Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 468: Chương 468: Chương 469




“Còn không phải tại em, một hồi nói mình đã ở chân núi mười lăm năm, một hồi còn nói mình là Vân Thiên Thần Quân, rốt cuộc em muốn để cho chị tin tưởng câu nào!” Diệp Khuynh Thành u oán nói.

Lục Vân năm tuổi đã rời đi, cho tới hiện tại chỉ mới đầu hai mươi, nếu quả thật dựa theo lời hắn nói, ở chân núi mười lăm năm, thì thời gian đâu chạy đến chiến trường biên cảnh, dành được danh xưng Vân Thiên Thần Quân?

Thời gian này tính sao cũng không hợp lý.

Đương nhiên Diệp Khuynh Thành không tin.

Chủ yếu là bởi vì, lúc trước Lục Vân cảm thấy không cần nói đến chuyện năm năm ở chiến trường biên cảnh, cho nên đã lượt bớt năm năm này đi, không ngờ tới giờ lại làm Diệp Khuynh Thành nghi ngờ.

Nhìn ánh mắt u oán của Diệp Khuynh Thành, Lục Vân cười khổ một tiếng nói: “Nói như vậy là phải trách em sao?”

“Đương nhiên phải trách em, Tiểu Lục vân, em phải nhớ kỹ một chân lý, phụ nữ xinh đẹp vĩnh viễn không nhận sai.” Diệp Khuynh Thành giương cái cằm trắng nõn lên.

“Không nhận sai không có nghĩa là không sai…”

Thấy ngón tay của Diệp Khuynh Thành hướng về phía lỗ tai của mình, Lục Vân vội vàng dừng lại, đổi giọng nói: “Cái kia chị Khuynh Thành, nếu như hiện tại em nói cho chị biết, em thật sự là Vân Thiên Thần Quân, chị có tin không?”

Ánh mắt Diệp Khuynh Thành dừng trên người Lục Vân, lát sau bỗng nhiên trừng mắt, sâu xa nói: “Em cảm thấy tôi tin không?”

“Em tin em tin!”

Diệp Vô Địch đứng bên cạnh tích cực tranh đáp lời.

Mặt Lục Vân tối sầm, tát một cái dô ót của cậu ta: “Em tin thì làm quái gì, em là đồ dây leo không có lập trường.”

……

Cuối cùng.

Bữa cơm trưa ăn ở nhà Âu Dương Túc cũng rất thoải mái.

Thái độ của Âu Dương Túc đối Lục Vân cũng biến đổi 180°, hoàn toàn xem hắn như đại gia mà cung phụng, chủ động bưng trà rót nước, thêm cơm thêm rau.

Sau khi ăn xong càng nhiệt tình mang theo mấy người Lục Vân đi dạo mấy vòng trong sân vườn nhà mình.

Buổi chiều.

Trở lại Diệp gia.

Diệp Khuynh Thành một mình đi Lục Vân nói: “Tiểu Lục vân, em đã dạy Liễu Yên Nhi tu luyện được rồi không bằng cũng dạy cho chị đi!”

Lục Vân kinh ngạc nhìn cô một cái nói: “Giờ chị Khuynh Thành cũng hứng thú với chuyện tu luyện?”

“Nghe Liễu Yên Nhi nói rất hay, chị cũng muốn thử xem.”

Cô mới không nói tâm tư của mình cho Lục Vân biết đâu, tựa như lúc trước Liễu Yên Nhi đã hôn vào má Lục Vân, cô cũng vô cùng muốn bá đạo hôn vào bên má còn lại của hắn.

Em trai là của chung, phải công bằng.

Lục Vân nói: “Vậy thì chắc chị Yên Nhi cũng đã nói với chị, công pháp tu luyện có tồn tại một vài vấn đề đúng không?”

“Ừ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.