Chương 764Bạn trai em đáng để tin tưởng lắm đúng không?
N
hạc Thính Phong không đi cửa chính, thậm chí còn không đi thang máy, hai người đi thang bộ từ tầng bảy xuống rồi thoát khỏi đó bằng cửa sau. Giang Lai đã lái xe đến đợi sẵn, lúc lái xe qua cổng chính của khách sạn thì thấy xe cảnh sát tới.
Nhạc Thính Phong cũng không bảo dừng xe lại. Lúc đi ngang qua, anh nói với Yến Thanh Ti: “Làm chuyện xấu, tự mình ra trận cũng nghiện lắm. Nhưng em thử lên kế hoạch sao cho tất cả những tính toán của người trong cuộc đều nắm gọn trong lòng bàn tay mình xem, như thế mới sướng hơn nhiều.”
Khi đã đi xa, khách sạn tình thú kia cũng không thấy nữa, Yến Thanh Ti ngoảnh lại, nói: “Em biết, đó chính là mùi vị của quyền lực.”
Đèn neol lướt qua ngoài cửa sổ, Nhạc Thính Phong nhìn gương mặt xinh đẹp lúc sáng lúc tối của Yến Thanh Ti, cười nói: “Em xem, bạn trai em giỏi như vậy, đáng để em tin tưởng lắm đúng không? Những chuyện thế này về sau cứ để anh là được rồi.”
Yến Thanh Ti nghiêm túc gật đầu: “Ừm, không thua kém em chút nào, có điều chỉ nhìn mà không làm tí gì thì không thoải mái thôi.”
Hơn nữa, trong chuyện lần này, Yến Thanh Ti còn học được rất nhiều điều.
Nhạc Thính Phong đáp: “Lần sau nếu có cơ hội, mình cùng nhau ra tay.”
“Được đấy!”
Giang Lai lái xe mà tâm trạng phức tạp vô cùng, tan làm rồi còn bị gọi đi tăng ca. Tăng ca thì tăng ca, hai người còn ngược cẩu.
Ngược cẩu thì ngược cẩu, tốt xấu gì cũng phải cho ít thức ăn chứ! Thật quá đáng!
Nhạc Thính Phong vỗ lên đầu Yến Thanh Ti: “Về nhà cứ yên tâm mà ngủ, con lợn đó... xong đời rồi!”
Giang Lai thở dài một tiếng.
Xong đời chắc rồi.
Chuyện gì ra chuyện nấy chứ, mua dâm bị bắt cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, vấn đề quan trọng là sau này... đoạn tử tuyệt tôn là chắc rồi!
Sếp à, anh nói xem có phải anh ác quá rồi không?
...
Vào lúc này, phía bên kia, cảnh sát đã xông vào khách sạn, cứu hai cô gái làng chơi bị nhốt trong đó ra, đồng thời cũng thấy được một cảnh tượng bát nháo, tục tĩu, gai mắt trong đó, không nói không rằng lập án, rồi gô cổ tất cả đi, có gì nói sau.
Gì cơ, có một người phải đưa tới bệnh viện á?
Cảnh sát nhìn hai cô gái khóc lóc không ngừng, còn có một tên béo bắt đầu sùi bọt mép, thôi vậy, đưa tới bệnh viện trước đã.
Lúc đưa ra khỏi khách sạn, bọn họ bị rất nhiều người xung quanh chụp ảnh.
Hai cô gái kia thương thế không quá nghiêm trọng nhưng chắc vẫn phải nhập viện vài ngày, có điều cũng chẳng ảnh hưởng gì tới việc lấy khẩu cung cả. Thế nên cảnh sát liền gặng hỏi bọn họ, tiện thể tra rõ luôn thân phận của tên béo kia.
Hai cô gái khai báo, họ quả thật là làm công việc đặc thù này, vì vị Diệp đại gia này vung tay rất thoáng nên hai người cùng tới.
Có một cảnh sát hỏi: “Gã gọi cùng một lúc hai người, các cô không cảm thấy kì lạ à?”
Hai cô gái đều chị nhìn tôi, tôi nhìn chị.
“Người làm trong nghề chúng tôi có ai không biết vị Diệp đại gia kia có khẩu vị nặng đâu. Đồng chí cảnh sát, các anh cũng thấy rồi đấy, hắn không chỉ gọi hai đứa chúng tôi, mà còn... còn gọi thêm hai con vịt kia nữa. Hôm nay coi như chúng tôi được tận mắt chứng kiến cái gì gọi là nam nữ ăn tất, đúng là quá đáng sợ.”
“Đúng đấy, không tin các anh có thể tìm người hỏi mà xem, vị Diệp đại gia này khẩu vị nặng có tiếng luôn.”
Cảnh sát: “Thế sao các cô biết rồi mà còn tới?”
“Chuyện này... Làm nghề như chúng tôi, chỉ có khách chọn chúng tôi, làm gì đến lượt chúng tôi chọn khách? Lại nói... cũng vì tiền cả thôi, nếu hắn bỏ ra nhiều tiền, vậy tất nhiên chúng tôi cũng sẽ đồng ý chịu vất vả hơn một chút rồi.”
“Hơn nữa, trước đây Diệp Vỹ Quang cũng chưa gây ra chuyện gì lớn, anh nói xem, ai ngờ lần này hắn lại... như cắn thuốc, các anh mà đến muộn chút nữa thôi chắc chúng tôi sẽ bị hắn làm chết mất.”