Chiến Thần Bất Bại

Chương 255: Chương 255: Thượng sĩ Đường Nhất




“Tạm thời vậy đã.” Binh hơi thiếu tự tin, loáng cái đã tiêu ba tỷ, nếu đặt ở thời binh đoàn, hắn sẽ chẳng buồn nhíu mày một cái, nhưng thời nay, hắn cũng hiểu gia cảnh Đường Thiên.

“Đúng thế, đúng thế.” Sylar hơi lo lắng, vốn nàng chỉ định lấy ba đến bốn trăm triệu thôi, không hề nghĩ tới con số ba tỷ này.

Một đao này có vẻ hơi nặng!

Có điều nghĩ lại, sắp dựng cả một công trình lớn, nàng hưng phấn hẳn lên. Kho quân giới là một vị thợ máy của binh đoàn Nam Thập Tự giám sát chế tạo, tồn tại cả ngàn năm, cũng khiến Sylar sinh lòng háo thắng. Địa điểm lớn như vậy, có vô số không gian cho nàng thực hiện những ý tưởng của mình.

Bất cứ thợ máy nào cũng khó có cơ hội phụ trách xây dựng một công trình khổng lồ như vậy.

Tòa thành đồng xanh!

Chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến nàng vô cùng kích động rồi, nhất định phải chế tạo tòa thành đồng xanh thành nơi lưu truyền muôn đời như kho quân giới. Trong đầu nàng đã xuất hiện vô số ý tưởng.

Được rồi, còn hơn hai tỷ, Đường Thiên thở dài một hơi.

“Ngươi cần mua một lượng đá ngôi sao cấp sáu để tu luyện lúc bình thường. Mặt khác, cân nhắc việc ngươi có thể phải dừng lại ở cấp sáu một thời gian hơi dài, ngươi cần mua một số võ kỹ cấp sáu. Hỏa Liêm Quỷ Trảo của ngươi nay đã là võ kỹ vô song, uy lực rất mạnh, nó sẽ trở thành võ kỹ chủ công của ngươi. Hơn nữa trên tay ngươi còn tấm thẻ mà Ẩn Kiếm Thánh đưa cho, trong đó rất có thể là Thôn Quang Thiết Quyền. Ngươi không thiếu võ kỹ chủ công nhưng còn cần võ kỹ loại phòng thủ, võ kỹ loại khinh công cùng kỹ xảo khớp. Ngươi có thể mua một số thẻ hồn tướng có tiềm lực.” Binh nói.

“Thẻ hồn tướng có tiềm lực.” Đường Thiên sửng sốt.

“Ừ, thẻ hồn tướng có tiềm lực tu luyện thành võ kxy vô song.” Binh nói: “Không phải loại võ kỹ nào cũng có tiềm lực lên tới cấp vô song. Nhưng cũng có một số loại võ kỹ có tiềm lực nhưng chưa đạt tơi smức vô song. Ví dụ như Vương Bất Tương Tư Trảm của cô bé lần trước ấy, tiến thêm một bước nữa là lên võ kỹ vô song rồi, hơn nữa thứ hạng chắc chắn sẽ cao hơn Hỏa Liêm Quỷ Trảo của ngươi. Phần lớn võ kỹ loại này sẽ giống như Hỏa Liêm Quỷ Trảo, chưa hoàn thiện. Đương nhiên, cho dù ngươi tu luyện những võ kỹ này cũng chưa chắc đạt tới mức vô song, cái này cần cơ duyên.”

“Thẻ như vậy đi đâu mới mua được?” Đường Thiên không nhịn nổi hỏi.

“Phải tới tiệm thẻ lớn.” Sylar nói: “thẻ hồn tướng như vậy giá cả rất đắt đỏ, nó được coi là thẻ hồn tướng cao hơn cấp hoàng kim một cấp, được gọi là thẻ tử kim. Trong cửa hàng thẻ có phương pháp giám định đặc biệt để xác định tiềm lực võ kỹ loại này. Nhưng phải tới những cửa hàng thẻ lớn mới mua được.”

“Thẻ tử kim, nghe có vẻ rất quý giá.” Đường Thiên cười khổ.

“Đúng là rất đắt.” Sylar từng buôn bán thẻ hồn tướng, hiểu rất rõ giá cả: “Thẻ hoàng kim cấp sáu giá khoảng mười đến năm mươi triệu. Giá của thẻ tử kim cao hơn thẻ hoàng kim khoảng mười lần.”

“Mười... gấp mười lần...” Đường Thiên sắc mặt trắng bệch: “Vậy là một trăm triệu đếm năm trăm triệu.”

“Đúng vậy, cao hơn thẻ tử kim nữa vậy chỉ có thẻ vô song rồi. Bất cứ tấm thẻ vô song nào cũng có giá từ mười tỷ trở lên. Có điều trên thị trường không có thẻ vô song, có tiền cũng không mua được.” Sylar vẻ mặt đương nhiên.

“Mười tỷ...” Đường Thiên trợn tròn hai mắt: “Hỏa Liêm Quỷ Trảo có thể bán được mười tỷ...”

“Đúng vậy, ngươi có thể chế nó thành thẻ hồn tướng, bán được mười tỷ.” Sylar gật đầu: “Có điều chế tạo một tấm thẻ vô song, võ hồn của ngươi cần đạt tới cấp hoàng kim, hơn nữa làm xong sẽ mất đi một cấp.”

“Trả giá vậy thì đắt quá!” Đường Thiên há hốc miệng.

Sylar nhún vai: “Đương nhiên rồi, dễ gì cầm được mười tỷ như vậy. Truyền thừa võ kỹ vô song yêu cầu rất cao. Cho dù những người khi còn sống lĩnh ngộ võ kỹ vô song nếu trước khi chết võ hồn của hắn không đạt tới cấp hoàng kim, thẻ hồn tướng hắn chế tạo ra cũng chỉ là cấp tử kim. Mà hậu nhân của hắn lấy được truyền thừa không đầy đủ, nếu hơi ngốc nghếch một chút, loại võ kỹ vô song này sẽ thất truyền.”

Đường Thiên lập tức bỏ luôn suy nghĩ bán Hỏa Liêm Quỷ Trảo đi kiếm tiền, đừng nói võ hồn cấp hoàng kim, cho dù dùng võ hồn cấp bạc của gã đổi lấy tấm thẻ vô song gã cũng không muốn. Tu luyện võ hồn còn khó khăn hơn tu luyện chân lực nhiều.

Binh nghe Sylar nói vậy cũng hiểu chưa chắc đã mua được thẻ tử kim, bèn nói: “Ngươi không cần g ấp, ngoại trừ tấm thẻ của Ẩn Kiếm Thánh còn một tấm thẻ nữa.”

“Còn một tấm thẻ khác.” Đường Thiên ngây người.

“Ừ, trước khi chết Quỷ Trảo truyền một chút võ hồn của hắn vào bức tường võ kỹ. Tấm thẻ Hỏa Liêm Quỷ Trảo bắt đầu biến dị, nuốt những thẻ hồn tướng khác.” Binh nói: “Đến giờ nó đã nuốt mười tám tấm thẻ hồn tướng.”

“Quỷ Trảo!” Thân thể Đường Thiên run run, đột nhiên trợn mắt quát: “Vì sao không nói cho ta biết sớm hơn.”

“Vì quá trình này rất có thể sẽ thất bại.” Binh thản nhiên nói: “Người đã mất luôn không muốn người còn sống đau thương vì chuyện này. Đây chỉ là chút tâm nguyện cuối cùng của hắn, thành hay bại hắn cũng không tiếc.”

Đường Thiên im lặng, một lát sau, gã đột nhiên ngẩng đầu: “Thẻ hồn tướng được tạo ra có thể trở thành hồn tướng không?”

Binh lập tức hiểu ý Đường Thiên: “Ngươi muốn nó thành hồn tướng cũng được. Nhưng ta phải nhắc ngươi một câu, hồn tướng mới không còn chút dấu ấn nào của Quỷ Trảo. Trước khi biến mất chấp niệm của Quỷ Trảo đã biến mất, hắn chỉ rót vào một sợi linh hồn tinh thuần. Hồn tướng này sinh ra bởi Quỷ Trảo, nhưng nó không có bất cứ quan hệ gì với Quỷ Trảo.”

Ánh mắt Đường Thiên nhìn về xa xăm, gã nói khẽ: “Ta biết, ngươi đã khuất không muốn người còn sống đau buồn vì họ. Chỉ có điều đây không phải đau buồn, đây là sự quyến luyến và hồi ức. Đôi khi ta luôn nghĩ Quỷ Trảo chỉ tới một thế giới xa xôi, ta không đau buồn, chỉ hoài niệm thôi. Thẻ hồn tướng mới sẽ không mang vận mệnh của hắn, sẽ kề vai chiến đấu cùng chúng tay. Nhưng chỉ cần nghĩ căn nguyên của hắn là Quỷ Trảo, sẽ luôn cảm thấy thân thiết. Có những mối ràng buộc mới là cuộc sống.”

Sylar trợn tròn hai mắt, nàng không ngờ nổi Đường Thiên lại nói những lời đầy triết lý như vậy. Chẳng lẽ gã này bị ai nhập vào?

Có những mối ràng buộc mới là cuộc sống

Binh như bị tia chớp bổ trúng, vô số hồi ức hiện lên trong đầu hắn, hắn im lặng một lúc rồi mới thở dài, bĩnh tĩnh nói: “Ngươi nói không sai.”

Hắn nhanh chóng khôi phục tỉnh táo: “Tấm thẻ này sẽ là hồn tướng, ta sẽ đem tấm thẻ của Ẩn Kiếm Thánh vào Võ Hồn Điện xem lai lịch của nó ra sao, uy lực của Thôn Quang Thiết Quyền thế nào, và giới hạn của nó ở đâu. Ở đâu có cửa hàng thẻ lớn?”

Câu cuối cùng là hỏi Sylar.

Sylar suy nghĩ rồi đáp: “Nếu muốn mua thẻ tử kim càn phải tới thành phố loén, để ta về tra một chút.”

An bài xong xuôi chuyện cần làm, tốc độ của cả bọn tăng vọt, nhanh chóng trở lại thành Tam Hồn. Khi bọn họ tới cửa hàng của Sylar, Đinh Đang và Tỳ Bà cũng vừa mới tới.

Thấy hai khuôn mặt giống nhau như đúc, Đường Thiên ngây ra: “Song sinh.”

“Chủ nhân!” Đinh Đang lên tiếng gọi, Tỳ Ba ở bên cạnh hai mắt sáng lên, tò mò quan sát Đường Thiên.

Chủ nhân của tỷ tỷ quả nhiên còn rất trẻ.

“Hang ổ của ta bị phát hiện, chỉ có thể tới gia nhập vào chủ nhân nhà ngươi thôi.” Đinh Đang cẩn thận quan sát sắc mặt Đường Thiên.

“Được.” Đường Thiên cũng không mấy để ý: “Vừa hay chúng ta cần xây một căn cứ ở đây.”

“Căn cứ?” Đinh Đang hơi ngạc nhiên.

“Nơi này sẽ trở thành một căn cứ cho chúng ta trong thời gian dài.” Binh giải thích: “Chúng ta sẽ xây một tòa thành đồng xanh tại đây.”

“Thành đồng xanh!” Hai tỷ muội ngây ra như phỗng.

“Đây là thợ máy của chúng ta, Sylar. Đây là Đinh Đang, Hắc Hồn Mã, ngươi có tình báo gì càn thăm dò có thể tới tìm nàng. Đây là muội muội nàng, à... tên gì?” Đường Thiên giới thiệu mọi người cho nhau.

“Ta là Tỳ Ba.” Tỳ Ba ngọt ngào trả lời.

“Bệnh tình Tỳ Ba sao rồi.” Đường Thiên nghe được vẻ suy nhược trong giọng nói của Tỳ Ba.

“Chưa kịp.” Đinh Đang bất đắc dĩ nói: “Chân trước vừa bước vào nhà, chân sau đám người này đã đuổi tới.”

“Vậy sau này cứ sống ở đây.” Đường Thiên nói: “Lão mù cũng sắp tới rồi. Đến lúc đó thuê thêm vài người cũng đủ bảo vệ nơi này.”

Đinh Đang thản nhiên đáp: “Ta cũng nghĩ vậy!”

“Làm phiền mọi người rồi.” Tỳ Ba điềm đạm nho nhã, vội vàng hành lễ vơi smọi người.

Sau cánh cửa ánh sáng.

Đường Thiên nhìn thẻ hồn tướng tỏa sáng rực rỡ phía sau cánh cổng, bỗng nhiên thất thầngươi.

“Tấm thẻ này đã nuốt mười tám thẻ hồn tướng khác, đạt tới cực hạn rồi, ngươi phải chuyển nó thành hồn tướng.” Binh nhìn Đường Thiên.

Ma Địch lúc này cũng đã về tới trại tân binh, sắc mặt mong đợi.

“Ừ!” Đường Thiên vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu.

“Ngươi đưa tay ra đặt lên bức tường võ kỹ.” Binh nói với Đường Thiên: “Sau đó dùng võ hồn triệu hoán hắn.”

Đường Thiên nghe vậy lập tức đặt tay lên bức tường võ kỹ, lần này cánh tay gã không xuyên qua cánh cổng ánh sáng, gã nhắm mắt lại. võ hồn đột nhiên bắn ra một luồng lửa bạc thẳngt ắp, tiến vào bức tường võ kỹ sau cánh cổng ánh sáng.

Ánh sáng trên cánh cổng ánh sáng bừng lên.

Tiếng chém giết rung trời như nước thủy triều nuốt trọn lấy Đường Thiên. Gã như bị kéo vào một chiến trường khổng lồ, trên mặt đất là vô số chiến hào xen kẽ, khói lửa tràn ngập, bụi đen bám khắp nơi. Nhìn đâu cũng có thể thấy được những mảnh chân tay cụt, tàn tích của giáp máy, lẻ tẻ vài lá cờ Nam Thập Tự cũng rách nát vô cùng,

Đột nhiên, một bộ giáp máy hoàng kim đầy vết thương nhảy ra khỏi chiến hào, nhấc một lá cờ binh đoàn Nam Thập Tự lên, dùng hết sức hét lên: “Binh đoàn Nam Thập Tự!”

“Có!” Tiếng đáp lại theo bản năng vang lên từ khắp các ngóc ngách trong chiến hào, hội tụ thành một dòng lũ lớn.

Chiến trường vốn tĩnh mịch như bừng tỉnh, một bộ giáp máy đồng rách nát từ dưới đất chui lên, dùng cả tay chân gắng gượng bò dậy, mỗi bộ giáp máy đều chằng chịt những vết thương. Cả chiến trường trống trải lập tức toát ra rất nhiều giáp máy đồng.

Phía xa, kẻ địch rậm rạp chi chít.

Giáp máy hoàng kim hít sâu một hơi, vung lá cờ Nam Thập Tự rách nát lên quay một vòng: “Các huynh đệ còn chiến được không?”

“Chiến!” Tất cả giáp máy gầm lên.

Giáp máy hoàng kim đột nhiên tăng cao âm lượng quát: “Còn chiến được không?”

Tất cả giáp máy đồng xanh như xé tan cổ họng, dùng hết sức lực hô: “Chiến! Chiến! Chiến!”

Tiếng gầm hội tụ thành một dòng lũ lớn, chiến ý dâng tròa khiến lòng người run sợ.

“Giết!” Giáp máy hoàng kim bước lên dẫn đầu.

“Giết!” Giáp máy đồng xanh như nước thủy triều cũng hô lên đáp lại.

Giáp máy đồng xanh nhiều không đếm xuể toàn lực xung phong, từng bàn chân đồng nặng nề đạp lên mặt đất như tiếng trống. Vô số bóng người xanh nhạt lao lên, tiếng động ầm ầm như tiếng tống trận!

Mặt đất cũng theo đó run rẩy, bầu trời cũng theo đó phai mờ.

Tất cả mọi thứ từ từ nhạt đi, tiếng chém giết xa dần.

Một giọng nói đạm mạc vang lên.

“Binh hồn không tán, chiến địa vĩnh tồn, thập tự lòng ta, tinh thần bất khuất!”

“Binh đoàn Nam Thập Tự, thượng sĩ Đường Nhất xin tới báo cáo!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.