Editor: Thơ Thơ
Hồng Ngọc thấy thế, lập tức nhỏ giọng khuyên nhủ: "Tiểu thư, ngươi đừng suy nghĩ nhiều quá, lời nói những thuật sĩ kia, đều là không thể tin."
Ngày ấy Tiểu thế tử đầy tháng, Thái phu nhân đặc biệt mời một thuật sĩ rất nổi danh, tới thay tôn tử xem tướng, sau khi thuật sĩ kia cẩn thận quan sát bát tự cùng với gương mặt, lập tức như đinh chém sắt chắc chắn, Lưu Chân là một tướng đại quý khó gặp, lại cùng mẹ hắn, hôn duyên cực mỏng......
"Tiểu thế tử Nhi tử trưởng của ninh vương, cũng chính là vương thượng tương lai, đây chính là Thiên hoàng quý trụ sinh ra ở hoàng tộc, dù là thuật sĩ có ngu nữa cũng sẽ nói là tướng đại quý, ta không có học qua tướng mệnh học, cũng biết cái này nói sao, cho tới hôn duyên cái gì, cũng không phải là hắn nói liền chính xác, thầy tướng có chút mê sảng, nơi đó có thể tin hoàn toàn đây?" Hồng Ngọc vội vàng an ủi: "Tiểu thư nhất định có thể tự mình nuôi dạy tiểu thế tử thành nhân, sau đó thay hắn lấy vợ, nhìn hắn sống chết, sau đó Nhi tử nhi tử lại xuống lần nữa...... Cuối cùng con nối dòng cả sảnh đường, cả nhà nhiệt nhiệt nháo nháo."
Kể từ sau khi thầy tướng kia nói tiểu thế tử cùng tiểu thư hôn duyên cực mỏng, chủ tử liền thường nhìn nhi tử mình sững sờ.
Hôn duyên cực mỏng? Lưu Chân thân là Thế tử Ninh Vương, không thể nào rời đi vương phủ; chẳng lẽ, quý Vương phi tiểu thư, còn có thể bị trục xuất vương phủ, bị buộc cùng tiểu thế tử chia lìa sao?
Dựa vào tình ý Ninh Vương đối với tiểu thư, chuyện như vậy là tuyệt đối không thể nào xảy ra. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Đang than nhẹ ở bên trong, lúc này, ở cửa truyền đến một tiếng bức rèm che rõ ràng vang dội, ngước mắt nhìn lại, thấy Ninh Vương đang đưa tay vén rèm lên, sãi bước đi tới.
Sau khi vào nhà, hắn cười dịu dàng nói với người trong phòng: "tiểu nhi tử Bổn vương còn đang ngủ sao? Đã tỉnh để cho ta ôm một cái thôi."
Hồng Ngọc vén áo thi lễ với hắn, nói: "Tiểu thế tử còn chưa có tỉnh lại đấy."
Lưu Ký sải bước vào bên nôi, cúi đầu nhìn nhi tử, sau đó vươn tay, nhẹ nhàng vỗ hắn, nhàn nhạt cười nói: "Chân nhi bảo bối của Bổn vương sao vẫn một mực ngủ vậy?”
Hồng Ngọc cười nói: "Nghe nhũ nương nói trẻ sơ sinh đều là như vậy."
Lưu Ký nhìn nhi tử, cười nói: "Đứa nhỏ này ngủ thật là say." Không bao lâu sau, vậy mà hắn lại đột nhiên cả kinh nói: "Ah, trên cổ của Chân nhi, sao treo một khối thuý ngọc vậy?"
Tính chất Thuý ngọc cực tốt. Là vô cùng thưa thớt, khó gặp hàng thượng phẩm. Hắn quay đầu nghi hoặc nhìn Đổng Uyển. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Chủ tử chưa kịp lên tiếng, Hồng Ngọc liền vội vàng đáp lời: "Khối ngọc bội này là ngọc của Cố công tử đặc biệt đưa cho tiểu thế tử hộ thân! Cố công tử cùng tiểu thư từ trước đến giờ giao hảo, cho nên ra tay liền đặc biệt lớn, đưa tới đồ cực tốt."
"Cố Tử Khâm......"Lưu Ký đem ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Chân đang ngủ say, sau đó dời đi khối ngọc kia, vẻ mặt cũng thâm trầm khó dò.
Lúc này, Lưu Chân phát ra mấy tiếng nỉ non, ngay sau đó mở hai mắt ra, nháy mắt một cái. Sau đó bật khóc thét lên.
"Nhi tử của Bổn vương đã tỉnh lại!" Lưu Chân khóc lớn. Lưu Ký nhanh chóng ôm Nhi tử. Vội vàng trấn an.
Hồng Ngọc cau mày nói: "Sao tiểu thế tử vừa tỉnh lại sẽ khóc vậy?"
"Phải là đi tiểu ướt, hắn cảm thấy không thoải mái đương nhiên có thể khóc." Đổng Uyển đi qua, tìm tòi dò xét hạ thân Nhi tử, sau đó quay đầu lại phân phó nói với Hồng Ngọc: "Chân nhi lại đi tiểu ướt. Nhanh, đi lấy một cái tã thoải mái tới đây."
Gương mặt Lưu Ký cưng chiều, cười nói: "Để cho ta tới giúp hắn thay thôi."
Hắn nghĩ tự thân động thủ thay tả cho nhi tử. Thơ_Thơ_diendanlequydon
***
Lưu Lăng mới vừa xuống triều, liền vội vội vàng vàng sải bước đi tới Chủ Điện Cung Vị Ương.
Lúc này, Tiểu An Tử lại đuổi theo, vội vàng kêu ở phía sau hắn: "Hoàng thượng! Hoàng thượng! Thái hậu cho mời."
Lưu Lăng nghe xong, sắc mặt lập tức trầm xuống,