Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Chương 328: Chương 328: Thiếu






Editor: Thơ Thơ

"Hoàng thượng Thiên Tung anh minh, hẳn rất hiểu Bổn vương đang nói cái gì chứ?"

Sở Vương Lưu Khang có phải vì tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế mà cố ý độc hại hoàng huynh của mình hay không, chỉ có trong lòng ông ta mới biết, ngay lúc ấy bụng tô hoàng hậu đã to phề phệ, một khi Huệ Đế không có con nối dòng sau khi băng hà, như vậy ngôi vị Hoàng đế sẽ rơi vào tay hoàng đệ Lưu Khang.

Lưu Khang là người có lợi lớn nhất, không có bất kỳ người nào có thể chân chính chứng minh, lúc đó hắn vội vã dùng tới cành linh chi này, là vì cứu trị hoàng huynh đột nhiên bệnh nặng, hay là bởi vì mưu đồ ngôi vị Hoàng đế.

Nhớ lại danh dự của cả đời phụ hoàng, Lưu Lăng nhanh chóng thu lại tình yêu trong lòng cùng với vô tận kính ngưỡng đối với phụ thân, nhất thời sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: "Lưu Ký, ngươi đừng mơ tưởng lợi dụng chuyện này tới uy hiếp trẫm! Danh dự Phụ hoàng ta quan trọng hơn bất cứ chuyện gì, trẫm thừa nhận hết sức coi trọng, nhưng mà trẫm tuyệt đối có lý do tin chắc tiên đế không phải là một người bỉ ổi, trẫm tuyệt đối sẽ không vì vậy mà bị bất luận kẻ nào khống chế. Ngươi đừng quên, trẫm lợi dụng cơ hội sắp Bắc phạt, nhân cơ hội thu một bộ phận binh lực của Chư Vương, nay đã không phải ngày xưa, coi như ngươi liên hiệp Chư Vương, chỉ là giúp trẫm tìm được lý do, phải tăng lực mạnh làm suy nhược thế lực của Chư Vương thôi." Thơ_Thơ_diendanlequydon

Kể từ sau khi hắn trọng chưởng hoàng quyền, lợi dụng danh xuất binh Bắc phạt, yêu cầu Chư Vương phái binh, sau đó lấy lý do duy trì chiến lực biên cương, nhân cơ hội sắp xếp trong quân, hành động lần này hữu hiệu cắt giảm quân lực Chư Vương, làm lớn mạnh binh lực triều đình. Mặt khác, hắn đổi đi quận Thái Thú, ngay sau đó là thái bộc, đang từng bước suy giảm quyền hành chính của Chư Vương ở Phong quốc......

Không tới mấy năm, hắn liền có thể thay đổi thế cục khai quốc Hoàng đế đại phong Chư Vương, thuận lợi tập trung hoàng quyền, trở thành một Hoàng thượng chân chính tập hợp quyền lực.

"có lẽ trong lòng Hoàng thượng có tính toán, ta cũng không phải muốn cùng ngươi tranh đoạt hoàng quyền đâu." Lưu Ký trầm giọng nói: "Ta há không tự biết rõ sao? Bổn vương sao không hiểu tính cách của mình cũng không thích hợp ở trên vị trí kia? Mặc dù thân là hoàng tôn kế thừa Thái tổ Hoàng đế, ở việc thống trị quốc sự cùng với ứng phó triều thần, ta thừa nhận, cũng sẽ không thắng được ngươi."

Nếu không phải bởi vì vội vã với chuyện của mẫu thân, hắn làm sao chịu đè nén tính tình bản thân, làm trái với ý nguyện của mình, nóng vội đi tranh đoạt hoàng quyền.

Sau khi đã trải qua rất nhiều chuyện. Hắn không thể không thừa nhận, Lưu Lăng quả thật còn thích hợp làm Hoàng thượng hơn so với hắn, thế là hắn liền thản nhiên nhượng bộ, nhường ra ngôi vị Hoàng đế.

Lưu Ký nói tiếp: "Bổn vương có thể buông tha tất cả quyền vị, để đổi lấy tiền đồ của Lưu Chân con ta. Nếu như không được, coi như có thể sẽ thất bại, Bổn vương cũng sẽ xuất ra mật thư Cố lão tiên sinh tới liên hiệp Chư Vương, Thơ_Thơ_diendanlequydon không tiếc nghiêng hợp toàn lực, cũng muốn đưa hắn lên ngôi thái tử, dựa vào địa vị trong hoàng tộc. Ta tin chắc Chân nhi có đầy đủ tư cách tới tranh thủ ngôi vị thái tử."

Lúc này, Thái độ của hắn nghiêm nhưng cứng rắn.

Lưu Lăng liếc Ninh Vương một cái. Từ từ mở miệng nói: "chuyện Ngươi yêu cầu, trẫm có nói không đồng ý sao?"

Sắc lập Lưu Chân làm Thái tử, trên chuyện này, Ninh Vương vốn là cùng một ý với hắn rồi.

Lưu Lăng ngồi xuống ở trên ghế dựa. Ngay sau đó mở miệng nói: "Trẫm đồng ý sắc lập Thế tử Lưu Chân của Ninh Vương làm Hoàng Thái Tử, Hoàng thái hậu nhất định sẽ không đồng ý, bà có thể sẽ liên hiệp lực chúng thần triều đình phản đối, chuyện này tự trẫm sẽ đi ứng phó, vả lại không tiếc tất cả giá cao, khiến Lưu Chân được thuận lợi ngồi lên ngôi vị thái tử. Chỉ là, con đường Đế Vương, khó khăn dữ dội, trẫm hi vọng Lưu Chân có thể giống như trẫm. Được đào tạo từ nhỏ, cho nên trẫm phải nhanh chóng mang Lưu Chân đi...... Trẫm muốn đích thân nuôi dạy hắn."

Lời vừa mới nói xong, Lưu Ký liền giơ tay lên thở dài, quả quyết cự tuyệt nói: "Không! Chân nhi còn quá nhỏ!"

Lưu Lăng liếc hắn một cái, sau đó nghiêm mặt nói: "Trẫm từ nhỏ đi theo phụ hoàng lên triều đình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.