Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 169: Chương 169




Tôn Tiểu Sở chạy đến trước mặt Tạ Văn, vui mừng lôi kéo tay nói: “Văn Văn cậu tỉnh rồi!”

“Ừm… Kỳ lạ, sao cảm giác hôm nay không giống lần trước, đầu hình như hơi nặng.”

“Ảo giác, nhất định là ảo giác.”

Tôn Tiểu Sở thè lưỡi đáng yêu, quay đầu nhìn Lục Vân cười.

Chuyện vừa rồi, cô sẽ không nói ra đâu, bởi vì đây là bí mật nhỏ của cô và Lục tiên sinh, bí mật nhỏ chỉ thuộc về hai người.

Lúc xuống núi, Tôn Tiểu Sở bất chấp ánh mắt u oán của Tạ Văn, dùng sức nhét cô vào chiếc Audi SUV của Đường Lỗi.

Mà bản thân Tôn Tiểu Sở, đương nhiên là vui mừng nhảy nhót ngồi lên ghế sau xe đạp của Lục Vân, hai tay ôm eo Lục Vân thật chặt.

Có lẽ, cái này gọi là tình nguyện ngồi ở trên xe đạp cười, cũng không muốn ngồi ở trong xe sang khóc!

Người qua đường bình luận: Tuổi trẻ thật là tốt, thật đơn thuần.

Trở lại Tôn gia, xa xa đã nhìn thấy ba bóng hình, bám ở trong tường viện nhìn ra bên ngoài, tựa hồ như đã chờ mong cái gì đó rất lâu rồi.

“Ba tên gian xảo này!”

Lục Vân lầm bầm một câu, thả Tôn Tiểu Sở xuống xe đạp, sau khi tạm biệt cô liền nhàn nhã đạp xe rời đi.

“Hắc hắc, cái kia…… Tiểu Sở à, con chơi với Lục tiên sinh thế nào rồi?”

Lục Vân vừa rời đi, ba người liền vội vã vọt ra ngoài, vây quanh Tôn Tiểu Sở hỏi không ngừng.

Trên mặt cô cười không ngậm được mồm.

Tôn Tiểu Sở khó được thẹn thùng nói: ” Mọi người thật đáng ghét, con mới ở cùng Lục tiên sinh một buổi chiều mà thôi, có thể thế nào được cơ chứ!”

Thấy bộ dáng xấu hổ của cô, ba người nhất thời toát ra vẻ mặt cổ quái.

Đứa nhỏ điêu ngoa này, là đang…… thẹn thùng?

Hơn nữa nghe giọng nói ai oán của cô, dường như hận không thể phát triển xa hơn với Lục tiên sinh.

Nguy rồi, sắp xảy ra chuyện lớn rồi.

Tôn Cẩm Vinh nóng lòng hỏi: “Tiểu Sở, nói như vậy, con không ghét Lục tiên sinh sao?”

“Lục tiên sinh tốt như vậy, tại sao con phải ghét anh ấy? Mọi người thật kỳ lạ!”

“Chúng ta kỳ lạ?”

Ánh mắt ba người nhìn về phía Tôn Tiểu Sở càng thêm cổ quái.

Lúc ăn cơm trưa, người nào đó đâu phải thái độ này!

Tôn Tiểu Sở tựa hồ hiểu được suy nghĩ của ba người, liếc bọn họ một cái nói: “Lục tiên sinh rõ ràng là một đạo trưởng lợi hại, mọi người lại không nói trước cho con biết, hại con buổi trưa mất hết mặt mũi.”

“Đạo trưởng?”

Ba người sửng sốt, tiếp theo liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Tôn Cẩm Vinh và Tôn Thiên Quý dường như đang hỏi, Lục tiên sinh không phải thần y sao, sao lại biến thành đạo trưởng?

Còn Tôn Thiên Lỗi thì đang suy nghĩ, Lục tiên sinh không phải em vợ Vân Thiên Thần Quân sao, sao lại biến thành đạo trưởng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.