Chương 763Nhạc thiếu gia hại người không nương tay!
Y
ến Thanh Ti cười cười không nói gì, cô muốn nói rằng cô còn từng thấy cảnh tục hơn thế này cơ, nhưng nghĩ rồi lại thôi, những lời này cô vẫn không thể nào nói với Nhạc Thính Phong được.
Trong phòng tắm, đột nhiên truyền ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt, đó là giọng của Diệp Vỹ Quang. Yến Thanh Ti nghe xong sởn cả da gà, cô xoa xoa cánh tay.
Yến Thanh Ti hỏi: “Bao giờ thì có thể ra?”
Nhạc Thính Phong cười cười: “Đừng vội, cái này còn phải xem sức chiến đấu của họ thế nào nữa.”
Lần này nhất định phải chỉnh chết Diệp Vỹ Quang, nếu không còn định đợi hắn trả thù nữa sao?
“Dù sao Diệp Vỹ Quang cũng là đại công tử của Diệp gia, biến hắn ta thành như vậy liệu Diệp gia có tra ra không?”
Nhạc Thính Phong vuốt nhẹ mái tóc dài của Yến Thanh Ti: “Tra ra thì sao? Có giỏi thì ra mà đấu với anh này!”
Yến Thanh Ti nuốt nước bọt, tên này trước mặt cô lúc nào cũng giả trư ăn thịt hổ nhưng thật ra thì anh mới là kẻ nham hiểm ác độc nhất, còn hung hăng càn quấy nữa, có điều... đẹp trai! Thật sự rất đẹp trai!
Khoảng nửa tiếng sau, một người phụ nữ lảo đảo chạy ra khỏi nhà tắm.
Cô gái đó trần trụi, tóc ướt nhẹp, mặt mũi sưng tím, trông rất thảm, chật vật vô cùng.
Sau khi chạy ra liền bị ngã xuống đất, cô ta bò tới tìm túi xách, lấy điện thoại ra run rẩy gọi điện thoại, sau đó liền nghe thấy tiếng khóc thét của cô ta: “Alo... đồng chí cảnh sát... cứu tôi với... mau cứu mạng... các anh mau tới đi, tôi với một cô gái khác sắp chết đến nơi rồi... xin các anh, mau tới đây đi...”
Yến Thanh Ti kinh hãi nhìn Nhạc Thính Phong: “Chuyện này... là sao vậy?”
Nhạc Thính Phong nhún vai: “Cái này chỉ có thể trách Diệp Vỹ Quang quá khỏe, người ta không chịu nổi nữa nên mới gọi điện báo cảnh sát cứu mạng thôi!”
Yến Thanh Ti sờ sờ mũi: “Anh... anh xuất sư từ đâu đấy?”
Nhạc Thính Phong nhún vai: “Mấy chuyện này đều là học theo em hết đấy. Cô giáo, cô dạy tốt lắm… Mà em nói xem, trong một cuộc giao dịch giữa gái làng chơi và khách chơi gái, cô gái đó lại không chịu nổi sự hành hạ của khách hàng, phải báo cảnh sát để bảo vệ tính mạng. Một tin tức xã hội hot thế này, mà đặc sắc ở chỗ vị khách chơi gái này lại là đại công tử của nhà họ Diệp nữa thì sẽ như thế nào nhỉ?”
Yến Thanh Ti như rớt cả tròng mắt ra ngoài, gái làng chơi tự mình báo cảnh sát chứ không phải là người khác báo, như vậy... dù có hoài nghi, cũng không thể nghĩ tới Diệp Thính Phong được. Anh... anh... bộ não này... thật... là...
Nhạc Thính Phong đổi thuốc kích thích thông thường thành thuốc kích thích của gia súc, sau đó hai cô gái kia bị hành hạ đến nỗi không chịu nổi nên phải tự mình gọi điện thoại báo cảnh sát tới, như vậy có nghi ngờ gì cũng không đổ lên đầu bọn họ được.
Cả quá trình, Nhạc Thính Phong đều bố trí rất tốt, rất đơn giản: Tìm người, đổi thuốc, báo cảnh sát... như vậy là xong rồi.
Khi Yến Thanh Ti đang hãi hùng về những gì Nhạc Thính Phong làm, cô gái đang khóc lóc gọi điện cho cảnh sát kia bò đến trước ống kính, làm mặt quỷ, rồi mọi thứ trở nên đen ngòm.
Yến Thanh Ti nghiêng đầu hỏi Nhạc Thính Phong: “Cô ấy rút camera ra rồi à?”
“Đương nhiên rồi, nhân lúc xe cảnh sát còn chưa tới, người ở trong còn đang chiến đấu ác liệt, cô ấy phải xử lí camera chứ. Nếu không, để bị phát hiện ra, chẳng phải... sẽ lập tức biết được có người đang hãm hại Diệp Vỹ Quang sao.”
Nhạc Thính Phong kéo Yến Thanh Ti lên: “Đi nào, kịch hay cũng hạ màn rồi, mình cũng nên đi thôi.”
Nhạc Thính Phong gấp máy tính lại, cầm theo cả chai nước còn chưa uống hết một nửa, xác định không bỏ sót lại bất cứ thứ gì rồi mới kéo Yến Thanh Ti nhanh chóng rời khỏi đó.