“Noelle thúc thúc!” Ander Lena vui mừng không thôi.
Noelle mỉm cười với nàng: “Tiểu công chúa của ta, xin đừng lo lắng, đại nhân đã nhận được tin, không ngờ ta vẫn tới chậm một bước! May mà tiểu thư không sao, vậy ta cũng không bị bọn họ thao túng nữa rồi!”
Noelle thấy Ander Lena bình yên vô sự cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn phụng mệnh đại nhân đi suốt đêm tới đây, nào ngờ vẫn chậm một bước, lòng như lửa đốt. Nếu Ander Lena có chuyện gì, vậy hắn muôn chết không hết tội.
Tâm trạng căng thẳng của Ander Lena rốt cuộc cũng buông lỏng, Noelle là dũng tướng đệ nhất dưới tay phụ thân, thực lực mạnh mẽ, không hề thua kém Ba Phu. Thực lực Noelle không nổi là bởi trong binh đoàn hắn không phô diễn sức mạnh của mình.
Ánh mắt Noelle lại trở lại người Đường Thiên, trầm giọng nói: “Bằng hữu, xin dùng bộ mặt thật.”
Đường Thiên chẳng hề để ý.
Noelle nhếch miệng cười, ánh mắt lập tức trở nên hung ác: “Xem ra bằng hữu không nể mặt rồi, vậy đừng trách Noelle đường đột!”
Ander Lena sốt sắng, đang định mở miệng khuyên can lại im lặng. Nàng cũng cực kỳ tò mò về đại kiếm khách thần bí cường đại này, hơn nữa những chuyện xảy ra trên đường lướt qua trong đầu, nàng lựa chọn im lặng.
Noelle cất bước, vọt tới trước mặt Đường Thiên, giơ năm ngón tay như cái quạt chộp về phía Đường Thiên.
Tiếng rít ô ô trầm trầm bao phủ lấy Đường Thiên, một trảo này của Đường Thiên đơn giản tự nhiên lại khiến người ta có cảm giác không thể né tránh.
Thân thể Đường Thiên đột nhiên hơi cong về phía sau, bàn tay phải thu lại trước ngực đột nhiên nhiều thêm một thanh kiếm mỏng, mũi kiếm chỉ thẳng lên trên.
Ánh mắt Noelle bừng sáng, đối phương chỉ bày ra một kiếm thế hắn đã cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ lạnh lẽo sắc bén ép thẳng mi tâm.
“Thân thủ khá lắm!” Hắn trầm giọng khen, sắc mặt nghiêm nghị, thế tới của tay phải bất biến, tư thế thân thể lại thay đổi, như mãnh hổ vồ mồi. Đặc biệt nhất là trong tàn ảnh của hắn như có một con mãnh hổ dũng mãnh đang lao tới.
Hống!
Tiếng rống đột nhiên ép thẳng tới hai tai Đường Thiên, màng tai rung động.
Tâm thần Đường Thiên không chút xao động,c on mắt lạnh lẽo, cánh tay cầm kiếm không hề nhúc nhích, nửa mũi kiếm như đột nhiên biến mất, chỉ còn lại nửa thân kiếm.
Phì!
Tiếng động nhỏ bé khó lòng nhận ra, nửa thanh kiếm mỏng rung động với tốc độ kinh người, ngay khi nó biến mất, âm thanh như rắn độc lè lưỡi đầy nguy hiểm và âm lãnh đánh thẳng vào lòng người.
Thanh kiếm mỏng không chút tốn sức đâm thẳng vào chưởng phong, chính giữa trán con mãnh hổ sặc sỡ.
Thân hình Noelle hơi ngừng lại, lòng bàn tay đau nhức, kiếm ý âm lãnh chui thẳng vào lòng bàn tay. Hắn lập tức biến sắc, lông tóc toàn thân dựng đứng, không chút nghĩ ngợi, tay trái hóa quyền, đánh xuống hạ bàn Đường Thiên.
Trong quyền ảnh của hắn, hình hổ lại biến đổi,bàn tay phải hóa thật thành hư, tất cả sức mạnh tập trung xuống quyền trái.
Tiếng hổ gầm khiến người ta chấn động lại vang lên, quyền trái của Noelle, một cái đầu hổ sắc sỡ bao phủ lấy nắm đấm, con mắt nó trợn tròn, miệng hổ mở lớn như muốn nuốt lấy người ta. Thân thể nó như ẩn như hiện trong thân hình Noelle, thân hổ mông lung khai triển động tác, tràn ngập lực bộc phát kinh người.
Thanh kiếm mỏng trong tay Đường Thiên lại biến mất.
Xoạt!
Tiếng xé gió sắc bén thay cho âm nhu lúc trước.
Đường Thiên coi thanh kiếm mỏng như roi, khuỷu tay gập ra vào, đột nhiên rút chéo ra.
Thanh kiếm mỏng uốn lượn đánh thẳng vào đầu hổ! Ầm! Đầu hổ lập tức bể tan, Noelle rên lên một tiếng, thân hình khôi ngô lung lay. Một sức mạnh âm ám dọc theo thanh kiếm mong chui vào kinh mạch hắn.
Luồng chân lực này mỏng manh như sợi tóc nhưng cực kỳ âm nhu nguy hiểm,s au khi tiến vào kinh mạch của hắn lại dọc theo kinh mạch đi ngược lên trên.
Noelle định khu trục luồng chân lực quỷ dị này khỏi kinh mạch, nhưng chân lực của hắn dường như không cách nào sản sinh chút tác dụng gì với luồng chân lực mỏng manh như sợi tóc này. Sợi chân lực này cực kỳ âm độc, chỉ cần lộ chút khe hở sẽ lập tức xuyên thẳng vào.
Hắn hối hận vì đã động thủ, hắn định kéo giãn khoảng cách hô ngừng lại.
Có điều Đường Thiên lại chẳng hề có ý ngừng tay.
Cho dù cách tấm mặt nạ lửa đen, Noelle vẫn có thể cảm nhận được vẻ lạnh lẽo từ con mắt sau tấm mặt nạ, công kích đầy nguy hiểm khiến Noelle thấy như rảnh rỗi tự chuốc lấy phiền phức, nhất là với người như vậy.
Hắn không thể không khai triển thế thủ.
Thân hình mãnh hổ lại biến hóa, giữ chặt môn hộ.
Phốc phốc phốc!
Tiếng lòng bàn tay bị đâm xuyên dày đặc như mưa, kiếm khách chết tiệt này xuất kiếm quá nhanh chóng, quả thực vượt ngoài tưởng tượng của hắn. Noelle chỉ cảm thấy hai tay như thủng lỗ chỗ như tổ ong, đất đá dưới chân không ngừng vỡ vụn.
Đột nhiên, công kích như cuồng phong vũ bão đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
Noelle thở phào một hơi, xem ra đối phương không định đòi mạng hắn, hắn đang định mở miệng, đột nhiên luồng chân lực nhỏ như sợi tóc chui vào cơ thể hắn lại phát động, sắc mặt hắn trắng bệch, trong họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi.
“Noelle thúc thúc!”
Ander Lena kinh hãi biến sắc chạy vội tới đỡ lấy Noelle đã lảo đảo. Nàng tức giận quay sang, gào lên: “Sao ngươi lại hạ độc thủ như vậy...”
Âm thanh của nàng im bặt.
Mũi kiếm lạnh lẽo đặt thẳng vào cổ nàng, thân thể nàng đột nhiên cứng đờ.
“Ta có thể cứu ngươi, cũng có thể giết ngươi!”
Giọng nói khàn khàn lạnh lẽo như băng, chẳng khác nào một chậu nước đá dội từ đầu đến chân. Ander Lena lập tức tỉnh táo lại, nàng mím chặt môi, không nói một lời.
Noelle biết mình làm hỏng chuyện, hắn hít sâu một hơi, trầm giọng: “Bằng hữu, ta không có ác ý.”
“Nếu không ngươi đã chết rồi.”
Đáp lại hắn là một câu nói lạnh lẽo. Trên ngươi Noelle tê rần, nhưng mũi kiếm chỉ nhẹ nhàng lướt qua thân thể hắn, hắn lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng, chân lực âm độc trong cơ thể lập tức bị quét sạch.
Noelle thở phào một hơi, không nhịn được khen: “Bằng hữu, thân thủ khá lắm!”
Hắn trong quân đội một thời gian dài, phong cách hành sự rất thẳng thắn, khen ngợi Đường Thiên là từ đáy lòng. Trong binh đoàn chỉ có một người khiến hắn tâm phục khẩu phục, là đoàn trưởng.
Binh đoàn không ai dùng kiếm lưỡi mỏng, ngược lại trong Tiên Nữ Cung có không ít. Sử dụng kiếm lưỡi mỏng nhiều nhất là kiếm khách cung đình, những kiếm khách này sống trong cung, kiếm lưỡi mỏng mang tính trang sức nhiều hơn tính thực dụng của nó.
Trước đây Noelle vẫn coi thường kiếm khách cung đình, hắn cho rằng đám người đó chỉ có hoa không có quả, chỉ là một đám bê đê. Mà những tên kiếm khách cung đình nổi danh đều bị hắn đánh cho hoa rơi nước chảy.
Không phải kiếm lưỡi mỏng vô dụng mà là đám bê đê kia vô dụng.
Noelle nhìn Đường Thiên trước mặt, sắc mặt bái phục, ngược lại không mấy để ý về thương thế của mình. Hắn sống trong binh đoàn đã lâu, bị thương như cơm bữa, đã sớm quen thuộc, chút thương thế đó với hắn cũng gần như không tồn tại.
Kiếm lưỡi mỏng trong tay Đường Thiên biến mất không còn tăm hơi.
“Bằng hữu, chúng ta noi thẳng vào chuyện chính thôi.” Noelle trong thô hào có tinh tế, tuy rằng tới giờ vẫn không biết gì về thân phận Đường Thiên. Thế nhưng có một điểm hắn chắc chắn, kiếm khách thần bí cường đại này cứu Ander Lena chắc chắn không phải ngẫu nhiên.
“Mục tiêu của ta là Tề Sơn.” Đường Thiên tìm cho mình một lý do không tệ.
Noelle đương nhiên không dễ tin tưởng như vậy, nhưng hắn cũng không ngu tới mức phản bác: “Xem ra chúng ta có chung kẻ địch. Ta vừa tới thành Tiên Nữ, còn không rõ tình huống. Bằng hữu, ngươi có đề nghị gì?”
Đường Thiên không mấy quan tâm tới vẻ phòng bị của Noelle, hắn không nói nhảm, với hắn, thời gian quan trọng hơn hết thảy. Hắn không dư thời gian để thăm dò vô nghĩa.
“Ta cần làm rõ vài vấn đề, vì sao lại là Tháp Đốn?” Đường Thiên cũng hỏi trực tiếp.
Sắc mặt Noelle nghiêm nghị hẳn lên: “Trước đây chúng ta cũng thảo luận vấn đề này. Lúc trước binh đoàn thật ra đã xảy ra phản loạn, thế nhưng đại nhân xử lý rất đúng lúc, tất cả những người phản loạn đều đã bị tiêu diẹt. Hiện giờ còn chưa biết được nguyên nhân, chúng ta thu được tình báo là trong số những người tham gia chuyện này có người thừa kế thứ hai Khải Lâm cùng gia tộc của nàng, còn cả đại trưởng lão cùng thị vệ trưởng của chủ thượng Ba Phu.”
Ander Lena giọng nói căm hận: “Nếu không có võ hội Quang Minh tham gia, bọn họ không dám làm vậy. Thế nhưng rõ ràng là võ hội Quang Minh đã khiến bọn họ tự tin làm vậy.”
Nàng hiểu rõ việc trong cùng hơn, lại tự mình trải qua, nàng gần như dám chắc lời giải thích của Noelle là hoàn toàn chính xác.
“ Ta có hai vấn đề” Giọng nói khàn khàn lạnh băng lại đột nhiên vang lên.
“Ngươi nói đi!” Noelle phóng khoáng trả lời, đối phương lai lịch bí ẩn, không khéo có con đường tính báo khác.
“Thứ nhất, mục đích của Tề Sơn là gì?”
Noelle và Ander Lena đều bị câu nói của Đường Thiên làm cho sửng sốt. Ander Lena như bừng tỉnh, không sai, mình lơ là võ hội Quang Minh, Tề Sơn tham gia chuyện này chắc chắn có nguyên nhân. Với địa vị của Tề Sơn, lợi ích phổ thông chắc chắn không đủ cho hắn ra tay.
Điều kiện của đại trưởng lão cùng Khải Lâm rốt cuộc ra sao?
Chẳng lẽ bọn họ định bán cả chòm Tiên Nữ sao?”
“Tề Sơn là một trong những người thừa kế của võ hội Quang Minh, với hắn bây giờ, chuyện quan trọng nhất là gia tăng thứ hạng của mình. Hơn nữa hiện giờ võ hội Quang Minh đang xung đột cùng chòm Sư Tử, gần như đã trong thời chiến. Nếu như vậy, Tề Sơn cần chính là công lao.” Ander Lena lầm bầm, nàng như bắt được một sợi tơ như có như không, không ngừng sắp xếp lại: “Công lao nhỏ bình thường hoàn toàn không ý nghĩa gì vào lúc này. Có thể khiến hắn ra tay, chạy tới chòm Tiên Nữ, vậy chắc chắn là mưu đồ rất lớn. Mục tiêu hắn nhắm vào là ba ba, đợi đã, ta biết rồi!”
Ánh mắt Ander Lena sáng lên, gương mặt xinh xắn lóng láng ánh sáng cơ trí, khuôn mặt nàng lộ vẻ cơ trí.
“Ba ba là binh đoàn trưởng binh đoàn Cao Nguyên, binh đoàn này đóng tại cửa sao Tiên Liệp, từ đó có thể tiến vào chòm Liệp Hộ. Chòm Liệp Hộ là minh hữu kiên định với Vua Sư Tử Leo, lại ở hậu phương chòm Sư Tử. Chủ thượng đã từng cứu tính mạng Tấn Chân ca ca. Tấn Chân ca ca là người thừa kế đệ nhất của chòm Liệp Hộ, cũng là con trai chủ nhân chòm Liệp Hộ hiện giờ. Võ hội Quang Minh chắc chắn định lợi dụng điểm này. Thật không ngờ chuyện bí mật như vậy võ hội Quang Minh cũngt hăm dò được, đúng rồi, Khải Lâm cũng biết. Chắc chắn là vậy! Trước tiên âm thầm khống chế chòm Tiên Nữ rồi lại chậm rãi xâm nhập chòm Liệp Hộ, chôn một cái đinh sau lưng chòm Sư Tử, tại thời khắc mấu chốt nhất đánh ra một đòn trí mạng.”
Ander Lena lẩm bẩm, ánh mắt sợ hãi.
Noelle biến sắc, ánh mắt hoảng sợ, hắn trong binh đoàn đã lâu, lý giải về chiến tranh hơn xa Ander Lena. Hắn biết nếu chuyện này ảnh hưởng sâu thậm chí sẽ thay đổi thế cục thiên hạ.
Nếu để Tề Sơn đắc thủ...
Noelle không rét mà run, cuống quít nói: “Chúng ta phải lập tức thông báo cho đại nhân!”
Đường Thiên hơi ngạc nhiên, Ander Lena suy nghĩ nhanh nhẹn tới mức y kinh ngạc. Chuyện này y đã sớm đoán ra tám chín phần mười, ngoại trừ những chi tiết nhỏ không biết rõ.
Thế nhưng có thể nhanh chóng nghĩ ra, xem ra Ander Lena cũng không chỉ có mông đẹp...
Nếu Ander Lena biết suy nghĩ lúc này của Đường Thiên chắc chắn sẽ xấu hổ muốn chết.
“Vấn đề thứ ai, A Tư Đại sống hay chết?” Đường Thiên ném ra vấn đề thứ hai.
Noelle đang định chạy đi báo tin lập tứng cứng lại.
Ander Lena cũng há hốc mồm, ngơ ngác nhìn Đường Thiên.
Gương mặt hai người đều lộ vẻ ngơ ngác.