Tử Điệp lấy tay vuốt ve khuôn mặt Lạc Hàn ,ánh mắt thẳng nhìn chằm
chằm ánh mắt của Lạc Hàn, Lạc Hàn có chút chột dạ quay đầu đi, Tử Điệp
biết Lạc Hàn có việc gì gạt nàng, Tử Điệp sẽ không hỏi, nàng chỉ có thể ở trong lòng một lần lại một lần đoán sau đó một lần lại một lần cắt bỏ
cho đến khi tìm được kết quả nàng mong muốn, Tử Điệp không hiểu vì sao
Hoàng Thượng không cho bọn họ thành hôn xong rồi mới cho Lạc Hàn đi tiền tuyến, như vậy cho dù Lạc Hàn bất hạnh không thể trở về cũng giúp Lạc
Hàn lưu lại một hậu nhân, mà hiện tại một chút khả năng đó cũng không
thấy.
Tử Điệp ẩn ẩn cảm thấy sự tình không phải giống như mặt ngoài yên
bình, Tử Điệp cảm thấy Lạc Hàn lần này cũng có chút kỳ quái, hắn hẳn
phải bày mưu nghĩ kế, hẳn phải có một loại đàm tiếu gian, cường lỗ hôi phi yên diệt *bình tĩnh cùng nắm chắc, vì sao lần này còn chưa có đi đã phán tử hình cho
mình, là chuyện gì có thể làm cho Lạc Hàn luôn luôn bình tĩnh vô ba rối
loạn tâm thần, cứ phỏng đoán như vậy Tử Điệp đột nhiên sáng tỏ, trong
lòng chấn động, sẽ có người muốn xuống tay gây nguy hiểm cho Lạc Hàn.
Lạc Hàn tĩnh lặng đứng ở đàng kia mặc cho Tử Điệp nghiên cứu, Lạc Hàn cảm thấy thân thể căng thẳng, cúi đầu nhìn Tử Điệp đang ôm chặt lấy
thắt lưng của hắn, đầu thật sâu mai nhập vào trong lòng hắn, Lạc Hàn
thương tiếc như trước không nói gì mà nhẹ nhàng long long mái tóc của Tử Điệp, ánh mắt nhìn phía phương xa không xác định, hắn biết Tử Điệp đoán đúng rồi, bọn họ rất ăn ý không cần phải nói cái gì, một động tác một
ánh mắt đều đã sáng tỏ.
“Hàn, có thể không đi sao, ngươi có thể lấy cớ ” Tử Điệp rầu rĩ nói.
“Mọi cớ gì cũng không được” Lạc Hàn tùy ý nói.
“Như vậy ta và ngươi cùng đi, ngươi không thể cứ đi như vậy, nơi này
một ngày không có ngươi ta sẽ rất tưởng niệm, mang ta đi tiền tuyến, chờ ngươi đánh thắng trận chúng ta liền không trở lại , từ tiền tuyến liền
đi đến một nơi ai cũng không biết chúng ta, cùng trải qua cuộc sống thế
ngoại đào nguyên” Tử Điệp nói.
“Rất nguy hiểm, không thể mang ngươi đi, huống chi còn có quân quy,
trong quân không thể có nữ tử, ngươi ở ta bên người ta sẽ phân tâm , an
tâm ở chỗ này chờ ta trở về thú ngươi” Lạc Hàn nói.
“Ta có thể nữ phẫn nam trang, cam đoan ai cũng nhìn không ra, ta
không gây thêm phiền toái cho ngươi, ta có thể trị thương chữa bệnh xem
bệnh” Tử Điệp tiếp tục nói.
“Như vậy cũng không được, ngươi an toàn mới là quan trọng nhất, tin
tưởng ta, vì ngươi ta sẽ an toàn trở về, quyết không nuốt lời” Lạc Hàn
lời thề son sắt nói, hắn biết không nói như vậy Tử Điệp sẽ không chết
tâm .
“Được, ta sẽ tin ngươi lần này, nhớ kỹ nếu ngươi không an toàn trở
về, ta sẽ đem nỗi hận này ghi tạc trên người người kia, làm cho hắn phải hoàn lại mười phần, ngươi đều mất ta thì sợ gì” Tử Điệp hung hăng nói.
“Tử Điệp đừng như vậy, như vậy ngươi sẽ không vui , còn sẽ liên lụy đến người nhà ngươi” Lạc Hàn bình tĩnh nói.
“Ngươi không còn thì không có gì vui vẻ đáng nói” Tử Điệp thản nhiên nói.
“Tử Điệp nhớ kỹ lời ta nói, nếu ta mất, ngươi phải xa rời nơi này, đi bắt đầu cuộc sống mới của ngươi, nếu không thể quên được ta thì chặt
chễ chôn ở trong lòng, ta sẽ luôn ở bên ngươi, trong cung ngươi lừa ta
gạt không phải ngươi nữ tử như ngươi nên ở …” Lạc Hàn tiếp tục nói.
“Lạc Hàn, ta có hai bí mật vẫn không có cùng ngươi nói qua, ngươi
nhất định rất tò mò, hiện tại ta nói cho ngươi cái thứ nhất, cái thứ hai chờ ngươi trở về ta lại nói cho ngươi, hy vọng sẽ không dọa đến ngươi,
nếu ngươi không trở lại, cái bí mật thứ hai này cũng đủ có thể đem Thiệu Dương rối loạn” Tử Điệp sâu kín nói.
“Nói đi, ta nghe chuyện thứ nhất, cái thứ hai ta sẽ tranh thủ để có thể nghe được” Lạc Hàn đáp.
“Ta có thành lập một tổ chức tình báo nhưng vẫn không có nói cho
ngươi, vừa thành lập không bao lâu hiện tại mới có chút khởi sắc, những
người này chỉ nghe mệnh của ta, ngay cả Hoàng Thượng cũng sai sử không
được, nguyên lai ta tính nếu về sau hai người chúng ta rời đi nơi này,
Hoàng Thượng ngăn cản ta liền đem nó trao đổi tin tưởng hắn không có lý
do nào mà tâm không động, hiện tại nếu ngươi không trở lại ta liền vận
dụng nó chân trời góc biển cũng phải tìm ngươi bằng được, về phần xử lý
như thế nào người kia ngươi định đoạt” Tử Điệp nói.
Nghe những lời nói như thế, cho dù lại bình tĩnh Lạc Hàn vẫn nhịn không được há to miệng không thể tin nhìn Tử Điệp.
“Không cần như vậy nhìn ta, ngươi không có nghe sai, chuyện thứ hai
cẩn thận không sẽ hù chết ngươi, trước giữ lại một đoạn thời gian” Tử
Điệp vui đùa nói.
“Tử Điệp, ngươi cho ta nhiều ngoài ý liệu lắm, trên người ngươi có nhiều mê hoặc” Lạc Hàn nói.
“Chờ ngươi biết cái bí mật thứ hai thì mọi bí ẩn đều giải khai” Tử Điệp nói.
Lạc Hàn không nói gì, hắn biết Tử Điệp sở dĩ như vậy đều là vì hắn,
nữ tử trước mặt đáng giá cho hắn dùng đời sau đổi lấy , Lạc Hàn một phen giữ chặt Tử Điệp trong ngực, dùng chân tình hôn thật sâu, Tử Điệp đầu
tiên là kinh ngạc tiếp theo đáp lại cái hôn của Lạc Hàn, thiên địa ở
trong mắt của bọn họ đều biến mất không thấy, trong mắt chỉ có người
trước mắt này, nhẹ nhàng buông Tử Điệp ra, Lạc Hàn sủng nịch khinh nắm
cái mũi Tử Điệp, động tác vô cùng thân thiết như vậy làm cho Phong Lạc
Hiên cách đó không xa tức giận nỗi điên, Tử Điệp mỉm cười làm cho Phong
Lạc Hiên cảm thấy lục cung phấn đại vô nhan sắc **, mà Lạc Hàn cùng Tử Điệp không có chú ý tới này một màn, vẫn như cũ gắt
gao ôm nhau cùng một chỗ, Phong Lạc Hiên ngón tay nắm chặt kêu rắc rắc,
giờ phút này hắn khẩn cấp muốn cho Lạc Hàn biến mất, người có thể làm
bạn Tử Điệp chỉ có hắn.