Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 156: Chương 156: Chương 156: Scandal chấn động (1).




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Thế nhưng, mới sáng sớm, sao lại đến tháo dỡ nhà?

Hạ Tinh Thần mang một bụng nghi vấn, rút di động ra. Lúc này, Bạch Dạ Kình vừa mới tới dưới lầu phòng làm việc. Lúc đi ngang cảnh vệ, họ giơ tay thực hiện quân lễ với anh. Bạch Dạ Kình giơ bàn tay, soát dấu vân tay, thuận lợi đi vào, sau đó liền tiếp điện thoại cô.

“Kiến trúc sư được anh mời đến à?” Hạ Tinh Thần hỏi.

“Ừm. Kiến trúc sư hoàng gia, tài nghệ không tệ. Sao vậy, em không thích à?”

“Không phải.” Hạ Tinh Thần nhìn kiến trúc sư, né người đi sang bên: “Chỉ là, tại sao lại phải phá nhà, mặc dù nhỏ nhưng ở rất tốt.”

“Một mình em thì có thể miễn cưỡng. Nhưng mà, ba người thì sao, em muốn giống như lần trước, cùng nằm trên một chiếc giường?”

Nhớ đến chuyện lần trước, khuôn mặt Hạ Tinh Thần thoáng ửng hồng. Nhưng mà chuyện anh vừa nói có gì đó không bình thường!

“Cái gì mà ba người? Không phải anh sẽ . . . . .”

“Thỉnh thoảng, anh cũng phải đến thăm Đại Bạch, nếu như quá trễ, ở lại cũng không tệ.”

“.....” Hạ Tinh Thần nhìn căn nhà đang bị phá hủy, con ngươi co rút. Làm ầm ĩ như vậy, thật sự chỉ là thỉnh thoảng đến ở thôi sao?

“Cần hai ba ngày để sửa sang xong, những ngày này, em tạm thời trở về đi.”

Hạ Tinh Thần nhìn cảnh trước mắt, cảm thấy mình không còn lựa chọn nào khác. Bạch Dạ Kình đã bắt đầu bận rộn, nói vài câu đơn giản, hai người liền cúp điện thoại.

Ra khỏi thang máy, Trì Vị Ương đưa cho cô thức ăn sáng, vừa hút sữa đậu nành vừa trách móc: “Sao lại chậm chạp như vậy, suýt chút nữa mình đã lên đó kéo cậu xuống.”

Bên này.

Bạch Dạ Kình vừa cúp điện thoại xong, chuẩn bị đến phòng tiếp khách. Hôm nay sẽ phải gặp mấy nhân vật quan trọng trong giới chính trị.

Lãnh Phi ở bên ngoài vừa nhận một cuộc gọi, sắc mặt đại biến. Ngay sau đó, vội vả đẩy cửa phòng tiếp khách, cũng không để ý ánh mắt của các vị khách, trực tiếp đi đến chỗ anh.

“Tổng thống.” Lãnh Phi lên tiếng.

Vừa nhìn thấy sắc mặt này của anh ta, tất nhiên Bạch Dạ Kình biết đã xảy ra chuyện lớn. Lãnh Phi vào sanh ra tử cùng anh nhiều năm nay, có cảnh tượng nào chưa gặp qua, rất ít khi có bộ dạng không kiên nhẫn như vậy.

Bạch Dạ Kình giao phó người khác tiếp đãi các vị khách trước. Bản thân rời khỏi phòng tiếp khách đi đến phòng làm viêc. Sau khi cài cửa lại, Lãnh Phi rút tờ báo ra, đưa đến cho anh, mới sắc nghiêm trọng: “Ngài xem tin tức hôm nay.”

Bạch Dạ Kình nhìn qua, khuôn mặt vẫn luôn mang một biểu cảm, nay cũng thay đổi. Cực kỳ rét lạnh.

Trên tờ báo in rõ một tấm ảnh. Chính là lần anh và Hạ Tinh Thần trên xe buýt, khuôn mặt anh cực kỳ rõ ràng, nhìn vào lập tức có thể nhận ra. Cũng may, mặt cô lại bị làm mờ, hiển nhiên đối phương đã cố tình giữ lại, ngay cả tóc tai cùng vóc người cũng đặc biệt xử lý, làm cho mơ hồ.

Nguyên cả phần tin tức, chẳng có nội dung gì, chỉ có một tiêu đề thật lớn, viết vài chữ thật to: “Sự kiện chấn động của Tổng thống.”

“Trên mạng thì sao?” Bạch Dạ Kình trầm giọng hỏi.

Lãnh Phi không dám lên tiếng, chỉ đưa ipad đến. Bạch Dạ Kình tùy tiện nhìn qua, mấy phút trước, trên mạng đã nổ tung.

Quá đau lòng, tôi vẫn luôn cảm thấy Tổng thống tiên sinh là mỹ nam có chừng mực, sao lại cũng như vậy, phỉ báng, phỉ báng.

Loại người có cuộc sống riêng tư hỗn loạn thế này, sao có thể là Tổng thống của một nước được, đã sắp đính hôn rồi lại còn gây tai tiếng như vậy, nhân phẩm nhất định không có chổ nào tốt, tôi đề nghị lập tức hạ bệ anh ta đi, chúng ta nên viết một lá thư chung gửi đến thượng nghị viện* cùng hạ nghị viện* đi. (một số quốc gia có chế độ lưỡng viện).

Hiện tại, cũng không ai có chứng cứ để chứng mình cô gái bị che mặt không phải là tiểu thư Tống Duy Nhất, ngay cả Tống tiểu thư cũng không công khai phát biểu bất kỳ câu nào, các người cần gì phải ăn nói bậy bạ như vậy?

Bất kể như thế nào, tôi cũng cực kỳ thất vọng đối với Tổng thống tiên sinh. Lần sau, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ phiếu cho anh ấy nữa. Vốn dĩ tôi nghiêng về Dư phó tổng thống hơn, hiện tại tôi lại càng kiên định với lựa chọn này rồi.

Các người đừng quên, trong thời gian Bạch tổng thống nhậm chức, thành tích chính trị cùng thực lực quân sự còn có tiềm lực kinh tế đột nhiên tăng mạnh, trước đây hoàn toàn chưa từng trãi qua giai đoạn như vậy, không phải sao?

Biết cái gì gọi là thời thế tạo anh hùng không? Hiện tại nếu đổi thành Dư phó tổng thống và Tống phó tổng thống, cũng tất nhiên sẽ có thành tích như vậy.

Trên mạng ngổn ngang, lời bàn tán loại nào cũng đều có.

Bạch Dạ Kình không xem tiếp nữa, ném ipad về phía Lãnh Phi. Trên mặt phủ một tầng sương lạnh.

“Là ai làm lộ ra?” Anh trầm giọng nói.

“Đã điều tra ra, là Dư phó tổng thống.”

Bạch Dạ Kình khẽ vuốt càm, không ngoài dự đoán. Trầm ngâm giây lát, anh thấp giọng dặn dò: “Đảm bảo không có bất kì thông tin nào liên quan đến Tinh Thần bị lộ ra trên mạng, không được để bất kì ai tổn thương cô ấy.”

“Vâng, tổng thống, ngài yên tâm.”

Bên này, hai người vừa dứt lời, điện thoại của Lãnh Phi đã đổ chuông. Anh còn chưa kịp bắt máy, ngay sau đó, điện thoại cố định bên trong phòng làm việc liên tiếp vang lên.

Cửa phòng làm việc bị gõ từ bên ngoài, thư ký trợ lý tony đẩy cửa vào đi, sắc mặt hoảng hốt: “Tổng thống, phương tiện truyền thông phương Đông và Tây đều muốn phỏng vấn ngài. Còn có một ít đại diện của các trang web cũng rối rít gọi điện thoại đến.”

“Còn có hộp thư công cộng chỉ trong 1 phút, đồng thời nhận được mấy ngàn email.”

Hiển nhiên, chuyện này đã lây lan nhanh như vi khuẩn, nhất thời không thể xử lí ổn thỏa.

“Tổng thống.” Cửa lại bị đẩy ra, sắc mặt Thụy Cương nặng nề đi vào, trầm trọng nhìn Tổng thống: “Tống Phó tổng thống đến.”

Ngay lúc này.

Bộ ngoại giao.

Hạ Tinh Thần mới vừa buông xuống đồ trong tay, đi vào phòng vệ sinh, đã nghe có tiếng đồng nghiệp nói: “Dì quét dọn, trong này hơi bẩn, làm phiền dì đến đây dọn chút.”

Sau đó, Hạ Tinh Thần vô thức quay đầu liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia. Lý Linh Nhất cầm cây lau nhà cùng chỗi đi vào, lúc nhìn thấy Hạ Tinh Thần, lập tức sững sờ. Sau đó, ánh mắt liền trở nên oán hận, giống như con dao sắc bén. Nếu như ánh mắt có thể giết chết người, Hạ Tinh Thần cảm thấy mình đã bị giết chết vô số lần.

Cô không nán lại lâu, vòng qua người Lý Linh Nhất. Đồng nghiệp đi theo cô ra ngoài, cười: “Tinh Thần, sao tôi lại có cảm giác cô đã đắc tội dì quét dọn kia, thấy ánh mắt đó không, giống như hận không thể lập tức nuốt chửng cô!”

Hạ Tinh Thần cong cong môi, từ chối cho ý kiến.

Ngay lúc đó, sắc mặt Trì Vị Ương nghiêm trọng hướng chạy đến chỗ cô: “Tinh Thần, có chuyện không hay rồi.”

Hạ Tinh Thần bị sắc mặt của cô ấy dọa cho giật mình, dừng lại bước chân, hỏi: “Có chuyện gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.