Chiến Thần Bất Bại

Chương 451: Chương 451: Hậu chiêu của Binh và thỉnh cầu của Tỉnh Hào




Tuy lai lịch của Hoa Thần Văn rất lớn, thế nhưng Binh sao lại đặt tất cả hy vọng trên ng Hoa Thần Văn? Đương nhiên hắn có chỗ đựa khác, đó là thẻ vô song trong tay hắn.

Trên tay hắn đã có năm tấm thẻ vô song.

Đòi mười tấm thẻ vo song từ chòm Thiên Long, Hàn Băng Ngưng, Lương Thu, Amaury, Tư Mã Hương Sơn, Đoan Mộc, Xích Quang, mỗi người một tấm, còn lại bốn tấm. Thẻ vô song giờ đã không tác dụng gì với Đường Thiên, Lăng Húc và Hạc đều có truyền thừa riêng, Tỉnh Hào lại lập chí tự sáng tạo ra kiếm đạo của mình.

Bốn tấm còn lại đều tới tay Binh, thêm vào Lôi Đình Quang Minh Chuy trước đó không dùng tới, trên tay Binh tổng cộng có năm tấm thẻ vô song.

Nếu nói truyền thừa chòm sao là thân cây trong hệ thống võ kỹ, như vậy thẻ vô song chính là đỉnh cao của mỗi nhánh. Truyền thừa chóm ao theo tinh lực diễn sinh mà thành, điều này khiến căn cơ của chúng thâm sâu, cũng khiến chúng có thể được võ giả các đời hoàn thiện và phát triển. Nói theo một nghĩa khác, truyền thừa chòm sao là kết quả của trí tuệ đoàn thể.

Đây là ưu điểm của nó, thế nhưng nó cũng có mặt hạn chế, vì con đường phát triển của nó không cách nào vi phạm thuộc tính bản thân tinh lực.

Chòm sao luôn nằm trong tay một số ít người, tinh lực chất lượng tốt cũng luôn được số người ít ỏi đó chi phối. Mà võ giả trong thiên hạ có bao nhiêu? Luôn có người tài hoa hơn người, luôn có các thiên tài ý tưởng đầy kỳ diệu, bọn họ tuy không có tinh lực dồi dào làm đất trồng, nhưng hạt giống của họ cũng không bị ràng buộc, tài hoa của bọn họ tùy ý nở rộ, sinh ra các võ kỹ khó lòng tin nổi.

Đây chính là võ kỹ vô song.

Thiên tài như vậy dù trong thời đại nào cũng luôn rực sáng lấp lánh. Cho dù chủ nhân các chòm sao quyền thế ngập trời khi đối mặt với các thiên tài siêu phàm này cũng phải thu lại sự ngạo mạn, dành sự tôn kính tương ứng.

Nhưng thiên tài này lưu lại thẻ vô song ngoại trừ võ kỹ kinh người còn có võ hồn của họ.

Bọn họ hoặc quái gở, hoặc thô bạo, hoặc âm nhu, thế nhưng sự kiêu hãnh, chấp nhất và kiên định cũng được bảo lưu lại.

Sống là nhân kiệt, chết cũng là quỷ hùng.

Không như người bình thường nhắm mắt xuôi tay, hồn phách cũng không cam lòng!

Doanh trại 07 được Đường Thiên tu sửa, công năng của hồn điện đã hoàn toàn khôi phục, điều này khiến Binh càng nắm chắc.

Trước cửa đồng thau của hồn điện, ngoại trừ Đường Nhất cùng Đường Sửu còn một bóng người áo trắng tiêu sái, công tử Ma Địch. Trên đường Ma Địch luôn rất hiều kỳ, thời đại binh đoàn Nam Thập Tự cách hắn rất xa.

"Ai tiến tới trước đây?" Ánh mắt Binh nhìn ba người.

"Ta." Đường Thiên bước lên trước nửa thước.

Binh trầm mặc trong chốc lát rồi mới nói: "Trong ba người ta lo nhất là ngươi. Nếu muốn tiếp tục tăng trưởng cần có thẻ vô song. Nhưng nếu thất bại ngươi sẽ tan thành tro bụi."

Binh còn nửa câu chưa nói, trong ba người nội tình Đường Nhất kém cỏi nhất, khả năng thất bại cao nhất.

"Thuộc hạ hiểu." Đường Nhất trả lời gọn gàng, không quay đầu lại, bước vào hồn điện.

Cánh cửa đồng thau chậm rãi đóng lại.

Vẻ do dự trên khuôn mặt Binh mất sạch, nếu Đường Nhất đã vào, vậy không còn đường lui nữa. Trong năm tấm thẻ vô song, hắn lấy ra tấm yếu nhất, đây là một thẻ hồn tướng vô song nhất tinh.

Đặt thẻ hồn tướng lên cánh cửa đồng thau, cánh cửa đồng đột nhiên bốc lên một chùm khói, trong làn khói như có bóng người hung hãn thô bạo đang gầm thét, ánh mắt thi thoảng xuyên qua khói thuốc đủ khiến ba người hoảng hốt.

Quả không hổ là thẻ vô song!

Binh cũng thấy sốt sắng, trong thừoi đại bọn họ, hệ thống võ kỹ vẫn chưa phát triển tới như ngày nay, võ kỹ vô song cực ít, mà thẻ vô song lại càng hiếm thấy, sẽ không lãng phí tại hòn điện. Hồn điện chỉ có tác dụng bổ sung lâm thời, phần lớn dùng trong thời chiến.

Nhưng nếu muốn bọn họ tăng thêm một bước nhất định phải dùng tới thẻ vông song. Trong lòng hắn cũng rất tò mò, hồn tướng dùng thẻ vô song gia tăng sẽ có kết quả ra sao.

Vốn dĩ trong danh sách lần này không có Đường Nhất, vì Đường Nhất võ hồn thiên sinh yếu ớt, cấp bậc thấp nhất. Võ hồn cấp thấp sinh thành hồn tướng, tiềm lực tăng trưởng không lớn. Đường Nhất có thể đạt tới trình độ ngày hôm nay đã khiến Binh cực kỳ ngạc nhiên rồi.

Nhưng Đường Nhất chủ động tìm tới cực lực yêu cầu tham gia lần này.

Khí tức hung lệ của hồn tướng phả vào mặt khiến Binh vui mừng. Dần dần, hồn tướng trong làn sương mù càng lúc càng giãy dụa yếu ớt, từng làn sương nhỏ truyền vào cánh cửa đồng thau, bóng dáng hồn tướng dùng tốc độ mắt thường thấy được từ từ phai nhạt suy yếu.

Trước mắt có thể thấy tất cả đều thuận lợi, còn lại chỉ là kiên trì chờ đợi.

Tỉnh Hào dáng vẻ phong trần mệt mỏi, khi nhìn thấy Trứng Gấu cũng không khỏi hoảng hốt. Hôm nay rốt cuộc hắn cũng xuất quan, khí túc nội liễm trông như một người bình thường.

Trứng Gấu…

Hắn bật cười, cái tên quái lạ này chắc chắn bị mọi người chế nhạo. Có điều đây mới là phong cách của Đường thần kinh.

Khi Adrian thấy Tỉnh Hào, tâm thần tập trung cao độ. Khí tức quanh người Tỉnh Hào không hề tiết ra ngoài, thứ khống chế cực hạn này quả khiến người ta líu lưỡi, chỉ riêng thủ đoạn này đã khiến người ta thấy cực kỳ không đơn giản rồi.

Adrian đã từng nghiên cứu Đường Thiên, đương nhiên biết về Tỉnh Hào. Trong thời gian rất dài thực lực Tỉnh Hào đều không xuất chúng, kém xa bọn Diệp Triều Ca, thế nhưng hắn là thiên tài kiếm pháp được acr võ hội Quang Minh nhất trí coi trọng.

Sự tương phản này khiến bình luận về Tỉnh Hào khác biệt rất lớn, có người cho rằng hắn chỉ có hư danh, lại có người nghĩ hắn ắt có chỗ bất phàm.

Adrian hiểu rõ chuyện tranh đấu trong võ hội Quang Minh cực kỳ tàn khốc, thiếu niên được coi là thiên tài sao không có vài phần bản lĩnh?

Thế nhưng khi hắn thấy Tỉnh Hào vẫn không khiỏ khiếp sợ. Đột nhiên hắn nhớ tới lời đồn, nghe đồn từ nhỏ Tỉnh Hào đã lập chí sáng tạo ra kiếm pháp của mình, giờ xem ra sợ rằng lời đồn này là thật

Adrian biết địa vị của Tỉnh Hào trong số những người bên cạnh Đường Thiên, không dám thất lễ, tự mình tới dẫn đường cho Tỉnh Hào tới trung tâm của Trứng Gấu.

Tỉnh Hào đứng trước mặt Đường Thiên, thấy lốc kiếm dày hơn hai mươi trượng, tấm tắc lấy làm lạ: "Thật không ngờ ngươi lại dùng cách rèn luyện võ hồn của kiếm khách, hơn nữa còn là cách bá đạo cực đoan như vậy."

Mầm Mầm thấy Tỉnh Hào bèn ngoan ngoãn ngừnggõ trống. Không biết vì sao trong nội tâm nó luôn có cảm giác kính nể Tỉnh Hào.

"Xem ra tiếng kêu của người vẫn tràn đầy tinh thần, thật biết hưởng thụ." Tỉnh Hào cười ha hả.

Adrian cũng không khỏi mỉm cười, giờ tới chỗ Đường Thiên "lấy hạnh phúc" đã là một trong những hoạt động thường ngày của mọi người.

Có điều hắn nhìn Tỉnh Hào, suy nghĩ xoay chuyển: "Tỉnh tiên sinh."

Tỉnh Hào quay sang ngạc nhiên nhìn Adrian, thanh danh Adrian rất tốt, đặc biệt là am hiểu bồi dưỡng người trẻ tuổi, hơn nữa đối phương đã nhiều tuổi, Tỉnh Hào lễ phép nói: "Thợ Săn tiền bối."

Adrian thản nhiên nói: "Ta muốn nhờ Tỉnh tiên sinh giúp một chuyện."

Tỉnh Hào vội vàng đáp: "Thợ Săn tiên sinh có gì căn dặn xin cứ nói."

Adrian trầm ngâm nói: "Thời gian vừa qua ta vẫn nghiên cứu làm sao để gia tăng hiệu suất tu luyện của mọi người. Tỉnh tiên sinh chắc cũng hiểu tình hình như vậy không thể kéo dài. Giờ nồng độ tinh lực trong Trứng Gấu cao nhất đã đạt tới 43%. Nếu bỏ qua quãng thời gian này thật quá đáng tiếc. Vì vậy ta nghĩ ra một cách cần mượn sức mạnh của tiên sinh."

"Xin cứ nói." Tỉnh Hào tò mò, làm sao tăng cao hiệu suất tu luyện, đây là vấn đề của mỗi chòm sao, thế lực. Adrian nổi tiếng về bồi dưỡng học viên, hắn đã nói có cách có thể đề cao hiệu suất chắc chắn không phải nói bừa.

"Cộng hưởng." Adrian giải thích: "Trứng Gấu rất nhiều võ giả, là nơi đông đúc nhất ta từng thấy. Toàn bộ Trứng Gấu có thể chứa chừng năm trăm hai mươi ngàn võ giả cùng tu luyện, mà trên thực tế nơi nay cũng chưa từng trống trải. Đây dẫu sao cũng là nơi nhỏ hẹp, chứa nhiều võ giả như vậy cùng tu luyện ra phát hiện rất nhiều lần năng lượng xảy ra cộng hưởng. Hiện tượng cộng hưởng hiếm thấy này có thể gia tăng một mức nhất định việc tu luyện chân lực."

Tỉnh Hào nghe rất tỉ mỉ. Mỗi nghề lại có người chuyên nghiệp, về kiếm pháp Adrian không phải đối thủ của hắn, thế nhưng trình độ bồi đưỡng võ giả của Adrian vượt xa Tỉnh Hào.

Adrian nói tiếp: "Hiện tượng cộng hưởng này càng mạnh lại càng hữu ích cho tu luyện. Đây là suy nghĩ của ta, nếu tất cả mọi người cùng được cộng hưởng, vậy sẽ giúp ích rất lớn cho tu luyện."

"Cần ta làm gì?" Tỉnh Hào rất thẳng thắn.

Adrian thở dài: "Muốn tạo nên sự cộng hưởng lớn như vậy cần một vật mẫu. Để mọi người cùng đối chiếu với vật mẫu này."

"Tiền bối muốn ta đảm nhiệm vật mẫu này." Tỉnh Hào hiểu ra.

Adrian nghiêm nghị: "Đúng vậy, vị trí này yêu cầu cực cao, cần ý chí cực kỳ kiên định, khống chế chân lực cực mạnh, lại cực kfy mẫn cảm với khí tức. Cộng hưởng do vài trăm ngàn người sinh ra sẽ dùng ngươi làm trung tâm, ngươi sẽ là tâm bão.

"Nghe có vẻ giống Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp?" Tỉnh Hào hiểu ra.

Adrian thừa nhận: "Không sai, ta lấy linh cảm từ Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp. Thế nhưng việc này cũng có ích cho chuyện tu luyện của Tỉnh tiên sinh."

Tỉnh Hào ngạc nhiên: "Xin tiền bối chỉ điểm."

Adrian nói: "Nếu ta không nhìn nhầm trọng điểm trong kiếm pháp của tiên sinh là chính xác và khống chế. Nhưng hiện giờ giữa vài trăm ngàn khí tức hồn loạn dẫn dắt bọn họ cùng gợi ra cộng hưởng, yêu cầu cực cao về chính xác và khống chế."

Tỉnh Hào khen: "Quả không hổ danh Thợ Săn tiền bối. Đồn đại tiền bối giỏi dạy dỗ học viên, hôm nay mới chính thức lĩnh giáo! Cơ hội tốt như vậy Tỉnh Hào đương nhiên sẽ không bỏ qua."

Adrian gật đầu: "Vậy ta đi chuẩn bị."

"Được! Ta ở đây chờ tiền bối." Tỉnh Hào gật đầu nói.

Nhìn bóng lưng Adrian rời đi, Tỉnh Hào quay sang phía Đường Thiên xúc động nói: "Huynh đệ chúng ta lại sắp kề vai chiến đấu rồi!"

Trong lốc kiếm, Đường Thiên lệ rơi đầy mặt, quả nhiên vẫn là Tỉnh Hào đại ca đầy nghĩa khí…

"Ngu huynh có một thỉnh cầu." Tỉnh Hào nói tiếp.

Trong lốc kiếm Đường Thiên liên tục kêu thảm, thầm quyết định, bất luận thỉnh cầu của Tỉnh Hào đại ca khó khăn đến đâu mình cũng phải hoàn thành.

Tỉnh Hào sắc mặt thành khẩn: "Đến lúc đó huynh đệ phải kêu lớn thêm một chút! Cũng phải kêu thê thảm hơn một chút! Ta nghĩ cho dù trong tình cảnh khốn khó đến đâu, chỉ cần nghĩ tới tình cảnh của huynh đệ ngươi ta chắc chắn sẽ tràn ngập dũng khí, nhất định sẽ hoàn thành việc tu luyện lần này..."

Tiếng kêu thảm thiết trong lốc kiếm lại càng thê thảm.

Ngay Tỉnh Hào đại ca cũng vậy… thế giới này đã không cứu nổi rồi sao…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.