Cầu Đạo

Chương 353: Chương 353: Tranh đoạt




Rút ra Tà khí trong cơ thể nạn nhân, chậm rãi mượn nhờ linh lực đặc thù đồng hóa nó thành năng lượng thuần khiết, hấp thu nó vào thể nội, biến thành một bộ phận tu vi.

Chỉ là ba bước thanh tẩy Tà khí đơn giản, thế nhưng, Thanh Uyển làm cực kỳ cẩn trọng cũng cực kỳ chậm chạp. Cơ thể phàm nhân quá yếu đuối để nàng mạnh mẽ cùng một lúc rút ra số lượng lớn Tà khí. Hơn nữa, lần đầu tiên làm loại công việc này khiến cho chân tay nàng có phần luống cuống, không dám làm ẩu. Nàng phải thận trọng từng li từng tí để đảm bảo gột sạch đến tia Tà khí cuối cùng trên người nạn nhân.

Mà theo thời gian trôi qua, độ thành thục của nàng tăng lên nhanh chóng, tốc độ thanh tẩy Tà khí cũng vì đó mà được tăng cường. Làn da của nữ tử trung niên rút dần đi sắc màu đen đúa, trở nên trắng bệch, nhợt nhạt. Hốc mắt, lỗ mũi, miệng, lỗ tai,... cũng dần tán đi thứ Tà khí đen đúa, ô uế, bẩn thỉu, để lại những phần cơ thể hốc hác như một bộ xác sống.

Ước chừng nửa canh giờ, Thanh Uyển hoàn thành công việc.

Nhóm đệ tử thân truyền của Bát Đại Thế lực đã không kịp chờ đợi tiến lên kiểm tra tình tràn của nữ tử trung niên.

“Thật... thật có thể rút hết Tà khí?”

“Thủ đoạn của Thanh Uyển tiên tử thực cao minh, vây mà có thể thanh tẩy hoàn toàn Tà khí.”

“Cái này... chỉ e đến chưởng môn sư bá cùng sư tôn bọn hắn đều thúc thủ vô sách đi.”

...

Những lời tán dương nhấc lên không ngừng. Không giống với lúc trước, bây giờ, thanh âm của bọn hắn to, rõ ràng, không che giấu chút nào. Ánh mắt của các đệ tử thân truyền này nhìn về phía nàng cũng tràn đầy kính nể, khâm phục lại hâm mộ.

Đúng vậy, hâm mộ.

Bọn hắn xem như nhìn ra, tại quá trình này, Thanh Uyển cũng là người được lợi. Sau khi thanh tẩy Tà khí, phần năng lượng tinh thuần sẽ phản hôi lại cho chính nàng, khiến tu vi của nàng nâng cao một tia. Dù rằng, tia này rất nhỏ mà thôi. Một cái phàm nhân ẩn chứa Tà Khí thì có thể lớn đi đâu, phản hồi này nhiều nhất chỉ có thể sánh ngang việc đánh giết một cái Nhất giai sơ kỳ Tà Ma. Bât quá, có phản hồi tức là có lợi.

Đón lấy vô số lời tán dương, Thanh Uyển chỉ khẽ cười đáp lại, nhưng chưa hề chân chính để tâm. Nàng uyển chuyển đi về phía sau lưng Trần Nguyên, an tĩnh chờ tại đó.

Trần Nguyên tán thưởng: “Thanh Uyển cô nương làm thật tốt.”

“Đa tạ Trần công tử khen ngợi.” Nàng mỉm cười, đáp.

Một bên khác, Ngọc Vô Tâm tiến lên một bước, kiểm tra tình trạng của nữ tử trung niên. Sau đó, nàng khẽ nhíu mày, lắc đầu than nhẹ.

“Ngọc tiên tử, nữ tử phàm nhân có gì bất ổn sao?” Dương La Thiên gặp biểu lộ của nàng như vậy liền hỏi thăm.

Tất cả những người trong đại sảnh đều nhìn về phía nàng. Đón lấy, Ngọc Tiên tử nói, thanh âm trong trẻo lại lạnh lùng vô tình: “Bất ổn là có bất ổn. Tà khí trong cơ thể mặc dù bị tẩy đi sạch sẽ; thế nhưng, cơ thể bị thương tổn quá nặng nề. Linh hồn trước đó chịu Tà khí xâm nhiễm, ăn mòn, bây giờ cũng thiếu hụt. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nàng chỉ e... cứ như vậy không bao giờ tỉnh lại.”

“A...”

Hết thảy mọi người sửng sốt, nhưng lại không có một ai ngoài ý muốn. Chịu đến Tà khí xâm nhiễm nặng nề như vậy, có thể ngay lập tức hồi phục mới là chuyện lạ. Thanh Uyển chỉ giúp nàng thanh tẩy đi Tà khí, lại không giúp nàng bổ sung phần thiếu hụt do bị Tà khí ăn mòn, nàng tự nhiên khó mà có thể hồi phục.

“Nói đến hồi phục...” Vân Lạc Cẩm lên tiếng: “Nếu như chỉ là thân thể thiếu hút, nàng có thể thông qua chậm rãi điều dưỡng, bổ sung thịt cá, chất dinh dưỡng đầy đủ là có thể khôi phục.”

Tất cả mọi người nhẹ gật đầu đồng tình. Không có gì đáng nói ở đây. Chỉ là khôi phục thương thế cho thân thể thì không khác gì làm hồi phục cho bệnh nhân nằm trên giường bệnh nhiều năm. Mặc dù chậm chạp và không chắc sẽ để cho bệnh nhân đó khôi phục trạng thái thân thể tốt nhất, nhưng chắc chắn sẽ thành công để hắn đi đứng, sinh hoạt dễ dàng.

Vấn đề là...

“Khôi phục thân hồn lại có chút khó khăn.” Vân Lạc Cẩm nói: “Dược liệu có tác dụng với thần hốn vốn hiếm hoi, lại chỉ có nằm trong tay tu sĩ. Một phần nhân nếu như muốn khôi phục thần hồn... vây thì...”

Khó như lên trời. Nàng không nói, ai cũng biết.

Khó khăn không chỉ nằm ở chỗ vật liệu quý giá, khan hiếm mà còn nằm ở phương thức chữa trị, kiến thức cùng dược thuật. Cho dù phàm nhân có nắm trong tay dược liệu chân quý, bọn hắn cũng không biết nên bắt đầu như thế nào.

Vân Lạc Cẩm nhấc lên điều này khiến cho cả đại sảnh lâm vào trong trầm tĩnh. Nếu như chỉ có thể thanh tẩy Tà khí trong người nữ tử phàm nhân mà không thẻ giúp nàng tỉnh lại, vậy thì cùng với không cứu nàng lại có bao nhiêu khác nhau?

Đối với nạn nhân hoặc người thân của nạn nhân, đây có lẽ đã là điều vô cùng tốt. Bất quá, đối với những tu sĩ cao cao tại thượng này, hai việc này chẳng có gì khác nhau cả. Một nữ tử nằm yên bất động cùng với một nữ tử có thể bị một chưởng vỗ chết bất cứ lúc nào thì lại có gì khác nhau?

Chân thành mà nói, muốn chữa trị tổn thương thần hồn cho nữ tử phàm nhân không phải là việc khó. Tùy tiện một vị đệ tử thân truyền tại đây đều có biện pháp hoặc đan dược trợ giúp nàng. Bất quá, hai phía không thân cũng chẳng quen, bản thân lại là tu sĩ cao cao tại thượng, há lại có thể vì một cái phàm nhân nữ tử 'sâu kiến' mủi lòng thương.

Sau cùng, vẫn là Thanh Uyển cùng Dược Huyên Huyên nhìn không được, mới lấy ra một viên đan dược ôn dưỡng thần hồn cho nữ tử phàm nhân này phục dụng, lại ở một bên vì nàng âm thầm luyện hóa, tiêu hóa dược lực.

Lúc này thì tốt rồi, từng cái, từng cái nhao nhao tán thưởng.

“Thanh Uyển tiên tử quả nhiên là tấm lòng lương thiện.”

“Tiên tử thiện tâm, tất cả chúng ta đều ghi nhớ kỹ.”

“Phải, công lao của tiên tử đối với giới này, thực to lớn.”

...

Giữa lúc này, Dương La Thiên bất chợt lên tiếng: “Thanh Uyên tiên tử phải chăng đã có sư thừa? Nếu như chưa có lời nói, Thanh Uyển tiên tử có thể nghĩ đến bái nhạp Phong Lăng tông chúng ta. Là một trong Bát Đại thế lực của giới này, chúng ta nhất định sẽ cung cấp tài nguyên, công pháp cho tiên tử, tuyệt không để cho tiên tử chịu nửa điểm ủy khuất.”

Cả đại sảnh một lần nữa rơi vào tĩnh lặng.

Tất cả mọi người sửng sốt một hồi, hết nhìn về phía Dương La Thiên vẫn luôn giữ nụ cười mỉm nhẹ nhàng lại tự tin, sau đó lại đưa ánh mắt tới nữ tử trẻ tuổi, tuyệt mỹ đến cực hạn, cơ hồ là còn thắng qua cả Ngọc tiên tử cùng Vân tiên tử một bậc. Chỉ là, so với dung nhan, bọn hắn càng chấn động, càng kinh diễm hơ ở năng lực thanh tẩy Tà khí của nàng. Đối với một thế giới bị Tà Ma luân hãm phân nửa cương thổ chỉ trong vòng trăm năm, lại có điều gì quý giá hơn năng lực này?

Cơ hồ là không có. Dù là mạng sống của bọn hắn cũng không bằng.

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người trở nên kích động và hưng phấn.

Đồng thời, nhóm đệ tử thân truyền của ba nhà thế lực còn lại thầm mắng Dương La Thiên phản ứng quá nhanh, cứ như vậy liền nghĩ đến mời người rồi.

Tuy nhiên, bọn hắn sẽ không ngồi im, mặc kệ đối phương được như ý.

Phản ứng nhanh nhất phải là Tiết Vân Chiêu, vốn có cùng đối phương có khúc mắc. Người này giễu cợt: “Dương La Thiên a Dương La Thiên. Ngươi xem các ngươi mặt dày vô sỉ đến thế là cùng. Từ trước đến nay, có ai không biết, các ngươi Phong Lăng tông tẩy chay tu sĩ vực ngoại. Thế mà nay các ngươi còn có bản mặt mời Thanh Uyển tiên tử gia nhập Phong Lăng tông các ngươi. Thật không biết, Thanh Uyển tiên tử nếu như cả tin, gia nhập vào Phong Lăng tông các ngươi, nàng sẽ chịu bao nhiêu khi dễ, chèn ép, thậm chí là... nhục nhã.”

“Phải... lời này nói không sai.”

“Các ngươi Phong Lăng tông vốn bài xích tu sĩ vực ngoại, vốn không thích hợp Thanh Uyển tiên tử.”

“Lại nói tài nguyên cùng công pháp, Phong Lăng tông các ngươi là Bát Đại thế lực, các ngươi có, chúng ta chẳng lẽ không phải là Bát Đại thế lực, không có tài nguyên cùng công pháp?”

“Thanh Uyển tiên tử, ngươi không thể mắc mưu bọn hắn, cũng không thể để bọn hắn lừa gạt.”

...

Lời nói của Tiết Vân Chiêu ngay lập tức nhận được vô số người ủng hộ. Có là đệ tử của Bách Luyện môn, có là của đệ tử Cửu Thiên tông, cũng có của Huyền Nữ cung. Bất quá, bọn hắn có chung một mục tiêu: trước bào trừ Phong Lăng tông lại nói.

Dương La Thiên giận tím mắt, gân xanh nổi gồ lên: “Ngươi... các ngươi... ngậm máu phun người.”

Chỉ là, chỗ này không phải là nơi hắn có thể phát tác. Hắn hậm hực nhìn về phía Tiết Vân Chiêu, gằn từng chữ: “Tiết... Vân... Chiêu... ngày hôm nay... ta nhớ kỹ.”

Nói xong, hắn quay trở về một bên, tiếp tục đánh suy tính như thế nào có thể thuyết phục Thanh Uyển gia nhập Phong Lăng tông. Cứ như vậy từ bỏ, quá lãng phí, hắn cũng không cam tâm.

Tiết Vân Chiêu chẳng thèm để ý đến hắn mà mở lời: “Thanh Uyển tiên tử, chúng ta Bách Luyện môn cũng là một trong Bát Đại thế lực, nội tình so với Phong Lăng tông một điểm cũng không kém. Từ trước tới nay, thái độ của Bách Luyện môn chúng ta đối với tu sĩ vực ngoại luôn luôn ôn hòa, cởi mở. Thanh Uyển tiên tử, nếu như không ngại lời nói, có thể suy nghĩ một chút.”

Lời hắn vừa dứt, bên tai đã truyền đến thanh âm cười duyên khanh khách. Hắn nhìn lại thì phát hiện Vân Lạc Cẩm đang lườm về phía này.

Người sau nói: “Tiết Vân Chiêu, tốt ngươi một cái Bách Luyện môn cũng dám mời chào Thanh Uyển tiên tử. Ngươi không thật nghĩ lại xem, nếu như Thanh Uyển tiên tử thật nhận lời vào Bách Luyện môn rồi thì lấy cái gì tu luyện? Tài nguyên thì các ngươi có, nhưng công pháp, truyền thừa đâu? Các ngươi Bách Luyện môn một đám nam nhân thô cuồng, ngày ngày chỉ biết nện búa luyện khí. Thanh Uyển tiên tử là một cái tiên tử, khí chất thanh cao như vậy, thích hợp các ngươi sao?”

Tiết Vân Chiêu xấu hổ sờ đầu, lại không có phản bác. Các đệ tử thân truyền của Bách Luyện môn cũng lảng tránh, không nói.

Vân Lạc Cẩm nói lời không sai. Bách Luyện mon bọn hắn thông thạo luyện khí, ngày đêm tiếp xúc với Linh hỏa, nhiệt độ cực cao, dương khí qua nặng, không thích hợp nữ tử tu hành. Hơn nữa, bởi vì công pháp truyền thừa đặc trưng hỗ trợ luyện khí, cho nên càng có yêu cầu là nam đệ tử mới có thể tiếp thu. Nữ tử không phải là không được, nhưng là nữ thì sẽ cực kỳ khó tu luyện. Cho nên, Bách Luyện môn từ trước tới nay chỉ thu nhận nam đệ tử.

Vân Lạc Cẩm lúc này hướng về phía Thanh Uyển, chuyển lời: “Thanh Uyển tiên tử, nếu như tiên tử chưa quyết định, vậy thì cân nhắc tới Huyền Nữ cung chúng ta, như thế nào? Huyền Nữ cung chúng ta xưa nay vốn chỉ tuyển nữ đệ tử, tại thế giới này chính là thánh địa cho nữ tử tu hành, tập hợp mọi loại truyền thừa trên thế giới phù hợp với nữ tử. Đến nỗi tài nguyên, Thanh Uyển tiên tử càng không cần lo lắng. Huyền Nữ cung chúng ta không kém cạnh bất kỳ nhà thế lực nào trên thế giới này. Chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho tiên tử chịu ủy khuất.”

Lời nói có lý có cứ, điều kiện cũng vô cùng tốt. Vân Lạc Cẩm vừa lên tiếng, bốn vị nữ tử xinh đẹp như hoa như ngọc phía sau liên tiếp nói lời ủng hộ.

Vân Lạc Cẩm tham gia tranh đoạt để cho Ngọc Vô Tâm cũng đứng ngồi không yên. Ngay lập tức, nàng đưa ra lời mời chào, thậm chí trực tiếp hứa hẹn với Thanh Uyển một vị trí đệ tử thân truyền, danh ngạch tài nguyên cao gấp đôi đệ tử thân truyền thông thường.

Ấn lý thuyết, nàng là không có quyền hạn lớn như thế. Bất quá, việc này chỉ cần thông tri cho chưởng môn sư tôn, vị sư tôn kia của nàng chắc chắn sẽ hiểu cho nàng, thậm chí càng là xuất lực ủng hộ.

Ba nhà thế lực còn lại giật mình. Bọn hắn không nghĩ tới, Ngọc Vô Tâm có thể xuất ra thủ bút lớn như thế. Tranh đoạt bước vào vòng hai, so với vòng một càng căng thẳng hơn.

...

Ở một bên, nhìn bốn nhà Đại Thế lực vì tranh đoạt Thanh Uyển mặt đỏ tai tía, không tiếc bất cứ giá nào ném ra cực nhiều ưu đãi cùng tài nguyên, nhóm tu sĩ đến từ Ngọc Lâm hồ chấn động mạnh. Trong lòng bọn hắn bây giờ chỉ có chấn kinh cùng hâm mộ.

Bất quá, nghĩ đến những gì Thanh Uyển vừa biểu hiện, cảm giác chấn kinh đã giảm đi nhiều, còn lại chỉ là hâm mộ mà thôi.

Trái lại, Dược Huyên Huyên cùng bọn người Ngọc Huyền Vương, Lục Thiên Tuyết nhìn một cảnh này chỉ thấy cổ quái lại buồn cười. Thời gian dài đồng hành còn bọn người Trần Nguyên, Thanh Uyển và Ngọc Huyền Vương để cho nàng có tầm mắt cực cao.

Bát Đại Thế lực nhìn như hùng mạnh, oai phong, có thực lực quát tháo một phương thế giới. Bất quá, đó chỉ là b[ỉ vì Vân giới quá nhỏ mà thôi. Mặc kệ cho sự thật như thế nào, Bát Đại Thế lực đặt tại Minh Nguyệt giới cũng chỉ là một phương Tứ phẩm thế lực mà thôi, ngay cả Ngũ phẩm cũng không bằng, dù là Thái Chu Vương triều, Ngũ Đại Kiếm tông cũng đã mạnh hơn bọn hắn. Đặt tại Ngọc Hòa Châu, Bát Đại Thế lực quả thực nhỏ bé không đáng nhắc tới, chớ nói chi tới Thủy Linh vực càng lớn hơn, Minh Nguyệt giới, thậm chí là Ba Ngàn thế giới.

Về phần Thanh Uyển? Nàng không nói cụ thể, nhưng bất luận là ai cũng nhìn ra, lai lịch của nàng không tầm thường. Thế lực phía sau nàng, chính là Ngọc Huyền Vương cũng phải nhận định, Chân Võ Vương triều bọn hắn, một cái Ngũ phẩm Thượng đẳng thế lực, tồn tại sừng sững tại đỉnh tiêm Ngọc Hòa Châu, cũng chẳng là cái gì cả.

Như thế, bọn hắn lại ở đâu ra dũng khí mời chào Thanh Uyển?

Nói đến đây, kỳ thực cũng không thể trách đệ tử thân truyền của Bát Đại Thế lực vô tri. Đây vốn là điểm mù kiến thức của bọn hán.

Tu sĩ giữa hai thế giới tiếp xúc không đến một năm, kiến thức giữa hai phương thế giới tự nhiên là không phổ biến.

Thế lực lớn mà Bát Đại Thế lực tiếp xúc là do Thái Chu Vương triều cùng Ngũ Đại Kiếm tông cầm đầu.

Người ta thường nói, cái tốt khoe ra, cái xấu đậy vào. Thái Chu Vương triều và Ngũ Đại Kiếm tông tự nhiên sẽ không thừa nhận bọn hắn là phương thế lực đứng hạng chót trong các nhà Ngũ phẩm Thế lực, càng không tuyên dương, tại Ngọc Hòa Châu, bọn hắn còn có thế lực càng cao hơn phía trên đầu.

Mặt khác, các tán tu, tu sĩ thế lực nhỏ khác tràn vào Vân giới mà Bát Đại Thế lực có thể khai thác thông tin thì tu vi quá thấp, kiến thức hạn hẹp, không tiếp xúc tới tầng thứ cao như vậy, thông tin có thể cung cấp rất mf mịt.

Vì thế, điều này dẫn đến một hiểu lầm trong cái nhìn của Bát Đại Thế lực. Bọn hắn không hiểu rõ, Minh Nguyệt giới đến tột cùng rộng bao nhiêu, thế lực đỉnh cấp lại như thế nào.

Ở trong mắt bọn hắn, Thái Chu Vương triều và Ngũ Đại Kiếm tông có lẽ hùng mạnh hơn bọn hắn một chút, thực lực hẳn phải xếp vào thứ hạng đầu của Minh Nguyệt giới. Bát Đại Thế lực, dù là đặt tại Minh Nguyệt giới, thực lực cùng nội tình cũng chẳng kém đi đâu.

Đến nỗi nhóm người Thanh Uyển, trước nay chưa từng để lộ lai lịch, bọn hắn càng cho rằng các nàng, hoặc là tán tu, hoặc là người của thế lực nhỏ, chỉ là đi vận khí nghịch thiên mới có ngày hôm nay.

Cho nên, ở trong tiềm thức của bọn hắn, chỉ cần mời chào, Thanh Uyển hẳn không có lý do gì để từ chối.

...

Giữa lúc bốn nhà thế lực tranh đoạt gay gắt quyền mời chào Thanh Uyển, miếng ngọc bội truyền tin bên hông Ngọc Vô Tâm bỗng run lên, phát sáng lập lòe.

Nàng dừng lại, đánh một đạo pháp quyết, lắng nghe thông tin từ trong ngọc bội.

Chỉ ba hơi thở sau, sắc mặt nàng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, biểu lộ nặng nề, ánh mắt băng lãnh.

Chúng đệ tử thân truyền đều ngừng lại động tác, thanh âm im bặt. Tất cả đều hướng ánh mắt về phía nàng như chờ đợi câu trả lời.

Ngọc Vô Tâm đón lấy ánh mắt của nhóm người, đơn giản nói: “Có chuyện lớn xảy ra.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.