Hoàng Càn phân phó các thủ hạ thu thập hiện trường, hết thảy đều xử lý khiêm tốn, tin tức tối nay tận lực phong tỏa.
Sau đó, ông cùng mấy người Trần Ninh, liền tự mình trở vê.
Tuy rằng Hoàng Càn ra lệnh cho thủ hạ thu dọn tàn cuộc, còn nghiêm lệnh thủ hạ phong tỏa tin tức.
Nhưng tiệm cơm nông gia “Hồi Khổ Tư Điềm” đã xảy ra một chuyện lớn như vậy, làm ra động tĩnh lớn như vậy, muốn giấu đi dân chúng bình thường thì có thể, nhưng muốn giấu những đại lão Hạng lão cùng La lão này, vậy căn bản không có khả năng.
Ba vị nhân vật trọng yếu trong quân Trần Ninh, Triệu Nhược Long, Lưu Chắn Bình, tối hôm qua bí mật tụ tập gặp Hoàng Càn, hơn nữa bị sát thủ tập kích, Trần Ninh tự tay giết chết sát thủ, tối hôm đó Hạng lão cùng La lão, liền nhận được tin tức.
Lúc Hạng Thành biết được tin tức này, ông ta còn chưa ngủ, đang ở trong thư phòng xem báo buổi tối.
Ông ta biết được Hoàng Càn và Trần Ninh – ba nhân vật chủ chốt trong quân bí mật gặp mặt tụ họp, tuy rằng ông ta có chút kinh ngạc, nhưng lại không tức giận.
Ngược lại, ông ta còn cảm tháy rất thú vị.
Ông ta có hứng thú hỏi thủ hạ: “Đinh Thanh, tin tức này là thật?”
Đinh Thanh nói: “Hạng lão, ngàn vạn lần xác thực.”
“Hạng lão, ngày thường Hoàng Càn ôn hậu thành thật, một người đầy khiêm tốn thực dụng, không nghĩ tới dã tâm của ông ta lớn như vậy.”
“Lần này tranh cử Quốc chủ, Hoàng Càn rõ ràng không cam lòng chạy cùng, ông ta đây là thật muốn làm Quốc.
chủ, muốn tranh giành cùng La lão còn có Hạng lão ngài.”
“Hạng lão, ngài phải đề phòng tên Hoàng Càn này.”
Hạng Thành cười ha ha nói: “Không sao không sao, sau lưng Hoàng Càn không có bao nhiêu người ủng hộ, cho dù ông ta có lôi kéo ủng hộ của Trần Ninh cùng Triệu Nhược Long, Lưu Chấn Bình, thực lực cũng rất mỏng, không làm ra được bao nhiêu tai hoạ cả.”
“Hơn nữa, trong lòng tôi biết những người Trần Ninh này, vốn là ủng hộ La Trí Tuyền.”
“Hiện tại nhóm Trần Ninh không ủng hộ La Trí Tuyền, chạy đi ủng hộ Hoàng Càn.”
“Họ đang chia rẽ nội bộ, đó là một điều tốt cho tôi.”
“Cậu cứ nhìn đi, chẳng máy chốc bọn họ sẽ nội đấu.”
*Bọn họ nội đấu càng tàn nhẫn, đấu đến hai bên đều thiệt hại, đó càng có lợi đối với tôi, ha ha ha ha.”
La gia!
Lúc này La Trí Tuyền cũng biết được Trần Ninh, Triệu Nhược Long, Lưu Chấn Bình cùng Hoàng Càn gặp mặt, gặp phải chuyện sát thủ.
Nhưng, La Trí Tuyền quan tâm không phải sát thủ, mà là mấy nhân vật trọng yếu như Trần Ninh, vậy mà suốt đêm bí mật tụ tập với Hoàng Càn.
Điều này làm cho ông ta cảm thấy rất khó chịu!
Lúc này, con trai ông ta La Văn Nhạc đứng trước mặt ông ta, sắc mặt quái dị nói: “Cha, thái độ của Trần Ninh mập mờ, con rất khó hiểu rốt cuộc là ủng hộ ai?”
“Anh ta vừa bày tỏ sẽ toàn lực ủng hộ cha, làm sao quay đầu liền chạy đến chỗ Hoàng Các lão.”
La Trí Tuyền trầm mặt, từ từ nói: “Từ đầu đến cuối Trần Ninh đều chưa từng nói ủng hộ cha.”
La Văn Nhạc sửng sốt: “Tối nay anh ta cùng chúng ta ăn cơm, không phải nói…”
La Trí Tuyền nói: “Lúc ấy cậu ta chỉ nói sẽ không ủng hộ Hạng Thành, chúng ta theo bản năng cho rằng cậu ta không ủng hộ Hạng Thành, chính là ủng hộ cha.”
“Nhưng bây giờ xem ra, cậu ta không ủng hộ Hạng Thành, cũng sẽ không ủng hộ cha, người cậu ta coi trọng là Hoàng Càn.”
La Văn Nhạc nghe vậy, đầu tiên là trợn tròn mắt, chợt cả khuôn mặt đều phẫn nộ.
Anh ta nổi giận nói: “Con bà nó, Trần Ninh vậy mà đùa giỡn với chúng ta!”
La Trí Tuyền lạnh lùng nói: “Con không phải cũng đùa giỡn cậu ta sao?”
“Cha đã nói rồi, đừng làm những chuyện mờ ám.”
“Bảo đảm chính là động tác nhỏ muốn khích động tranh chấp giữa hắn và Diệp Mục Thiên của con lúc trước, để cậu ta biết, phiền chúng ta rồi.”
Sắc mặt La Văn Nhạc hơi thay đổi, phản bác nói: “Con thấy hẳn là không phải vì cái này.”
“Trần Ninh phỏng chừng đã sớm thương lượng với Hoàng Càn, nếu không, làm sao có thể vì chuyện nhỏ này mà trở mặt với chúng ta.”
“Hơn nữa trong thời gian ngắn như thế, anh ta cũng không có khả năng hòa hợp với Hoàng Càn như vậy, đây nhát định là sớm có dự mưu.”
Sắc mặt La Trí Tuyền khó coi: “Vốn tưởng rằng Trần Ninh là môn sinh của lão Quốc chủ, nhất định sẽ dựa theo ý tứ của lão Quốc chủ ủng hộ cha.”