Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1745: Chương 1745: Mày im miệng cho tao




Cô giúp việc sửng sốt một chút, vốn tưởng rằng Lộ Tu Triệt muốn trách cứ bọn họ không dọn dẹp, không nghĩ rằng cậu ấy lại bảo bọn họ không được động vào.

“Vâng, thiếu gia, tôi cam đoan nhất định sẽ trông coi cẩn thận, không để cho bất cứ ai động vào.”

Không bao lâu sau cảnh sát đã tới đó, Lộ Hướng Đông thấy không còn cách nào ngăn cản thì chỉ có thể đứng một bên phối hợp.

Cảnh sát tìm bà Lộ để hỏi thăm tình hình.

Khi đó, bà Lộ mới biết trận bệnh tới bất ngờ này của ông cụ có nguyên nhân do người khác bỏ thuốc, khiến tốc độ máu chảy nhanh hơn, tim đập nhanh hơn, vì thế mà trái tim ông mới phát bệnh.

Bà cụ là người cũng có kiến thức sâu rộng, vừa nghe tình huống như vậy, bà liền liên tưởng ngay đến Dư Viễn Phàm, sau đó liền rõ ràng tất cả thủ đoạn của thằng bé đó.

Bà khóc hô một tiếng nghiệp chướng, bi ai, phẫn nộ, đủ mọi tư vị khiến bà khổ sở không thôi.

Nhưng mà, Dư Viễn Phàm cho dù là cháu trai của bà, nhưng dù sao nó cũng không được nuôi dưỡng bên cạnh bà, làm sao nó có thể so sánh với bạn già của bà được.

Vì thế, bà cụ cẩn thận nhớ lại mọi chuyện phát sinh lúc trưa, lúc nào thì rời khỏi phòng khách, nói chuyện mất bao lâu, lúc nào quay lại, Dư Viễn Phàm rời đi lúc nào, bà cho ông cụ uống nước khi nào, tất cả đều nói vô cùng rõ ràng.

Cảnh sát hỏi với tốc độ rất nhanh, sau đó lại tìm thấy kết quả xét nghiệm của bác sĩ rồi sau đó trực tiếp đi tới nhà họ Lộ.

Lần này bà cụ cũng đi theo bọn họ về nhà, bà phải về nhà để mô tả hiện trường cho cảnh sát.

Bạn già của bà phải chịu đựng trận bệnh này, ông ấy có thể tỉnh lại hay không, ngay cả bác sĩ cũng nói là không tốt, bà cụ cũng không phải người hiền lành gì, ai làm hại bà thì bà nhất định sẽ phải báo đáp lại.

Sau khi về nhà, bà cụ chỉ ra vị trí của ba người lúc đó, cảnh sát lại hỏi người hầu trong nhà, tất cả bọn họ đều trả lời không khác nhau là bao.

Cô giúp việc mang ấm nước và chén trà mà Lộ Tu Triệt dặn dò trông coi lại.

Cảnh sát cẩn thận mang vật chứng đi, hơn nữa bọn họ còn cử người tới nơi ở của Dư Viễn Phàm điều tra.

Sau khi điều tra lấy bằng chứng, cảnh sát rời đi.

Lúc gần đi, bọn họ còn nói: “Điều tra vật chứng đã xong, chúng tôi sẽ mau chóng tìm ra hung thủ, đến lúc đó sẽ gọi điện cho gia đình. Chúng tôi cũng sẽ cử người đi điều tra trước nghi phạm bên kia, một khi xác định sẽ ngay lập tức bắt giữ.”

Vụ án này không có gì khó điều tra cả, chỉ cần chiếc ly nước này từng bị hạ thuốc thì cho dù là nước trà có bị đổ hết thì trong chén sẽ vẫn còn dược vật lưu lại, vẫn có thể điều tra ra được.

Còn có dấu vân tay hung thủ, muốn bỏ thuốc thì nhất định sẽ phải động vào ly nước, cho nên muốn điều tra rõ ràng là chuyện vô cùng đơn giản.

Chỉ cần có kết quả, đến lúc đó đi kiểm tra vân tay thì mọi chuyện đều sẽ rõ ràng.

Bà Lộ tiễn cảnh sát đi, sau khi vào nhà liền ngồi trên ghết sofa mà bắt đầu khóc.

Lộ Hướng Đông đi tới trước mặt bà: “Mẹ...”

Bà cụ đột nhiên nổi giận: “Mày quỳ xuống cho tao, đều do mày rước lấy chuyện tốt đẹp này đây. Tao và ba mày đã sớm nói với mày rồi, không cần đón mẹ con bọn họ về, mày không nghe. Giờ lại xảy ra chuyện này nữa, không phải là mày muốn nhìn thấy ba mày chết mày mới vui vẻ hả?”

Lộ Hướng Đông vội vàng quỳ xuống: “Mẹ, con xin lỗi...”

Bà cụ nhìn đứa con trước mặt, lần đầu tiên bà cảm thấy sao mình lại có thể nuôi nấng nó lớn đến thế này, bà hỏi: “Nếu Tiểu Triệt không báo cảnh sát thì mày tính sẽ giấu nhẹm chuyện này đi sao?”

Cảnh sát là do Lộ Tu Triệt báo, bà cụ biết chuyện này.

Bà hiểu rõ thằng con trai mình, nếu vừa rồi Tiểu Triệt không biết được chuyện này thì nó nhất định sẽ sẽ tìm cách bỏ qua.

“Mẹ, con định là...”

Bà cụ tát mạnh lên má Lộ Hướng Đông: “Mày câm miệng cho tao...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.