Ầm!
Dòng lũ ánh trăng đánh thẳng vào thân thể lập lòe ánh sáng của Đường Thiên.
Ánh sáng chói mắt như thái dương bùng lên.
Cho dù là Thánh giả cũng không cách nào nhìn thẳng vào quầng hào quang chói mắt đó, tầm mắt trắng xóa, chấn động năng lượng mãnh liệt như cơn sóng quét ngang qua. Mọi người đều biến sắc, vài Thánh giả vội vàngc he trước người các chuyên gia huyết mạch, mở lồng chân lực, keng keng keng keng, tiếng khí lưu bể nát đánh lên vòng bảo hộ, làm dấy lên từng đốm lửa!
Lồng chân lực là thủ đoạn phòng ngự thường thấy tại cấp thánh, sau khi nắm giữ hồn vực, lồng chân lực càng trở nên đơn giản và thực dụng.
Khi ánh sáng tan hết, một cái hố to tới kinh người xuất hiện trước mắt mọi người.
Đường Thiên quần áo rách nát, người đầy khói đen, đứng trong hố chửi ầm lên: "Rốt cuộc ngươi ngu tới mức nào! Ta đã bảo không phải xoay như vậy mà! Ngươi lại vẫn cứ xoay như vậy? Ngay xoay cũng không biết, ngươi còn làm được gì? Ngươi có ích lợi gì. . ."
Cũng may không chuyện gì. . .
Mọi người đều thầm thở phào một hơi, song trong lòng cũng nghi hoặc.
Đường Thiên đang mắng cái gì vậy?
Ầm.
Phong Nguyệt đứng cách đó không xa bị ép xuất chiêu này, thân hình như cọc gỗ ngã ngửa xuống đất, đã hôn mê bất tỉnh. Đinh Mạn lập tức xuất hiện bên cạnh Phong Nguyệt, kiểm tra một phen rồi ngẩng đầu lên nói: "Không có gì đáng ngại, dùng sức quá độ."
Đường Thiên nghe Đinh Mạn nói vậy, trong lòng cũng thanh tĩnh lại, tiếp tục dạy bảo võ hồn: "Nếu ngươi xoay đúng cách chúng ta chắc đã thắng rồi. . ."
Gã sắc mặt khó chịu nhảy từ trong hố lên.
"Ta đi tắm."
Gã bực tức quay mặt bỏ đi.
Nhìn bóng lưng Đường Thiên, mọi người đều trầm mặc, hai vị Thánh giả đều thất bại trước Đường Thiên, điều này rõ ràng không phải ngẫu nhiên. Thánh giả có cố chấp tới đâu cũng buộc phải suy nghĩ rốt cuộc thực lực Đường Thiên sâu tới mức nào.
Binh miệng ngậm một điếu thuốc chưa châm lửa, nói: "Được rồi, nhân lúc cái gã ngốc kia không có mặt, mọi người nói năng thoải mái đi." Nơi này chỉ có hắn thích hợp chủ trì đại cục.
Đinh Mạn liếc sang, thầm nghĩ, kẻ này vẫn có chút phong độ thân sĩ.
Nàng lên tiếng: "Để ta trước, từ tình hình trước mắt, thực lực Đường Thiên quả thực đủ chống lại Thánh giả bình thường, tố chất thân thể xuất sắc cộng thêm trực giác và khả năng dự đoán do võ hồn thuần khiết mang tới, cực kỳ kinh khủng. Hai thứ này tổ hợp lại uy lực càng thêm kinh người, vừa rồi Đường Thiên càng thể hiện một loại tác dụng khác của võ hồn của hắn, khống chế năng lượng xung quanh. Ta có hai vấn đề, một là tố chất Đường Thiên rốt cuộc là do thể chất không năng lượng hay do thân thể hắn có bí mật mà chúng tako biết. Vấn đề thứ hai là võ hồn của Đường Thiên làm sao khống chế được năng lượng?"
Mọi người dồn dập gật đầu.
Lương Phong trầm ngâm đáp: "Bệ hạ dường như chỉ có thể khống chế năng lượng bị đánh tan chứ không thể trực tiếp khống chế ánh đao của đối phương. Hơn nữa bệ hạ vẫn chưa cách nào khống chế tùy tâm."
Đúng là chuyên gia nịnh nọt!
Mọi người oán thầm, những Thánh giả này rốt cuộc vẫn còn chút sĩ diện thân phận, tuổi bọn họ cũng lớn hơn Đường Thiên nhiều lắm, không gọi được hai chữ bệ hạ, Lương Phong há mồm là ra.
Đinh Mạn gật đầu: "Thể chất không năng lượng chúng ta có thể thấy là loại trừ năng lượng. Còn phương thức khống chế năng lượng của Đường Thiên hoàn toàn không thông qua hồn vực, vậy có thể là loại trừ hồn vực không?"
Mọi người đều trầm mặc.
Loại trừ năng lượng tuy cũng lật đổ những kiến thức phổ thông, thế nhưng dù sao cũng chỉ hữu dụng với võ giả bình thường, tới cấp thánh, trừ phi cận chiến, thân thể bài trừ năng lượng cũng không khiến Thánh giả đỏ mắt.
Mà loại trừ hồn vực lại khiến mọi người lạnh buốt.
Thánh giả cường đại là vì bọn họ có hồn vực, nếu khống chế năng lượng không cần hồn vực, vậy ưu thế của bọn họ sẽ giảm sút nhiều.
Mỗi người có tâm tư riêng, thế nhưng có một điểm, tới lúc này kế hoạch Bắc Đẩu đã có hai phát hiện cực kỳ kinh người.
"Vấn đề liên quan tới thể chất không năng lượng, ta cảm thấy chúng ta có thể thử một chút." Binh trầm ngâm nói: "Đường Thiên đã sử dụng Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp, vậy chúng ta có thể nói rằng ánh kiếm có công năng bài trừ năng lượng không? Nếu đúng, vậy những ánh năng lượng khác thì sao? Ánh đao? Còn nữa, hiệu quả của Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp tốt như vậy, chúng ta có thể hạ thấp cường độ của nó, khiến nó phổ biến hơn không? Ta cảm thấy chúng ta nên thử nghiệm."
Tỉnh Hào đứng dậy: "Để ta thử, ta cũng đang rất tò mò."
Lăng Húc nhướn mày: "Cả ta nữa."
Hạc cũng đứng dậy: "Ta cũng muốn thử một chút."
Binh hiển nhiên hứng thú với vấn đề bài trừ năng lượng hơn bài trừ hồn vực. Ánh mắt của Binh nhìn vào đại cục, hoàn toàn khác những người khác, Thánh giả theo đuổi sức mạnh cá nhân cực hạn còn Binh lại để ý tới gia tăng thực lực tổng hợp. Nếu bài trừ năngl ượng có hiệu quả, vậy có thể mở rộng nó ra.
Bởi vậy mọi người chi làm hai nhóm, một nhóm nghiên cứu bài trừ năngl ượng, đại thể là các chuyên gia huyết mạch, còn một nhóm khác nghiên cứu bài trừ hồn vực, nhóm này tất cả đều là Thánh giả.
Đường Thiên không biết mọi người phân công ra sao, gã vẫn đang giao lưu cùng võ hồn hình người trong cơ thể mình.
Để dạy võ hồn cách xoắn ốc, gã nghĩ đủ mọi cách dày vò võ hồn hình người. Sau đó gã dần có phát hiện mới, ví dụ như võ hồn hình người có thể bay ra khỏi thân thể gã mà không biến mất.
Thế nhưng khiến Đường Thiên khiếp sợ nhất là võ hồn hình người có thể ăn thẻ hồn tướng!
Khi gã thấy võ hồn hình người hai tay cầm hai tỉnh hào, ăn như ăn bánh quy, răng rắc vài cái đá nuốt trọn một tấm thẻ hồn tướng, gã hoàn toàn há hốc mồm.
Một lúc lâu Đường Thiên mới phản ứng lại.
Cái thứ này. . . Có thể ăn thẻ hồn tướng!
Gã lạit hử cho võ hồn hình người một tấm thẻ hồn tướng, lại răng rắc vài tiếng, võ hồn nuốt trọn nó, sau đó ngây ngốc nhìn Đường Thiên.
Đường Thiên lại cho nó một tấm.
Răng rắc răng rắc.
Đường Thiên lại đưa thêm. . .
Chơi cả nửa giờ, thằng nhóc ăn không biết bao nhiêu tấm thẻ hồn tướng, Đường Thiên mới ngừng lại, xoay đi lật lại cả nửa ngày, không có gì thay đổi, ngay cái bụng cũng chẳng to lên chút nào.
"Chỉ biết ăn thôi à, sao giống Mầm Mầm thế?" Đường Thiên lầm bầm.
Tiếng ê ê a a vang lên sau lưng Đường Thiên, Mầm Mầm nhảy nhót chạy tới, thấy võ hồn hình người lập tức ngây ngẩn.
Võ hồn hình người nghiêng mặt nhìn Mầm Mầm, Mầm Mầm ngơ ngác nhìn võ hồn hình người.
Đường Thiên thấy vậy vui vẻ, cười ha ha: "Thật ra các ngươi là huynh đệ đấy!"
Cái đầu Mầm Mầm to cỡ võ hồn hình người, tướng mạo võ hồn hình người cực giống Đường Thiên, nhưng càng thêm tinh xảo mỹ lệ, như một đứa trẻ, vẻ mặt không thay đổi, y phục chỉnh tề. Mầm Mầm lại mập mạp, chân ngắn tay ngắn, cái mông đầy thịt.
"Y. . ."
Mầm Mầm hai mắt lóe sáng, miệng hô "y" dài, đầy ngạc nhiên và vui mừng. Nó lục lọi khắp người một hồi mới móc ra được một viên đá ngôi sao, hùng hục đưa tới trước mặt võ hồn hình người.
Võ hồn hình người lại răng rắc ăn hết viên đá ngôi sao, không biết nó lấy đâu ra một tấm thẻ hồn tướng, nâng lên đưa cho Mầm Mầm.
Mầm Mầm mặt mày hớn hở, lại răng rắc ăn tấm thẻ hồn tướng.
Đường Thiên há hốc mồm.
Chuyện này. . . Là thế nào. . .
Mầm Mầm càng cao hứng, loạt xoạt, không biết rút đâu ra cái trống, gõ liên tục lên mặt trống, tùng tùng tùng.
Võ hồn hình người vẻ mặt mơ hồ, đột nhiên ánh mắt nó sáng lên, hai nắm đấm nhỏ xiết chặt như đang dùng sức, khí lưu xung quanh bắt đầu xoay tròn, một lát sau, xung quanh nó hình thành một vòng sáng, vòng sáng càng xoay càng nhanh.
Nhịp điệu xoay tròn của vòng sáng hoàn toàn đồng bộ với tiếng trống.
Đường Thiên trợn mắt há hốc mồm, suýt chút nữa rơi xuống đất.
Chuyện này. . . Rốt cuộc là thế nào. . .
Mầm Mầm càng đánh càng hăng, nhảy hẳn xuống, trống gõ càng kêu, lá cờ nhỏ trên mông phần phật theo gió.
Võ hồn hình người chậm rãi bay lên khỏi mặt đất, mang theo vòng sáng, xoay quanh Mầm Mầm một vòng,c àng bay càng nhanh.
Nhịp trống đột nhiên ngưng bặt.
Đường Thiên một tay nắm lấy chân Mầm Mầm, một tay nắm lấy chân võ hồn hình người, xách ngược hai thằng nhóc lên trước mặt, vẻ mặt bất thiện.
"Mầm Mầm, chuyện Trứng Gấu chúng ta còn chưa tính sổ đấy!"
"Thằng nhóc này, ta đã bảo ngươi không phải xoay như vậy, ngươi vẫn không học được!"
Gương mặt Đường Thiên vặn vẹo hung ác, nghiến răng nghiến lợi: "Hai ngươi đang chơi ta à!"
Mầm Mầm đầu rủ xuống, võ hồn vẫn không thay đổi, hai mắt mở to nhìn Đường Thiên.
Đường Thiên cũng đau đầu, làm sao dạy sức mạnh xoắn ốc cho thằng nhóc võ hồn bây giờ? Sao nó ngu vậy?
Ánh mắt Đường Thiên bỗng hạ xuống người Mầm Mầm, hai mắt sáng lên, gã cố ý trầm mặt: "Mầm Mầm, cho ngươi một ngày, dạy tên ngốc này, A, sau này gọi ngươi là Tiểu Nhị, dạy Tiểu Nhị cái gì là xoắn ốc, sức mạnh xoắn ốc đơn giản, ngươi có biết không?"
Thấy vẻ mặt âm trầm của Đường Thiên, Mầm Mầm gật đầu liên hồi, nó nuốt Thôn Quang Thiết Quyền, đương nhiên biết sức mạnh xoắn ốc rồi.
"Vậy giao cho ngươi! Đây là nhiệm vụ, mai ta sẽ tới kiểm tra! Nếu Tiểu Nhị không học được, hai người các ngươi chờ chịu phạt đi!"
Đường Thiên bị ý tưởng tuyệt diệu của mình làm cho kinh ngạc, đắc ý rời khỏi.
Chỉ để lại Tiểu Nhị sắc mặt ngốc nghếch hai mắt mở to cùng Mầm Mầm gãi đầu gãi tai.
Vấn đề thực lực mà Đường Thiên lo lắng nhất không còn, mọi mù mịt trong lòng gã lập tức tan biến. Không có gì khiến người ta cao hứng hơn việc thực lực tăng trưởng, đợi kế hoạch Bắc Đẩu kết thúc, gã quyết định sẽ tiếp tục tiến lên, đi tìm Thiên Huệ.
Mang theo bảy Thánh giả, sẽ không ai dám ngăn cản gã.
Ra khỏi phòng, Đường Thiên ngừng lại, gã hơi ngạc nhiên, hình như nồng độ chòm Đại Hùng đang gia tăng.
Long Thủ Tĩnh cùng Ander Lena cũng tới, hai người lộ vẻ nghiêm túc, rõ ràng có việc quan trọng.
Hai người mang Thánh Bảo của hai chòm sao tới.
"Bệ hạ, Thánh Bảo đặt chỗ chúng ta không thích hợp. Ta nghĩ bệ hạ cần dung hợp Thánh Bảo mới làm yên được lòng người."
Long Thủ Tĩnh nói đầy thâm ý.
Ander Lena dứt khoát nói: "Thủ Tĩnh đại nhân nói rất có lý."
Muốn dung hợp chòm sao cần dung hợp từng Thánh Bảo chòm sao.
Đường Thiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Được!"
Hôm đó, chòm Thiên Long cùng chòm Tiên Nữ dung nhập vào chòm Đại Hùng, hào quang chòm Đại Hùng tỏa sáng chói lọi, trên chòm Đại Hùng mới, tinh lực các chòm sao tăng vọt lên.
Trong thời cuộc hỗn loạn đó, tin tức về chòm Đại Hùng cũng không khiến người ta chú ý mấy.
Không ai biết Bắc Đẩu Thất Tinh đã phủ bụi nhiều lắm lại khai mở cửa sao.