Editor: Thơ Thơ
Đổng Uyển trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng cũng trầm thấp mở miệng nói: "Lúc ấy, sau khi Ninh Vương thấy được bộ chinh y kia, có nói cái gì không?"
"vừa mới bắt đầu Vương thượng rất kinh ngạc, sau đó hình như rất đau lòng, sắc mặt của hắn hết sức nặng nề, một câu nói cũng không mở miệng, liền để cho ta lui xuống."
Đổng Uyển hỏi tiếp: "Nếu về sau ngươi đã xác định, chuyện Tào phu nhân bị kinh sợ, cũng không phải là ta gây nên, vì sao còn tiếp tục đi tới gian phòng Hồng Ngọc chứ?"
"Phu nhân nhà ta là phu nhân, hoàn toàn là ý tứ của Thái phu nhân, nếu không phải đột nhiên chiến tranh tới, nàng cũng sẽ không trở thành phu nhân vương phủ. Trên thực tế, bất luận kẻ nào cũng nhìn ra được, Ninh Vương chưa bao giờ để ý qua ở trên người của nàng; mà quá khứ ở giữa Ninh Vương và Đậu phu nhân, quá mức đả thương người, lòng tự ái nam nhân của Ninh Vương bị nhục, sẽ không đón nạp thêm nàng. Hiện nay chỉ có vương phi, mới là người Ninh Vương tâm tâm niệm niệm......" Như Sương nhỏ giọng nói: "Vương phi có lòng của vương thượng, mà Đậu phu nhân có Túc Vương tử, phu nhân nhà ta chỉ có hai bàn tay trắng. Nô tỳ lên xuống, đều đi theo chủ tử, chủ tử ăn thịt, ta ăn thịt theo, chủ tử ăn cám, ta cũng phải ăn cám......."
"Ngươi lo lắng Tào phu nhân từ đó không hề được Thái phu nhân sủng ái, thế là liền muốn biện pháp tìm được chứng cớ mạnh mà có lực, để chứng minh chuyện ta cùng với hoàng thượng tư thông? Tốt nhất một lần đem ta vặn ngã rồi hả? Phu nhân nhà ngươi mới có thể có cơ hội thượng vị?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Đúng vậy." Như Sương thừa nhận.
Vật chứng Vương phi và hoàng thượng tư tình, tuyệt đối sẽ không đặt ở trong tẩm điện mà Ninh Vương sẽ ngày ngày tới, nhất định là giao cho Hồng Ngọc lặng lẽ giấu riêng.
Chỉ cần nàng có thể tìm tới chứng cứ Ninh Vương phi và hoàng thượng trao tình lẫn nhau, cũng làm nó xôn xao truyền ra, như vậy coi như nàng không cắt cổ tự vận, cuối cùng Ninh Vương ở dưới áp lực cực lớn, cũng phải phết nàng.
Đôi mắt sáng của Đổng Uyển nhìn chằm chằm vào nàng, không nhanh không chậm mở miệng nói: "Theo ta đoán, ngươi tương đối thông minh. Hơn nữa giỏi về luồn cúi, cũng không phải một người hết sức trung thành, Thái phu nhân khiến ngươi đi hầu hạ Tào phu nhân. Cũng chẳng qua thời gian mới bao lâu? Một năm này, ngươi đối với nàng máu chảy đầu rơi như thế? Không phải là chỗ thu lợi thôi. Giống như chỗ ngươi hiểu đạo lý. Chủ tử tốt, nô tỳ tốt, chủ tử nghèo túng, trừ phi ngươi bị khiến đi hầu hạ những chủ tử khác, mới không đến nỗi cũng nghèo túng theo. Chỉ là, bởi vì ngươi đặc biệt từ trong phòng Thái phu nhân dời ra, chỉ định cho Tào phu nhân. Ngươi muốn thay thế hầu hạ những chủ tử khác, sợ rằng không dễ dàng!"
Nói thế sắc mặt Như Sương ửng hồng một hồi.
Đổng Uyển lại nói tiếp: "Tào Mộng Bình khờ dại, không có chủ kiến, nhưng nàng cũng không phải đại ác nhân. Nếu nàng có thể tâm tồn thiện niệm, không hề bởi vì ghen tỵ mà ác ý hãm hại nữa, như thế, bổn vương phi tự nhiên sẽ đối xử tử tế với nàng. Đến nỗi Đậu phu nhân........., cho dù ta vô ý đối địch với nàng. Nàng cũng sẽ coi ta là thù, trăm phương ngàn kế muốn diệt trừ ta, nếu nói minh thương dễ phòng, ám tiễn khó tránh, ta đang cần có một người dùng là......"
Thay vì trục xuất nàng ra khỏi vương phủ. Không bằng biến thành người của mình. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Như Sương nghe ra lời nói, liền nhanh chóng cúi đầu xuống đất dập đầu một cái, vội vàng bày ra nói: "Nô tỳ nhất định sẽ trở thành người khiến vương phi cảm thấy hữu dụng, người đặc biệt hữu dụng!"
***
Đại thọ Thái phu nhân ở phủ Ninh Vương, sáng sớm cửa lớn liền vô cùng náo nhiệt thả mấy dây pháo màu đỏ lét, theo tiếng pháo vang lên đầy trời, cho thấy ý ăn mừng, cả tòa vương phủ tùy ý treo tấm màn màu đỏ trên cao, từng món từng món lễ thọ mang tới vương phủ, trong rối ren, ai cũng theo không khí vui mừng ngày sinh.
Thọ yến tổng cộng cử hành ba ngày, hai ngày trước Thái phu nhân ở phía trước phủ tiếp nhận lũ triều thần chúc mừng, sau đó cùng Ninh Vương, vương phi cùng với lũ triều thần cùng nhau yến ẩm, cho đến lúc mặt trời lặn, lũ