“Chậc chậc, Diệp Triều Ca thật kinh khủng!” Sylar than thở không thôi nhìn hài cốt Thiên Không Hổ trước mặt như thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Sắc mặt Binh đen như đáy nồi, cho dù đổi lại là ai khác, giáp hồn máy bị đánh nát, thợ máy của mình nhìn bộ phận còn sót lại rồi khen đối thủ, đây chắc chắn không phải chuyện vui vẻ gì, huống hồ với người tâm khí cao ngạo như Binh?
Sylar hoàn toàn không để ý ánh mắt Binh, trong tập thể này địa vị của nàng rất cao, huấn luyện viên siêu cấp mà người người sợ hãi ba phần, nàng lại hoàn toàn không e ngại. Ngón tay
“Nhìn đây này, có dấu vết bị hoà tan bởi nhiệt độ cao, nói cách khác khi bị đánh nát nơi này đã sản sinh nhiệt độ cực cao, thậm chí đủ hoà tan tinh đồng. Chậc chậc, biết nhiệt độ nóng chảy của tinh đồng là bao nhiêu không? 2400 độ! Diệp Triều Ca thật quá biến thái!”
“Lại nhìn nơi này này, đã méo mó vặn vẹo, nói nên rằng lực lượng công kích không hoàn toàn tới từ chính diện, còn cả lực xoắn ngang. Diệp Triều Ca thật biến thái!”
“Nhìn đây này, bị nổ nát, muốn đạt tới hiệu quả như vậy cần lực lượng bộc phát cực kỳ kinh người, ô ô ô, Diệp Triều Ca thật biến thái!”
Mỗi lần Sylar nói câu “Diệp Triều Ca thật biến thái” sắc mặt Binh lại đen thêm một chút.
“Biến thái như vậy nếu cua được tới tay, ôi chao, máy rèn hoàn mỹ hình người! Máy gia công kim loại hoàn mỹ hình người... người bầu bạn tốt nhất của thợ máy...”
“Hơn nữa... phương diện kia chắc chắn rất mạnh...” Sylar cắn ngón tay đỏ tươi, sắc mặt e thẹn ướt át.
Binh rốt cuộc không nhịn nổi nữa, quyết định không để ý tới nữ nhân điên cuồng này, quay người bỏ đi.
Sylar lè lưỡi với bóng lưng Binh, trong lòng cực kỳ đắc ý. Cơ hội trêu chọc Binh vốn hiếm có, đương nhiên không thể bỏ qua. Đáng tiếc thiếu niên như thần không ở đây, nghĩ tới bộ mặt khủng hoảng của thiếu niên như thần, nàng không nhịn được mỉm cười đắc ý.
Nàng đắc ý bày một tư thế mê người trước gương, nhìn vóc người nóng bỏng trong gương, khuôn mặt tuyệt mỹ mỉm cười hài lòng.
Ngực tấn công mông phòng thủ, bà đây vẫn quyến rũ chán!
Tự khen mình xong, Sylar hài lòng lại trở lại trước đống hài cốt, sắc mặt dần nghiêm nghị.
Nàng khen Diệp Triều Ca không phải chỉ vì cố ý khiêu khích Binh, thực lực cường đại của Diệp Triều Ca quả thật khiến nàng mở rộng tầm mắt. Thiên Không Hổ sau khi thăng cấp có thể nói đã đạt tới trình độ máy móc cao nhất đương đại. Thêm vào võ giả giáp máy cấp đại sư là Binh khiến Sylar trước đây cực kỳ tự tin.
Chẳng ngờ lại thảm bại như vậy...
Ánh mắt Sylar sáng rực bức người, như có ngọn lửa đang bùng cháy, ý chí chiến đấu của nàng dâng trào trước giờ chưa từng có.
Ngươi quả thật rất cường đại, nhưng bà đây là Sylar, là người lập chí trở thành thợ máy cường đại nhất, há có thể chịu thua?
Diệp Triều Ca, bà đây sẽ cho ngươi biết tay!
Rời khỏi chỗ Sylar, Binh đi một vòng quanh trại huấn luyện máy móc, Đường Sửu đi bên cạnh hắn, báo cáo lại kết quảlàm việc thời gian qua. Phong cách của Đường Sửu hoàn toàn bất đồng với Đường Nhất, hắn không hung hãn như Đường Nhất nhưng lại thông minh hơn rất nhiều, tố chất chiến thuật cực cao, điểm này có thể thấy từ việc sắp xếp huấn luyện. Đường Nhất chỉ thực thi kế hoạch Binh đã an bài không hơn không kém, còn Đường Sửu lại sắp đặt một kế hoạch huấn luyện, cực kỳ cẩn thận.
Binh cực kỳ hài lòng với công việc của Đường Sửu, trình độ Đường Sửu rất khá, binh đoàn hắn bồi dưỡng tuy không dũng mãnh như Đường Nhất nhưng những chi tiết nhỏ lại xuất sắc hơn rất nhiều. Đây không phải một đội ngũ thô bạo mạnh mẽ, thế nhưng khả năng giằng co lại cực kỳ xuất sắc.
Thuận miệng dặn dò Đường Sửu vài câu, Binh trở về thành Tam Hồn.
Trở lại trại huấn luyện tân binh, Binh đột nhiên dừng bước, trong lòng thầm kinh ngạc, Đường Thiên đang tu luyện?
Phòng Vẫn Thạch?
Thực lực Đường Thiên đã vượt xa tân binh, những môn học trong trại huấn luyện tân binh đã không giúp gì nhiều cho gã. Binh tò mò tới phòng Vẫn Thạch quan sát Đường Thiên tu luyện.
“Ồ!”
Binh bất giác dừng bước.
Gã này....
Binh kinh ngạc nhìn Đường Thiên trong phòng Vẫn Thạch tới xuất thần.
Trong phòng Vẫn Thạch, Đường Thiên cực kỳ phấn khởi, miệng kêu ô ô không ngừng, gã như con mãnh hổ đấu đá lung tung trong cơn mưa đá. Binh ánh mắt sắc bén lập tức nhận ra điểm bất đồng của Đường Thiên, gã đã sớm phán đoán được hướng bay của vẫn thạch cho nên động tác mới trở nên lưu loát điêu luyện như vậy.
Còn nếu một viên đá đột nhiên nổ tung cách thân thể gã không xa, thân thể Đường Thiên sẽ hơi cong lại, như mèo xù lông, thân thể tràn ngập cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Thằng nhóc này... lại tiến bộ rồi!
Võ kỹ của Binh không đi theo con đường trực giác, thế nhưng hắn cũng đã từng gặp gỡ nhưng cường giả chiến đấu dựa vào trực giác. Trực giác như dã thú của Đường Thiên giống hệt những võ giả năm xưa.
Binh nhìn ra Đường Thiên đang thử nghiệm. Gã đang không ngừng chỉnh lý võ kỹ bản thân, làm sao dùng trực giác đem chúng dung hợp.
Vẫn thạch to như cái thớt bị Đường Thiên bắn trúng, lập tức ầm ầm bùng nổ!
Ngân Hồn Loa Toàn Kình!
Đường Thiên miệng kêu ô ô quái dị, xuất chiêu lại càng lúc càng nhanh, bóng dáng gã hoàn toàn biến thành một luồng tàn ảnh, mắt thường khó lòng thấy nổi. Binh mở to hai mắt, chỉ sợ để lọt một chi tiết nhỏ.
Thằng nhóc này... đang dùng trực giác điều chỉnh võ kỹ bản thân!
Gương mặt phẳng lỳ của Binh không cách nào giữ nổi bình tĩnh, sắc mặt khó tin.
Đường Thiên miệng vô thức kêu lên quái dị, toàn thân cực kỳ hưng phấn. Gã mử to mắt, mưa đá trước mắt chính là kẻ địch, việc gã phải làm chính là đánh ngã đối phương.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều như chậm lại, động tác của gã càng lúc càng lưu loát, cảm giác thật tuyệt vời.
Tin tưởng vào trực giác bản thân!
Bất tri bất giác, Đường Thiên đã càng thêm tin tưởng vào trực giác bản thân. Gã theo trực giác bắt đầu điều chỉnh võ kỹ bản thân, ví dụ như tốc độ di chuyển của Ngân Hồn Loa Toàn Kình trong kinh mạch, ví dụ như kết hợp Hỏa Liêm Quỷ Trảo và Ngân Hồn Loa Toàn Kình, thi thoảng lại có Không Khí Thuẫn Kích Thuật như hạ bút thành phong, nhịp điệu biến ảo của Tàng Phong Bộ.
Nếu mình đã không thể nghĩ ra đạo lý trong đó, vậy cứ giao hết cho trực giác thiên tài của thiếu niên như thần đi.
Càng đánh Đường Thiên càng hưng phấn, máu huyết trong người gã không hề nguội đi, thân thể gã cực kỳ nghe lời, có thể làm ra bất cứ động tác phi thường nào.
Đường Thiên xuất chiêu càng lúc càng nhanh, chiêu thức biến đổi không chút cứng nhắc, như nước chảy mây trôi, sấm bay chớp giật!
Ta là điện, ta là quang!
Diệp Triều Ca chờ đấy, lần sau gặp ngươi ta sẽ dùng bản lãnh thật sự đánh một trận với ngươi!
Đường Thiên chắc chắn sẽ không chịu thua!
Binh lặng lẽ quan sát Đường Thiên liều mạng tu luyện, mồ hôi vẩy ra giữa đá vụn, toàn thân hắn phủ đầy bụi bặm nhưng cặp mắt sáng trong vẫn như rực cháy, thiêu đốt dã tâm đơn thuần của thiếu niên.
Tâm trạng Binh không khỏi phấn chấn hẳn lên.
Ngay gã ngu ngốc này còn phấn chấn vậy, sao mình lại u uất?
Binh đoàn Nam Thập Tự chỉ còn lại mình mình, mình phải làm cả phần của mọi người, có vậy đám người kia trên Thiên Quốc mới không hùng hùng hổ hổ chứ... Gương mặt phẳng lỳ của Binh mỉm cười.
Hắn xoay người bước về phía đường hầm, đi tới doanh trại 07.
Vấn đề lớn nhất của doanh trại 07 là khoảng cách quá xa cho nên thứ đầu tiên Binh cần sửa chữa là cửa sao đồng thau. Giữa trại tân binh và doanh trại 07 có một cửa sao đồng thau nối liền hai bên, tuy hiệu suất không cao, mỗi ngày chỉ có thể qua lại mười lần, nhưng hiện giờ cũng đã đủ. Bản vẽ cửa sao đồng thau được Sylar nghiên cứu nhiều lần, cuối cùng xác định phương án tu sửa.
Đi cả ngày lẫn đêm, rốt cuộc Binh cũng tới doanh trại 07.
Doanh trại 07 nguy nga cô tịch, trong không khí lập lờ mùi đồng rỉ sét, từng kiến trúc đồng thau loang lổ vết rỉ, Binh lặng lẽ bước đi, ngẩng mặt lên nhiwnf từng toà lầu cao đồng thau trống rỗng, không biết đang suy nghĩ điều gì, im lặng một lúc, hắn thu lại ánh mắt.
Giờ không phải lúc thương cảm hay nhung nhớ, ta còn chưa chết.
Binh đoàn Nam Thập Tự còn chưa biến mất.
Binh lộ vẻ dứt khoát, trong lòng không khỏi tự giễu, rốt cuộc tính cách mình vẫn quá mềm yếu, nếu là người đàn ông nội tâm kiên cường như đoàn trưởng chắc chắn đã không có tâm tình mềm yếu như vậy.
Hắn như con dã thú nhanh nhẹn, thoăn thoắt trong khu rừng đồng thau.
Không phí chút sức nào, hắn tìm ơtí vị trí cửa sao đồng thau. Tác dụng lớn nhất của cửa áo đồng thau trong chiến tranh là truyền tin. Hắn tới trước cánh cổng vòm đồng thau hình nửa vòng tròn, cổng vòm không hề bắt mắt này chính là cửa sao đồng thau. Binh đoàn đều là một đám lười biếng, lúc nào có thể ngồi thì không đứng, có thể nằm thì không ngồi. Ngay cả thợ máy cũng nhiễm tính cách này khiến cho bất kể giáp máy hay các máy móc khác của binh đoàn Nam Thập Tự đều gần như không có chút hoa văn trang sức nào.
Hoa văn? Có thời gian làm vậy chẳng bằng ngủ một giấc...
Cũng may, Binh đã sớm quen thuộc, không chút ghét bở, cổng vòm đồng thau đã rỉ sét loang loang lổ lổ, xem ra phải sửa nhiều đây.
Binh tiếp tục kiên trì, căn cứ theo hướng dẫn của Sylar từ từ đối chiếu sửa chữa. Binh thầm kêu may mắn, năm đó mình làm việc vặt nhiều, hầu như cái gì cũng biết một chút. Trong binh đoàn tuổi hắn nhỏ, lại dễ nói chuyện cho nên đám bất lương làm vứt hết công việc sang cho hắn.
Sửa chữa vài chỗ xong, Binh tìm lại cảm giác năm xưa, động tác cũng dần thành thạo hẳn lên.
Trước khi hắn tới, Sylar đã giúp hắn dự đoán những khả năng có thể xảy ra cho nên chuẩn bị tương đối đầy đủ. Ánh mắt hắn rất chăm chú, quan sát cẩn thận.
Thời gian dần trôi, sau chừng mười sáu canh giờ, rốt cuộc hắn cũng ngừng lại.
Cổng vòm đồng thau trước mặt rực rỡ hẳn lên, lớp rít sét bên trên đã hoàn toàn biến mất, sáng loáng tới mức soi được bóng người. Nhìn thành quả trước mặt, Binh mỉm cười thoả mãn.
Hắn lấy ra ba viên đá ngôi sao cấp tám, đặt chúng lên rãnh cổng vòng đồng thau.
Ánh sáng yếu ớt sáng lên trong cổng vòm, tạo thành một cánh cửa ánh sáng. Cổng vòm hình cung tròn đặt trên một bệ tròn đồng thau, trên bệ có sáu điểm toạ độ cũng có nghĩa là cửa sao này có thể liên kết với sáu cửa sao khác. Một điểm trong đó sáng lên, đại biểu cho trại tân binh.
Binh thôi động cổng vòm đồng thau, cổng vòm xoay tròn chuyển động, khi ánh sáng tiến tới điểm toạ độ, cửa ánh sáng bừng lên.
Binh không chút do dự bước vào cửa ánh sáng, cảnh sắc quen thuộc trước mắt khiến hắn kích động hẳn lên.
Thành công rồi!