Sau khi Thạch Kiên Quân đi xuyên qua hành lang, Quan Vĩnh Hạ đi theo
Hào Nhất Phong vào trong phòng làm việc. Hào Nhất Phong ði mà không nói
gì, vẻ mặt tuy rất bình thường nhưng Quan Vĩnh Hạ lại hiểu rõ, trong
lòng bí thư Hào Nhất Phong đang rất không thoải mái.
Nói thật thì chuyện này rơi lên người ai thì không thể nào vui vẻ cho được, dù sao
thì một kế hoạch tốt lại rơi vào kết quả không đến nơi đến chốn, còn bị
người ta cắn ngược lại một cái.
- Bí thư Hào, đây là do tôi không làm tốt công tác, mới tạo nên cục diện bị động vào lúc này.
Quan Vĩnh Hạ biết rõ vì sao Hào Nhất Phong không thoải mái, thế nên trực tiếp mở miệng xin lỗi.
Hào Nhất Phong khoát tay áo tỏ ý cho Quan Vĩnh Hạ ngồi xuống, sau đó trầm giọng nói:
- Tôi biết rõ xuất phát điểm của anh là tốt, thế nhưng làm việc gì cũng
phải cẩn thận, bảo đảm cực kỳ cẩn thận, không thể cho người ta đơn giản
bắt được bím tóc của mình.
- Vâng, tôi xin khắc ghi lời phê bình của anh, sau này công tác sẽ đảm bảo không xuất hiện hiện tượng này nữa.
Quan Vĩnh Hạ biết rõ lúc này mình càng gật đầu như gà mổ thóc thì sẽ càng dễ dàng vượt qua đợt kiểm tra của bí thư Hào Nhất Phong.
Hào Nhất
Phong khẽ gật đầu, lão cũng không muốn tiếp tục gây phiền toái cho Quan
Vĩnh Hạ, chỉ là muốn chỉ điểm một chút mà thôi, không nên gõ búa lên
đầu. Lão không muốn dùng lời lẽ quá nặng nề, dù sao thì chuyện này cũng
là do lão đồng ý.
- Thư ký trưởng Quan, sau này phải cẩn thận xử lý sự việc xảy ra ở thành phố La Nam, cần có đủ tang chứng vật chứng mới được.
Hào Nhất Phong nói đến phương diện này, rõ ràng lão đã cực kỳ cố kỵ sự kiện lần này.
- Vâng, bí thư Hào cứ yên tâm, sau này chúng tôi sẽ nhất định không bao giờ phạm vào sai lầm như lần này.
Quan Vĩnh Hạ nói xong thì đưa phần văn kiện xin phê bình của thành phố La Nam cho Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong mở ra và trực tiếp ném lên mặt bàn, gương mặt tốt đẹp chợt trở nên âm trầm:
- Thỉnh cầu phê bình, hừ, rõ ràng là không muốn buông tha cho người ta.
Quan Vĩnh Hạ thầm hiểu lòng căm tức của Hào Nhất Phong, nhưng lúc này hắn
cũng thật sự không nói nên lời. Hào Nhất Phong đi qua đi lại hai bước
sau bàn làm việc, lão trầm ngâm giây lát, sau đó khẽ nói:
- Nhanh chóng cho ra một hội nghị chuyên đề, tiến hành đề xuất khen ngợi thành
phố La Nam, đồng thời cũng phải tổ chức học tập theo thành phố La Nam,
cố gắng chứng thực ích lợi của quần chúng.
Quan Vĩnh Hạ nhanh
chóng ghi nhớ chỉ thị của Hào Nhất Phong, hắn cũng rất bội phục tâm tính độ lượng của bí thư Hào. Hắn thấy rõ những vị lãnh đạo tỉnh ủy căn bản
không có bất kỳ ai là đèn cạn dầu, chỉ cần có văn bản thì bọn họ sẽ nhìn ra vấn đề. Có lẽ mọi người sẽ thầm hiểu sự kiện này là bí thư tỉnh ủy
Hào Nhất Phong bị người ta đánh vào mặt.
Nhưng dù thế nào thì
Quan Vĩnh Hạ cũng phải chứng thực chỉ thị của bí thư Hào Nhất Phong. Sau khi ghi chép rõ ràng vào sổ, Quan Vĩnh Hạ có chút do dự, cuối cùng nói:
- Bí thư Hào, sự việc ở thành phố La Nam có phải nên buông ra hay không?
Lúc này buông ra chính là một lựa chọn khá tốt dành cho Hào Nhất Phong,
nhưng Hào Nhất Phong chậm rãi đi qua đi lại hai vòng, sau đó lão khoát
tay áo nói:
- Chuyện này không thể rơi vào tình huống không giải
quyết được gì giống như vậy được, đồng chí Lý Quý Niên đã công tác nhiều năm ở thành phố La Nam, năng lực công tác rất mạnh, thành tích cũng quá rõ ràng. Đối với những đồng chí như thế này thì chúng ta cần phải đề
bạt đến cương vị quan trọng, anh nói xem có đúng không?
Quan Vĩnh Hạ hiểu lần này Hào Nhất Phong nhất quyết muốn xử lý sự việc ở thành
phố La Nam. Hắn biết rõ bí thư Hào Nhất Phong là người thế nào, lời nói
như nước đổ khó hốt, dù cho có nhiều phiền toái xuất hiện thì có những
sự việc căn bản không thể quay đầu.
- Vâng, phải nên đề bạt trọng dụng.
Quan Vĩnh Hạ trầm ngâm giây lát, sau đó khẽ nois:
- Chỉ là lúc này các đơn vị trong tỉnh đều đã được điều chỉnh, căn bản không còn đơn vị nào thiếu người.
- Chen lấn nhau sẽ có.
Hào Nhất Phong nhìn Quan Vĩnh Hạ rồi nói.
...
Hội trường thành phố La Nam, hơn một ngàn cán bộ tụ tập ở nơi đây nghe báo
cáo của bí thư thị ủy Vương Tử Quân. Hội nghị này khác biệt với trước
kia, vì nhân viên tham gia hội nghị kéo đến tận cấp thôn.
Cán bộ
bốn cấp thành phố, huyện, xã, thôn cùng tham gia hội nghị được tổ chức ở hội trường thành phố La Nam. Lúc này thời tiết còn hơi lạnh, thiết bị
nơi này lại có chút đơn sơ, vì bảo trì nhiệt độ ổn định của hội nghị, có hơn vài chục chậu than củi được đặt trong hội đường, liên tục bùng lên
nhiệt lượng vô tận.
Vương Tử Quân cũng không ngồi trên đài chủ
tịch như trước kia, hắn từ bên dưới đi lên, cầm lấy micro, bắt đầu nói
ra cương lĩnh thi hành biện pháp chính trị của mình ở thành phố La Nam.
- Tiến thêm một bước giải phóng tư tưởng, mở rộng và đẩy mạnh công tác
kêu gọi đầu tư, rót vào sức mạnh mới vì sự phát triển kinh tế thành phố
La Nam; tiến thêm một bước cải tiến tác phong công tác, nâng cao hiệu
suất công tác, cần cố gắng vì dân mà làm ra những việc mang tính hiện
thực; tiến thêm một bước tăng cường giúp đỡ các xí nghiệp vừa và nhỏ,
tiến thêm một bước phát triển xây dựng những khu công nghiệp, dựa vào
những hạng mục này để thúc đẩy địa phương phát triển kinh tế...
- Tiến thêm một bước đẩy mạnh quy hoạch xây dựng thành phố, làm sao quy
hoạch thật sự khoa học, đồng thời phải áp dụng cực kỳ nghiêm khắc. Cố
gắng làm cho thành phố La Nam trở nên hài hòa, sắp xếp hợp lý, liên tục
đẩy mạnh chất lượng cuộc sống của nhân dân...
Gió lạnh từ bên
ngoài liên tục rót vào trong hội đường, thế nhưng bầu không khí bên
trong vẫn rất nhiệt liệt, những tràng pháo tay như sấm liên tục vang
lên.
Lý Quý Niên ngồi trên đài chủ tịch nhìn Vương Tử Quân đang
lớn tiếng phát biểu, trong lòng thật sự có chút hâm mộ. Hắn ở thành phố
La Nam đã biết bao lần làm báo cáo, có thể nói là đếm không hết, thế
nhưng căn bản là lần đầu tiên được nghe những tràng pháo tay khủng bố
như vậy.
Lý Quý Niên cũng hiểu không phải báo cáo của Vương Tử Quân quá hay quá
đẹp, chủ yếu là vị bí thư thị ủy trẻ tuổi kia làm cho cán bộ cả thành
phố thấy được hy vọng phát triển trong tương lai. Vì mới nửa năm đến
nhận chức ở thành phố La Nam nhưng bí thư Vương đã sáng tạo ra kỳ tích
phát triển của thành phố La Nam, GDP tăng tiến, thật sự có xu thế chấn
động toàn tỉnh.
Hàng loạt vinh dự chen chúc nhau kéo đến thành
phố La Nam, điều này làm cho người La Nam cảm thấy rất tự hào. Khi chính quyền có thành tích phát triển kinh tế rạng rỡ, tất nhiên sẽ làm cho
dân chúng sinh ra tín nhiệm.
“ Thật sự là kém xa! Nếu so sánh với người ta thì những năm qua mình chẳng làm được gì ra hồn! “
Lý Quý Niên lúc này có thể nói là bày ra vị trí chính đáng của mình, dù
sao Vương Tử Quân thúc đẩy thành phố La Nam phát triển quá mạnh mẽ, như
vậy sẽ nhanh chóng lên cấp mà thôi. Tất nhiên Vương Tử Quân có được công lao, cũng không thể không có công lao của chủ tịch Lý Quý Niên, dù sao
hắn cũng là chủ tịch thành phố La Nam.
Một thành phố phát triển kinh tế mạnh mẽ chắc chắn sẽ cho ra một loạt cán bộ có địa vị
cao, biết đâu trước khi Lý Quý Niên về hưu có thể tìm được một vị trí
cấp phó tỉnh? Trước đó hắn căn bản đã chặt đứt ước mơ tiến lên cấp bậc
phó tỉnh của mình, thế nhưng bây giờ ý nghĩ đó lại nổi lên và điên cuồng hoạt động trong lòng hắn.
“ Đãi ngộ cấp phó tỉnh thật sự làm cho người ta phải thèm thuồng! “
Lý Quý Niên cảm thấy trong lòng đầy lửa nóng, hắn khẽ quay đầu, chợt thấy
Lục Ngọc Hùng. Lúc này Lục Ngọc Hùng ngồi bên phải Vương Tử Quân, bí thư Vương đi sang bên kia làm báo cáo, hai người không còn Vương Tử Quân ở
giữa, thế là rơi vào tình huống đối mặt nhau.
Lục Ngọc Hùng cũng
không nhìn Lý Quý Niên, vẻ mặt âm trầm đen đúa vẫn giống hệt như một
mãnh hổ, bộ dạng bất cứ lúc nào cũng có thể lao đến cắn xé người khác.
Khi thấy Lục Ngọc Hùng, Lý Quý Niên chợt nghĩ đến tình huống nói chuyện với một bộ hạ cũ vào hai ngày trước. Vốn hắn cũng không quá coi trọng sự
kiện ở phòng văn thư, thế nhưng sau khi nghe bộ hạ cũ nói như vậy thì
trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh. Bộ hạ cũ của hắn nói rất đúng, nếu như
có vấn đề xảy ra ở phương diện đền bù giải tỏa, người đầu tiên bị tỉnh
ủy khai đao chính là chủ tịch thành phố Lý Quý Niên hắn.
Đừng
nghĩ Đổng Trí Tân là người của Vương Tử Quân mà không quan tâm, vì Vương Tử Quân là bí thư thị ủy, chỉ nắm chắc công tác xác định phương hướng,
nắm công tác nhân sự cán bộ, còn công tác kinh tế lại do chủ tịch nắm
giữ. Hơn nữa Vương Tử Quân đến thành phố La Nam thời gian ngắn, lại có
chiếc áo phát triển kinh tế quá sặc sỡ, dù là lãnh đạo thành phố cũng
không thể nào dao động được vị trí của hắn.
Lý Quý Niên thì lại
khác trước kia, chính mình là ai, mình chỉ là một chủ tịch thành phố,
hơn nữa còn là một vị chủ tịch mà vài năm rồi chưa làm được gì ra hồn.
Nếu như có người lợi dụng thời cơ lần này để ép mình rời khỏi chức vụ,
chỉ sợ sẽ chẳng có ai mở miệng nói tốt cho mình.
Nếu Lý Quý Niên
mất đi vị trí chủ tịch thành phố La Nam, như vậy sẽ chẳng bao giờ có
được một sắp xếp tốt đẹp khác. Trong đầu hắn chợt lóe lên ý nghĩ như
vậy, thế là ánh mắt rơi lên người vị trưởng phòng văn thư ngồi cách đó
không quá xa.
Người này năm xưa có quan hệ rất mật thiết với Lục
Ngọc Hùng, lần này sự việc bất lợi cho mình bùng phát chắc chắn không
thiếu liên hệ với đối phương, nếu như mình không trừng trị đối phương,
sẽ còn có ai sợ mình nữa?
Đầu óc Lý Quý Niên nhanh chóng hoạt
động, đúng lúc này Vương Tử Quân cũng báo cáo xong. Trong thời gian nửa
giờ, Vương Tử Quân đưa ra không ít yêu cầu về phương diện phát triển
kinh tế, càng nhắc đến các phương diện cải cách nhân sự.
Dưới
tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Vương Tử Quân đi về vị trí của mình. Lúc này
Lục Ngọc Hùng là người chủ trì hội nghị đã dùng giọng điệu đặc biệt của
mình để yêu cầu tất cả đơn vị tham gia hội nghị phải tích cực chứng thực tinh thần chỉ thị của bí thư Vương, cần phải chứng thực những lời nói
của bí thư Vương. Bí thư Lục yêu cầu đẩy mạnh hoạt động cải cách, đẩy
mạnh phát triển kinh tế, thúc đẩy thành phố La Nam phát triển.
Hội nghị chấm dứt, đám người tham gia hội nghị bắt đầu đổ về khắp bốn phía. Lý Quý Niên đứng ở bên cạnh Vương Tử Quân, cùng bí thư Vương chào hỏi
các đại biểu đơn vị đến tham gia hội nghị. Nhưng trong lòng hắn lại đang nghĩ nên mở miệng thế nào với Vương Tử Quân, phải làm sao để dạy bảo
cho tên trưởng phòng dám đâm đao sau lưng hắn một bài học.
- Bí
thư Vương, tôi cảm thấy hội nghị hôm nay cực kỳ thành công, tinh thần
của các đồng chí đều bừng bừng phấn chấn. Vừa rồi các đồng chí huyện Hồ
Đông nói với tôi rằng bọn họ đang chuẩn bị phát huy ưu thế địa phương để xây dựng phát triển căn cứ dược phẩm.
Lý Quý Niên nhìn vẻ mặt tươi cười của Vương Tử Quân rồi khẽ nói.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Anh Lý, phương diện kêu gọi đầu tư dù rất quan trọng, thế nhưng nếu
muốn thành phố La Nam chúng ta phát triển thì vẫn phải bồi dưỡng và phát triển xí nghiệp bản địa. Chỉ khi nào đẩy mạnh các quận huyện cùng phát
triển, như vậy thành phố La Nam chúng ta mới thật sự phát triển đi lên.
- Bí thư Vương nói đúng, hai ngày trước tôi đã đến huyện Dương Phong một
chuyến, phương diện xây dựng cơ bản của khu du lịch Cô Yên Sơn đã thật
sự rất tốt. Phó tổng giám đốc phụ trách công tác xây dựng nói rằng đến
tháng năm của năm nay sẽ cố gắng hoàn thành con đường đến Cô Yên Sơn.
Lý Quý Niên đứng trước mặt Vương Tử Quân càng tỏ ra cực kỳ cẩn thận, bộ
dạng chăm chú báo cáo công tác. Hắn biết rõ bây giờ Vương Tử Quân chính
là người ủng hộ lớn nhất của mình ở thành phố La Nam.
Dù sao Lý
Quý Niên cũng là một chủ tịch thành phố La Nam, một bí thư như Vương Tử
Quân căn bản là đốt đèn lồng đi tìm cũng không có được một người như
hắn. Nếu để cho Lục Ngọc Hùng thay thế vị trí của mình, hắn không tin
Lục Ngọc Hùng sẽ nghe lời Vương Tử Quân giống như mình.
- Hoàn
thành và thông xe càng sớm càng tốt, nếu đường sắt Mân Cô và đường cao
tốc Sơn La cũng thông xe trong năm nay thì thật sự quá tốt.
Vương Tử Quân sờ lên đầu mình rồi nói:
- Nhưng sự kiện này chúng ta cũng không nên cho ra yêu cầu quá cao, còn phải phát triển dựa theo quy luật.
Lý Quý Niên cười cười, phản ứng đầu tiên của hắn sau khi nghe lời nói của
Vương Tử Quân chính là liên hệ với ban chỉ huy đường cao tốc Sơn La, để
cho bọn họ đẩy mạnh tiến độ thi công.
Xem ra chính mình càng lúc càng đặt nặng phản ứng của Vương Tử Quân.
- Chủ tịch Lý, hôm nay chúng ta mở tiệc chiêu đãi lãnh đạo quận huyện,
anh là chủ lực của ngày hôm nay, cần phải uống nhiều một chút.
Vương Tử Quân vỗ vỗ bả vai của Lý Quý Niên rồi cười nói.
- Điều này là nhất định, những thứ khác tôi không làm được, nhưng phương diện uống rượu thì bí thư Vương cứ yên tâm.
Lý Quý Niên cười cười rồi nói.
Hai chiếc xe từ hai hướng chạy đến dừng ở gần bên cạnh Vương Tử Quân và Lý
Quý Niên. Lúc này Lý Quý Niên nhìn chiếc Santana trước mặt, hắn thầm có
một ý nghĩ: Mình rõ ràng là một chủ tịch thành phố không hợp cách, vì
sao còn để cho lãnh đạo đứng đầu thành phố La Nam phải đi xe Santana.
Vương Tử Quân lên xe thì Lý Quý Niên cũng lên xe của mình, nhưng trong xe của hắn không phải là hai người như trước, mà là ba người. Lúc này ở hàng
ghế phía sau, Duẫn Quang Phát đã là quyền chủ tịch huyện Dương Phong
đang cười tủm tỉm nhìn hắn.
- Chủ tịch Lý!
Duẫn Quang Phát thấy Lý Quý Niên thì chào hỏi tràn đầy nhiệt tình.
Lý Quý Niên rất thân cận với vị thư ký tiền nhiệm này của mình, hơn nữa
bây giờ Duẫn Quang Phát là chủ tịch huyện Dương Phong, tương lai vô hạn. Bây giờ Lý Quý Niên đi đến độ tuổi này, hắn cũng nhanh chóng tính toán
chuyện mình sắp lui ra phía sau.
- Quang Phát, huyện Dương Phong thế nào rồi?
Lý Quý Niên hít vào một hơi thuốc rồi nói.