Body Language

Chương 5: Chương 5




CHƯƠNG 5

Kì quái.

Kanae sửng sốt khi nhìn thấy tờ lịch.

Quái lạ. Thật quái lạ

“ Này, cậu lẩm bẩm gì vậy?”

Lúc này là cuối tuần. Như thường lệ, Yuichi sẽ đến nhà Kanae ăn nhậu bừa bãi xả láng ở đó. Hôm nay dường như Yuichi có tâm trạng rất tốt.

“ Cậu có bao giờ trông chờ hay để ý về thời gian chưa Yuichi”

“ Trước nay tôi chưa bao giờ để ý mấy thứ đó.”

Yuihci chỉ cười, ném đi vỏ bia đầu tiên đã uống xong và bước tới tủ lạnh, lấy lon khác.

Kanae hiếm khi uống bia tại nhà, nhưng bởi Yuichi hay tới nhà nhậu, nên từ đó tủ lạnh  nhà cậu toàn bia với bia. Và cùng với bia, thì còn có rượu và sake cũng được ướp lạnh chờ ngày khai mác.

“ À không, có lẽ tôi sẽ chú ý đến thời gian…nếu như cậu…mang thai đó!!”

“ Tôi thật có phước quá nhỉ ! Nếu cậu còn nói thế nữa, chuẩn bị bóp bụng mà ngủ đi.”

Kanae giở giọng uy hiếp. Nhưng Yuchi nhún vai.

“ Tốt thôi, vậy tôi sẽ ăn cậu bù vào. Với tôi, sao cũng được cả.”

“ Hi, tôi sẽ đi làm bữa tối!” Kanae lật đật chạy đi chuẩn bị thức ăn. Cậu sợ Yuichi làm thật

“ Này, cậu kiếm cái gì trên lịch vậy?”

“ Oh, không có gì”

Kanae đáp lại lơ đễnh, và bắt đầu chuẩn bị món khai vị.Nhưng cậu đã thở ra, lầm bầm gì đó, vài thứ mà Yuichi không thể nghe được.

“ Thật lạ là chúng ta ở bên nhau gần hai tháng rồi đấy.”  Lầm bầm….lầm bầm…..quái lạ………….

Thời gian dài nhất mà Yuichi hẹn hò với ai đó là ba tuần. Cậu đã nghe trước khi Yuichi vào học trường này, anh đã đi lại với một người độ sáu tháng. Nhưng có lẽ đó là do anh không muốn bị quấy rầy khi chia tay. Kể từ đó, mỗi người con gái chỉ hẹn hò với Yuichi khoảng vài tuần.

Sắp được hai tháng và phân nửa thời gian họ ở bên nhau là quan hệ thể xác. Không có bất kì dấu hiệu  nào cho thấy Yuichi muốn chia tay với cậu. Nói cho cùng thì hai người ngủ cùng nhau mỗi ngày. Không ở nhà người này thì ở nhà người kia, mỗi  ngày, cùng nhà, cùng phòng, cùng giường…..

Vả lại, với nhừng người con gái mà Yuichi đã từng quan hệ trước kia, anh chỉ gặp họ một hoặc hai lần một tuần. Và khi chán, chia tay lập tức. So ra thì tổng số thời gian mà Yuichi ở bên cạnh các cô bạn gái đó, chưa bằng một nửa thời gian mà anh ở bên Kanae.

“  Chuyện gì vậy nhỉ?” Kanae ngước đầu lên

Mỗi ngày đều ở cùng nhau, ngày nào cũng ***, và tối đến lại trên cùng một chiếc giường. Cậu mong rằng Yuichi cũng biết mệt, như cậu. Nhưng không hiểu sao, người đó vẫn mạnh khoẻ như trâu, dù cậu thấy về phương diện kia, thì người hoạt động nhiều hơn vẫn là Yuichi.

Cậu chỉ hi vọng bên anh một thời gian ngắn cũng đủ. Nhưng hiện tại, hai người đã có mối quan hệ lâu hơn cậu mong đợi.

Cậu đã tự lừa dối mình rằng chuyện tình yêu này sẽ thành sự thật

Nhưng……….

Phải dừng lại, chuyện này phải dừng ở đây thôi.

Nếu bị vứt bỏ, có thể cậu sẽ không thể nào đứng dậy được.

Nếu có thể, cậu muốn sau khi chia tay, ít nhất hai người vẫn là bạn

Cậu chấp nhận, chấp nhận có thể chia tay. Nhưng cậu không muốn phải mất đi anh, không muốn hai người phải xa nhau mãi mãi.

Mình sẽ làm sao, sẽ hành động như thế nào bây giờ? Quá vất vả khi nhận ra rằng mình thích anh ngày một nhiều hơn

 

Trong tâm trí cậu giờ đây toàn hình ảnh của Yuichi, cậu không thể nghĩ gì được nữa.

Khoảng thời gian hạnh phúc có lẽ sắp không còn.

Liệu mình có thể vui vẻ như lúc đầu?

Mình có thể sống mà không có anh?

Mình không biết điều gì sẽ xảy ra nếu như …..anh đi………….

 

Cậu không biết mình sẽ làm gì để chia tay anh.

.

.

.

Cuối cùng trong sân trường cũng bắt đầu yên tĩnh.

Đi học mới biết được nhiều thứ, đại loại như…..Mọi  người đều nói về Yuichi. Trước hay sau khi Yuichi nói ra quan hệ của họ, sự đối xử thân thiết, cách nói chuyện,….đều không hề thay đổi.

“ Tôi thật hết ý kiến” Yuichi nói, ngồi trong canteen , và cầm tách café như thường lệ “ Tôi thật không hiểu, tại sao mọi người đều nói cậu không thể hẹn hò với người tệ như tôi? Tôi thấy, mình đâu phải là xấu xa, đúng không?”

“ Uhm, không tệ.” Kanae cười. Tuy nhiên vẫn có người không tin

“ Thật chứ. Tôi đâu có tệ mà.”

.

.

.

“ Trong hôn nhân, vợ là người quyết định li dị….không cần phân biệt ai đúng ai sai. Người mà bị li hôn, luôn bị nhìn vào là người gây ra lỗi lầm.”

Yuichi bĩu môi

“ Nhưng người đàn ông cưới vợ bởi vì cô ta có điểm nào đó hơn người. Nếu cô ta không có chúng, hẹn hò cũng chẳng đáng, lấy đâu mà cưới.”

“ Lập luận của một tên vô lại.”

Vậy điểm hơn người của tôi là gì? Đẹp? Có kinh  nghiệm như mọi người vẫn nói…..?

 

Kanae thở dài. Cậu thật sự không biết vì sao Yuichi lại ở bên cậu lâu vậy. Có thể như Yuichi đã  nói, cậu có cơ thể mê người…

Có lẽ thế là đủ, cậu không cầu gì hơn nữa.

Nếu Yuichi dừng chân lâu đến thế bởi vì cơ thể cậu, vậy hãy để nó thoả mãn anh trước khi hai người chia tay.

“ Này, Yuichi!”

Tiến đến là một nhóm vài người, lúc trước Yuichi thường ra ngoài với bọn họ. Kanae thật sự không muốn dây dưa với họ, nói chung là không thích. Có thể nói rằng cậu và họ là đến từ hai thế giới khác nhau. Bọn họ là dân chơi thứ thiệt, cậu không muốn rớ vô.

“ Lâu rồi không gặp! Dạo này thế nào?”

“ Nghe đồn cậu dạo này cậu không có em nào hả?”

“ Tối nay chúng tôi tổ chứa bữa tiệc, muốn tới không?”

Im lặng……………..

Mình nên làm gì đây? Nên đi? Có lẽ Yuichi ngại nói chuyện do có mình ở đây.

 

“ Oh? Tại sao đột nhiên cậu rủ lòng tốt mời tôi vậy? Tôi còn nghĩ là cậu không muốn qua lại với tôi nữa chứ?”

“ Này, đừng nói vậy chứ. Nghe này, sẽ có những tên nhóc dễ nhìn lắm đó. Bọn họ là tiếp viên. Tiếp viên nam . Chậc, rất hấp dẫn.”

“ Không đi. ” Yuichi xua tay làm động tác đuổi. “ Đừng làm phiền tôi nữa. Tôi nói cậu trước, tôi không muốn nhìn thấy cậu , đừng tìm tôi. Còn nữa, tôi không có cướp bạn gái của cậu nhá. Cô ta không chỗ nào tốt cả, kĩ thuật trên giường rất tệ.”

Một người trong nhóm bước tới, mặt giận dữ, suýt chút nữa đã ẩu đả,  nhưng có người đã kéo anh ta lại

“ Chuyện gì vậy? Đừng làm bậy.”

“ Các cậu tổ chức tiệc thì sao? Tiếp viên với không tiếp viên thì sao? Đến với không đến thì sao? Tôi không có chuyện gì phải làm ở đó cả.”

Yuichi nhìn trừng trừng vào mấy nguồi đó, nói một hơi. Tất cả mọi người xung quanh cảm thấy không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Một người trong nhóm khạc nhổ bãi nước bọt, như trả đũa, quay người ra khỏi canteen, những người còn lại cũng đi theo. Yuichi thả lỏng người

“Aaaa, tôi đang làm gì vậy?”

“ Uhmmm! Tôi, ý tôi, bữa tiệc……”

“ Eh? Ý cậu là sao? Tôi không có bất kì lí do nào để đến đó.” Yuichi thở dài. “ Tại sao tôi lại dính dáng tới bọn chúng nhỉ? Tất cả chúng đều ngu ngốc. Lúc trước tôi nghĩ bọn chúng cũng được. Bọn chúng rất tự hào rằng có bao nhiêu người đã qua tay mình, hẹn hò với bao nhiêu người rồi. Nay còn cả tiếp viên. Đần độn.”

“ Yuichi…”

Kanae muốn kéo Yuichi lại gần cậu. Anh đã không nói rằng anh muốn tìm một phụ nữ, hay anh muốn bất kì một ai đó cũng được. Trước đây, anh chỉ nói về những điều này mà thôi.

“ Bọn họ thật sự không tốt lành.”

Lúc này không thích hợp để nói chuyện về mấy thứ làm Yuichi phiền toái, bởi thế Kanae im lặng, và uống trà của cậu

“…Cậu có vài người bạn chứ?”

“ ….Uh….” Yuichi chỉ chỉ vào Kane   “Tôi chỉ cần cậu. Tôi chỉ vui khi có cậu ở bên. Cậu không có bất kì người bạn nào ngoài tôi, đúng không?”

“ Tôi có vài người bạn, nhưng tôi không thân với ai được như cậu. Có lẽ thật sự, tôi không có người bạn nào, ngoài cậu.”

“ Quả thật rất tốt khi bạn và người yêu là một, huh ?”

Khoé miệng Yuichi cong lên thành một nụ cười gian xảo. “ Tôi đã có được thứ tôi muốn, vì vậy tôi việc gì phải đi party làm trò với lũ tiếp viên. Hơn nữa, cậu sẽ khó chịu nếu tôi đi, đúng chứ?”

Dĩ nhiên, chẳng những khó chịu, tôi còn ghét anh nữa.

Nghĩ thế nhưng cậu biết, cậu không có quyền gì ngăn cản anh. Nếu Yuichi muốn, cậu cũng không cản được.

“…nhưng, cậu không thích họ?” Hỏi với thái độ dè chừng, cậu không muốn bộc lộ quá nhiều cảm xúc của mình về việc này. Yuichi học theo cách thở dài của Kanae .

“ Nếu tôi đi thì chắc chắn sẽ ngủ lại tại đó, cậu biết không chỉ đơn thuần là vậy. Cậu thấy nó vẫn tốt sao?”

Không, có điên mới tốt, tôi ghét nó.

 

Nhưng Kanae không nói ra, cậu không thể nói bất cứ thứ gì. Nếu sơ suất, chỉ một lời có thể lôi chuyện cậu cố gắng giữ kín  bấy lâu ra ánh sáng.

Kanae mỉm cười.

“ Hôm nay chúng ta làm gì đây? Có muốn đi đâu đó ăn chút gì không?”

Kanae thấy nhẹ nhõm hẳn khi Yuichi trở lại bình thường.

“ Muốn tôi làm món gì cho cậu không?”

Từ chủ nhật tới thứ năm thì hai người ở nhà Yuichi. Từ thứ sáu tới thứ bảy thì ở nhà Kanae . Phân chia đơn giản bởi vì nhà Yuichi gần trường hơn, tiện đi lại.

“Eh? Nhìn đây. Đừng để tôi  nói lần nữa chứ. Cậu đang nghĩ gì vậy?”

“ Tôi đang nghĩ chúng ta ăn trứng chiên cũng được đi.”

Kanae vui vẻ trả lời. Yuichi nghe xong thì bực tức

“ Này, thật hay đùa vậy! Nó có gì tốt chứ?”

“Hì! Tôi chỉ thích ăn trứng chiên, nếu bảo tôi thích gì nhất, tôi cũng chỉ thích trứng chiên. …Nếu cậu cũng thích?”

“ Bây giờ tôi sẽ làm cho cậu.”

Ném cái li vào thùng rác, tiện tay vuốt ve má Kanae vài cái

“ Cậu đi mua nguyên liệu nhé.”

“ OK.”

Kanae gật đầu. Đối với cậu, mỗi phút mỗi giây ở bên Yuichi đều khiến cậu mỉm cười.

.

.

.

spoil đê ~~ spoil đê ~~~

Hai người còn dùng mấy thứ đồ chơi kích dục trong quan hệ.

.

.

Bụm miệng cười duyên

.

Hôm nay xem phim hơi trễ. Hầu như mỗi ngày hai người đều xem xem phim nào có vẻ thú vị, rồi thuê về cùng nhau coi

Mới đầu thì cả hai cùng đi lùng sục những cửa hàng phim gần nhà để tìm một bộ phù hợp cho cả hai. Nhưng rồi họ nhận ra sở thích hai người hoàn toàn khác xa nhau, cuối cùng không tìm vậy nữa. Mỗi người mua một đĩa, về nhà hai người có hai bộ phim để coi.

Kanae  thích phim hài, hoặc phim tình cảm, càng chảy nhiều nước mắt càng tốt. Còn Yuichi thì thích phim hành động hoặc kinh dị, kinh dị Mỹ hay Thái đều trong tầm ngắm của anh. Yuichi biết Kanae không thích coi phim rùng rợn, bởi thế anh luôn tìm cách dụ dỗ lôi kéo cậu.

“ Kanae , lúc trước tôi đã coi qua rồi, tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra, ai chết, và người cuối cùng còn sống là ai. Nhưng mà khi xem phim với cậu cảm giác sẽ rất khác. Nó làm tôi muốn coi lần nữa. Cậu rất dễ thương lúc sợ hãi, và luôn trốn sau lưng tôi. Kanae, coi với tôi đi!”

Yuichi đút phim vào đầu đĩa. Cậu nhìn thấy TV bật lên một đoạn trailer phim và cậu biết, mình thật sự, thật sự không muốn coi.

“ Này, tại sao chúng ta không coi phim khác đi?”

“ Không phải tôi luôn đồng ý với sự lựa chọn của cậu sao?”

Kết thúc, phản đối vô hiệu. Coi như thoả thuận ngầm giữa hai người, nếu đã mua hai đĩa phim thì hai người phải cùng coi, còn không thì mua một đĩa, mà mua một đĩa thì đào đâu ra hai cái thể loại không bao giờ chạm mặt nhau.

Kanae tìm cái đĩa của mình, trong có vẻ được. Có lẽ vài chi tiết sẽ làm cậu cười. Cậu có thể xem nó sau khi coi phim kinh dị để khỏi bị ám ảnh.

Như mong đợi, Yuichi rất hào hứng khi thấy Kanae bắt đầu nhăn mặt.

Cậu có thể khóc và sẽ trốn sau lưng Yuichi, phim này rất ghê.

Kanae rất sợ mấy cảnh máu me. Khi có cành chết chóc gì đó, cậu sẽ nhắm tịt mắt lại, và liên tục hỏi Yuichi đã qua cảnh đó chưa. Nhưng Yuichi cũng rất biết cách lựa thời điểm, ở ngay lúc con  ma giết người bị móc từ trái tim người nọ ra, anh trả lời ‘OK’. Kanae mở mắt ra, việc đầu tiên cậu làm là hét lớn, và sau đó là khóc toáng lên “ Tôi ghét cậu.”

“ Nó rất vui mà.”

“ Vui cái đầu cậu. Cậu biết là tôi ghét mấy thứ đẫm máu mà.”

“ Oan cho tôi. Cậu chỉ bảo là khi hết cảnh giết người kêu cậu. Tôi đâu có lừa cậu, tôi kêu cậu khi thằng đó đã bị giết đấy thôi, đúng không?”

Kanae bĩu môi. Cậu biết thắng người  này bằng lời nói là không có khả năng.

“ Này, lại đây.” Yuichi vỗ vỗ lên đùi mình. “ Cậu sẽ không sợ nữa khi trong vòng tay tôi.”

Kanae ngỡ ngàng nhìn Yuichi một lúc, rồi gật đầu, cậu tiến dến ngồi vào lòng Yuichi. Anh vòng tay qua, ôm chắt cậu từ phía sau.

Trong vòng tay ấm áp của Yuichi, rốt cục cậu cũng thả lỏng được tinh thần

Nhưng Kanae một lần nữa biết rằng mình đang gặp vấn đề

Mình phải làm gì bây giờ? Mình nên làm gì đây?

Khi Yuichi nói như vậy, trái tim cậu đập nhanh lên. Cậu đã nghĩ rằng giờ phút này nếu bào cậu chết cậu cũng cam lòng

Cậu đó là bởi vì cậu yêu Yuichi. Nhưng đó chính là vấn đề

Cậ ngắm  nhìn gương mặt Yuichi. Anh tò mò  nhìn cậu

“ Gì vậy? Ngạc nhiên vì có người bạn trai quá tuyệt với phải không?”

“Im đi, Yuichi”

Kanae đánh gãy lập tức lời trêu chọc của Yuichi.

Cậu quay lại tiếp tục xem phim, nhưng là qua kẽ hở của hai ngón tay.

Ngày cả như vậy, cậu cũng thấy nó rất kinh. Cậu vốn không thích máu me. Có cho tiền cậu cũng không xem chứ đừng nói là xem một mình mấy cái này.

Sau khi coi xong phim kinh dị, Kanae vẫn ngồi yên vị trong lòng Yuichi. Hai người cùng nhau cười mệt mỏi với những thước phim hài. Nhưng có cái gì đó khiến cậu không thể không chú ý……

Yuichi cương…..?

 

Kanae tập trung vào tập phim đang coi, nên cậu không nhận ra sự thay đổi. Nhưng nếu Yuichi hơi đẩy người về phía trước thì không thể không nhận ra.

Từ lúc hai người chấp nhận hẹn hò tới giờ, không ngày nào mà không quan hệ với nhau. Nó dường như sẽ không bao giờ kết thúc

Thời gian mà họ không làm đó là khi Kanae uống say, khi cậu ngủ và khi cậu bận túi bụi với các bài thuyết trình. Trong một tuần chắc chắn hai người làm không dưới một lần

Kanae nghĩ rằng Yuichi sẽ mau chóng chán cậu, nhưng đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu nào của việc đó cả. Mỗi ngày anh đều có nhiều trò để kích thích cậu, làm cậu chìm đắm trong khoái cảm *** mà anh mang lại.

Hơn thế nữa, không hiểu sao gần đây Yuichi cứ nằng nặc đòi dùng lưỡi, thay cho tay để khuếch trương, làm cho Kanae xấu hổ chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui. Thậm chí hai người còn dùng mấy thứ đồ chơi kích dục trong quan hệ.

Kanae  nghĩ lại lần trước khi cậu bị bịt mắt, rất kích thích…..

Hai người quan hệ rất thường xuyên, hầu như là mỗi ngày, vì vậy Kanae cũng có kinh nghiệm đáng kể trong lĩnh vực này.

Mặt khác, giờ đây  cậu thật sự không biết hành vi như thế nào mới được gọi là không kích tình. Bởi thân thể cậu sẽ phản ứng, dù là một động tác đụng chạm nhỏ nhất, của anh.

“ Này, muốn uống gì đó không?” Cậu muốn rời khỏi vị trí này ngay lập tức.

Nghe đề nghị của Kanae, Yuichi bật cười

“ Sao đột ngột vậy?”

“ Không, tôi chỉ thấy hơi khát, còn cậu?”

“ Hơi khát, nhưng mà không muốn uống nước, muốn uống thứ khác.”

 Ôi không! Chẳng lẽ tôi tự đào hố chôn mình hay sao!!!

Nhưng nếu Kanae  nói ‘Không có thứ khác như cậu nói’, thì cậu sẽ không thể làm gì được nữa. (aka bị ăn)

Mà khi cậu rơi vào trường hợp đó, chống cự là điều vô ích. Chỉ cần Yuichi chạm vào cậu, cậu sẽ không thể ngăn cản bất cứ hành động nào của anh được

.

.

Thật ra là bây giờ cậu hơi…phải, chỉ là hơi hơi mong chờ thôi, nhưng mà cậu cũng rất muốn xem phim.

( quái, thì H xong rầu coi =.=)

“ Chúng ta gần nhau quá làm cho cậu mong muốn tôi đụng chạm?”

Quả thật Kanae mong Yuichi đừng có vừa thì thầm vừa phả hơi nóng vào tai cậu.

Mỗi một lần anh phả hơi nóng vào làn da cậu, nơi đó như có lửa đốt, vừa nóng vừa ngứa không chịu được

“ Tôi cứng lên vì cậu đó, cậu biết mà?”

Nguyên bản cánh tay đang vòng quanh eo cậu giờ đang chầm chậm đi lên. Tới nơi mà điểm nhô ra trước ngực mời chào kêu gọi.

Và khi tay Yuichi tới nơi thì Kanae đã muốn nói lời tạm biệt với thước phim trước mặt

“ Chúng ta sẽ xem phim vào ngày mai, đừng nhìn  nữa.” Giọng nói Yuichi là lời tuyên cáo cuối cùng. Vừa nói, anh vừa kéo áo Kanae lên và tay thì bắt một hạt châu.

Kanae cúi đầu xuống thấp, khẽ cắn môi. Ngón tay Yuichi vắt đầu vòng quanh hạt châu mát xa

“Ohn…nhh…”

“ Nơi đây của cậu thật nhạy cảm, Kanae. Quay lại đây, tôi muốn liếm chúng.”

Yuichi lột luôn chiếc áo của cậu, quay Kanae lại. Cậu giạng chân ra hai bên Yuichi, chủ động đưa thức ăn tận miệng sói ( chậc, xin xem viewfinder chap 18 để biết thêm chi tiết về tư thế này >”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.