Nghe vậy, tất cả khách khứa đều há hốc mồm kinh ngạc, đương nhiên không một ai ngờ rằng bà cụ lại quyết tâm muốn để cho Bùi Cửu Thiên lên thượng vị như vậy!
Cũng chính vì lý do đó nên bà ta mới sẵn sàng lấy ra của hồi môn giá trị chục triệu đô, điều đó quả thực là quá sốc.
Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại thì cảm thấy nó cũng vô cùng bình thường.
Đối với bà cụ nhà họ Bùi mà nói chỉ cần Bùi Cửu Thiên có thể thuận lợi thượng vị, thì cho dù có phải trả cái giá đắt như thế nào đi chăng nữa bà ta cũng chấp nhận.
Suy cho cùng, chuyện thượng vị vốn cũng chỉ là một trò chơi đấu đá giữa hai bên.
Bà cụ nhà họ Bùi trông thì có vẻ rất cứng rắn, nhưng trên thực tế, Bùi Văn Cẩn im lặng không nói gì cũng coi như là nhượng bộ một hai bước rồi.
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Bùi Văn Cẩn sẽ đồng ý điều kiện này thì lại lại thấy Bùi Văn Cẩn cau mày, nói: "Mẹ, nguyện vọng sinh nhật này của không thể đồng ý" mẹ, con e là
Bà cụ nhà họ Bùi thốt nhiên giận dữ: "Con nhất định cử phải đối đầu với mẹ vào ngày sinh nhật của mẹ đúng không?" "Mẹ, hôm nay là sinh nhật của mẹ, đáng ra con không nên từ chối nguyện vọng của mẹ mới phải, nhưng yêu cầu của mẹ... "Nhưng mà chuyện liên quan đến tương lai của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, liên quan đến thế cuộc của hai thành phố và thậm chí là còn liên quan đến đại cuộc của Đại Hạ, thì con không thể nghe theo mẹ được!" "Để cho Bùi Cửu Thiên lên thượng vị là không thể nào!" "Cho dù người thượng vị không phải Bùi Nguyên Minh!" "Người đó có thể là bất kỳ ai trong Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas! Duy chỉ có Bùi Cửu Thiên là không thể!"
Nghe vậy, sắc mặt của Bùi Cửu Thiên âm trầm vô cùng, thần sắc khó coi, hận không thể bước tới mà cho Bùi Văn Cẩn một cái tát.
Người vừa là Môn chủ vừa là chú Tư này của anh ta vậy mà ở trước mặt nhiều người như vậy lại không cho mình chút thể diện nào, nói bất kì ai cũng được chỉ có duy nhất mỗi mình anh ta là không.
Nói như vậy chẳng khác nào tát chan chát vào mặt
Ngay khi Bùi Cửu Thiên đang giận đến muốn điền thì bà cụ nhà họ Bùi cười lạnh một tiếng, nói: "Thằng Tư, anh đủ lông đủ cánh rồi nên đến ngay cả lời tôi nói anh cũng không thèm nghe!" "Tiếc là, đây không phải cung Môn chủ của anh mà là trang viên Bùi phủ của tôi!" "Ở đây, tôi quyết định!" "Nếu anh đã không đồng ý yêu cầu của tôi, thế thì tôi cũng chỉ có thể tự làm chuyện mình muốn làm!"
Nói đến đây, bà cụ nhà họ Bùi siết cây gậy đầu rồng trong tay, rồi lạnh lùng nói: "Bùi Nguyên Minh làm loạn Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas chúng ta, tội đáng muốn chết!" "Người đầu, giết cậu ta!"
Thoáng chốc, hơn chục người phụ nữ mặc áo tơ trắng bước ra, ai nấy đều cầm kiếm trong tay.
Vào lúc này sát khí tràn ngập khắp cả đại sảnh, nhiệt độ toàn bộ đại sảnh cũng lập tức giảm xuống.
Đại cao thủ Bùi Văn Sơn cũng nở một nụ cười nhạt và tiến lên một bước, khí tức tụ lại ngay chỗ Bùi Nguyễn Minh, sau đó ông ta lạnh lùng nói: "Bùi Nguyễn Minh đúng không?" "Nể tình cậu cũng mang họ Bùi nên tôi sẽ cho cậu một cơ hội." "Tự sát đi." "Tôi sẽ giữ cho cái xác của cậu được nguyên vẹn!" "Ngày này năm sau, tôi sẽ cho người tới viếng mộ của cậu!"
Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt cười và nói: "Chỉ dựa vào ông Bùi Văn Sơn, Bùi nhị gia thôi à?" "Ông nghĩ ông có tư cách sao?" "Láo xược!"
Ngay khi Bùi Nguyên Minh vừa nói, vẻ mặt của Bùi Văn Sơn đột ngột thay đổi, ngay sau đó thân hình của ông ta bỗng chuyển động, thoáng chốc đã xuất hiện ngay trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Không nhìn thấy ông ta di chuyển như thế nào mà chỉ trong nháy mắt một tay đã nhắm tới mặt của Bùi Nguyên Minh.
Vừa nhanh chóng vừa tàn độc lại vừa chuẩn xác!
Hơn nữa sức mạnh còn vô cùng mạnh mẽ và khủng khiếp!
Một khi trúng chiêu, chắc chắn chỉ có con đường chết.
Bùi Nguyên Minh không cần động thủ, chỉ thấy vẻ mặt Đường Lan Nhã lạnh đi, tay phải hất một cái, thanh kiếm bay ra, chặn lại ngay trước mặt Bùi Nguyễn Minh. "Keng keng keng..."
Công kích của hai bên va chạm nhau và chỉ trong chốc lát một loạt âm thanh vang lên.
Ngay sau đó, Bùi Văn Sơn lùi lại, vẻ mặt có chút chật vật. Đường Lan Nhã cười nhạt một tiếng, thân hình động một cái, nhào về phía trước!