Chiến Long Vô Song

Chương 235: Chương 235: Là anh ấy, là anh ấy, là anh ấy!




Trong số hơn một nghìn đệ tử của nhà họ Chúc, Vương Phong Lôi đứng trong top mười về sức chiến đấu.

Kể từ lần cuối cùng Chúc Cửu Linh bị Trần Ninh đánh cho tàn phế, nhà họ Chúc đã đặc biệt bố trí Vương Phong Lôi làm vệ sĩ bên cạnh Chúc Cửu Linh.

Để bảo vệ Chúc Cửu Linh thật tốt, không để Chúc Cửu Linh lại gặp bất trắc gì nữa.

Điều mà Chúc Cửu Linh không ngờ tới là cao thủ mà gia tộc đã lựa chọn cẩn thận để bảo vệ cho mình.

Lại bị giết chỉ bằng một cú đấm của Trần Ninh!

Anh ta hoảng sợ nhìn Trần Ninh, nỗi sợ bị Trần Ninh khống chế ở dinh thự nhà họ Tống lần trước lại dấy lên trong lòng anh ta.

Lục Thanh Vân cũng nhìn Trần Ninh với vẻ khiếp sợ, anh biết thực lực của vệ sĩ bên cạnh Chúc Cửu Linh chắc chắn sẽ không tồi, thế mà Trần Ninh có thể giết người chỉ bằng một cú đấm. Thế này thì mạnh quá còn gì?

Đồng Kha cũng mở to hai mắt nhìn Trần Ninh, ngoài chấn động ra thì còn thấy vui mừng chiếm phần hơn.

Trong lòng có một ý nghĩ kích động đang gào thét: là anh ấy, là anh ấy, chính là anh ấy!

Ngày hôm đó trong câu lạc bộ Lam Sắc, người đàn ông anh hùng đã đánh bại mười mấy tên côn đồ và giải cứu cô khỏi hang hùm miệng nói chính là anh rể Trần Ninh! Đọc truyện tại web T amlinh bạn nhé!

Lúc này, bóng dáng mơ hồ trong trí nhớ của Đồng Kha hoàn toàn khớp với bóng lưng thẳng tắp của Trần Ninh.

Cho dù Trần Ninh có thừa nhận hay không, thì Đồng Kha đã tin chắc trăm phần trăm.

Người đã cứu cô hôm đó là anh rể của cô, Trần Ninh.

Trần Ninh tung cú đấm giết chết Vương Phong Lôi, như thể xung quanh không có ai khác, anh cất bước đi thẳng về phía Giang Nam Phong, Giang Dung và Trương Tấn An, ân cần quan tâm: “Ông Giang, mấy người không sao chứ?”

Giang Nam Phong lắc đầu: “Tôi không sao, nhưng những người này rất đáng quả”.

Trương Tấn An lấy mu bàn tay lau vết máu thâm trên mặt, phẫn nộ lên tiếng: “Đúng vậy, anh Trần à, bọn họ không chỉ dùng cô Giang để uy hiếp ông Giang mà còn nói nếu ông Giang không đồng ý giao quyền đại lý vắc xin cho bọn họ thì bọn họ sẽ làm nhục cô Giang.

“Hơn nữa, bọn họ còn lớn tiếng đe dọa rằng nếu không giao quyền đại lý vắc xin cho bọn họ thì bọn họ sẽ khiến chúng tôi không thể sống sót rời khỏi câu lạc bộ này.”

Trần Ninh nhìn Giang Nam Phong, ông ấy gật đầu: “Hai thằng nhóc nhà họ Chúc và nhà họ Lục thật sự đã nói như thế.”

Ánh mắt Trần Ninh mỗi lúc một lạnh hơn, thử sát khí như có như không lặng lẽ lan ra.

Nhiệt độ xung quanh dường như đột nhiên giảm xuống.

“Bảo vệ cậu Chúc và cậu Lục!”

Có khoảng ba mươi tên đàn ông mặc vest đen tại hiện trường, dường như họ đã nhận ra được điều gì đó và bắt đầu gầm lên.

Bọn họ vây quanh Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân, bảo vệ hai người chặt chẽ.

Trần Ninh hờ hững nhìn Chu Cửu Linh và Lục Thanh Vân đang lo lắng trốn giữa một đám vệ sĩ, lạnh lùng nói: “Hai người vẫn ngây thơ tưởng rằng đám vệ sĩ này có thể giữ được mang các người sao?”

Cả Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đều đã được chứng kiến thân thủ của Trần Ninh.

Mặt khác, bọn họ còn sợ Điển Chử bên cạnh Trần Ninh hơn.

Bọn họ biết Điển Chử là thượng tá của quân đội miền Bắc, lần trước Điển Chử đã dẫn quân bao vây lực lượng vũ trang và giải cứu Trần Ninh.

Tuy nhiên bọn họ luôn cho rằng năm xưa Điển Chử là thủ lĩnh của Trần Ninh, còn Trần Ninh là lính của Điển Chử.

Lần trước Điển Chử vì muốn bao che khuyết điểm nên mới dẫn quân bao vây lực lượng vũ trang và giúp Trần Ninh giải vây.

Nhưng hiện tại sao có vẻ như Điển Chử mới là lính của Trần Ninh nhỉ?

Ngay khi Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân còn đang thấp thỏm lo âu, đột nhiên một giọng nói uy nghiêm và mạnh mẽ vang lên từ ngoài cửa: “Mấy tên vệ sĩ này không thể bảo vệ được câu Chúc và câu Lục. Nếu thêm cả tôi vào thì sao?”

Nghe tiếng nói, mọi người tại hiện trường đều đồng loạt ngoái nhìn người đứng ở cửa.

Thấy một người đàn ông có dáng người cực kì vạm vỡ và cường tráng cùng hàng chục tên đàn em đang đi vào với sát khí đằng đằng.

Người đàn ông này bước đi nhanh nhẹn dứt khoát, khỉ thể hiên ngang, nhìn thoáng qua là biết người có xuất thân từ quân đội!

Điều khiếp sợ hơn nữa là người này có một vết sẹo do đạn bắn ở bên trái đầu.

Vết đạn bắt đầu từ khóe mắt trái của anh ta đến chỗ thái dương bên trái, sau đó tiếp tục đi thẳng đến bên trái đầu anh ta.

Vết đạn này như muốn nói cho tất cả mọi người biết rằng anh ta chính là cao thủ bước ra từ đống xác chết trên chiến trường.

trong quân đội. Người này không phải ai khác mà chính là Hoàng Cẩm Hoa, từng là một người lính tài giỏi khá nổi tiếng ở cấp bậc trung và hạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.