Chiến Thần Bất Bại

Chương 405: Chương 405: Hạc đại tổng quản




Tỳ Ba và Đường Sửu nói rất nhiều, rất nhiều danh từ mới mẻ khiến Đường Thiên nghe mà hoa mắt chóng mặt. Đường Sửu ngôn ngữ sắc bén, thường nói trúng trọng tâm, Tỳ Ba không kiêu ngạo cũng chẳng tự ti, dựa vào lý lẽ biện luận, hai người thường nảy sinh tranh cãi kịch liệt.

Đường Sửu không quên chào hàng kế hoạch chiếm đóngc hòm Thiên Lô được Sylar ủng hộ mãnh liệt.

Còn Tỳ Ba lại đưa ra kế hoạch kinh doanh thành Tam Hồn phòng thủ phản công, được lão Phí nâng đỡ.

Con đường tới chòm sao Thủy Bình của Đường Thiên cũng được mọi người thảo luận nhiều lần.

Thế nhưng Đường Thiên vẫn cố gắng ghi nhớ vài kết luận do mọi người suy luận ra.

Bí bảo chòm Tiên Nữ rất quan trọng, không thể cho người khác. Còn cái gì mà vị trí chòm Tiên Nữ rất quan trọng, nếu có thể vũ trang toàn bộ binh đoàn Sài Lang của Đường Nhất, nhánh binh đoàn Sài Lang này hoàn toàn có thể bảo vệ chòm Tiên Nữ, Đường Thiên hoàn toàn không nhớ hết.

Không được đi chòm Liệp Hộ.

Chòm Liệp Hộ là minh hữu kiên định của chòm Sư Tử, chắc chắn sẽ gặp phải phản kích điên cuồng từ võ hội Quang Minh.

Chòm Tiên Nữ nắm giữ rất nhiều cửa sao, đặc biệt là cửa sao đi về phía chòm Liệp Hộ rất có thể sẽ bị lan tới, bởi vậy cần thành lập một cứ điểm tại cửa khẩu tuyến đường Quý Khâu, không chỉ có thể bảo vệ tuyến đường mà còn có thể giúp Ander Lena bảo về thành Tiên Nữ.

Những thứ này đều không vấn đề, vấn đề là sau đó, Đường Thiên phát hiện ra một việc rất đáng sợ.

Tiền, tiền, tiền, tiền!

Cái gì cũng cần tiền!

Ánh mắt mọi người nhìn Đường Thiên đều xanh thăm thẳm, tới mức Đường Thiên phát sợ.

Binh lúc này mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, có hơi chột dạ.

Đường Thiên càng cảm thấy cần một tổng quản hỗ trợ, ai ai cũng chạy tới chỗ mình đòi tiền, gã cũng cực kỳ đau đầu. Người này phải khiến mọi người tin phục, lại phải có năng lực. Tuyệt đối không thể giao việc này tới tay Binh, chú già này tuy ngày thường khoác loác ba hoa, thế nhưng vung tay là quá trán, thật khiến người ta căm hận.

Giao cho ai đây?

Tỳ Ba là lựa chọn tốt, có điều nàng còn nhỏ tuổi, tính lại hiền hiền, uy vọng thấp, chỉ mình Sylar cũng đủ ăn thịt nàng rồi.

Đột nhiên, hai mắt Đường Thiên sáng lên, gã nghĩ tới một lựa chọn rất tốt!

Hạc sắc mặt cực kỳ kinh ngạc: “Ta tới quản tiền?”

“Đúng vậy.” Đường Thiên nói như đương nhiên: “Ngươi hiểu biết nhiều, kiến thức rộng, lại thông minh, đương nhiên quan trọng nhất là...”

“Là cái gì?” Hạc hỏi ngay.

Đường Thiên xua xua tay: “Số học tốt.”

Số học của ai chả tốt hơn ngươi...

Hạc nói thầm trong lòng, chăm chú quan sát Đường Thiên, nghiêm túc nói: “Ngươi thật sự muốn ta tới quản tiền ư? Nhiều tiền lắm đấy.”

“Đương nhiên rồi! Thiếu niên như thần là người làm đại sự! Sao có thể đem thời gian quý báu lãng phí vào chuyện nhỏ nhặt này được? Vì vậy, Tiểu Hạc Tử, giao cả cho ngươi đấy. Để ngươi làm việc tốt hơn, ta bố trí một trợ thủ cho ngươi.”

Một hồn tướng tướng mạo bình thường,t hân hình gầy gò hành lễ với Hạc: “HẠc đại nhân,

Khi còn sống võ hồn của A Thổ rất nhỏ yếu, bởi vậy cấp bậc của A Thổ rất thấp, bất luận chỉ huy hay võ lực đều là cấp thấp nhất. Tác dụng duy nhất là lui tới thành Tam Hồn và Hạc, đây là lý do Đường Thiên để hắn làm trợ thủ cho Hạc.

Chỉ có vậy mình mới được giải thoát.

Đường Thiên ý vị sâu xa vỗ vỗ vai Hạc, vẻ mặt trang nghiêm kiểu “giao cho ngươi hết đấy” rồi ung dung bỏ đi.

Đường Thiên cực kỳ đắc ý về suy nghĩ của mình, quả thật không thể tuyệt diệu hơn!

Thiếu niên như thần phải chuyên tâm tu luyện, con đường phía trước chẳng hề bằng phẳng đâu! Tuy Đường Sửu và Tỳ Ba cãi vã kịch liệt nhưng có một điểm nhất trí tới kỳ lạ, ngọn lửa chiến tranh sẽ nhanh chóng lan tràn.

Điều này khá bất lợi với Đường Thiên, gã không có dã tâm mở chiếm lĩnh lãnh địa, thế nhưng trong thời chiên loạn này muốn thông qua chẳng hề dễ dàng. Điểm duy nhất đáng ăn mừng là cửa sao của chòm Tiên Nữ rất nhiều, phạm vi lựa chọn của gã khá lớn.

Gã đem hết những phiền não này quăng qua sau đầu, gã biết đầu óc mình không được tốt, đã vậy chẳng bằng vứt hết những vấn đề này cho mọi người, mọi người vừa thông minh vừa đáng tin cậy mà.

Thật vui vì có mọi người...

Vậy đi, chiến đấu thì để ta!

Đường Thiên cảm giác thế giới lập tức rộng lớn trống trải, nhẹ nhàng khoan khoái, không còn những phân tích phức tạp kia,không còn những lựa chọn khiến đầu to như cái đấu kia. Tất cả những gì mình cầm làm chỉ là nỗ lực, nỗ lực hơn nữa, cố gắng, cố gắng hơn nữa, đánh bại tất cả kẻ địch!

Người đầu óc đơn giản thì làm chuyện đơn giản thôi!

Đường Thiên, cố gắng lên!

Đường Thiên không nhịn được xiết chặt nắm đấm.

Hạc nhìn bóng lưng Đường Thiên xa dần, một lát sau mới mỉm cười, chậm rãi xoay người đứng dậy, lầm bầm: “Vậy để ta giúp ngươi ba năm, ba năm qua đi, khế ước cũng tới kỳ!”

A Thổ đứng một bên, không nói một lời.

Hạc như sấm rền gió cuốn, nhanh chóng thanh tra tất cả tinh tệ tồn kho, sau đó yêu cầu Đường Sửu và Thiên Bảng đưa báo cáo phân tích chiến lược và các mục xin kinh phí cụ thể.

Sau những hỗn loạn ban đầu, hắn nhanh chóng xử lý ngay ngắn rõ ràng.

Lúc đầu đám người Sylar còn không tin tưởng Hạc mấy, thế nhưng sau đó phát hiện Hạc xử lý cực kỳ công bằng, nếu bác bỏ hắn đương nhiên sẽ đưa ra lý do.

Nói với bị bác bỏ, số lần nhiều nhất là Binh. Binh thẹn quá hóa giận chạy tới chỗ Hạc hưng binh vấn tội, kết quả chỉ nửa ngày sau lại ủ rũ bỏ về trước ánh mắt chân thành và giọng nói ôn hòa của Hạc.

Điều này khiến uy tín của Hạc tăng nhiều, ngay đại tỷ Sylar cũng không dám dễ dàng trêu chọc hắn, chỉ nói thầm sau lưng: “Nam nhân xinh đẹp tới mức độ này, thật quá đáng!” “Vẫn là Tiểu Đường Đường khá hơn, tuy xấu một chút nhưng vung tiền nhiều!”

Hạc nhanh chóng cảm thấy áp lực, tinh tệ biến mất như nước chảy. Thành Tam Hồn đang ra sức thăng cấp, tiêu tốn kinh người. Chòm Xà Phu lại như một ngọn núi lớn đặt trong đầu mọi người, với thực lực thành Tam Hồn hiện tại căn bản không cách nào chống lại chòm Xà Phu. Giờ mọi người chỉ hy vọng đây là suy nghĩ riêng của công tước Hoắc Phu Mạn chứ không phải quyết định của chòm Xà Phu.

Thế nhưng dẫu thế nào công tước Hoắc Phu Mạn cũng sẽ không hòa giải, hắn chắc chắn sẽ phản kích.

Chỉ cần chòm Xà Phu không đem hết toàn lực, Hạc không lo lắng gì về vấn đề an toàn của thành Tam Hồn. Nhân viên trong thành được bố trí cực kỳ xa hoa, lại có Mặc gia hiệp trợ, không có vấn đề gì lớn.

Thế nhưng hắn cần đảm bảo kinh phí, nếu đã nhận việc phải làm thật tốt.

Hắn yêu cầu gặp mặt Ander Lena và Tatton, điều này khiến hai người cực kỳ kinh ngạc, giao tiếp một thời gian, bọn họ đã hiểu người làm chủ chân chính là Đường Thiên. Lần này Hạc chủ động yêu cầu gặp mặt, hai người tuy nghi hoặc nhưng không thất lễ, nhanh chóng thu xếp.

Hai bên phân chủ khách ngồi xuống, HẠc không nói nhảm, lấy ra một tờ giấy: “Ta có thứ này muốn mời bệ hạ và tướng quân xem xem.”

Ander Lena và Tatton càngt hêm nghi hoặc, hai người nhận tờ giấy, đọc qua một lượt, sắc mặt lập tức tệ đi.

Nội dung trên tờ giấy là một đoạn trích trong báo cáo của Đường Sửu và Tỳ Ba, chủ yếu là phân tích thời cục cùng cục diện mà chòm Tiên Nữ sẽ phải đối mặt. Mhai người cực kỳ không coi trọng tình hình của chòm Tiên Nữ, chòm Tiên Nữ có nhiều cửa sao, trước đây là ưu thế thường mại, giờ lại thành nơi tranh cướp then chốt.

Cửa sao cực kỳ quan trọng, nắm giữ nó sẽ nắm giữ cả mạch chiến tranh.

Đoạn báo cáo này vạch đúng trọng điểm, chòm Tiên Nữ sẽ trở thành một vùng hỗn chiến. Những cửa sao này sẽ trở thành mục tiêu tranh cướp kịch liệt của các thế lực lớn.

Trái tim Tatton không ngừng trầm xuống.

Chòm Tiên Nữ luôn nằm trong góc nhỏ, trong mắt Tatton Tiên Nữ nhiều nhất chỉ là một trong Bắc Thiên Thập Cửu Châu, đây là hạn chế về tư duy. Thế nhưng năng lực của hắn không thể nghi ngờ, hắn hiểu những phân tích này.

Tờ giấy mỏng manh lại khiến tay hắn run rẩy.

Hít sâu một hơi, Tatton khôi phục trấn tĩnh, ý vị thâm trường nói: “Không ngờ chòm Sài Lang lòng mang thiên hạ, chẳng lẽ Đường Thiên các hạ cũng muốn tranh đấu trên Thiên Lộ?”

HẠc bái phục nhìn vị tướng quân nhuốm vẻ phong sương này, có thể nhanh chóng khôi phục trấn định như vậy quả thực không phải người bình thường.

Hạc mỉm cười nhã nhặn: “Đại nhân quá đề cao chúng ta rồi, cái thuyền nhỏ của chúng ta bảo vệ được chòm Sài Lang đã là tốt lắm rồi.”

Tatton không đáp lời, phần phân tích này tuyệt đối không phải người thường làm ra được. Trong lòng hắn âm thầm khiếp sợ, lực lượng sau lưng Đường Thiên sợ rằng còn sâu hơn tưởng tượng của hắn.

CHòm Sài Lang rất có thể chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

Rất có thể do Đường Thiên cố ý biểu lộ ra để mê hoặc người ngoài.

“Không ngờ chòm Tiên Nữ đã chồng chất nguy cơ.” Ander Lena lộ vẻ cấp thiết: “Chẳng hay Hạc đại nhân có cách gì không?”

Hạc cần chính là câu nói này, hắn thu lại nụ cười: “Cách của ta rất đơn giản, hai bên chúng ta ký kết liên minh.”

“Liên minh?” Ander Lena hứng thú: “Kính mong Hạc đại nhân chỉ giáo.”

“Chắc hẳn trong lòng bệ hạ và đại tướng quân đã sớm có quyết định.” Hạc trầm giọng nói: “Hai bên chúng ta, ta nhân viên đông đảo, vũ lực cường đại, quý phương tài lộ rộng rãi, kinh tế phồn vinh. NẾu hai bên chúng ta liên thủ đủ sức tự vệ.”

“Chỉ có thể tự vệ sao?” Ander Lena không cam lòng hỏi lại.

“Đúng vậy.” Hạc nghiêm nghị nói: “Qua một thời gian ngắn nữa chúng ta sẽ rời đi, trấn thủ nơi này chỉ có binh đoàn Sài Lang. Chúng ta sẽ xây dựng một cứ điểm tại cửa khẩu tuyến đường Quý Khâu, tên là Lang Bảo. Lang Bảo cách thành Tiên Nữ rất gần, thêm vào binh đoàn Cao Nguyên, những người khác cũng không dám gây chiến. Ta kiến nghị bệ hạ nên di dời nhân khẩu những thành thị khác tới gần thành Tiên Nữ. Theo dự tính của chúng ta, chòm Tiên Nữ sẽ nhanh chóng bị ngọn lửa chiến tranh lan tới.”

“Ba người các ngươi sẽ rời đi?” Tatton kinh sợ.

“Đúng vậy.” Hạc không hề giấu diếm: “Lần này chúng ta chỉ đi ngang qua chòm Tiên Nữ, chúng ta còn những chuyện khác cần xử lý.”

“Lúc nào trở về?” Ander Lena thân thiết hỏi.

“Tạm thời còn không biết.” Hạc lắc đầu.

Ander Lena hơi thất vọng nhưng lại thở phào một hơi, rõ ràng mục tiêu của ba người không phải chòm Tiên Nữ. Ngẫm lại cũng đúng, Hạc là cháu trai Thiên Hậu chòm Xạ Thủ còn Đường Thiên cũng có bối cảnh thâm sâu khó lường, sao lại để ý tới nơi nhỏ bé như chòm Tiên Nữ được.

“Liên minh không vấn đề! Thời loạn lạc như vậy song phương chúng ta cần giúp đỡ nhau mới vượt qua khổ ải được. Ngươi cần gì xin cứ nói.” Ander Lena nói như chém đinh chặt sắt.

Tatton hơi ngạc nhiên, nhưng phần nhiều là vui mừng, con gái đã trưởng thành thật rồi.

Hạc trang trọng nói: “Chúng ta sẽ giao tất cả thú năng lượng cho quý phương, nhưng có vài yêu cầu.”

“Mời nói.” Ander Lena nghiêm nghị đáp.

“Đầu tiên, chúng ta cần binh đoàn Sài Lang thay trang bị trong thời gian ngắn nhất.”

“Không thành vấn đề! Trước khi binh đoàn Sài Lang tha đổi trang bị, chiến bào Tiên Nữ chắc chắn sẽ không bán ra.”

“Thứ hai, cung cấp số thú năng lượng này cho bên quý vị, tương lai bán bí bảo ra chúng ta muốn 30% lợi nhuận?”

Tỷ lệ nà cực kỳ vừa phải, chứng tỏ đối phương không tham lam, Ander Lena cũng không hề do dự: “Không thành vấn đề.”

“Thứ ba, ta không muốn ngoài binh đoàn Sài Lang và binh đoàn Cao Nguyên, còn binh đoàn thứ ba trang bị bí bảo Tiên Nữ, điều này cần đối phương nghĩ cách khi tiêu thụ.”

Tatton gật đầu: “Xin hãy yên tâm, chúng ta cũng không muốn có binh đoàn như vậy xuất hiện.”

“Thứ tư, chúng ta mong bên quý vị có thể cấp trước hai mươi tỷ tinh tệ, số tiền này khấu trừ vào lợi nhuận bán bí bảo sau này.”

Hai mươi tỷ!

Hắn điên rồi sao?

Ander Lena và Tatton kinh ngạc tới ngây người.

Một lát sau Ander Lena mới phản ứng lại, máu xộc lên đầu, nàng lắp bắp: “Các ngươi rốt cuộc có... bao nhiêu thú năng lượng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.