Chiến Thần Bất Bại

Chương 254: Chương 254: Ngọn lửa của Binh




Hội thi Thiên Tế tại Mặc Thành đã bắt đầu, nhưng mọi người rõ ràng vẫn chưa khôi phục từ cơn chấn động tinh thần ngày hôm qua, thậm chí nhiều tuyển thủ thi đấu trạng thái cũng vẫn lơ mơ.

Một cường giả Thiên Bảng bị giết!

Tại bất cứ hành tinh nào trong Nam Thiên Tứ Thập Nhị Túc đây cũng là chuyện lớn. Huống hồ cường giả Thiên Bảng này còn dùng thân phận võ giả giáp máy thu được một kỷ lục khó ai sánh nổi. Với những võ giả giáp máy, cường giả Thiên Bảng xa xội tới không thể chạm tới, nhưng thân phận võ giả giáp máy lại khiến họ cảm thấy thân thiết.

Đã lâu lắm rồi không có võ giả giáp máy nào leo lên Thiên Lộ Bảng. Những võ giả giáp máy trên Thiên Lộ Bảng hiện giờ cũng không phải võ giả giáp máy đơn thuần mà là hứng thú với giáp máy nên mới muốn có thân phận võ giả giáp máy.

Lôi cũng như vậy, nhưng so với những võ giả giáp máy khác, thực lực của hắn thật chói mắt.

Tới khi Liễu Á Chi vốn biểu hiện cực kỳ chói mắt lại lặng lẽ thối lui khỏi cuộc tranh tài, hứng thú của mọi người lại càng hạ thấp. Mọi người vốn hy vọng được xem xem Liễu Á Chi có thể tạo thành uy hiếp với Lôi không. Giờ Liễu Á Chi chủ động rút lui khiến mọi người vô cùng thất vọng.

Người tham gia thi đấu không chỉ là võ giả giáp máy mà còn rất nhiều thợ máy. Sau nhiều nghiên cứu, các thợ máy này dưa ra một kết luận kinh người, Tuyết mà Lôi sử dụng là một bộ giáp máy hoàn toàn khác với giáp máy truyền thống!

Nó linh hoạt tới kinh người, chưa từng có bộ giáp máy nào linh hoạt tới mức đó.

Tiếng đồn Mặc gia và Lôi Tuyết hợp tác nhanh chóng lưu truyền trong Mặc Thành.

Không ai biết lúc này Đường Thiên và Sylar đã lặng lẽ rời khỏi Mặc Thành. Ô Nha Kim và bản vẽ thiết kế đều đã giao cho mặc gia. Trong ngực ôm năm tỷ hai trăm triệu thẻ tiền, thần kinh Đường Thiên căng thẳng cao độ, dọc đường nhìn ai cũng thấy không ổn. Còn Sylar lại chìm vào giấc mộng tiêu tiền. Hai người một kẻ liên tục nhìn quanh bốn phía, một nàng sắc mặt điên cuồng lẩm bẩm liên hồi.

“Ta muốn làm bộ giáp máy xa hoa nhất!”

“Ta muốn một phòng quần áo đẹp!”

“Ta muốn...”

Mãi tới lúc tìm thấy Binh gã mới thở phào.

Binh thấy sắc mặt Đường Thiên như gặp kẻ trộm hơi ngạc nhiên hỏi: “Thất bại à?”

“Tiền tới tay!” Đường Thiên định nhếch miệng cười lại đột nhiên phát hiện mình nghiêm mặt lâu quá, sắc mặt đã cứng đờ.

Binh cũng vô cùng cao hứng,c so năm tỷ này bọn họ có thể mua được rất nhiều thứ tốt. Không nói đâu xa, chỉ riêng thẻ hồn tướng, Đường Thiên hiện cần thẻ hồn tướng cấp sáu, loại thẻ này tuy nhiều nhưng loại tốt lại rất đắt đỏ. Dẫu sao cấp sáu đã là lĩnh vực của cường gải cấp Thiên Lộ.

Thẻ hồn tướng cấp bảy còn đắt hơn, hơn nữa hôm nay Đường Thiên tu luyện cần lượng lớn đá ngôi sao cấp sáu.

Nhiều tinh tệ hơn cũng nghĩa là tốc độ tu luyện mau chóng hơn, Binh hiểu rất rõ sự quan trọng của tinh tệ.

“Vậy là tốt rồi, khoản tiền này cũng đủ cho chúng ta tiêu trong một thời gian ngắn.” Giọng nói của Binh lộ vẻ vui mừng.

Đường Thiên thuật lại chuyện trong hai ngày này, kể lại cả chuyện Mặc gia muốn bái sự. Có điều khiến Đường Thiên bất ngờ là khi nghe giá một trăm triệu một người, Binh hoàn toàn bình tĩnh, không hề hưng phấn.

Hắn trầm ngâm trong chốc lát: “Mặc gia là đồng minh tốt, các đã không định chế tạo lượng lớn giáp hồn máy, vậy không có xung đột lợi ích với Mặc gia. Giáp hồn máy một khi lưu hành sẽ khiến địa vị của võ giả giáp máy tăng lên, nội tình Mặc gia thâm sau, lại chiếm ưu thế trong đợt cạnh tranh này. Sau này giới giáp máy sợ rằng sẽ do hai hệ pháp giáp hồn máy và giáp huyết mạch cạnh tranh, chúng ta đã kết thù với Huyết Giáp Hội, phải sớm chuẩn bị.”

Đường Thiên nghe như chìm vào sương mù, cái hiểu cái không, gã bèn hỏi lại: “Vậy ngươi đồng ý?”

“Đáp ứng hắn.” Binh gật đầu: “Nhưng giá là ba trăm triệu một người, chỉ nhận hai người.”

Đường Thiên suýt nữa sặc nước miếng, gã lắp bắp hỏi lại: “Ba trăm triệu một người.”

Sylar ở bên cạnh cũng bị giá này của Binh dọa cho ngây ngốc.

“Không sai.” Binh rất bình tĩnh: “Nếu trong thời của ta, ba trăm triệu mà muốn ta chỉ điểm? Nằm mơ!”

Đường Thiên quan sát Binh từ trên xuống dưới rồi chép miệng bữu môi: “Chú già à, ta tưởng mình đã hiểu ngươi, không ngờ ngươi còn gian thương hơn ta!”

Binh không buồn để ý tới hắn, nói sang chuyện khác: “Ngươi định để bọn Ngũ Quang đối phó với Huyết Giáp Hội? Lựa chọn rất thích hợp, đã liên lạc với họ chưa?”

“Không liên lạc được.” Đường Thiên gãi đầu: “Không biết vì sao thẻ Quang Minh không liên lạc được.”

Sylar ồ lên một tiếng: “Là vì hồn khu, trong hồn khu có quá nhiều mảnh vỡ võ hồngươi, những món đồ dùng võ hồn làm cơ sở rất dễ bị trục trặc. Lúc trước ta còn lo giáp hồn máy trong hồn khu có thể xảy ra vấn đề gì không.”

“Hóa ra là vậy!” Đường Thiên bừng tỉnh hiểu ra.

“Không chỉ có thế.” Sylar giải thích: “Truyền tin trong phạm vi Nam Thiên Tứ Thập Nhị Túc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Trong cùng địa phận Bắc Thiên cũng vậy, nhưng nếu từ Nam Thiên tới Bắc Thiên, khoảng cách quá xa, rất khó vượt qua.”

“Vậy hồn khu truyền tin thế nào?” Đường Thiên đau đầu hỏi : “Chẳng lẽ ta lại phải đi một chuyến?”

“KHông cần, ta đưa bọn họ một hồn âm đồng.” Sylar vẻ mặt đắc ý: “Mặc dù ta không làm được như thẻ Quang Minh của võ hội Quang Minh, nhưng truyền tin trong hồn khu không làm khó được ta.”

“Đưa ta xem thử nào.” Đường Thiên nghe vậy hiếu kỳ hỏi.

Sylar giơ tay ra, trên tay là một vật bằng đồng xanh: “Đây là một trong những thành quả nghiên cứu võ hồn của ta, mỗi mảnh vỡ võ hồn đều là độc nhất vô nhị, cũng như mỗi lá cây lại có một đường vân khácn hau. Trên đời không có hai chiếc lá giống hệt nhau, cũng không có hai võ hồn giống hệt nhau. Ta chia một võ hồn hoàn chỉnh thành hai, giữa chúngt ồn tại một cảm giác đặc thù, đây là nguyên lý của nó. Được rồi, dẫu sao nói nữa ngươi cũng chẳng hiểu.”

“Ngươi nói không sai.” Đường Thiên lặng lẽ thừa nhân: “Dù sao ta cũng không cần hiểu.”

“Giờ chúng ta bàn xem nên xài tiền thế nào.” Sylar vô cùng hưng phấn nói.

Đường Thiên nghĩ lại cũng đúng, lần này Sylar lập công lớn, nếu không phải cô gái này phát hiện giá trị của Ô Nha Kim, vậy đừng mong kiếm được khoản tiền này. Trên đường đi gã cũng nhận ra dáng vẻ không chờ nổi của Sylar.

Nói tới chính sự, vẻ cuồng nhiệt trên gương mặt Sylar lập tức biến mất, nàng nghiêm túc nói: “Đầu tiên là tài liệu chế tạo thân thể Lôi Tuyết thật quá kém, võ hồn nó được ngươi gia tăng rất không tệ. Ta định đổi cho nó một thân thể khác. Đã có tiền thì xài sang một chút, sẽ tốn khoảng ba mươi triệu. Thiên Không Hổ cũng cần thăng cấp, tốn khoảng hai mươi triệu. Hai giáp hồn máy này sẽ trở thành Giáp hồn máy hiện đại tân tiến nhất!”

Tay có năm tỷ hai trăm triệu, Đường Thiên cảm giác hóa thân thành đại gia, lập tức vung tay: “Không vấn đề.”

“Phương diện thân thể của giáp hồn máy ta đã rất thành thạo, cho nên phương hướng nghiên cứu tiếp theo của ta là võ hồn, kinh phí nghiên cứu ước chừng hai trăm triệu.” Sylar bất đắc dĩ nói: “Mấy thứ dính dáng tới võ hồn rất đắt.”

“Cho ngươi bốn trăm triệu.” Binh đột nhiên nói: “Nhưng mong rằng ngươi có thể nghiên cứu võ hồn ở mọi phương diện chứ không giới hạn ở giáp hồn máy.”

Sylar phấn chấn đáp: “Chỉ cần kinh phí sung túc, hoàn toàn không vấn đề!”

Nàng quay sang nhìn Đường Thiên, gã mới là ông chủ.

Đường Thiên hơi đau lòng, nhưng vẫn cắn răng: “Không vấn đề.”

Nghiên cứu võ hồn cũng có ích với việc tu luyện trong tương lai của Đường Thiên. Võ hồn cấp bạc trong cơ thể Đường Thiên là nguyên nhân cho rất nhiều thắng lợi của gã.

“Chúng ta cần hoàn thiện bảo vệ cửa hàng, dẫu sao ta cũng không muốn sống một cuộc sống đầy lo lắng.” Sylar nói.

“Chúng ta có thể mua lại thành Tam Hồn.” Binh đột nhiên nói.

Đường Thiên và Sylar cùng ngây ra, một lúc sau gã mới lắp bắp hỏi: “Chú già này, chúng ta mua thành Tam Hồn làm gì?”

“Cửa vào Võ Hồn Điện!” Binh bình tĩnh đáp: “Chúng ta cần chế tạo thành Tam Hồn thành một căn chứ chắc chắn, không thể phá được, đây là một lối đi quan trọng từ doanh trại tới thế giới bên ngoài, một khi thành Tam Hồn bị ngăn chặn chúng ta sẽ rất phiền toái.

Sylar trả lời yếu ớt: “Vậy chúng ta phải bàn một chút, năm tỷ mặc dù nhiều nhưng vẫn chưa đủ để mua cả thành Tam Hồn.”

“Vậy phải thận trọng thôi.” Binh trầm ngâm nói: “Xây một trụ sở trước. Một là để Sylar thí nghiệm và bám giáp hồn máy. Những nơi khác để huấn luyện võ giả giáp máy. Phải phù hợp kiến trúc quan sự tiêu chuẩn.”

Sylar ngây người hỏi: “Như kho quân giới à?”

“Đúng vậy.” Binh tiếp tục dùng giọng điệu tỉnh táo nói: “Đến lúc đó chúng ta có thể đào một lối đi dưới lòng đất, nối từ kho quân giới, bảo vệ cửa vào Võ Hồn Điện.”

Giọng nói của Binh lạnh băng song Đường Thiên vẫn nghe được vẻ cuồng nhiệt khó lòng giấu nổi.

Chẳng lẽ gã cuồng chiến tranh này muốn khôi phục vinh quang của binh đoàn Nam Thập Tự? Nhìn thế nào Đường Thiên cũng cảm thấy Binh đang muốn làm một vố lớn.

Gã giơ tay lên: “Tốn bao tiền.”

Sylar dự đoán một chút: “Ban đầu alf hai tỷ.”

“Cái gì?” Tròng mắt Đường Thiên thiếu chút nữa lồi ra.

Sylar đếm ngón tay: “Một phòng thí nghiệm, mặt tiền cửa hàng, thêm một trại huấn luyện, cho dù không mua cả thành Tam Hồn nhưng ban đầu cũng phải chiếm tới một phần năm thành. Nếu là đất trong thành chúng ta sợ không mua nổi cho nên trụ sở này phải xây bên ngoài.”

Đường Thiên đột nhiên hỏi: “Lâm gia thì sao? Khu vực của Lâm gia rất lớn, chẳng bằng mua lại?”

Sylar lập tức động tâm: “KHông sai, nghe nói Thiên Tỷ của Lâm gia sắp bắt đầu, nhưng sợ rằng nheièu người để ý tới miếng thịt béo này.”

“Chuyện này để ta xử lý.” Giọng nói của Binh rất bình tĩnh, nhưng một luồng sát ý thấu xương khiến hai người đều run rẩy.

“Nếu thuận lợi có thể mua lại, mất khoảng năm trăm triệu. Muốn phù hợp tiêu chuẩn kho quân giới cần một lượng lớn đồng xanh. Lâm gia trước kia cũng là gia tộc máy móc, chắc có không ít hàng tồn chúng ta ăn được. Nhưng có lẽ không đủ, còn cần hơn tỷ hai đồng xanh.”

Con số này khiến Sylar cũng phải run rẩy.

“Ba trăm triệu còn lại dùng để chế tạo khí giới và thú máy bảo hộ. Diện tích lớn như vậy, cần rất nhiều thú máy, ba trăm triệu không đủ được.”

Binh nhìn Đường Thiên.

Lần đầu tiên Đường Thiên thấy ngọn lửa này trong mắt Binh. Cảm tình và sự tín nhiệm giữa gã và Binh không ai so sánh nổi, không có Binh cũng không có gã ngày hôm nay.

Gã cắn răng: “Được, cho ngươi hai tỷ rưỡi! Thiết bí thí nghiệm không được tiết kiệm, mua đồ tốt vào.”

Sylar ngây ra như phỗng, sao hôm nay gã kẹo kéo này lại hào phóng thế.

Binh không ngạc nhiên, chỉ trịnh trọng đáp: “Cám ơn.”

Tốn gần ba tỷ, Đường Thiên cũng dốc hết lòng, cố nén cơn đau nói: “Còn gì nữa? Nói hết đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.