Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 59: Chương 59: Chỉ cần cô ta đau là đủ rồi




Băng Ngưng bị ngã rất đau, trong lúc nhất thời không có sức để đứng dậy, cánh tay chống sàn nhà chậm rãi ngẩn đầu lên nhìn Diệp Dịch Lỗi đang đứng bên cạnh.

Ngày đó là anh thờ ơ lạnh nhạt, hôm nay cảm thấy chưa đã ghiền nên tự mình ra tay sao! Nhìn anh ôm Điền Mộng Phỉ một cách thản nhiên, Băng Ngưng cười cay đắng. Anh Dịch Lỗi, đây chính là cách anh trút giận giúp cô ta sao? Rốt cuộc anh muốn làm nhục em như thế nào mới vừa lòng đây?

Nước mắt và sự chất vấn trong mắt Băng Ngưng bỗng chốc xuyên thẳng đến lồng ngực của anh, đau nhói. Thật sự thì... Anh ta không phải cố ý, chỉ là không muốn để cô rời khỏi đây thôi, không ngờ tới là sẽ làm cô vấp ngã, bàn tay đang ôm Điền Mộng Phỉ từ từ nắm chặt lại.

Nhưng... Nếu đã như vậy rồi, thì cứ để như vậy đi! Cho dù bị hiểu lầm cũng không sao cả, chỉ cần cô ta đau, vậy cũng đủ rồi...

Nhìn rõ sự lạnh nhạt, đùa cợt trong ánh mắt của bọn họ, Băng Ngưng ngồi dưới sàn nhà hồi lâu mới có sức đứng lên, có lẽ đầu gối bị va chạm hơi nghiêm trọng nên cô không đứng thẳng người.

“Bây giờ Điền tiểu thư đã bớt giận chưa?”

Chỉ mấy từ đơn giản như vậy mà lại đâm vào ngực của Diệp Dịch Lỗi khiến tim anh nhói lên. Thấy chưa, quả nhiên cô ấy đã hiểu lầm rồi.

“Cô chủ, cô làm sao vậy, để mẹ Lưu gọi điện thoại cho bác sĩ Tư Đồ đến khám cho cô!” Mẹ Lưu bị dọa sợ, mong là đừng xảy ra thương tích nghiêm trọng nào.

“Không được gọi!” Diệp Dịch Lỗi quát lên.

Bên môi Băng Ngưng thoáng hiện ra một nụ cười nhẹ, nói: “Mẹ Lưu, không sao đâu, không phải lúc tập múa con cũng thường bị té ngã đó sao!”

Sao mà giống như ngày thường được, sàn nhà ở đây bằng đá cẩm thạch đó, đầu gối của cô đã bầm tím rồi.

“Con chườm đá một chút là ổn thôi mà.” Cô nói xong thì đi từ từ về phía cầu thang.

Nhìn Băng Ngưng rời đi Diệp Dịch Lỗi vẫn không nói câu nào, chỉ là ánh mắt ngày càng lạnh lùng. Phịch—! Dường như lại nghe thấy âm thanh kia, Diệp Dịch Lỗi bỗng chốc nhắm mắt lại.

Điền Mộng Phỉ đứng ở bên cạnh Diệp Dịch Lỗi, sự thay đổi cảm xúc rất nhỏ đó của anh cũng không qua được ánh mắt của cô ta, đưa tay ôm lấy tấm lưng cường tráng của anh, nũng nịu nói:

“Haizz.. Ngưng nhi thật sự quá đáng thương mà! Em đứng nhìn mà còn thấy đau lòng, khó trách Dương Tư Thần bất chấp tất cả mà giúp cô ta như vậy.” Cô ta làm như vô tình nói ra một câu vu vơ nhưng lại thành công thu hút được sự chú ý của Diệp Dịch Lỗi.

“Cái gì?” Anh ta cau mày

“Thì chính là chuyện tin đồn trong trường đó!” Cô ta mở to mắt đầy vẻ vô tội.

“Nghe Manh Manh nói Dương Tư Thần đe dọa rằng ai dám bàn luận chuyện Băng Ngưng phá thai thì sẽ đuổi người đó ra khỏi trường học, còn tuyên bố sẽ khiến bọn họ không được sống yên ổn ở thành phố C nữa.”

Nghe những lời này, sắc mặt Diệp Dịch Lỗi đã tái xanh, thật sự quá đủ rồi, Lạc Băng Ngưng, cô dám đem lời nói của tôi nghe vào tai này ra tai kia sao!

“Anh ta yêu thương Ngưng nhi như vậy nếu như biết được cô ấy bị thương, không biết là sẽ đau lòng như thế nào nữa.” Cô ta bày ra vẻ hâm mộ.

“Ây da~ anh nói xem, đứa bé kia có khi nào là con của anh ta không?” Cô ta nhanh mồm nhanh miệng nói ra, sau đó vội che miệng lại giống như ý thức được mình đã lỡ lời, vội nói: “Thật xin lỗi, anh Dịch. Em...”

“Không sao.” Giơ tay lên vuốt tóc của cô ta, anh thản nhiên đẩy cô ta vẫn đang dính sát ở bên cạnh mình ra.

Dương Tư Thần? Không ngờ lại là cậu ta. Băng Ngưng, cô thật sự coi lời nói của tôi như gió thoảng qua tai sao!

Đúng lúc này, di động của anh ta nhận được một tin nhắn, là một bức ảnh.

Dưới bóng cây, một chàng trai đang dịu dàng ôm một cô gái, hai người trong ảnh thoạt nhìn thật xứng đôi, ánh nắng xuyên qua tán lá láp lánh nhảy múa xung quanh, hình ảnh ngọt ngào mà ấm áp, người con trai không ai khác chính là người mà bọn họ vừa nhắc đến, Dương Tư Thần, mà cô gái đó...

Tay Diệp Dịch Lỗi đột nhiên nắm chặt lại, màn hình điện thoại cũng xuất hiện vài vết nứt nhỏ, gắt gao nhìn chằm chằm về phía cầu thang, đáy mắt anh ta xẹt qua tia giận dữ cực độ, Lạc Băng Ngưng cô lại dám làm trái với lời cảnh cáo của tôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.