Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 1392: Chương 1392: Thiếu gia đánh người không bồi thường tiền




Nhưng hôm nay, anh lại cảm thấy vị tiểu tổ tông này thật đáng thương.

Người phụ nữ kia thật có thủ đoạn, nếu cô ta thật sự bước vào nhà họ Lộ thì tiểu thiếu gia hẳn là sẽ phải sống không mấy dễ chịu.

Những gia đình giàu có như bọn họ, cần gì có nấy nhưng những đứa trẻ con nhà giàu như cậu ấy không chắc chắn là sẽ thật sự hạnh phúc.

Lộ Tu Triệt nhắm mắt lại: “Ông ấy hẳn là phải cảm ơn trời phật vì giờ tính tình tôi đã tốt lắm rồi, bằng không thì tối nay tôi sẽ làm loạn đến mức ông ta không được yên ổn luôn.”

Thư ký không nói gì, anh lắc đầu thở dài trong lòng, haizzzz, hai ba con nhà này...

Tới cửa nhà họ Lộ, thư ký mở cửa xe cho Lộ Tu Triệt.

Anh do dự một lát rồi nói: “Thiếu gia, thật ra thì Lộ tổng vẫn rất quan tâm đến cậu.”

“Ông ta quan tâm hay không quan tâm đến tôi, so với anh tôi rõ hơn nhiều, được rồi, tôi đã về đến nhà, anh có thể báo tin cho ông ta rồi.”

Lộ Tu Triệt khoát tay rồi mang cặp sách vào nhà.

Thư ký đứng bên ngoài, nhìn một lúc rồi than thầm: “Ngôi nhà lớn như vậy mà cả ngày chỉ có duy nhất một đứa trẻ, haizzzz....”

Di động vang lên, thư ký vội vàng nhận điện thoại: “Lộ tổng, mọi chuyện đã giải quyết xong rồi ạ, tôi vừa đưa thiếu gia về nhà xong.”

“Thằng nhóc xấu xa này, suốt ngày chỉ biết gây rắc rối cho tôi thôi, nó không sao chứ?”

“Không sao, thiếu gia không có chuyện gì.” Thư ký vừa dứt lời thì nghe được trong điện thoại có một giọng nữ dịu dàng vang lên: “Hướng Đông, anh đừng tức giận nữa, con trai sao lại không nghịch ngợm chứ, mấy đứa trẻ con ở tuổi này không phải là luôn thích đùa giỡn, nghịch ngợm sao? Nếu anh cứ tức giận như thế thì không tốt đâu.”

Thư ký nhíu mày, lời này của cô ta không khỏi có ý nghĩa khác đi. Lời này khác nào nói trắng ra là Lộ Tu Triệt suốt ngày gặp rắc rối, anh phải quen thôi ư? Người phụ nữ này liệu có phải cố tình không vậy?

Quay lại, anh nghe thấy giọng nói của Lộ Hướng Đông lại càng tràn ngập lửa giận: “Thằng bé đến tuổi này lại bị sao vậy? Anh thấy nó chỉ là một kẻ thích đánh nhau, suốt ngày gây chuyện thị thị phi phi thôi.”

Thư ký do dự một lát rồi nói: “Lộ tổng... Tôi có câu này không biết có nên nói hay không, chuyện hôm nay, thiếu gia không hề sai, tuy rằng cậu ấy đánh người, nhưng... Mọi chuyện xảy ra như thế đều là có nguyên nhân cả.”

Lộ Hướng Đông vô cùng tức giận: “Được rồi, bồi thường ít tiền để chấm dứt mọi chuyện đi, tôi không muốn nghe nguyên nhân gì cả.”

Thư ký vẫn cảm thấy là chuyện hôm nay vẫn nên nói ra thì hơn, cân nhắc một chút, anh nói: “Lộ tổng, hôm nay không phải bồi thường tiền.”

Lộ Hướng Đông kinh ngạc: “Sao cơ?”

Thư ký trả lời rất nhanh: “Hôm nay tôi gặp được một người rất lợi hại, anh ta là ba của một người bạn của thiếu gia, anh ta vừa đến, chỉ cần dùng hai, ba câu là giải quyết xong luôn sự tình kia, tôi còn chưa kịp nói dù chỉ một câu. Anh ta còn khiến Trang Sử phải xin lỗi thiếu gia, rồi một đồng tiền cũng không cần bồi thường, cứ thế dẫn chúng tôi đi.”

Lộ Hướng Đông càng thêm kinh ngạc, hai vợ chồng nhà kia hắn hiểu biết rất rõ, con trai bọn họ bị đánh mà còn có thể quay sang xin lỗi hung thủ? Chuyện này cơ bản là không có khả năng, nhất là vị Trang phu nhân kia, làm sao có thể giải quyết chuyện này với anh là được chứ?

Vốn dĩ Lộ Hướng Đông muốn tự mình đi một chuyến, nhưng khi anh ta nghĩ đến bộ dạng khó chơi của Trang phu nhân nên mới do dự, cuối cùng mới để cho anh chàng thư ký đi.

Lộ Hướng Đông nói: “Này... Cậu kể lại rõ ràng cho tôi đi, chuyện gì xảy ra, hai vợ chồng nhà kia làm sao có thể đồng ý với cách giải quyết của người đó.”

Vì thế anh chàng thư ký ngay lập tức kể lại tỉ mỉ ngọn ngành đầu đuôi câu chuyện cho Lộ Hướng Đông.

Bình thường báo cáo qua điện thoại, thư ký đều luôn cố gắng nói đơn giản nhất có thể, nhưng hôm nay, chuyện có bao nhiêu thì anh kể lại bấy nhiêu, thậm chí kể lại từng lời của Du Dực cho Lộ Hướng Đông nghe.

“Lộ tổng, mọi chuyện chính là như vậy đó. Vị tiên sinh kia vô cùng lợi hại, anh ta nói đến mức hai vợ chồng nhà họ Trang không còn lời nào để nói cả. Hơn nữa, anh ta còn rất cường thế, luôn kiên trì quan điểm rằng con mình làm đúng, không chịu xin lỗi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.