Bà Quý nhìn khuôn mặt của Mộ Dung Miên và con gái mình, không thể chờ đợi được muốn nhìn cháu ngoại của mình có bao nhiêu đẹp mắt, khẳng định so với trẻ con trong khu cư xá đều tốt hơn nhiều.
Bà Quý cùng bọn họ ngồi nói chuyện một lúc, liền quay đầu vào bếp bận rộn, Mộ Dung Miên đi vào muốn giúp đều bị đuổi ra, muốn anh nghỉ ngơi thật tốt.
Mộ Dung Miên ngồi ở trong phòng khách không lớn của Quý gia, cùng bố Quý nói chuyện, anh có thể nghe được tiếng xào rau từ trong bếp truyền đến, còn có thể ngửi thấy mùi thức ăn trong bếp bay ra.
Quả nhiên, người thật sự thương bạn, vĩnh viễn mang cho bạn ấm áp mãi mãi, bọn họ sẽ không cần cái gì từ trên người bạn, bọn họ chỉ muốn bạn có thể tốt.
Mộ Dung Miên quay đầu nhìn về phía Quý Miên Miên, nha đầu này khả năng vĩnh viễn không biết, thứ cô mang cho anh, là thứ xa xỉ mà anh trước kia cả đời đều không có được.
Bố Quý hỏi Mộ Dung Miên: “Hai đứa lần này trở về ý định ở lại bao lâu?”
Ông là có chút hỏi thử, mặc dù trước lúc bọn họ đi, Mộ Dung Miên nói xem giúp cho anh một căn hộ ở đây, quay trở về bọn họ liền sẽ tới sống cùng hai ông bà.
Nhưng dù sao hai đứa cũng là người trẻ tuổi, ông cũng hiểu rõ, người trẻ bây giờ đều muốn tự do bên ngoài, thành phố này cũng không mấy phát triển, so với Lạc Thành kém hơn nhiều lắm, ông cũng không biết là Mộ Dung Miên lúc ấy chỉ vì làm cho mình vui nên thuận miệng nói, hay là thật.
Mộ Dung Miên nắm chặt tay Quý Miên Miên, cười nói: “Ba, chúng con trở về liền không đi nữa, chỉ cần ba mẹ đừng chê hai đứa con là được rồi. “
Bố Quý sững sờ, trên mặt nhất thời lộ ra vui mừng cực độ, ông chỉ có một đứa con gái là Quý Miên Miên, đương nhiên là không nỡ để cô rời xa, nếu như cặp vợ chồng son này có thể ở lại đây, gần hai ông bà thì thật là không thể tốt hơn rồi, trong chốc lát bố Quý nhìn Mộ Dung Miên ánh mắt càng phát ra yêu thương.
Ông không khỏi thầm nghĩ, con gái mình ánh mắt thật tốt, vậy mà tìm được một người chồng tốt như vậy, muốn đối đãi tốt thêm một chút với thằng nhóc này.
Bố Quý liên tục vỗ bả vai Mộ Dung Miên ba cái: “Ha ha, được được... Lần trước hai đứa bảo ba xem căn hộ, ba xem nhiều chỗ, vừa đúng có một cái cũng không tệ lắm, đã quyết định rồi, ngày mai Tiểu Mộ đi với ba một chuyến đến chỗ bán căn hộ, con xem một chút nếu cảm thấy ưng thì chúng ta liền định.”
“Ba mẹ vừa ý thì chắc chắn sẽ không có vấn đề, chúng ta cứ quyết vậy đi.”
Bố Quý nhìn Mộ Dung Miên, quả thực cảm thấy so với con ruột càng muốn thân thiết, thằng nhóc này quả hợp lòng ông rồi.
...
Ngày hôm sau, ăn xong bữa sáng, Mộ Dung Miên liền đi cùng ba vợ ra ngoài, đến chỗ bán căn hộ, vì để tránh cho phiền toái, anh đeo thêm khẩu trang.
Bố Quý tìm lại liên hệ lúc trước lưu lại của nhân viên bán căn hộ, hỏi: “Tiểu thư, lần trước tôi tới xem căn hộ kia vẫn còn chứ?”
Nhân viên bán căn hộ vẻ mặt không kiên nhẫn, đánh giá từ trên xuống dưới một phen bố Quý, đại khái cảm thấy ông không giống kẻ có tiền, bĩu môi: “Bác à, cháu đã sớm nói cho bác căn hộ này bán rất nhanh, bác lại không bỏ ra tiền đặt cọc, chúng ta không có cách nào lưu lại giúp bác, chúng ta còn thừa lại khu biệt thự là chưa bán, nếu bác có tiền, mua khu biệt thự đi, có điều... Cháu xem bác cũng không phải là người có thể mua nổi, vẫn là bỏ qua thôi.”
Bố Quý tuy rằng ngày thường có chút nóng nảy, thế nhưng ông vẫn là người rất quân tử, tuy rằng tập võ, nhưng vẫn giữ nguyên tắc tuyệt đối không đánh phụ nữ, nhưng cô gái trước mặt này, mở miệng ra liền nói châm chọc chế nhạo, quả thực khiến ông tức giận: “Cô gái trẻ tuổi này tại sao lại nói như thế?”