Chiến Thần Bất Bại

Chương 381: Chương 381: Điện chủ điện thứ bảy, Đồ Tử Sơn




Hỏa Liêm Quỷ Trảo xuyên qua lồng ngực của nàng.

Tới chết Cơ Tiểu Nhã vẫn không hiểu sao trên đời này lại có người điên cuồng như vậy, một người toàn thân đầy máu tươi lộ hàm răng trắng như tuyết, gã đang cười sao?

Thân thể nàng ngã xuống bùn đất, con ngươi từ từ mất đi thần thái.

Đường Thiên dốc sức chạy về phía Hạc và Lăng Húc. Khi gã thân đầy máu tươi xuất hiện trong trang viên, cả Lăng Húc và Hạc đều giật mình.

Ba người đưa mắt nhìn nhau.

“Ta là võ giả hoàng kim rồi!” Đường Thiên máu me đầm đìa, miệng phun bọt máu vẫn đương đương tự đắc khoe khoang.

“Ta nói rồi, một thương đâm chết.” Lăng Húc máu me đầy mặt đau tới nhếch miệng nhưng giọng điệu vẫn cực kfy hung hăng.

Rầm, rầm!

Cả hai như hai cây cọc gỗ, ngã thẳng xuống, hôn mê bất tỉnh.

Hạc: “...”

Đột nhiên Hạc lộ vẻ cảnh giác: “Ai?”

Hai người xuất hiện từ trong góc.

“Chúng ta không có địch ý.”

Một đại hán đầu trọc giơ hai tay lên: “Chúng ta là hắc hồn, tuy trước đó chúng ta có chút hiểu lầm nhưng hiểu lầm đã qua, giữa chúng ta không có xung đột về lợi ích.”

Nam tử khô gầy hừ lạnh một tiếng, ánh mắt hắn liếc sang Đường Thiên và Lăng Húc đang hôn mê.

Hạc không buông lỏng đề phòng nhưng sắc mặt vờ thả lỏng: “Không sai, giữa chúng ta quả thực không có xung đột lợi ích.”

Đại hán trọc đầu mỉm cười: “Vậy ta không phí lời nữa, ta muốn mời ba vị gia nhập Hắc Hồn của chúng ta. Ta là điện chủ thứ bảy của Hắc Hồn, Đồ Tử Sơn.”

“Hồn điện!” Hạc lộ vẻ kinh ngạc, Hồn điện tương đương với phân hội hoàng kim của võ hội Quang Minh, bất đồng là võ hội Quang Minh có mười ba phân hội hoàng kim mà Hồn điện lại chỉ có chín.

Kết cấu của võ hội Quang Minh và Hắc Hồn rất tương tự.

Cơ quan quyền lực cao nhất là trưởng lão đoàn, võ hội Quang Minh có mười ba trưởng lão Quang Minh tạo thành trưởng lão thẩm phấn đoàn, còn Hắc Hồn lại có bảy trưởng lão Hắc Hồn tạo thành hội nghị Hắc Hồn.

Phân hội hoàng kim trực thuộc trưởng lão thẩm phán đoàn, còn Hồn điện lại trực thuộc Hác Ám hội nghị. Bất kể phân hội hoàng kim hay hồn điện địa vị đều rất cao siêu, bọn họ không cần tiếp thu mệnh lệnh của bất cứ ai ngoại trừ trưởng lão thẩm phán đoàn hoặc hắc ám hội nghị. Quyền quyết định thường đều trên tay phân hội trưởng hãy điện chủ.

Có điều quyền lực của phân hội hoàng kim và hồn điện tuy lớn nhưng lại không thể trực tiếp can thiệp vào sự vụ địa phương. Quyền lực sự vụ địa phương chủ yếu nằm trong tay các trưởng lão phụ trách địa phương, mà phần lợi ích này lại được các gia tộc lớn chia cắt.

Hạc xuất thân danh môn, hiểu rõ những thứ này nhiều hơn Đường Thiên và Lăng Húc nhiều. Hắn chỉ không ngờ gã to cao trọc đầu này lại là điện của của một hồn điện.

Đồ Tử Sơn mỉm cười phóng khoảng nói: “Sao nào? Không khí trong điện thứ bảy của chúng ta cũng không tệ đâu, không có chuyện linh tinh gì. Võ kỹ vô song chúng ta có tới hơn một trăm loại, chắc chắn có thể tìm được loại thích hợp cho các ngươi tu luyện. nếu không có cũng không sao, tới các điện khác tìm là được. Những thứ khác đều không cần quan tâm.”

“Rất xin lỗi, chuyện này ta không cách nào quyết định.” Hạc rất lễ phép nói.

Đồ Tử Sơn lập tức phản ứng lại, vỗ vỗ cái đầu trọc lốc: “À phải, à phải.”

Nam tử khô gầy sắc mặt không chút biểu tình nhưng tỏng lòng cực kỳ ngạc nhiên, điện chủ ngày thường không phải kiêu căng nhưng hiếm khi coi trọng ai như vậy. Ba người này quat thật không tệ thế nhưng đâu đến mức khiến điện chủ nóng lòng như vậy chứ, hắn nói thầm trong lòng.

Ánh mắt Hạc đột nhiên chuyển hướng ra cửa, một đoàn người xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Thiếu niên tóc vàng đi đầu là bắt mắt nhất, trên người mỗi người đều có vết tích khổ chiến. Ander Lena cũng trong đám người này, có điều trông rất lẻ loi.

Tiễn Tâm Tóc đỏ huýt sáo: “Có Đồ điện chủ ở đây, chúng ta phí công rồi.”

Nam tử khô gầy sắc mặt lạnh đi, sát ý trong mắtn gưng tụ. Tiễn Tâm là thành viên hồn điện thứ năm lại dám ngả ngớn nói với điện chủ như vậy, đúng là chán sônsg rồi!

Tiễn Tâm giật mình, vội vàng xua tay: “Này này này,d diên chủ, điện thứ năm và điện thứ bảy chúng ta là huynh đệ mà.”

Đồ Tử Sơn khoát tay áo với nam tử khô gầy, Tiễn Tâm vẫn luôn như vậy, nếu cứ tính toán với hắn thật quá mất phong độ. Hắn quay sang nhìn về phía Andrey chào hỏi: “Đồ Tử Sơn ra mắt Andrey điện hạ.”

Andrey cũng bị thân phận của Đồ Tử Sơn làm cho giật mình, điện chủ hồn điện cũng tương đương với vài binh đoàn trưởng của chòm Sư Tử, cho dù thân phận cao quý như hắn cũng không dám thất lễ, vội vàng đáp lời: “Được gặp điện chủ là vinh hạnh của Andrey!”

Đồ Tử Sơn cười ha hả: “Điện hạ thủ đoạn cao minh, bố trí thâm sâu, lần này võ hội Quang Minh tổn thất thật không nhỏ. Năm võ giả hoàng kim, đủ khiến bọn họ đau lòng một hồi rồi.”

Andrey khiêm tốn nói: “Nếu không nhờ điện chủ giúp đỡ kết quả còn rất khó nói.”

Hắn vừa tiến vào lập tức thấy Lộ Hải ngã trên mặt đất, sinh cơ đã tuyệt.

Đồ Tử Sơn cười ha hả: “Điện hạ đoán sai, không pahỉ ta ra tay.”

Những người khác lập tức ngây người.

Đồ Tử Sơn hứng thú thưởng thức vẻ mặt mọi người, chỉ vào Lộ Hải trên mặt đất: “Khi ta tới người này đã chết. Còn Cơ Tiểu Nhã do Đường Thiên một mình đánh giết. Có điều hắn chạy trốn quá nhanh, ngay chiến lợi phẩm cũng không kịp cướp đoạt, ta chỉ tiện tay đưa tới cho hắn, giờ giao cho Hạc huynh đệ.”

Dứt lời hắn ném một Ngân Bảo Bình về phía Hạc.

Ngân Bảo Bình chưa mở ra, có thể thấy sau khi Đồ Tử Sơn nhặt được Ngân Bảo Bình cũng chưa hề xem qua.

Trí tuệ và khí độ như vậy thật khiến người ta xiêu lòng, Hạc cũng không khỏi nảy sinh hảo cảm đối với hắn, cúi người cảm tạ: “Ta thay Đường Thiên cảm ơn Đồ điện chủ.”

“Chuyện nhỏ thôi mà.” Đồ Tử Sơn chẳng hề để ý.

Mọi người vẫn chưa kịp khôi phục tinh thần sau tin tức này, ánh mắt họ nhìn về phía ba ng Hạc đã đầy khiếp sợ và khó tin. Tiễn Tâm tuy tính cách ngả ngớn nhưng vẫn hiểu khá rõ về Đồ Tử Sơn, nếu Đồ Tử Sơn đã nói vậy, vậy chắc chắn là thật.

Nhưng võ giả hoàng kim dễ đánh giết vậy sao?

Võ giả hoàng kim có ai là kẻ yếu.

Nếu theo như tình báo của bọn họ, cho dù ba người Đường Thiên có hợp lực cũng tuyệt đối không cách nào đánh giết một võ giả hoàng kim. Tên tuổi bọn Diệp Triều Ca vang dội nhưng dẫu sao tuổi vẫn còn quá trẻ, tiềm lực bọn họ rất lớn nhưng thực lực còn kém xa võ giả hoàng kim.

Thế nên đừng nhìn Diệp Triều Ca với Tề Sơn rất nổi danh, trong mắt bọn Tiễn Tâm vẫn chỉ là một thằng nhóc.

Bất kể phân hội hoàng kim của võ hội Quang Minh hay hồn điện của Hắc Hồn, kỷ luật đều cực kỳ sâm nghiêm, khép kín, người ngoài biết rất ít. Còn một điểm nữa phân hội hoàng kim và hồn điện đều nhất trí tới kỳ lạ là nếu một đệ tử gia tộc nào muốn tiến vào cần phải ký khế ước võ hồn, thoát ly quan hệ với gia tộc.

Bọn họ phải tiếp nhận tu luyện nghiêm khắc hơn xa bình thường.

Andrey, Tiễn Tâm cùng thích khách Biên Bức, ba người hợp lực giết chết hai võ giả hoàng kim, trên người cũng thụ thương mức độ khác nhau. Kết quả giờ nghe nói ba người Đường Thiên cũng giết chết hai võ giả hoàng kim, vậy chẳng phải thực lực ba người cũng không xê xích nhiều so với bọn họ?

Đây là chuyện tuyệt đối không thể!

Bọn họ đều đã xem qua đoạn phim bọn Đường Thiên đánh với Diệp Triều Ca, cho dù thời gian vừa qua ba người tiến bộ rất lớn cũng không thể giết chết hai võ giả hoàng kim được. Đặc biệt là Đường Thiên, một mình đánh giết một võ giả hoàng kim, thật quá hoang đường.

Nhưng những lời này do Đồ Tử Sơn tự miệng nói ra, không ai dám hoài nghi.

Đồ Tử Sơn nhất ngôn cửu đỉnh, chắc chắn không nói dối.

“Chuyện này... thật khiến người ta giật mình.” Andrey cố tự trấn tĩnh lại.

Ander Lena trong góc lại lộ vẻ mừng rỡ như điên, Andrey thật quá mạnh mẽ, mạnh tới mức khiến nàng có cảm giác nghẹt thở. Vốn dĩ trong lòng nàng đã tuyệt vọng, Andrey mang theo uy thế chiến thắng, nếu có điều kiện gì nàng không có sức từ chối.

Ba người Đường Thiên lại đánh chết hai võ giả hoàng kim, vậy bọn họ tuyệt đối có tư cách đứng ngang hàng cùng Andrey.

Nếu chỉ có một người mua, vậy chắc chắn sẽ là ăn trọn, nhưng có hai người mua, tình hình của nàng sẽ thay đổi hẳn. Hơn nữa tâm tư nàng cũng rất linh hoạt, tuy bọn Tiễn Tâm và Đồ điện chủ cùng là người của Hắc Hồn nhưng xem ra không đi cùng một con đường.

Các chi tiết nhỏ đó đều khiến Ander Lena mừng thầm trong lòng.

“Được rồi, bọn họ bị thương không nhẹ, mọi người đừng nên quấy rầy.” Đồ Tử Sơn nói.

Andrey nghe ra tâm ý bảo hộ ba người của Đồ Tử Sơn, lúc này đắc tội với Đồ Tử Sơn là hành động ngu ngốc, hắn cười nói: “Mọi người an toàn là được rồi, chúng ta cũng phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.”

Trước khi đi, Đồ Tử Sơn quay sang phía Hạc nói: “Tới đây ta sẽ ở tại khách sạn Tiên Nữ, các ngươi thương lượng xong báo ta một tiếng. Bất luận được hay không đều là duyên phận, không cần lo lắng.”

Không ngờ Hắc Hồn cũng có người quang minh lỗi lạc như vậy, Hạc âm thầm khen ngợi, gật đầu đáp lại: “Được!”

Những người khác cũng nghe thấy câu nói của Đồ Tử Sơn, đám người Tiễn Tâm lộ vẻ ngờ vực, Andrey lại cười khổ. Đồ Tử Sơn đã nói vậy, hắn cũng không thể làm khó ba người này, bằng không sẽ là đối địch với Đồ Tử Sơn. Andrey rát nghi ngờ, Đồ Tử Sơn nói những lời này thật ra là để cảnh cáo bọn họ.

Sau khi đi khỏi, Andrey và đám người Tiễn Tâm đồng hành.

Andrey hỏi thăm dò: “Chẳng lẽ Đồ điện chủ có giao tình với ba người bọn họ?”

Tiễn Tâm không còn vẻ khinh bạc nữa, sắc mặt nghiêm nghị: “Chưa từng nghe nói.”

Hắn là người cực kỳ thông minh, nghe ra ý tứ của Andrey cười khổ nói: “Điện hạ có chỗ không biết, chín điện Hắc Hồn chúng ta quan hệ không được tốt lắm. Chúng ta và điện thứ bảy còn coi như không tệ, nếu là điện thứ hai chắc nay đã máu chảy thành sông rồi.”

Máu chảy thành sông...

Andrey trợn tròn mắt, hắn thật không ngờ quan hệ trong Hắc Hồn lại hỗn loạn như vậy.

Một lúc sau hắn mới khôi phục tinh thần: “Không đến nỗi thế chứ...”

Tiễn Tâm buông tay thở dài, bất đắc dĩ nói: “Thù mới nợ cũ của chúng ta và điện thứ hai gần như biên đượ cthành một bộ sử Hắc Hồn. Đương nhiên điện thứ bảy bọn họ cũng có đối thủ một mất một còn, là điện thứ ba. Xa không nói, nói gần thôi, điện thứ ba có hai phó điện chủ chết trên tay Đồ Tử Sơn. Điện thứ bảy cũng không thiếu người chết tong tay điện thứ ba.”

“Chẳng lẽ cấp trên của các ngươi không quản à?” Andrey càng cảm thấy khó tin.

“Quản?” Tiễn Tâm cừoi khẩy: “Cấp trên còn ước gì cạnh tranh tàn khốc hơn ấy, chết mặc dù nhiều người nhưng có vây mới xuất hiện cường giả lợi hại. Không riêng gì chúng ta, võ hội Quang Minh cũngười vậy, mười ba phân hội hoàng kim giết chóc còn khốc liệt hơn Mười Hai Cung Hoàng Đạo nhiều. Chúng ta không giống các người.”

Andrey nghe hiểu câu này, Tiễn Tâm nói “các ngươi” là chỉ những chòm sao bọn họ.

Không giống...

Nhưng không giống ở chỗ nào?

Andrey như nắm bắt được điều gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.