“Đây là suy nghĩ của ngươi?”
Giọng nói trầm trầm uy nghiêm vang vọng trong gian phòng,t hanh niên mặc trường bào trong lòng run lên, từ nhỏ giọng nói này đã lưu lại ấn tượng khó lòng phai nhòa trong lòng hắn, cho dù đã trưởng thành, quản lý một phương, khi nghe giọng nói này trái tim hắn vẫn bất giác run rẩy.
“Đúng vậy, phụ thân đại nhân.” Thanh niên mặc trường bào cung kính nói: “Con đã tận mắt chứng kiến trận chiến đó, tuy bọn họ còn rất non nớt, nhưng đã có phong phạm binh đoàn.”
Sau chiếc bàn, một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi mặc quân trang, dáng ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế nhung chân cao, mái tóc hoa râm chải chuốt tỉ mỉ, ánh mắt đầy áp bức.
“Lai lịch bọn họ ra sao?”
Câu hỏi của người đàn ông đầy áp bức hệt như ánh mắt hắn.
“Từ tình báo hiện tại của chúng ta, bọn họ có quan hệ mật thiết cùng Mặc gia.” Thanh niên mặc trường bào cố ý chậm giọng lại, để mình thêm phần bình tĩnh; “Thế nhưng giáp hồn máy của bọn họ rõ ràng có phong cách của binh đoàn Nam Thập Tự.”
“Phong cách của binh đoàn Nam Thập Tự?” Con mắt ông lão đột nhiên sáng lên, hắn chú ý tới một từ khác: “Ngươi vừa nói với giáp hồn máy?”
“Đúng thưa phụ thân đại nhân. Giáp hồn máy là một loại giáp máy hoàn toàn mới do thành Tam Hồn sáng tạo ra, bởi nó có võ hồn.” Thanh niên mặc trường bào giải thích.”
“Ngươi nói nó có võ hồn?” Ánh mắt người đàn ông đột nhiên trợn tròn, khí tức bùng phát khiến thanh niên cứng người.
“Đúng vậy thưa phụ thân đại nhân.” Thanh niên trường bào cố gắng chống lại khí tức kinh khủng này, trong lòng đầy nghi hoặc, đây là lần đầu tiên hắn thấy phụ thân thất thố như vậy.
Chẳng lẽ trong đó có tin tức không muốn người khác biết?
Người đàn ông bùng phát như ảo giác, rồi lại lập tức khôi phục bình thường, lẩm bẩm: “Binh đoàn Nam Thập Tự... giáp hồn máy... chẳng lẽ bọn họ thành công rồi?”
Bọn họ? Bọn họ là ai?
Thanh niên mặc trường bào càng thêm nghi hoặc.
Một lúc sau người đàn ông mới ngẩng đầu lên, sắc mặt không nhìn ra chút khác lạ: “Việc này ta đã biết, ngươi đi trước đi.”
Phụ thân trước giờ như sấm rền gió cuốn lần này lại không ra bất cứ mệnh lệnh nào!
Thanh niên mặc trường bào trong lòng bất ngờ, phụ thân đại nhân gàn gướng cố chấp, bất cứ ai cũng phải sợ hãi, hắn luôn căm ghét việc người khác kéo dài lấy lệ. Mỗi lần báo cáo lại với phụ thân hắn đều nhận được một mệnh lệnh sáng tỏ. “Ta đã biết” ba chữ này chưa bao giờ xuất hiện trong ký ứ chắn.
Gia tộc khổng lồ này phát triển nhanh chóng nhờ những mệnh lệnh của phụ thân.
Thanh niên trường bào ý thức được vấn đề sợ bất thường, hắn không biểu lộ ra mà vẫn cung kính trả lời như thường ngày: “Vâng thưa phụ thân.”
Người đàn ông trong phòng chìm vào trầm tư, tới lúc trời dần tối hắn mới như tỉnh giấc chiêm bao.
Nhìn đèm đuốc dần sáng lên ngoài cửa sổ, ánh mắt hắn lóe lên vẻ quyết đoán. Hắn ấn một cái nút trên bàn, một lát sau, một nam tử dáng vẻ bình thường bước vào trong phòng.
NGười đàn ông nói: “Ngươi tới thành Tam Hồn, đem thủ lĩnh căn cứ đồng thau về đây.”
“Ngươi chắc chứ?” Nam tử liếc mắt nhìn hắn: “Ta chỉ nợ ngươi chuyện cuối cùng này thôi.”
“Ta chắc chắn.” Người đàn ông không hề do dự.
Bóng người nam tử như cái bóng trong nước, từ từ mơ hồ rồi biến mất không còn tăm hơi.
Sắc mặt ông lão thanh tĩnh lại, gương mặt lộ vẻ mệt mỏi hiếm thấy, ngồi xuống ghế, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
๑๑۩۞۩๑๑
Đường Thiên vui mừng tiễn Tatton, cùng đi với Tatton còn ba trăm thi thể thú năng lượng. Tâm trạng Tatton rất tốt, có ba trăm thú năng lượng này có thể ngăn miệng đám người rồi. Giờ chòm Tiên Nữ nội ưu ngoại hoạn, chẳng khác nào một miệng núi lửa, chỉ hơi bất cẩn sẽ lập tứcp hun trào.
“Đây là bí bảo Tiên Nữ?”
Ba người Đường Thiên tò mò châu lại, ngay cả Hạc cũng không khỏi lộ vẻ tò mò. Hắn biết hàng dệt Tiên Nữ, thế nhưng ôn dưỡng đồ dệt thành bí bảo vẫn là lần đầu tiên được chứng kiến.
Lăng Húc thiếu kiên nhẫn giục: “Mau lấy ra xem.”
Ba người mỗi người cầm một chiếc lên.
Hạc tỉ mỉ kiểm tra bí bảo trong tay, xác thực rất giống bí bảo bình thường, có thể thấy rõ vết tích thủ công, thế nhưng tinh lực nồng đậm lại khiến người ta không thể nghi ngờ gì, nó là một bí bảo. Cầm lên tay cảm giác nhẹ như không khiến Hạc cũng hơi ngạc nhiên.
Thật đặc biệt.
Dáng vẻ của nó là chiến bào điển hình.
Đường Thiên và Lăng Húc không chờ nổi nữa, mặc luon lên người.
“Ồ!” Đường Thiên kinh hô, sắc mặt rất kỳ quái.
Chiến bào vừa kề sát người đã bao chặt lấy thân thể hắn, Đường Thiên cảm giác mình như được tinh lực nồng đậm bao phủ, thoải mái không nói nên lời.
Đường Thiên có thể cảm giác võ hồn của mình như thành lập liên hệ cùng chiến bào, hắn thử liên kết, bỗng cảm thấy một luồng tinh lực mãnh liệt truyền vào cơ thể.
Thú vị!
Đường Thiên trầm giọng quát lên một tiếng, vung quyền, một ánh quyền nhàn nhạt thoát quyền bay ra.
Không đúng!
Đường Thiên lập tức lắc đầu, tác dụng của luòng tinh lực này rõ ràng không phải tăng cường uy lực chân lực.
Đột nhiên, trong lòng hắn máy động, tinh lực chiến bào chậm rãi lưu động bên ngoài Đường Thiên, thân thể gã lập tức biến mất trước mặt hai người.
“Ẩn thân!” Hạc bật thốt lên.
Đường Nhất bên cạnh không khỏi lộ ra ý mừng, thân là chiến tướng, sao hắn không biết giá trị của ẩn thân.
Nếu binh đoàn Sài Lang có công năng ẩn thân, vậy chiến lực chắc chắn tăng thêm một mức. Binh đoàn Sài Lang có Đạp Diễm Mã, năng lực bôn tập cực kfy xuất sắc, nếu thêm năng lực ẩn thân chắc chắn sẽ khiến kẻ địch không ăn không ngủ được.
Lăng Húc cũng tìm ra bí quyết vận dụng, thế nhưng hắn nhanh chóng lộ vẻ thất vọng, lầm bầm: “Chán!”
Hắn là kẻ cuồng chiến đấu, chỉ mong đường đường chính chính đánh với kẻ địch một trận, vốn coi khinh chuyện lén lén lút lút.
Hắn thấy Đường Nhất sắc mặt vui mừng không khiỏ lắc đầu bất mãn nói: “Này, to con, ngươi sa đọa rồi! Chỉ dùng thương chính diện đâm chết kẻ địch mới thật sự là chiến đấu!”
Đường Nhất lại như không nghe thấy.
“Tiểu Húc Húc, quả nhiên chỉ có ngươi mới là nam nhân chân chính!” Đường Thiên cực kỳ tán thưởng.
Lăng Húc sắc mặt kiêu ngạo, mũi hếch lên trời đi tu luyện.
Đường Thiên cũng hơi thất vọng về chiến bào, gã cũng không thích công năng ẩn thân này. Thiếu niên như thần sao lại dùng thủ đoạn bỉ ổi vậy để thủ thắng?
“Đều cho ngươi!”
Đường Thiên vung tay, chuyển hết cho Đường Nhất.
“Cám ơn đại nhân!” Đường Nhất mừng rỡ, lại không nhịn được nói: “Đại nhân, chúng ta cần nhiều chiến bào Tiên Nữ hơn!”
“Biết rồi biết rồi!” Đường Thiên thuận miệng đáp.
Gã lập tức quay mặt sang, cười hì hì nói: “Tiểu Hạc Tử, đêm nay thu tiền sướng không!”
Hạc sắc mặt cứng đờ.
Hít sâu, hít sâu, Hạc cố nén cảm giác muốn đập cho gã này một trận, khổ tâm khuyên nhủ: “Đường Thiên, như vậy là không đúng, tuy chính nghĩa tuyệt đối quá cổ hủ thế nhưng đánh cướp như thế sẽ như thuốc độc không ngừng ăn mòn ý chí. Linh hồn chính chực mới là nguồn lực giúp chúng ta hoàn thành lý tưởng cua rmình. Huống hồ chúng ta vốn không thiếu tiền...”
Chờ đã!
Hạc trợn mắt ngóc mồm nhìn về phía Đường Thiên, gã này lại dựa vào vách tường ngủ khì rồi!
Đường Thiên ngủ như một đứa trẻ!
Hạc hơi ngạc nhiên, Đường Thiên có vẻ rất mệt mỏi, khóe miệng còn óng ánh vệt nước.
Rốt cuộc mấy ngày qua gã làm gì...
Thành Tam Hồn, chiến đấu vài ngày trước để lại rung chuyển kịch liệt với thành Tam Hồn. Thế nhưng nhân khẩu trong thành không những không giảm bớt mà còn tăng lên dữ dội.
Lưu Phong Đoàn hung danh hiển hách lại thất bại tổn thất nặng nề, danh tiếng thành Tam Hồn muốn không loan truyền cũng khó.
Càng kheién người ta hưng phấn hơn, đây là trận chiến đầu tiên mà binh đoàn giáp máy thắng lợi kể từ sau thời tam đại binh đoàn. Trong thời gian ngắn, võ giả giáp máy cùng thợ máy của các chòm sao lớn ùa về thành Tam Hồn như thủy triều.
Thành Tam Hồn nho nhỏ lập tức chật ních.
Nơi đông người nhất thành Tam HỒn vẫn là căn cứ đồng thau. Vô số võ giả giáp máy nghĩ nát óc để tìm cách tiến vào nơi được coi là “trại huấn luyện giáp máy số một hiện tại!”
Binh đoàn giáp máy, vị trí khiến người ta ngóng trông tới mức nào. Khiến bọn họ mửng ỡ là căn cứ đồng thau bắt đồng nhận người, có điều đủ loại kiểm tra kỳ quái vô cùng khiến nơi này càng thêm thần bí dị thường.
Không ai dị nghị gì với chuyện kiểm tra này, ngược lại mọi người đổ xô tới. Tất cả võ giả giáp máy đều cho rằng đây là phương pháp mới do căn cứ đồng thau sáng tạo ra, đề tài sốt dẻo nhất giữa các võ giả giáp máy là thông qua được bao nhiêu hạng mục kiểm tra.
Nhưng ngược lại với vẻ náo nhiệt bên ngoài, trong căn cứ đồng thau lại cực kỳ sâm nghiêm.
Sylar sắc mặt lạnh lẽo ngồi trên vị trí đầu nghe từng thợ máy thuật lại phương án của mình
“Thiết bị này có thể chuyên môn phá giải các ảo giác, đặc biệt là ảo giác do chân lực hệ thủy, có khả năng phá hoại rât lớn...”
“Thiết bị này có thể cung cấp cho chúng ta lực phòng ngự cường đại, nó có thể ngăn cản công kích của võ kỹ cấp tám trở lên, khuyết điểm duy nhất là tiêu hao đá ngôi sao rất nhiều.”
“Những con sói máy này cực kỳ linh hoạt, tốc độ nhanh chóng, uy lực công kích tương đương võ kỹ cấp bảy. Sau khi thêm võ hồn cho chúng, chúng sẽ cực kỳ thông minh, tuyệt đối không kém hơn đám tinh hồn lang chân chính!”
“Đây là một con nhện máy do thuộc hạ chế tạo, nó chỉ lớn cỡ miếng kim tệ, cực kỳ mẫn cảm với các chấn động, kể cả lưu động của không khí. Chúng ta có thể chế tạo một lượng lớn, bao trùm tất cả các ngóc ngách trong căn cứ, bất cứ ai muốn lẻn vào căn cứ chúng ta đều là mơ hão.”
“Thuộc hạ chế tạo một thiết bị hình cái dù, tên là Sào Tán, sử dụng đồng thau thứ chín loại hai, nó có thể lơ lửng giữa không trung, như điều động khí lưu, bên trong dù là chất dịch của A Lâm Thú, được sau khi qua thiết bị phun cao tốc có thể phóng xa sáu mươi mét. Chất dịch của A Lâm Thú tiếp xúc với không khí sẽ tạo thành những sợi tơ cực kỳ kiên cố, chỉ cần kẻ địch xông vào phạm vi Sào Tán, mười ba miệng phun tơ cao tốc đủ xây một cái mạng nhện gió thổi không lọt giữa không trung.
. . .
Trận chiến lần trước, Sylar không giúp được gì, trong lòng nàng nén một ngọn lửa giận.
Hang ổ của mình bị người ta tùy tiện xông vào, vậy còn gì tên tuổi một đại sư máy móc?
Tối hôm đó, nàng hạ lệnh cho mỗi thợ máy dưới trướng nhất định phải đưa ra một phương án thiết bị, nàng muốn thành lập một pháo đài đồng thau chân chính!