Đỗ Long chỉ muốn tìm Tôn Hạo Hổ có chút việc, không ngờ anh ta phản ứng
mãnh liệt như vậy. Tuy nhiên như vậy cũng tốt, ít nhất anh ta cũng sẽ
không đi làm chuyện điên rồ.
Sau khi Đỗ Long hẹn Tôn Hạo Hổ liền
bắt đầu suy nghĩ việc hợp tác với Tôn Hạo Hổ như thế nào. Tuy nhiên
trước hết phải suy tính xem làm thế nào khiến Tôn Hạo Hổ tin tưởng mình… Đỗ Long tự mình khẳng định là không thành vấn đề, nhưng Đỗ Long cũng
không muốn làm cho chính mình bị bại lộ, cho nên việc giữ lời Tôn Hạo Hổ là vấn đề quan trọng nhất.
Thật muốn đi giết Lại Phương Bình và
cả Vương Tử Dương hay sao? Tuy bọn họ đều phạm vào hành vi phạm tội
nghiêm trọng, nhưng Đỗ Long vẫn không thể làm vậy.
Đỗ Long suy
nghĩ một chút, trong lòng đã co cách, tuy nhiên không thể giết hai người kia, nhưng hắn có thể dạy dỗ cho bọn chúng một bài học sâu sắc.
Đỗ Long trở lại đội hình sự, lập tức vào thẩm vấn Lại Phương Bình. Đây là
lần đầu tiên Đỗ Long nhìn thấy Lại Phương Bình. Thật sự mà nói, vẻ ngoài Lại Phương Bình xinh đẹp hơn Hoàng Diễm Bình, cũng có vẻ trẻ hơn một
chút. Tuy bị giam nhưng tinh thần cô cũng không tệ lắm, có vẻ rất bình
tĩnh, thậm chí có thể nói là không sợ.
– Lại Phương Bình, cô có biết tại sao hôm nay phải thẩm vấn cô không?
Đỗ Long hỏi.
Lại Phương Bình nhìn Đỗ Long khẽ mỉm cười nói:
– Cục trưởng Đỗ, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình huống
như thế này, điều gì nên nói tôi đều đã khai báo rồi. Hôm nay cục trưởng Đỗ tự mình đến thẩm vấn tôi, không phải là muốn gặp tôi ôn lại chuyện
cũ chứ?
Đỗ Long kinh ngạc nói:
– Chúng ta gặp nhau rồi sao? Tại sao tôi lại không nhớ rõ nhỉ?
Lại Phương Bình nói:
– Cục trưởng Đỗ ở đâu cũng là tiêu điểm của toàn trường, Cục trưởng Đỗ
không phải tự nhiên chú ý đến một bà già bình thường như tôi. Nhưng tôi
vẫn còn thấy những ký ức về cục trưởng Đỗ vẫn còn rất mới mẻ. Lúc ấy hội nghị thu hút đầu tư ở thành phố Ngọc Minh, không ai nghĩ đại biểu châu
Đức Hồng lại có thể trở thành một minh tinh lóng lánh nhất trong hội
nghị thu hút đầu tư. Nghe nói đó đều là công lao của Cục trưởng Đỗ. Mấy
năm nay kinh tế châu Đức Hồng phát triển rất nhanh, nhờ có Cục trưởng Đỗ mới có cục diện như vậy.
Đỗ Long cười nói:
– Hóa ra là
lần đó… Lúc ấy váng đầu hoa mắt, cho dù Diệp Vũ Văn đi qua trước mặt
tôi, tôi cũng sẽ không có ấn tượng gì đâu… Lại Phương Bình, chúng ta trở lại việc chính đi, cuộc sống của cô đang bình yên. Tại sao phải vì một
đứa bé không phải do mình nuôi lớn mà làm chuyện như vậy.
Lại Phương Bình thở dài nói:
– Cục trưởng Đỗ còn trẻ, không biết đối với phụ nữ đứa con rất quan
trọng. Việc đứa con mình từ từ lớn lên là sự kiện hạnh phúc nhất. Cho dù nó có rất nhiều khuyết điểm, cha mẹ đều bao dung. Tiểu Nghị tuy rằng có hơi nghịch ngợm, nhưng tội của nó không đáng chết. Nếu có ngày Cục
trưởng Đỗ có con sẽ hiểu, tâm can bảo bối của mình bị người ta giết
chết. Dường như mọi cái đều suy sụp, anh sẽ liều lĩnh báo thù cho nó,
chẳng sợ hủy diệt cả thế giới đều không tiếc…
Đỗ Long nói:
– Tôi hiểu rất rõ loại cảm giác này, nhưng cô có nghĩ tới không? Tôn Hạo
Long cũng là con của người khác. Ở nhà cũng có cha mẹ mong mỏi nó bình
an, nhưng cô lại tàn nhẫn tước đoạt hết thảy.
Lại Phương Bình nói:
– Cục trưởng Đỗ, cậu nói tôi tàn nhẫn cũng được, độc ác cũng được, tóm
lại người đã giết người, hối hận cũng vô ích, có trách cứ tôi cũng vô
ích.
Đỗ Long nói:
– Nói thật tôi rất không hiểu. Hung thủ đánh chết con của cô chính là tù nhân ở trong tù, tại sao cô lại giết Tôn Hạo Long.
Lại Phương Bình nói:
– Lúc đó là quần ẩu, Cục trưởng Đỗ muốn tôi giết hết toàn bộ mười mấy
người đó sao? Tôi vẫn còn lý trí đấy, sẽ không làm chuyện hại mình hại
người. Nếu không tôi cũng không cần phải hao tổn tâm trí mua nhiều vái
như vậy… Tiểu Nghị mặc dù là do những người đó giết, nhưng nó là do bị
Tôn Hạo Long hãm hại bỏ tù, Tôn Hạo Long chính là tên đầu sỏ, hắn đáng
chết.
Đỗ Long nói:
– Chẳng lẽ cô không biết Tôn Hạo Long
là vì gánh tội thay Lương Nghị mới bị bỏ tù sao? Điều tra được vấn đề vụ án này và phá án chính là tôi. Cô có thể phái người tới giết tôi không?
Lại Phương Bình đã trầm ngâm, Đỗ Long nói:
– Hoàn cảnh gia đình Tôn Hạo Long tương đối khó khăn, nếu như cô muốn
giảm hình phạt… có thể xem xét việc bồi thường cho gia đình nó một ít,
cô thấy thế nào?
Lại Phương Bình nói:
– Tôi là người làm ăn, tôi sẽ không làm chuyện vô vị đó, thép tôi đắc dụng ở trên lưỡi đao.
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
– Tôi biết, cô khẳng định đã sắp xếp xong xuôi, cô thà rằng đưa cho một
số cán bộ số tiền gấp mười lần, chứ không chịu chi một chút tiền an ủi
người nhà Tôn Hạo Long.
Lại Phương Bình cười nói:
– Cục
trưởng Đỗ thật là hiểu tôi. Trên thực tế loại người này khiến tôi đau
đớn, làm cho kẻ khác vui sướng là việc tôi tuyệt đối sẽ không làm. Bồi
thường tiền cho nó có gì hữu ích đâu? Làm không tốt còn có thể bị bọn họ nhục nhã, nói cái gì là không cần loại tiền dơ bẩn của tôi… Số tiền này tôi còn phải để dành chờ lúc tôi ra tù dưỡng lão.
Đỗ Long thở dài nói:
– Vậy là không có cách nào, thật ra hôm nay tôi đến đây nói chuyện với
cô, chỉ là để kiên định một chút quyết tâm của tôi mà thôi.
Lại Phương Bình nghi ngờ nói:
– Kiên định quyết tâm?
Đỗ Long nói:
– Đúng vậy, kiên định quyết tâm cho cô hối hận cả đời…
Lại Phương Bình nghi ngờ nhìn Đỗ Long, Đỗ Long cũng nhìn mặt cô, lắc đầu nói:
– Chậc chậc… Thật đáng tiếc, vì Lương Khải Phát -một người đàn ông không
thể nào ra dáng như vậy, cô gần như mất tất cả, đến việc yêu đương vụng
trộm cũng che dấu, con trai cũng đã chết. Lại Phương Bình, cuộc đời của
cô có thể trôi qua rất hoàn mỹ đấy, đáng tiếc lựa chọn của cô lại sai
lầm lần nữa… Hơn nữa còn chết cũng không hối cải, tôi không có lựa chọn
khác, chỉ có thể làm như vậy.
Lại Phương Bình mặt khẽ biến sắc,
cô không biết Đỗ Long là thế nào không hiểu Đỗ Long, chỉ thấy Đỗ Long
đứng lên, vây quanh cô. Lại Phương Bình vội quay đầu nhìn lại hỏi:
– Cậu muốn làm gì?
Đỗ Long không nói gì với cô ta, chỉ nhẹ nhàng chỉ điểm một chút vào cái ót của Lại Phương Bình, Lại Phương Bình chỉ cảm thấy cái gáy tê rần. Ngay
sau đó liền nhắm mắt lại ngất đi. Đỗ Long lại điểm chỉ trên người cô vài cái, cuối cùng tay của hắn đã xoa bóp ở ngực bên trái của Lại Phương
Bình. Nếu là có người đến, còn tưởng rằng Đỗ Long đang ăn đậu hũ Lại
Phương Bình. Trên thực tế Đỗ Long là trên người cô gian lận.
Lại
một trận nữa, Lại Phương Bình tỉnh táo lại, chỉ thấy Đỗ Long ngồi ở phía đối diện cô đang nói gì đó, Lại Phương Bình nghi ngờ mở trừng hai mắt
hỏi:
– Cậu đã làm gì tôi?
Đỗ Long nhướn mày nói:
– Cái gì làm cái gì? Tôi đang hỏi cô, cô làm thể nào thu phục bọn Vương Tử Dương?
Lại Phương Bình cau mày, trong lòng vô cùng nghi hoặc, chẳng lẽ vừa rồi
mình nằm mơ? Lực chú ý của cô rất nhanh đã bị Đỗ Long dời đi, bởi vì vấn đề Đỗ Long nói với cô không thể không trả lời cẩn thận.
Đỗ Long
tùy tiện hỏi mấy vấn đề sau đó rời đi. Lại Phương Bình cảm giác trên
người không thay đổi, liền nghi hoặc bị đuổi về phòng giam.
Đêm
đó Lại Phương Bình đột nhiên phát bệnh cấp tính phải đưa vào viện cấp
cứu. Dạ dày cô bị xuất huyết nhiều, toàn thân co rút, giằng co nửa ngày
mới cứu được, nhưng người vẫn hôn mê, và bởi vì nguyên nhân thần kinh tê liệt, khuôn mặt từng làm cho Lương Khải Phát mê mẩn của Lại Phương Bình bị hủy hoại hoàn toàn.
Đối với một phụ nữ mà nói, bị hủy hoại
dung nhan quả thực còn đáng sợ hơn so với cái chết, Đỗ Long tin tưởng
việc này Tôn Hạo Hổ hẳn là đã hài lòng.