp nhận vị trí bí thư của Tề Tự Tuyển.

Tuy hai người đều không nói gì ở trên sự kiện này, thế nhưng hiểu rõ tâm tư của nhau. Cũng vì nguyên nhân này mà hai người dạo này ít va chạm với nhau, ngược lại càng hợp tác thêm mạnh mẽ hơn.

Thành phố La Nam phát triển kinh tế rất kém, Vương Tử Quân cũng là một vị bí thư trẻ tuổi với lý lịch mỏng, Tề Tự Tuyển không xem đó là đối thủ của mình. Đối thủ trong lòng hắn vào lúc này chính là người thành phố Tam Hồ.

Tuy Lâm Trường Công về hưu đã là chuyện như ván đóng thuyền nhưng Triệu Bảo Lâm đã là chủ tịch thành phố Tam Hồ được bảy năm, nếu như đối phương có thể cho ra thành tích lớn vào thời gian này, chỉ sợ sẽ là một đối thủ lớn cho bất kỳ một ai.

Đối thủ cần phải được xử lý ngay từ đầu, mà thành phố Thiền Duyên có hoàn cảnh giao thông tốt hơn thành phố Tam Hồ, dù không có đường cao tốc nhưng ưu thế địa lý ở ngay bên cạnh thành phố Sơn Viên, thế cho nên được hưởng thụ nhiều ưu đãi khi ở bên cạnh trung tâm kinh tế chính trị của tỉnh Sơn Nam. Lúc này nếu hoàn thành đường cao tốc, chỉ sợ thành phố Tam Hồ sẽ có lợi hơn Thiền Duyên, nếu bọn họ có thể làm ra thành tích gì đó trong thời gian hai năm tới, như vậy sẽ cực kỳ không có lợi cho đám người thành phố Thiền Duyên bọn họ.

Chỉ sợ rằng khi đó Tề Tự Tuyển và Long Triều Hải sẽ không ai có thể nhúc nhích, hai người bọn họ sẽ phải tiếp tục phấn đấu ở thành phố Thiền Duyên thêm vài năm, thậm chí là mãi cho đến khi về hưu.

Tề Tự Tuyển chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, thật ra hắn cũng đã hạ quyết tâm, vừa rồi hỏi chủ tịch Long Triều Hải cũng chỉ muốn xem xét đối phương có cùng tâm cùng đức với mình hay không. Trước đó hắn chỉ sợ Long Triều Hải không nhìn thấy rõ tình thế, thế nhưng bây giờ tất cả lo nghĩ đã tan biến.

- Chủ tịch Long, lúc này hạng mục ở thành phố chúng ta thật sự là quá nhiều, không có thời gian vùi đầu vào quá trình làm đường cao tốc, thế nên tốt nhất chúng ta nên làm tốt công tác của chính mình thì hay hơn.

Tề Tự Tuyển cuối cùng cũng cho ra một định tính, Long Triều Hải ở bên cạnh cũng nhanh chóng nở nụ cuời.

Trong phòng lớn nhất của khách sạn Thiền Duyên, Tề Tự Tuyển và Long Triều Hải nhiệt tình bắt tay Vương Tử Quân, hai người đều nở nụ cười sáng lạn. Khi bắt tay với Vương Tử Quân lại càng dùng sức khá mạnh.

Bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố cùng đến tiếp đãi khách, tất nhiên khách sạn Thiền Duyên sẽ phải cực lực ứng phó, chỉ sau mười phút thì thức ăn đã được dọn lên đầy một bàn lớn.

Vương Tử Quân bắt tay với Tề Tự Tuyển, hắn cảm thấy sự việc hôm nay chỉ sợ khó khăn hơn mình tưởng tượng rất nhiều. Chỉ là trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, thế nhưng vẻ mặt hắn vẫn không chút biến đổi.

- Bí thư Vương, chào mừng anh đến với thành phố Thiền Duyên, anh đến thật sự làm vẻ vang cho nhóm kẻ hèn chúng tôi.

Tề Tự Tuyển là bí thư thị ủy thành phố Thiền Duyên, hắn là người đầu tiên nâng ly lên cười ha hả nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cũng nâng ly rượu lên nói:

- Bí thư Tề, nếu nói thẳng ra thì chúng tôi là người mạo muội, nhưng thành phố Thiền Duyên là đầu tàu phát triển kinh tế của cả tỉnh, lãnh đạo tỉnh lại luôn cường điệu về kinh nghiệm phát triển kinh tế của thành phố Thiền Duyên, thế cho nên lúc này chúng tôi mới đến để học tập. Chúng tôi đã làm phiền hai vị lãnh đạo, thế nhưng nếu không đến đây, thật sự không tìm ra nơi nào thích hợp hơn.

Vương Tử Quân nói làm cho Tề Tự Tuyển cảm thấy rất vui vẻ. Hắn là bí thư thị ủy, mỗi ngày đều nghe không ít lời nịnh nọt, lời nói của Vương Tử Quân cũng không mạnh hơn những người kia được bao nhiêu, thế nhưng hắn lại cảm thấy rất vui vẻ, chủ yếu là vì thân phận của Vương Tử Quân.

Tề Tự Tuyển là bí thư thị ủy, Vương Tử Quân cũng là bí thư thị ủy, tuy thành phố La Nam rất nghèo, thế nhưng cấp bậc bí thư của người ta cũng không kém hắn.

Mở màn thuận lợi thế cho nên bầu không khí bữa tiệc càng thêm hài hòa, chẳng qua hai bên đều không nói đến chuyện hợp tác, chủ yếu nói ra những việc hay việc lạ trong tỉnh, thế là tiếng cười vang lên rất rộn rã.

- Bí thư Vương, cậu thật sự rất giỏi, ai cũng nhìn thấy thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ như thế nào.

Tề Tự Tuyển uống vài ly rượu thì mặt mày có hơi đỏ lên.

Vương Tử Quân không biết có phải Tề Tự Tuyển đã uống quá nhiều hay không, thế nhưng hắn biết Tề Tự Tuyển có thể trở thành một bí thư thị ủy trong tỉnh Sơn Nam, tuyệt đối không phải là một người vì uống vài ly rượu mà nói ra những lời từ tận trong lòng mình.

Vương Tử Quân cười cười cụng ly với Tề Tự Tuyển rồi nói:

- Thành phố Đông Bộ phát triển mạnh mẽ đó là kết quả cùng chung cố gắng của bí thư Tiết và bí thư Đổng, anh nói như vậy thật sự làm cho tôi đỏ mặt xấu hổ.

- Hì hì, bí thư Vương, tôi lớn tuổi hơn cậu, lúc này coi như khách khí gọi cậu một tiếng em. Có câu quần chúng mắt sáng như tuyết, rốt cuộc là công lao của ai thì chúng ta đều hiểu rõ, nếu như không phải cậu tạo ra căn cơ thì kẻ chiếm tiện nghi bây giờ có thể thoải mái vui sướng như thế sao?

Tề Tự Tuyển ôm cổ bá vai Vương Tử Quân rồi lớn tiếng nói.

Vương Tử Quân cười cười, hắn không nói gì, chỉ nâng ly rượu lên nói:

- Anh Tề, chúng ta uống một ly, sự việc trước kia tôi cũng không muốn nhắc lại, lần này tôi đến đây chủ yếu là vì muốn thương lượng với anh một chuyện.

- Cậu cứ nói đi, chỉ cần anh có thể hoàn thành, sẽ tuyệt đối không làm kẻ hèn nhát.

Tề Tự Tuyển nói rồi dùng tay vỗ mạnh lên ngực mình.

- Bí thư Tề, lúc này trong nước đang đẩy mạnh xây dựng đường cao tốc, có têể thấy được đường cao tốc chính là chìa khóa để cho các thành phố phát triển kinh tế và chắp cánh bay cao. Bây giờ ba thành phố phía tây của tỉnh Sơn Nam chúng ta còn chưa có đường cao tốc, nếu như chờ sở giao thông tỉnh Sơn Nam thống nhất quy hoạch thì còn không biết đến bao giờ...

Long Triều Hải cũng không chờ Vương Tử Quân nói hết lời, hắn nâng ly lên nói:

- Bí thư Vương, hôm nay anh cần phải chịu phạt, vừa rồi uống rượu đã nói trước rồi, hôm nay chỉ nói những chuyện đề cao cảm tình, không nói đến chuyện công.

Vương Tử Quân nhìn nụ cười sáng lạn của Long Triều Hải, hắn cũng nâng ly rượu lên, tuy hắn còn chưa nói hết lời nhưng lại nhận được đáp án quá rõ ràng.

Bữa tiệc rượu ngoài chút âm thanh không hài hòa vừa rồi thì căn bản không có gì khác không phù hợp. Sau khi uống thêm vài ly rượu đế thì Vương Tử Quân cảm thấy đầu óc mình có vài phần men say. Thế nhưng gần đây tửu lượng của hắn dần tăng tiến, thế cho nên cũng không quá mất mặt.

Chương 676(p3): Leo lên đỉnh, chỗ nào cũng có cạnh tranh.

Nhóm dịch: Masta4ever

Nguồn: Mê truyện

Share by HTC - Kiemgioi

Vương Tử Quân nghỉ ngơi trong phòng của mình ở khách sạn Thiền Duyên, hắn cảm thấy có hơi khát và giật mình tỉnh lại. Hắn uống hai ly nước sôi để nguội ở trong phòng khách sạn, cuối cùng mới xem như hoàn toàn tỉnh táo.

Vương Tử Quân ngồi trên ghế sa lông và bắt đầu hút thuốc, bắt đầu trầm ngâm. Dù bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng hành trình đến thành phố Thiền Duyên lần này, thế nhưng nhìn vào tình huống hiện tại, chỉ sợ tất cả không lạc quan như mình mong muốn.

Thành phố Thiền Duyên cũng không phải là không có tiền, nhưng nhìn vào thái độ của bọn họ, hắn thấy đối phương không phải không nhiệt tình với đường cao tốc, mà là bài xích. Vương Tử Quân gnhix đến tình huống mình nói chuyện với Tề Tự Tuyển mà Long Triều Hải đứng lên bày tỏ thái độ, thế là trong lòng có chút bức bối.

Tề Tự Tuyển vì sao lại bài xích một hạng mục có lợi cho đôi bên như thế này?

Khi Vương Tử Quân đang trầm ngâm thì tiếng gõ cửa khẽ vang lên, tiếng gõ cửa rất khẽ, nếu như Vương Tử Quân không ngồi trong phòng khách thì căn bản không nghe thấy được.

- Mời vào.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói.

Người đẩy cửa đi vào chính là Đổng Trí Tân, phía sau hắn chính là thư ký trưởng Kim Điền Lạc. Khi thấy Vương Tử Quân ngồi trên ghế sa lông, Kim Điền Lạc chợt khẽ nói:

- Bí thư Vương, ngài nghỉ ngơi thế nào rồi?

- Cũng không tệ lắm.

Vương Tử Quân khoát tay áo với Kim Điền Lạc, tỏ ý cho hai người ngồi xuống, sau đó mới trầm giọng nói:

- Thành phố Thiền Duyên bên kia có nói khi nào thì họp mặt trao đổi với chúng ta không?

- Còn không có, nhưng chủ tịch Hà đã liên hệ với bí thư Trương của bọn họ , có lẽ không phải là hôm nay thì là ngày mai.

Kim Điền Lạc trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng thoải mái báo cáo với Vương Tử Quân.

- Ừ!

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn quay sang nói với Kim Điền Lạc:

- Thư ký trưởng Kim, anh cảm thấy chúng ta có nhiều khả năng thuyết phục thành phố Thiền Duyên không?

Kim Điền Lạc là người thông minh, hắn tất nhiên nhìn thấy rõ ràng sự việc đang tiến triển thế nào, dù Vương Tử Quân không hỏi thì hắn cũng chuẩn bị nói ra ý kiến của mình. Sau khi trầm ngâm một chút thì Kim Điền Lạc nói:

- Bí thư Vương, có lẽ khả năng không lớn.

Vương Tử Quân không nói gì, hắn chỉ lẳng lặng chờ Kim Điền Lạc tiếp tục lên tiếng. Sau đó Kim Điền Lạc nói:

- Bí thư Vương, nếu so sánh với thành phố Tam Hồ thì thành phố Thiền Duyên căn bản không quá nóng lòng bức thiết với đường cao tốc, dù sao bọn họ cũng chỉ cách thành phố Sơn Viên hai giờ xe, nếu như trên đường ít xe, chỉ sợ chạy nửa giờ cũng đã đến thành phố Sơn Viên. Hơn nữa hai năm tới tỉnh Sơn Nam sẽ bắt đầu nhiệm kỳ mới, bí thư Tề thật sự có hy vọng đề bạt, dưới tình huống đại cục như vậy thì bí thư Tề sẽ không hy vọng...

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn không những hiểu ý của Kim Điền Lạc, hắn biết chắc lúc này Tề Tự Tuyển cũng không phải là chĩa vào mình. Thế nhưng dù Tề Tự Tuyển có ý gì, nó cũng ảnh hưởng rất lớn đến Vương Tử Quân vào giai đoạn hiện tại.

Kim Điền Lạc nhìn Vương Tử Quân không nói lời nào, hắn và Đổng Trí Tân cũng dần trở nên nghiêm túc. Hai người bọn họ luôn ở bên cạnh lãnh đạo, có thể nói đã hiểu rất rõ bốc cục của Vương Tử Quân ở hạng mục làm đường cao tốc lần này, nếu đường cao tốc làm không xong, nó sẽ ảnh hưởng rất lớn đến bí thư Vương ở thành phố La Nam.

- Tút tút tút.

Khi Vương Tử Quân đang chần chừ thì điện thoại của Đổng Trí Tân vang lên, hắn nhìn thoáng qua dãy số gọi đến rồi nghe máy.

- Chào anh, tôi là Đổng Trí Tân.

Đổng Trí Tân bước nhanh ra cửa rồi bấm nút nghe.

- Chào trưởng phòng Đổng, tôi là Tiểu Triệu của thành phố Thiền Duyên, bí thư Trương của chúng tôi hỏi xem lúc này bí thư Vương có rảnh không?

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người cán bộ trẻ tuổi.

Sau khi nghe được âm thanh này thì Đổng Trí Tân cũng không trả lời ngay, hắn nói chờ một tiếng, sau đó nhanh chóng thông báo với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu với Đổng Trí Tân, lúc này Đổng Trí Tân mới nói với đầu dây bên kia. Ba phút sau có tiếng gõ cửa vang lên.

- Bí thư Vương, ngài nghỉ ngơi thế nào? Thành phố Thiền Duyên chúng tôi có chút đơn sơ, có gì không phải mong bí thư Vương bỏ quá cho.

Trương Lượng Quân với gương mặt tràn đầy nụ cười nhiệt tình, hắn vừa vào cửa thì dùng giọng nhiệt tình nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân đứng lên bắt tay với Triệu Tứ Quân, sau đó nói:

- Bí thư Trương quá khách khí rồi, vừa nãy tôi vừa nói chuyện với thư ký trưởng Kim, chỉ điểm học tập thành phố Thiền Duyên, sau khi quay về cũng nên cải tạo khách sạn ở La Nam mới được.

Hai người nói chuyện rồi ngồi xuống ghế sa lông, khi Đổng Trí Tân chẩn bị rót trà cho hai người, giám đốc khách sạn ở bên cạnh đã nhanh chóng cầm lấy ấm.

Trương Lượng Quân khách khí nói vài câu với Vương Tử Quân, lúc này mới thay đổi chủ đề:

- Bí thư Vương, vừa rồi bí thư Tề tự mình gọi điện thoại đến, nói là để tôi nói lời xin lỗi với ngài. Bí thư Tề vốn muốn tự mình đến, tự mình đưa bí thư Vương đi xem xét những biến hóa ở thành phố Thiền Duyên, thế nhưng có câu kế hoạch không thể nào không thay đổi. Nửa giờ trước tỉnh ủy gọi điện thoại đến, nói lãnh đạo tỉnh ủy yêu cầu bí thư Tề về tỉnh thành một chuyến.

- Bí thư Tề thật sự quá khách khí rồi, chúng tôi đến đây vốn đã đủ quấy rầy thành phố Thiền Duyên, nếu như làm trễ nãi công tác của bí thư Tề, như vậy cũng làm cho tôi cảm thấy không yên.

Vương Tử Quân tuy không rõ những lời của Trương Lượng Quân là thật hay giả, thế nhưng lời nói của hắn lại cực kỳ chân thành.

Phản ứng của Vương Tử Quân thật sự nằm trong dự đoán của Trương Lượng Quân, hai người bọn họ dùng giọng vui vẻ nói đến tình hữu nghị giữa hai thành phố, sau đó Trương Lượng Quân bắt đầu đưa Vương Tử Quân đi thăm vài hạng mục ở thành phố Thiền Duyên.

Trong quá trình đi thăm thú thì Trương Lượng Quân tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, thế nhưng chỉ cần hỏi khi nào bí thư Tề Tự Tuyển quay về hoặc khi nào chủ tịch Long Triều Hải có thời gian rảnh, hắn luôn mở miệng nói lái sang chuyện khác, nhanh chóng thay đổi chủ đề.

Sau bữa cơm tối thì nhóm người Vương Tử Quân quay về phòng mình, hắn còn chưa kịp ngồi xuống thì điện thoại trong phòng đã vang lên. Trương Lượng Quân không chờ Đổng Trí Tân ra tay, hắn nhanh chóng nói với Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, vừa rồi khi ngài dùng cơm thì bí thư Tề gọi điện thoại đến, nói là sau khi ngài về phòng sẽ gọi điện thoại, lúc này có lẽ là bí thư Tề gọi đến.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn nhấc điện thoại lên. Quả nhiên người gọi đến là bí thư Tề, sau khi nối máy thì Tề Tự Tuyển cười nói:

- Chào bí thư Vương, tôi là Tề Tự Tuyển.

- Thật sự xấu hổ quá, vốn muốn uống vài ly với bí thư Vương, thế nhưng sự việc biến hóa quá nhanh. Trưởng phòng Hứa gọi điện thoại đến nói tôi và chủ tịch Long nhanh chóng về tỉnh báo cáo công tác, bây giờ mới báo cáo xong.

Chương 676(p4): Leo lên đỉnh, chỗ nào cũng có cạnh tranh.

Nhóm dịch: Masta4ever

Nguồn: Mê truyện

Share by HTC - Kiemgioi

Vương Tử Quân nhìn lướt qua số điện thoại gọi đến, hắn thầm cười lạnh, thế nhưng ngoài miệng lại lớn tiếng nói:

- Bí thư Tề nói như vậy thì tôi thật sự có hơi ngại ngùng, chúng ta làm cán bộ thì căn bản không có thời gian nào là của mình, hai ta còn nhiều thời gian, sau này sẽ còn nhiều cơ hội cùng uống vài ly.

Hai người khách sáo một lượt thì cúp điện thoại, khi Vương Tử Quân gọi điện thoại thì Trương Lượng Quân vẫn luôn nhìn về phía Vương Tử Quân, hắn cảm thấy trên mặt bí thư Vương Tử Quân vẫn treo nụ cười nhàn nhạt giống như căn bản không biết tâm tư của đám người phía bên mình.

Khi Vương Tử Quân cúp điện thoại thì Tề Tự Tuyển ở trong khu nhà dành cho thường ủy thị ủy thành phố Thiền Duyên cũng khẽ cúp điện thoại. Lúc này trên mặt hắn treo nụ cười vui vẻ, nếu như là Trương Lượng Quân đang ở bên cạnh Vương Tử Quân được nhìn thấy Tề Tự Tuyển vào lúc này, hắn sẽ thấy nụ cười của hai vị bí thư là khá giống nhau.

- Bố, bố gọi điện thoại cho ai mà vui vẻ như vậy?

Khi Tề Tự Tuyển đặt điện thoại xuống thì một cô gái trẻ tuổi sôi nổi đi từ trên lầu xuống. Tuy cô gái này không có gì là quá xuất sắc, thế nhưng cơ thể được quần áo bao bọc lại bừng bừng sức sống thanh xuân.

- Nói chuyện với một người đồng sự.

Tề Tự Tuyển mỉm cười rồi sờ đầu con gái, sau đó cười nói:

- Tiểu tử, sao lại cắt tóc ngắn như vậy, không sợ mẹ giận không cho vào nhà sao?

- Không vào thì không vào, con còn phải sợ như vậy sao? Nếu mẹ không cho con vào nhà, con sẽ lập tức gả mình ra ngoài.

Tề Mộng Huân lắc lắc đầu, nàng căn bản không hài lòng vì tình huống bố đưa tay sờ đầu mình như vậy.

Tề Tự Tuyển nở nụ cười nịnh nọt nói:

- Nha đầu con cũng không được làm xằng bậy, bố nói cho con biết, dù mẹ không cho vào nhà cũng phải đi tìm bố, cũng khong vì mẹ giận mà nói ra những lời như vậy. Con phải nhớ cho kỹ, lúc này con chỉ là học sinh cấp ba thôi.

- Biết rồi, bố có phiền hay không vậy?

Tề Mộng Huân ngồi xuống bên cạnh Tề Tự Tuyển, sau đó nàng chợt cười nói:

- Bố, vừa rồi bố gọi điện thoại cho ai vậy, còn nói mình đang ở tỉnh thành, đúng là nói dối không chớp mắt.

Tề Mộng Huân nói đến đây thì chỉ chỉ vào điện thoại trong nhà, sau đó nàng cười nói:

- Bố, bố xem mình đang dùng cái gì kìa, đó là điện thoại bàn ở nhà, bố dùng nó để nói mình đang ở thành phố Sơn Viên, bố cảm thấy người ta ngốc lắm sao?

Tề Tự Tuyển thấy con gái chỉ vào điện thoại thì khẽ cười, sau đó cười lớn nói:

- Con thông minh như vậy, con cảm thấy bố là người ngốc sao? Bố cho con biết, không những bố không phải kẻ ngốc, người tiếp điện thoại cũng không phải là kẻ ngốc, ngược lại đối phương còn thông minh hơn người thường rất nhiều.

- Nếu không phải là người ngốc, sao bố lại gọi điện thoại như vậy? À, con hiểu rồi, bố muốn làm cho người ta biết khó mà lui đúng không?

Tề Mộng Huân vỗ tay một cái, nàng chợt dùng giọng đắc ý nói.

- Ha ha ha ha, không hỗ danh là con gái của Tề Tự Tuyển, không sai, bố đang cho hắn biết khó mà lui, như vậy sẽ không làm tổn thương hòa khí.

Tề Tự Tuyển vừa cười vừa khẽ giải thích với con gái Tề Mộng Huân.

Được bố khích lệ thì Tề Mộng Huân cảm thấy hào hứng vài phần, nàng nhìn bố mình vài lượt, sau đó trầm giọng nói:

- Bố, có phải người kia cực kỳ chán ghét, thế cho nên bố mới dùng biện pháp này để đuổi khéo không?

- Không, người kia không những không đáng ghét, còn là anh tài trẻ tuổi, nếu như không phải hắn ta đến không đúng lúc, bố nhất định phải uống với hắn ta vài ly.

Tề Tự Tuyển nghĩ đến vị bí thư trẻ tuổi Vương Tử Quân, trong lòng chợt sinh ra cảm khái.

- Cái gì là không phải lúc?

Tề Mộng Huân nói đến đây thì ánh mắt chớp chớp:

- Bố, người kia là ai vậy?

Tề Tự Tuyển lúc này cũng không muốn nói nhiều, hắn khoát tay áo nói:

- Con gái, đừng động vào việc của người lớn. Đúng rồi, bố nghe mẹ nói con có vài chuyện gì đó, mau nói cho bố xem là có chuyện gì vậy?

Tề Mộng Huân chợt tỏ ra phẫn nộ, nàng hất tay lên nói:

- Mẹ chỉ thích nói mò mà thôi, không phải là con nói chuyện nhiều hơn với một người bạn sao, mẹ có lý do gì quấy nhiễu con nói chuyện với cậu ấy? Hừ, bố là bí thư thị ủy, những chuyện này lại nghe theo mẹ, con cũng không nói với mọi người nữa.

Tề Tự Tuyển nhìn con gái bước đi mà không khỏi lắc đầu, trong lòng chợt sinh ra cảm giác bức bối. Nhưng hắn không phải bức bối vì con gái của mình, hắn thật sự không biết lựa chọn của mình với Vương Tử Quân là đúng hay sai.

- Hừ, đến không đúng lúc.

...

Vương Tử Quân cũng căn bản không nghe được lời cảm khái của Tề Tự Tuyển, thế nhưng hắn căn cứ vào cú điện thoại mà hiểu được thái độ của bí thư Tề. Hắn tuy cảm thấy không thoải mái vì lựa chọn của Tề Tự Tuyển, thế nhưng hắn cũng không có biện pháp gì hơn.

Tề Tự Tuyển không muốn gia nhập, mình dù quỳ lạy thì người ta cũng sẽ không gia nhập. Cùng lắm thì không đi qua thành phố Thiền Duyên, đi thêm chục kilomet nữa là xong, dù sao thì thành phố Triệu Lộ cũng cần con đường này hơn thành phố Thiền Duyên.

Vương Tử Quân cũng không nói nội dung cuộc điện thoại này với bất kỳ ai, những chuyện này anh biết tôi biết là được, nếu nói ra sẽ ảnh hưởng đến nhiều phương diện khác.

Nhưng Vương Tử Quân cũng không vội vàng bỏ đi, ngày hôm sau hắn cùng Trương Lượng Quân, Kim Điền Lạc, Hà Khởi Duệ đi thăm vài xí nghiệp và quy hoạch xây dựng ở thành phố Thiền Duyên. Nhóm người ăn một bữa cơm trưa, sau đó được nhóm người Long Triều Hải vui vẻ tiễn chân, rời khỏi thành phố Thiền Duyên.

Kim Điền Lạc dù có khá nhiều nghi vấn với tình huống Vương Tử Quân bỏ đi nhưng cũng không hỏi lời nào, người thông minh luôn biết che giấu ý nghĩ của mình.

- Bí thư Vương, bây giờ chúng ta đi đâu?

Sau khi xe rời khỏi hồng trung phát Thiền Duyên, Kim Điền Lạc khẽ hỏi.

Vương Tử Quân có chút trầm ngâm, sau đó hắn khẽ nói:

- Chúng ta đã đi được hai ba ngày, ở nhà cũng có không ít việc cần xử lý, thôi thi về nhà trước vậy.

Kim Điền Lạc gật đầu xưng vâng, sau đó nói một tiếng với lái xe, thế là xe chạy như bay về phía thành phố La Nam.

Vương Tử Quân nhìn phong cảnh liên tục xẹt như bên đường, trong đầu nghĩ về hành trình đi liên hệ với thành phố Tam Hồ và Thiền Duyên. Tuy biểu hiện của thành phố Thiền Duyên làm cho hắn thất vọng, thế nhưng lại làm cho hắn hiểu được một đạo lý mới.

Quan trường càng lên cao càng khó đi, trên con đường đó anh sẽ gặp mặt nhiều người, dù hai bên chưa từng tiếp xúc với nhau, thế nhưng lại cùng một mục tiêu, thế nên biến thành đối thủ của nhau.

Cạnh tranh cũng không phải ở trong nội bộ với nhau, còn cạnh tranh với bên ngoài, vì biết đâu có người đang nhằm vào anh mà không hay. Tình huống này yêu cầu anh phải đứng lên cao nhìn xa hơn.

Chương 676(p5): Leo lên đỉnh, chỗ nào cũng có cạnh tranh.

Nhóm dịch: Masta4ever

Nguồn: Mê truyện

Share by HTC - Kiemgioi

Đám người trong xe cũng hiểu rõ tình huống của hành trình lần này, cũng không ai mở miệng nói lời nào. Dù sao thì bí thư Vương bây giờ cũng đang mất hứng, nếu anh mở miệng giống như sẽ châm dầu vào lửa, nhẹ thì lãnh đạo nói hai câu, nặng là bí thư đặt trong lòng, đây không phải sẽ ảnh hưởng đến đường tiến thân sau này của mình sao?

Có người vui thì có người sầu, Hà Tiến Chung lúc này ngồi trong góc vẫn với gương mặt căng cứng, thế nhưng trong lòng rất đắc ý. Hắn thật sự cảm thấy rất vui vì Vương Tử Quân bị ngăn trở trong hành trình đàm phán làm đường lần này. Tuy Vương Tử Quân bị ngăn trở cũng không có gì là tốt với hắn, thế nhưng hắn là người không tiến vào trong lòng Vương Tử Quân, thế cho nên bây giờ thấy Vương Tử Quân gặp chuyện không may thì vui vẻ nói không nên lời.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trên xe, khi rất nhiều người nhìn về phía chiếc điện thoại của mình, đúng lúc thấy Vương Tử Quân rút chiếc điện thoại thật sự rất ít khi sử dụng từ trong túi ra.

Vương Tử Quân nhìn thoáng qua dãy số, hắn phát hiện đó là một dãy số lạ. Tuy là số lạ nhưng hắn chỉ trầm ngâm giây lát rồi bấm nút nghe.

- Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.

Sau khi nghe máy thì Vương Tử Quân trầm giọng nói với đầu dây bên kia.

- Ha ha ha, chào bí thư Vương, tôi là Sở Cẩm Thu, là Sở Cẩm Thu của thành phố Triệu Lô.

Tiếng cười cởi mở vang lên từ đầu dây bên kia, một cảm giác nhiệt tình giống như truyền đến không quan tâm đến cách trở không gian thời gian.

Vương Tử Quân chợt ngây người, hắn thầm nghĩ đây là chuyện gì? Hắn suy đoán khả năng Sở Cẩm Thu gọi điện thoại cho mình, sau đó cười nói:

- Chào bí thư Sở, anh là người không có việc gì không lên điện tam bảo, bây giờ anh gọi điện thoại cho tôi, có phải có gì cần căn dặn không?

- Bí thư Vương, xem ngài nói gì kìa, tôi nào dám ra chỉ thị với ngài?

Sở Cẩm Thu nói đến đây thì cười ha hả nói:

- Bí thư Vương, tôi chính là xem dạo này ngài có rảnh không, thành phố Triệu Lô chúng tôi muốn đến thăm viếng học tập một chút.

Chính mình còn chưa kết thúc hành trình thăm viếng, bây giờ đối phương lại mở miệng hẹn trước, hơn nữa Sở Cẩm Thu lạ hạ thấp tư thái như vậy, Vương Tử Quân cơ bản đã hiểu ý nghĩ của đối phương là gì. Hắn cười cười nói:

- Hoan nghênh, hoan nghênh, bí thư Sở, ngài khi nào thì đại giá quang lâm? Nhưng trước khi đến ngài nhất định phải thông báo với tôi một tiếng, như vậy thì tôi mới có thời gian tu sửa lại bộ mặt thành phố để chào đón ngài chứ?

Vương Tử Quân nói làm cho đầu dây bên kia vang lên những tiếng cười rất lớn. Sở Cẩm Thu là một người giỏi ăn nói, sau khi nói thêm vài lời vui đùa với Vương Tử Quân, lúc này mới mở miệng quyết định thời gian, đó là tuần sau sẽ đến thành phố La Nam học tập kinh nghiệm.

Vương Tử Quân cúp điện thoại mà trên mặt có vài phần vui vẻ, tuy làm đường cao tốc qua thành phố Triệu Lô phải bỏ thêm chút tiền, thế nhưng gia tăng con đường thì càng là có thêm tiền.

- Bí thư Vương, người vừa gọi điện thoại chính là...

Kim Điền Lạc nhìn nụ cười trên mặt Vương Tử Quân, hắn khẽ nói.

- Là bí thư Sở Cẩm Thu của thành phố Triệu Lô, tuần tới bọn họ sẽ đến thành phố chúng ta học tập kinh nghiệm. Thư ký trưởng Kim, sau khi quay về anh cho ra một kế hoạch tiếp đãi, nhất định phải tiếp đãi đoàn người bí thư Sở cho thật tốt.

Vương Tử Quân nói làm cho đoàn người trong xe chợt vui mừng, cảm giác bức bối khi rời khỏi thành phố Thiền Duyên đã biến mất sạch sẽ.

- Bí thư Vương, tôi cũng có chút quen biết bí thư Sở Cẩm Thu, anh ấy là người có ánh mắt tinh anh, tất nhiên sẽ dự đoán được lợi ích khi làm đường cao tốc. Bây giờ anh ấy biết rõ chúng ta rời khỏi thành phố Thiền Duyên, thế là nhanh chóng gọi điện thoại đến, xem như nắm rất chắc thời cơ.

Hà Khởi Duệ nhìn Vương Tử Quân rồi cười tủm tỉm nói.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, sau đó mới nói:

- Bí thư Sở có thể chủ động liên lạc với chúng ta, như vậy nói rõ con đường cao tốc này được nhiều người giúp đỡ, chỉ cần ba thành phố chúng ta liên hợp lại, tôi tin tưởng lãnh đạo tỉnh sẽ phê duyệt, sẽ không có vấn đề.

- Bí thư Vương, khi con đường này làm xong thì tôi cảm thấy nhất định sẽ có người không thoải mái.

So với Kim Điền Lạc thì Hà Khởi Duệ có chút thẳng thắn, hắn chỉ chỉ về thành phố Thiền Duyên ở phía sau rồi cười hì hì nói:

- Nhưng đến lúc đó dù muốn khóc thì cũng không làm gì được.

Vương Tử Quân khoát tay áo tỏ ý bảo Hà Khởi Duệ không nên tiếp tục lên tiếng, hắn cũng thừa nhận lời nói của Hà Khởi Duệ, thế nhưng có một số việc mình tự hiểu là được, nói ra sẽ ảnh hưởng đến cảm tình.

Nhóm người Vương Tử Quân thuận lợi quay về thành phố La Nam đúng vào lúc tan tầm. Sau khi mọi người xuống xe, Vương Tử Quân cũng về phòng làm việc của mình.

Phó bí thư Trương Hợp Tuân là người đầu tiên đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, hắn mở miệng hỏi han ân cần rồi cười nói:

- Bí thư Vương, ngài lần này càng vất vả thì công lao càng lớn, chỉ cần thành phố Tam Hồ đồng ý làm đường cao tốc, như vậy sự việc đã hoàn thành hơn phân nửa rồi.

Vương Tử Quân cười cười, hắn trước nay luôn đề phòng Trương Hợp Tuân. Dù người này nhìn thì có vẻ giống như đang dựa vào mình, thế nhưng đối phương rốt cuộc có ý nghĩ gì thì Vương Tử Quân biết rất rõ.

- Chủ tịch Lý đã đi kiểm tra khảo sát về chưa?

Vương Tử Quân nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi khẽ nói với Trương Hợp Tuân.

- Còn chưa về, sáng nay tôi có liên hệ với chủ tịch Lý, anh ấy nói kinh nghiệm ở huyện Dương Cương là rất tốt, rất đáng giá tổng kết mở rộng, anh ấy muốn ở lại huyện Dương Cương vài ngày để thu thập tư liệu trực tiếp.

Trương Hợp Tuân nói rất chăm chú, thật sự không khác gì những báo cáo trước kia. Thế nhưng Vương Tử Quân có thể căn cứ vào lời nói này để thấy rõ ý nghĩa mỉa mai của Trương Hợp Tuân với Lý Quý Niên.

Khi Vương Tử Quân đang trò chuyện với Trương Hợp Tuân thì Tống Ích Dân gõ cửa đi đến, hắn nhìn Vương Tử Quân, cũng không quan tâm đến Trương Hợp Tuân đang ở đây, hắn trầm giọng nói:

- Bí thư Vương, Mễ Hoa Lâm đã vỗ bàn với tổ điều tra.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng gấp gáp của Tống Ích Dân, hắn cũng không hỏi xem có chuyện gì xảy ra, chỉ khẽ nói:

- Anh Tống, anh đừng nóng vội, anh ngồi xuống uống miếng nước từ từ nói.

Đổng Trí Tân đi theo Tống Ích Dân vào phòng, hắn cũng không chờ Vương Tử Quân phân phó mà nhanh chóng châm trà cho Tống Ích Dân. Lúc này Tống Ích Dân nhấp một ngụm trà, sau đó thở gấp ra một hơi nói:

- Bí thư Vương, hôm nay tổ điều tra yêu cầu bí thư Mễ đến báo cáo công tác, khi đi thì không có vấn đề, nhưng vừa rồi cục trưởng Triệu gọi điện thoại đến nói Mễ Hoa Lâm không phối hợp với công tác của tổ điều tra, dùng lời lẽ thô bạo, hơn nữa còn trực tiếp vỗ bàn, thật sự phát sinh ảnh hưởng không tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.