Bước Đến Bên Em

Chương 20: Chương 20




[Trích dẫn] : Trước khi làm một người thành công, thì chúng ta đều đã từng làm kẻ thất bại.

Cô cầm bản hợp đồng ngồi xem xét trong phòng làm việc.Tiêu Phúc - Người thư ký mà cô cảm thấy đáng tin cậy nhất bỗng dưng hét lớn:

-”Chị nói sao? Chẳng phải chị bảo sẽ không bao giờ hợp tác với Hàm gia sao?”

Cô lật bản hợp đồng xem tiếp rồi điềm đạm trả lời:

-”Kế hoạch có một chút thay đổi!”

Cậu khó chịu nói thầm:

-”Chị đang đổi kế hoạch thành người thua cuộc thì có!''

-”Trước khi trở thành người thành công, thì chẳng phải sẽ nhiều lần làm kẻ thất bại sao?”

Cậu buông bút ngả lưng vào ghế, buồn sầu nói:

-”Thế còn nhân viên của chúng ta phải làm sao đây? Chưa kể nếu Hàm gia bị gì thì chúng ta cũng bị vạ lây!”

Cô cười nhẹ lắc đầu:

-”Không đâu! Tôi sẽ không ngu ngốc để hắn lôi tôi vào vực thẳm! Chẳng phải muốn có được cái mình muốn thì phải xả thân lao vào nguy hiểm à?”

Tiếng gõ cửa vang lên, cô nhìn cậu hất mặt:

-”Có lẽ là Hàm Khảm Hồ, cậu ra mở cửa đi!”

Tiêu Phúc đi tới mở cửa, Khảm Hồ bước vào đưa mắt nhìn quanh căn phòng khinh bỉ nói:

-”*Đứa con cưng* này của con vẫn chưa gọi là vĩ mô nhỉ? Ngay cả chi nhánh hoạt động cũng chỉ có hai công ty nhỏ bé!”

Tiêu Phúc khó chịu rót rượu ra ly đưa về phía ông:

-”Nhưng nó là chén cơm của nhân viên chúng tôi!”

Cô che miệng ho nhẹ nhắc nhở cậu, rồi mở bản hợp đồng đặt lên bàn:

-”Tôi tin là tập đoàn chưa phải vĩ mô gì cho lắm, sẽ cứu vớt Hàm gia các ông! Ông có mời luật sư đến đây chứ?”

Ông gật đầu:

-”James! Vào đây đi!”

Từ cánh cửa, một người đàn ông tóc vàng vuốt gel cầm trên tay chiếc vali bước vào, được nét sắt cạnh đẹp vô cùng.

-”cậu ta là luật sư bên Hàm gia, đã làm việc cho Hàm gia rất nhiều năm!”

Cô nhếch môi cười:

-”Tôi nghĩ tôi sẽ không quan tâm điều đó!”

Cô nhìn Tiêu Phúc như ra dấu, anh gật đầu đặt cây bút lên bản hợp đồng:

-”Chúng tôi sẽ hợp tác với ông, nhưng là do bên tôi biên soạn hợp đồng! Nếu ông cảm thấy hài lòng với những điều kiện bên tôi đưa ra thì hãy ký vào góc phải! Hiệu lực hợp đồng là một năm!”

Ông nhướn mày cầm bản hợp đồng lên đọc, bàn tay từ từ xuất hiện những đường gân xanh.

Ông ném bản hợp đồng xuống lớn tiếng nói:

-”Các người biên soạn cái quái gì trong hợp đồng?”

Cô nhặt bản hợp đồng lên phủi bụi rồi đưa cho Tiêu Phúc:

-”Đọc lớn cho ông Hàm đây nghe rõ! Không được sót một chữ nào!”

-”Điều kiệm hợp đồng như sau:

*Sau khi hợp tác, bên A tức là người biên soạn hợp đồng yêu cầu bên B cho nắm giữ hai phần cổ phiếu trên tổng 4/4.

*Mọi nhân viên của tập đoàn sau khi hợp tác đều do bên A quản lý.

*Sau khi hợp tác, tập đoàn sẽ có hai chủ tịch hội đồng quản trị. Đồng nghĩa với việc mọi vấn đề của tập đoàn đều phải được cô Hạ Y đây phê duyệt.

*Hợp đồng sau một năm sẽ mất hiệu lực, mọi vấn đề của bên Hàm gia sẽ không còn liên quan đến Lâm Y.”

Ông đập bàn trừng mắt:

-” Làm sao trong một tập đoàn lại có đến hai chủ tịch? Như vậy chẳng phải loạn hết rồi sao?”

Cô lạnh giọng chế giễu:

-”Loạn sao? Tôi đặt lợi ích cá nhân lên hàng đầu! Ông chỉ có việc chấp nhận hoặc từ chối!”

Ông đốt điếu thuốc đưa lên miệng rồi từ từ nhả khói:

-”Không!”

Cô nhún vai gấp bản hợp đồng lại đưa cho Tiêu Phúc:

-”Ông cũng thật kiên trì với món nợ lớn đó!”

Ông giật mình làm rơi điếu thuốc xuống sàn nhà.

Cô khẽ cười khẩy đặt cây bút máy xuống:

-''Tôi không phải là kẻ đưa công sức mình tặng cho người khác! Cũng không phải kẻ hèn nhát mà tôn người mạnh lên làm vua! Tôi là loại người sẽ đánh đổi tất cả để có thể soán ngôi vua mà an nhiên ngồi lên.

Thế nào? Ông vẫn sẽ hợp tác với tôi chứ? Tôi sẽ giúp ông giải quyết món nợ kia nhưng thứ ông phải trả cho tôi là đáp ứng những điều kiện này!

Đều có lợi cho hai bên mà nhỉ?”

Tiêu Phúc bước tới đặt hợp đồng lên bàn.

Khảm Hồ đắn đo xoa cằm suy nghĩ:

-”Thế còn đoạn video kia?”

Cô nhướn mày nói:

-”Ông đe doạ tôi sao?”

-”Không hẳn!”

Cô cười nhẹ nhìn người đàn ông đứng bên cạnh ông:

-”Vị luật sư đây chắc có lẽ biết nếu ông tung đoạn video đó ra thì sẽ như thế nào nhỉ? Một kẻ đàn ông đã có vợ mà vẫn lừa gạt phụ nữ khác! Sau đó thì sao nhỉ? Bôi nhọ danh dự người đã chết! Ông làm thế chẳng khác gì vạch áo cho người xem lưng, khiến người ngoài cười chê Hàm gia các người hèn hạ.”

Bàn tay ông run lên cầm cập, khuôn mặt đã trở nên đỏ ngầu.

Ông cắn môi cầm bút lên kí vào bản hợp đồng rồi đứng dậy định rời đi:

-”Cho dù cô có mạt sát danh dự Hàm gia, thì cô nên nhớ dòng máu của cô vẫn là Hàm gia! Hàm Hạ Y!”

Cô ngả lưng ra ghế khinh thường phản bác:

-”Tôi còn ghét chính dòng máu lai tạp ghê tởm này mà! Nhưng may sao vẫn còn dòng máu của mẹ tôi tồn tại bên trong cơ thể này!”

Hàm Khảm Hồ liếc mắt nhìn cô rồi cùng vị luật sư kia rời khỏi phòng.

Tiêu Phúc thở mạnh đưa tay ôm lấy lồng ngực thán phục khen ngợi cô:

-”Hạ Y! Chị ban nãy rất tuyệt! Lúc đó em nghĩ mình sắp ngạt thở sắp chết rồi!”

Cô mang kính mát vào cầm túi xách đi ra ngoài cửa rồi quay đầu lại nói:

-”Tôi luôn rất tuyệt mà!”

Cô mỉm cười đóng cửa lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.