Chiến Thần Bất Bại

Chương 300: Chương 300: Lão Mặc gian thương




Yến tiệc dọn ra một khoảng đất trống rộng, mọi người tò mò rướn cổ nhìn. Đặc biệt là đám tùy tùng như Tạ Quang Trung theo thành chủ đã lâu, biết ánh mắt thành chủ rất cao, một số hành động nhìn như bình thường nhưng hay ẩn chứa thâm ý sâu sắc.

Một bộ giáp máy đạp nhịp bước vào tiệc rượu.

Mọi người tại đây không khiỏ ngạc nhiên, tuy đương đại kỹ thuật máy móc xuống dốc, nhưng thế gia máy móc như Mặc gia vẫn có chút danh tiếng.

Bộ giáp đồng này vừa xuất trận lập tức làm dấy lên từng tràng hô kinh ngạc.

“Giáp máy thật đẹp!”

“Đẹp quá!”

Bộ giáp máy toàn thân xanh thẳm, cực kỳ tinh xảo, những điểm then chốt do từng lớp vẩy cấu thành, trôngc ực kỳ linh hoạt. Cánh tay, bắp chân, bắp đùi do từng khố ikim loại được rèn nhiều lần tạo thành, hoa văn tầng tầng như sóng nước. Hai đường cong sắc bén kéo dài từ sau lưng tới bắp đùi tạo thành một hình chữ X.

Lần đầu bọn họ được thấy một bộ giáp máy đẹp đến thế.

Sắc mặt Đường Thiên lại cứng đờ, bộ giáp máy này chẳng phải là Lôi Tuyết sao? Gã suýt nữa nhảy dựng lên, bán thiết kế cho các ngươi rồi, các ngươi muốn đem ra chào hàng cũng phải chỉnh đi một chút chứ?

Này, các ngươi là thế gia máy móc, sao chẳng biết sĩ diện gì vậy, phải biết bảo vệ niềm tự hào của mình chứ?

Các ngươi thật chẳng biết điều chút nào.

“Đây là giáp máy mới nhất của Mặc gia chúng ta, tên là Mặc Tuyết.” Sắc mặt Mặc Vị Thiên đầy tự tin.

Cái tên Mặc Tuyết khiến Đường Thiên suýt chút nữa phún máu, Lôi Tuyết, ngươi thật đáng thương.

Đám không có tiết tháo các ngươi, thiết kế của Sylar mà các ngươi không buồn thay đổi tẹo nào, vẫn giống y như đúc! Ngay cả cái tên cũng sao chép, các ngươi được lắm.

“Đây là một bộ giáp máy vượt xa thời đại vì nó khác hẳn với giáp máy trước đây, chúng ta gọi nò là giáp hồn máy! Mặc gia chúng ta vì nó mà mấy đời dốc bao tâm huyết, tiêu tốn vô số tinh tệ, cuối cùng mới hình thành.” Giọng điệu Mặc Vị Thiên nghiêm nghị, sắc mặtt hành kính.

Sau tấm mặt nạ tinh tinh, gò má Đường Thiên phùng lên tức giận, các ngươi thật chẳng biết xấu hổ? Còn dám nói mấy đời dốc hết tâm huyết.

Đây là lần đầu tiên Đường Thiên thấy Mặc Vị Thiên như vậy, gã này vẻ ngoài đạo mạo, chẳng ngờ lại bỉ ổi như vậy!

“Giáp hồn máy? Chẳng lẽ có liên quant ới võ hồn?” Đám người tò mò hỏi.

“Đúng vậy!” Mặc Vị Thiên vẻ mặt tán thưởng: “Điểm khác biệt lớn nhất của giáp hồn máy là ở chỗ nó có võ hồn! Bởi vậy nó càng thông minh linh hoạt hơn, có thể hoàn thành những động tác phức tạp hơn, uy lực cũng lớn hơn!”

“Trời ạ! Võ hồn! Chuyện này thật quá khó tin!”

“Đây đúng là tác phẩm vượt xa thời đại!”

Mặc Vị Thiên sắc mặt ung dung hưởng thụ lời tán thưởng của đám người khiến Đường Thiên càng nhìn càng khó chịu. Đáng ra không nên thế này chứ, dẫu sao gã cũng bỏ cả tỷ ra mua, sao mình lại khó chịu nhỉ?

Đường Thiên cũng thấy mơ hồ, cuối cùng quy tội cho Mặc Vị Thiên quá hèn mọn.

Ngoài sân bãi, Lôi Tuyết, à không, gờ nên gọi là Mặc Tuyết đang thực hiện một chiêu thức với độ khó cao tới kinh người, tốc độ của nó cực cao, linh hoạt vôc ùng, đám người thi thoảng lại ồ lên.

Mặc Vị Thiên mỉm cười tự tin, giọng nói không lớn nhưng vang vọng toàn trường.

“Nó thích hợp cho võ giả cấp sáu sử dụng, nó có thể phóng thích hoàn mỹ tất cả uy lực võ kỹ của ngươi! Nó vượt xa sự tưởng tượng của mọi người! Hãy nhìn bước tiến của nó, độ linh hoạt cao như vậy khiến nó thích hợp cho đại đa số các loại khinh công. Các vị còn có thể bố trí cho nó vũ khí chuyên môn, chúng ta sẽ phục vụ chế tạo theo yêu cầu. Cường độ phòng ngự củanoó đạt tới mức của bí bảo cấp bạc của Nam Thiên, các vị không cần lo lắng về sự an toàn của mình.”

Mặc Vị Thiên cực kỳ dẻo miệng, nói tới mức mọi người hai mắt bừng sáng.

“Ngoài ra nó còn một trang bị đặc biệt vượt xa thời đại, đó chính là rãnh thẻ. Quý vị có thể đưa vào ba tấm thẻ hồn tướng cấp sáu, nó có thể khiến quý vị sử dụng đượ cba loại võ kỹ này. Đương nhiên, đừng mong nó sẽ tinh thông tới mức hoàn mỹ, thế nhưng ngẫm lại, trong kho võ kỹ của quý vị có thể có thêm ba con át chủ bài, chiến thuật của quý vị sẽ phong phú đến đâu?”

Đám người lập tức xôn xao.

“Chỉ cần nhét thẻ hồn tướng vào là được ư?” Đám người dò hỏi.

“Đúng vậy! Chỉ cần là cấp sáu, mà giữa các thẻ hồn tướng không có xung đột là được.” Mặc Vị Thiên mỉm cười đáp.

Tiếng bàn luận lại càng xôn xao.

Đường Thiên nghe tới đây trong lòng đã chịu phục, gã này đúng là thương nhân trời sinh, tài ăn nói kinh người.

“Giá thành của nó bao nhiêu?” Có người giàu kinh nghiệm hỏi vào trọng tâm.

“Lợi hại như vậy đương nhiên không rẻ, giá của nó là hai mươi triệu một chiếc.” Mặc Vị Thiên nghiêm mặt nói.

Đám người ngây ngốc rồi lập tức xôn xao.

“Đắt quá!”

“Trời ạ, đây là cướp tiền à?”

“Giá cả tăng cao tới mức xuất hiện là giáp máy giá hai mươi triệu sao?”

Đám người phê phán không ngừng, Mặc Vị Thiên vẫn thong dong, không chút hoang mang.

Đường Thiên trợn mắt nhìn, hai mươi triệu tinh tệ!! Gã đã nghĩ hắn là gian thương, nhưng thật không ngờ lại gian thương tới mức độ này. Không ai hiểu rõ hơn gã giá gốc của Mặc Tuyết này là bao nhiêu, bốn triệu tinh tệ!

Nhưng đảo mắt cái hắn đã bán hai mươi triệu tinh tệ, đúng là điên rồi!

Chờ tiếng mắng của mọi người nguôi dần Mặc Vị Thiên mới chậm rãi nói: “Hai mươi triệu quả có thể mua được một bí bảo cấp bạc của Bắc Thiên không tồi. Nhưng mời quý vị nghĩ lại, bí bảo nào có thể tăng cường uy lực võ kỹ các vị? Còn có thể cung cấp cho các vị ba loại võ kỹ không cần học cũng sử dụng được?”

Mọi người yên lặng.

Đúng vậy, bí bảo cấp bạc Bắc Thiên bình thường tuyệt đối không làm được đến mức này.

Đường Thiên ngây ngốc, còn nói vậy được à? Hôm nay gã đúng là mở mang tầm mắt, giờ cũng phải phục Mặc Vị Thiên tới sát đất, tên gia chủ này chỉ mở miệng cũng có thể nói chết thành sống.

“Hơn nữa, chế tạo giáp hồn máy như vậy còn chỗ tốt gì? Nó đúng là được tạo ra vì binh đoàn! Ngẫm lại, giáp hồn máy hoàn toàn tương tự, linh kiện thông dụng, hệ thống chiến đấu quen thuộc lẫn nhau, rất thuận tiện để thành lập chiến thuật, nhanh chóng tiện lợi như vậy, bí bảo sao sánh nổi?”

Ánh mắt Mặc Vị Thiên từ từ đảo qua đám người, sắc mặt tiếc nuối: “Có điều, Mặc Lôi vẫn có một thiếu sót.”

“Thiếu sót gì?” Đám người không nhịn được hỏi, bọn họ hoàn toàn bị Mặc Vị Thiên đả động.

Mặc Vị Thiên vô cùng đau đớn nói: “Chế tạo Mặc Lôi cần một loại hợp kim đặc biệt,loại hợp kim này chúng ta không có nguồn cung, nói cách khác chúng ta chỉ có thể tạo ra một ngàn bộ Mặc Lôi.”

Đường Thiên trợn mắt ngoác mồm, lão Mặc này thật quá lợi hại.

Đám người lại xôn xao, ý tứ Mặc Vị Thiên đã quá rõ, ngươi đừng chê đắt, có một ngàn bộ thôi, không mua sau có tiền cũng chẳng mua được.

Đúng lúc này, Lý béo thở dài một tiếng, đột nhiên nói với Đường Thiên: “Tinh lão đệ quan tâm tới tình hình trận chiến của chòm Sài Lang, chắc cũng biết dưới trướng Đường Thiên có một binh đoàn?”

Không biết vì sao Đường Thiên không tự chủ nghĩ tới cụm từ “đám ô hợp” mà Binh hay dùng để nhận xét về bọn họ.

Gã cười ha hả: “Đó nào phải binh đoàn gì, chẳng qua là một đám ô hợp mà thôi.”

“Một đám ô hợp mà có thể khiến hai cường giả Thiên Bảng một chết một bị thương, vậy ta cũng muốn đám ô hợp đó.” Lý béo cảm khái: “Lại ngẫm lại thành Vĩnh yên ta, thương lộ phồn vinh, mỗi người ngồi đây ai chẳng giắt eo bạc triệu? Có điều giờ chẳng phải thời thái bình, chuyện chòm Sài Lang đã khiến mọi người đều biết thế cục sắp loạn cả rồi!”

Mọi người đều biến sắc.

“Đại nhân, tin này có chính xác không?” Có người gấp giọng hỏi.

“Ba thế lực lớn chuẩn bị đọ sức, các ngươi nghĩ sao?” Lý béo hỏi ngược lại: “Đừng nhìn chúng ta lưng dựa Hắc Hồn, mọi người cũng biết đấy, thành Vĩnh Yên có thể có ngày hôm nay cũng là nhờ mở rộng làm ăn. Nếu chúng ta chỉ làm ăn tại Hắc Hồn, túi tiền mọi người ít nhất cũng co lại hơn nửa.”

“Đại nhân! Chuyện làm ăn của chúng ta đâu ai không phải nhờ đại nhân ban thưởng? Đại nhân quyết định ra sao xin cứ nói rõ, chúng tôi xin như thiên lôi chỉ đâu đánh đó!” Lúc này mọt người trung niên vừa bị Đường Thiên kiếm chác đứng dậy, thần sắc xúc động không chút giả dối.

Lý béo ánh mắt tán thưởng, ho nhẹ một tiếng: “Ta cũng bị binh đoàn của gã Đường Thiên kia đánh động, ngay gã Đường Thiên kia cũng dựng được binh đoàn, vậy tại sao chúng ta lại không?”

Thành lập binhd doàn!

Đề nghị này lập tức làm dấy lên sóng to gió lớn, sắc mặt mọi người kinh hãi.

“Trong thời loạn lạc, không có chút sức tự bảo vệ mình vậy cũng chỉ đành làm cừu non đợi bị làm thịt thôi.” Lý béo thản nhiên nói: “CHúng ta thiếu tiền ư, không thiếu! Nhưng chúng ta vẫn phải đi nhìn sắc mặt người khác. Vì sao Đồ Như Hải có thể cướp hai tòa thành từ tay ta? Chính là vì nắm tay hắn cứng hơn ta. Ta tin rằng mọi người đều hiểu đạo lý này.”

Đám người dần yên tĩnh lại.

Đúng vậy, bọn họ đều có xuất thân giàu có, thế nhưng chỉ có thể giễu võ dương oai trước mặt một số người bình thường, trước mặt cao thủ họ vẫn không ngóc đầu lên được.

Người trung niên mở miệng đầu tiên: “Thuộc hạ thề chết theo đại nhân.”

Những thương gia khác xôn xao hưởng ứng, quyền uy của Lý béo tạit thành Vĩnh Yên vượt xa tưởng tượng.

Đường Thiên tận mắt chứng kiến cảnh tượng này cũng không khỏi cảm khái.

Mặc Vị Thiên lặng lẽ ngồi xuống cạnh Đường Thiên, dùng một giọng nói khó lòng nhận ra: “Công tử Tinh, sao không nhận xét Mặc Tuyết một chút.”

Nghe vậy Đường Thiên lập tức hiểu đối phương nhận ra gã: “Lão Mặc, lão nhận ra ta?”

“Khà khà, ta đoán là công tử mà.” Mặc Vị Thiên cười khẽ một tiếng rồi đổi đề tài: “Công tử quả nhiên anh hùng xuất chúng, đùa bỡn cả thiên hạ trong lòng bàn tay.”

“Sao sao được với tâm huyết vài đời của Mặc gia đây?” Đường Thiên châm biếm lại.

“Ha ha!” Mặc Vị Thiên chẳng những không cho là nhục còn thầm đắc ý: “Lý thành chủ đã đặt hàng ta hai trăm bộ.”

Hai trăm bộ.

Con mắt Đường Thiên đỏ bừng, vậy là lời ba tỷ hai rồi.

Mặc Vị Thiên không ngừng khiến người ta kinh ngạc: “Ý của Lý thành chủ là muốn cả một ngàn bộ. Như vậy binh đoàn thành Vĩnh Yên của hắn sẽ là độc nhất vô nhị.”

Đường Thiên cả kinh, dã tâm của gã mập này còn lớn hơn tưởng tượng của gã.

Đường Thiên châm chọc hai câu, tâm trạng cũng bình ổn lại. Nói đi cũng phải nói lại, Mặc gia coi như minh hữu của gã, Mặc gia kiếm lợi cũng tốt cho phía gã.

Nhưng Mặc Vị Thiên hiển nhiên không muốn Đường Thiên bình thản lại, bỏ thêm một quả bom tấn.

“Có điều ta muốn dùng lợi nhuận của một ngàn bộ này làm ăn với công tử.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.