Tâm tình Tề Sơn rất tốt, đại sự chòm Tiên Nữ đã thành.
Tuy Tiên Nữ Hoàn hơi khiến hắn động lòng nhưng so với giá trị bản thân của chòm Tiên Nữ lại kém rất xa. Không có Lan Đế và Ander Lena, Khải Lâm danh chính ngôn thuận trở thành chủ nhân mới của chòm sao. Khải Lâm, Đại trưởng lão, Ba Phu, đây là tổ hợp hoàn mỹ do hắn chế tạo, chòm Tiên Nữ không ai đối kháng được tổ hợp hoàn mỹ này.
Có thể nói thẳng, chỉ cần không xảy ra chuyện gì bất ngờ, ba người này hoàn toàn có thể nắm giữ chính cục chòm Tiên Nữ vài chục năm.
Tổ ba người này mới là chủ chốt khiến hắn tự tin khống chế chòm Tiên Nữ. Ba Phu tham tài háo sắc, đại trưởng lão ham quyền thế, Khải Lâm đã bị hắn nhét vào trong túi, trở thành một trong những nữ nhân của hắn. Bọn họ mỗi người một nhược điểm, nhưng nếu hợp tác có thể trợ giúp lẫn nhau.
Hắn tiêu tốn nhiều khí lực như vậy chính là bởi vừa ý giá trị chòm Tiên Nữ. Chòm Tiên Nữ luôn bị người ta đánh giá thấp nhưng nó có thể trợ giúp rất nhiều cho Tề Sơn, tiền tài là một trong số đó. Chòm Tiên Nữ phồn vinh sẽ trở thành túi tiền của y, bất cứ lúc nào, tiền cũng là một trong những sức mạnh lớn nhất.
Hơn nữa hắn vừa nhận được tin chòm Sư Tử khai chiến với võ hội Quang Minh rồi.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn vội vảng ời đi, trong lòng hắn đang cực kỳ kích động, một khi trận đại chiến này mở màn, giá trị chiến lược của chòm Tiên Nữ sẽ tăng vọt, địa vị của hắn trong võ hội cũng theo đó nước lên thuyền lên.
“Đừng để việc này lộ ra.” Hắn bỗng căn dặn đám người Trâu Ninh.
Bọn Trâu Ninh hơi nghi hoặc một chút, nhưng cũng vội vàng vâng dạ.
Tề Sơn đa mưu túc trí, chòm Tiên Nữ cực kỳ quan trọng nhưng giờ không phải lúc lộ ra bên ngoài. Đại chiến chỉ mới bắt đầu, nhiều trưởng lão trong võ hội cực kỳ coi thường chòm Sư Tử, bọn họ rõ ràng đủ coi trọng trận đại chiến này. Lúc này đưa ra không chỉ không khiến giới cao tầng coi trọng, ngược lại còn dễ lộ ra bên ngoài.
Chỉ lúc nào chiến cuộc lâm vào giằng co, quân cờ này mới có thể bộc lộ tầm quan trọng của mình.
Tề Sơn tin rằng ngày đó sẽ đến rất nhanh.
Thời gian võ hội Quang Minh xưng bá Thiên Lộ quá dài, giới cao tầng quá mức khinh địch. Trong mắt bọn họ, chòm Sư Tử chỉ vừa thánh lập, căn cơ nông cạn, chẳng có lịch sử. Trình độ phát triển của chòm Sư Tử thấp, bọn họ không chịu nổi chinh chiến thời gian dài. Còn võ hội Quang Minh của cải dồi dào, Thiên Lộ không ai đấu nổi. Một khi chiến tranh lâm vào thế giằng co, chòm Sư Tử chẳng mấy chốc sẽ cạn kiệt.
Đây là môt luận điệu khiến người ta không cách nào phản bác.
Tề Sơn cũng không cách nào phản bác, nhưng hắn tin không dễ dàng như vậy.
Vì đối phương là Vua Sư Tử Leo.
Trong thời đại này Vua Sư Tử Leo là bá chủ hùng mạnh nhất, chỉ cần có nghiên cứu về Leo đèu sẽ biết vị vua đang trong thời đỉnh cao này kinh khủng tới mức nào.
Khác với chòm Bạch Dương trên đà tuột dốc, nam nhân tính cách kiên cường này dùng sức một người chế tạo ra binh đoàn Sư Vương chấn nhiếp thiên hạ. Tuy hắn kế thừa truyền thừa chòm Sư Tử cổ đại nhưng lại không tới chòm Sư Tử cổ mà đi một con đường gian nan hơn hẳn. hắn suất lĩnh binh đoàn Sư Vương, trong tình huống không có bất cứ tiếp tế nào, hung hãn tiến vào khu vực chòm sao vô danh đầy năng lượng loạn lưu, mạnh mẽ khai phá ra chòm Sư Tử hiện tại.
Chiến tích vậy ngàn năm qua, từ xưa tới nay, chưa một ai làm được.
Khi vương cung Sư Tâm xây dựng, hắn lại chinh chiến bên ngoài.
Trải qua mười bốn năm, chinh chiến từng tinh cầu một, khai phá ra chòm Sư Tử hiện giờ, vương cung Sư Tâm sau mười bốn năm xây thành mới nghênh đón chủ nhân của nó tới thăm lần đầu.
Mười Hai Cung Hoàng Đạo có hưng thịnh có suy tàn, nhưng không cái nào không được xây dựng dựa vào cơ sở trước đây, chỉ có chòm Sư Tử vứt bỏ truyền thống, dùng ý nguyện cá nhân của Leo khai phá ra một chòm sao mới.
Anh hùng như vậy đáng được võ giả trong thiên hạ cúng bái sùng kính, vô số võ giả trong thiên hạ từ khắp các nơi đổ tới, cống hiến cho vị bá chủ này.
Binh đoàn Sư Vương không ngừng lớn manh, phát triển thành lục đại binh đoàn của chòm Sư Tử ngày này. Đoàn trưởng mỗi binh đoàn đều là Thánh Vực. Chòm Sư Tử nắm giữ học viện võ tướng đứng đầu, không ngừng cung cấp võ tướng cho bọn họ.
Chòm Sư Tử tuy mới được thành lập, căn cơ còn thấp nhưng chính bởi mới được thành lập, trừ trên xuống dưới đều dã tâm bừng bừng, đầy ham muốn khuếch trương.
Ngược lại, võ hội Quang Minh xưng bá Thiên Lộ đã lâu, bọn họ tự xưng trải qua thực chiến nhưng so với chòm Sư Tử đi ra từ núi thây biển máu kia, chênh lệch không phải chỉ một chút.
Trên chuyện đại sự như vậy, Tề Sơn không có quyền lên tiếng, hắn chỉ có thể yên lặng.
Chỉ có thể yên lặng xem mọi chuyện biến đổi, nghĩ tới chòm Sư Tử, trong lòng Tề Sơn nặng trịch, có điều cũng may chòm Tiên Nữ đã rơi vào tay hắn, cuối cùng cũng coi như mình có thêm một tấm bài.
Còn Minh Nguyệt, đây cũng là một niềm vui bất ngờ. Trước mặt Minh Nguyệt, hắn không hề giấu diếm, Minh Nguyệt là một nữ nhân có dã tâm, nàng có tâm cơ và thủ đoạn của vượt xa người khác, đây là những tố chất cần có của một thủ lĩnh. Hắn có thể thấy được vẻ tán thưởng trong mắt Minh Nguyệt nhưng hắn không quấn lấy nàng.
Nữ nhân như Minh Nguyệt không phải chỉ biết nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt, quấn lấy nàng không khiến nàng thêm kính trọng ngươi.
Chỉ nam nhân cường đại mới có thể chinh phục nàng.
Loại mãng phu như Diệp lão lục sao lọt mắt nàng?
Tề Sơn mỉm cười đắc ý.
Đột nhiên, sau lưng sáng lên anh sáng chói mắt, ánh sáng này chiếu rọi cả thiên địa thành một màu trắng như tuyết, trắng xóa không nhìn thấy gì.
Nụ cười Tề Sơn cứng lại trên mặt.
Khi ánh sáng tan đi, mọi người trên cỗ xe không nhịn được cùng quay đầu nhìn lại, sắc mặt ai nấy đều kinh hãi tuyệt luân.
Đó làm ... thành Tiên Nữ!
Không được!
Tề Sơn đột nhiên biến sắc, trong lòng trầm xuống, lớn tiếng ra lệnh: “Quay đầu!”
Mọi người như bừng tỉnh khói giấc mộng, cuống quít quay đầu xe, bay hết tốc lực về phía thành Tiên Nữ.
Bay được không bao xa, đột nhiên Tề Sơn hét lớn: “Cẩn thận!”
Sóng khí kinh người dùng tốc độ kinh khủng ập tới trước mặt mọi người. Sóng khí như cơn lốc quét ngang qua.
Ầm!
Cỗ xe như đột nhiên lọt vào gió lốc, bay đi như chiếc lá khô, mọi người trên cỗ xe chỉ cảm thấy đất trời rung chuyển, bọn họ không dám bay khỏi cỗ xe, chỉ ra sức thôi động chân lực, bám chặt lấy cỗ xe.
Viu!
Nửa phút qua đi, cỗ xe mới dần chậm lại, nhưng bất tri bất giác, bọn họ đã bị đẩy ra xa mười mấy dặm.
Mọi người trên cỗ xe hai mặt nhìn nhau, ai nấy lộ vẻ kinh hãi.
Sóng khí đã kinh khủng như vậy, uy lực vụ nổ đạt tới mức nào?
Bọn họ không thể tưởng tượng nổi vụ nổ ra sao mới hình thành sóng khí kinh khủng như vậy.
“Ngây ra đó làm gì? Trở lại!” Tiếng gầm của Tề Sơn vang lên bên tai mọi người, đám người như tỉnh giấc mộng, cuống quít khởi động cỗ xe.
SẮc mặt Tề Sơn tái xanh, chuyện hắn không muốn thấy nhất lại thật sự xảy ra!
Ai? Ai làm?
Nước sông ngầm lạnh lẽo thấu xương, Đường Thiên miệng phun máu tươi, Ander Lena trong ngực y đã hôn mê bất tỉnh. Uy lực vụ nổ vừa rồi quá kinh khủng, Đường Thiên cảm giác như bị một con dã thú va thẳng vào, xương cốt toàn thân như muốn nứt ra. Ander Lena tuy có Tiên Nữ Hoàn bảo vệ nhưng thực lực dẫu sao cũng quá kém, cũng bị chấn động tới mức hôn mê.
Đường Thiên cũng không ngờ lại làm nên vụ nổ kinh người như vậy.
Ngẫm lại những người bên ngoài sợ rằng đều đã hóa thành tro bụi, không ai sống nổi trong vụ nổ như vậy. Đường Thiên lập tức cảm thấy rất có thể, có thể có người sống được trong vụ nổ đó nhưng chắc chắn không phải đám người kia, chỉ có Thánh Vực trở lên mới sống nổi trong vụ nổ này.
Thương thế khiến suy nghĩ của y không tỉnh táo như lúc thường.
Có kết quả như vậy Đường Thiên đã cực kỳ hài lòng.
Vụ nổ vừa rồi xóa gần hết giới cao tầng của chòm Tiên Nữ, sức mạnh chòm Tiên Nữ trong một thời gian dài tới sẽ suy sụp đi nhiều, thế nhưng với Ander Lena lại là một cơ hội tuyệt hảo.
Điều này nghĩa là lực cản của nàng sẽ tiêu giảm.
Tề Sơn có phản đối cũng chẳng đáng sợ. Nếu Tề Sơn trắng trợn nhắm vào Ander Lena chỉ sợ khiến dân chúng chòm Tiên Nữ thêm phản cảm, ngược lại càng có lợi cho Ander Lena. Chỉ có các thế lực bản địa như đại trưởng lão, Khải Lâm Ba Phu phản đối mới khiến chòm Tiên Nữ chìm vào hỗn loạn hay nội chiến.
Tâm tình Đường Thiên buông lỏng, thương thế ảnh hưởng khá lớn tới tâm tình y.
Cảm giác mềm mại nơi tay khiến y bất giác bóp bóp.
Đường Thiên đang ôm Ander Lena, tay y đặt lên mông Ander Lena, chậc, cảm giác không tệ.
Gã kia thích Thượng Quan Thiên Huệ, y lại không ưa mấy, nữ nhân hung hăng thông tuệ như vậy, được rồi, tình cảm thanh mai trúc mã không phải thứ y hiểu nổi. Y chẳng để ý mấy chuyện tình ái, trong lòng y có giai nhân, y cảm thấy đẹp, nếu thời cơ không tệ đương nhiên sẽ hưởng thụ một chút. Thế nhưng trước mắt y không có tâm tình này.
Y tùy ý nắn bóp bờ mông, đầu óc vẫn nhanh chóng suy nghĩ.
Vụ nổ này khiến y thấy cần thay đổi kế hoạch lúc trước. Giờ binh đoàn Cao Nguyên trong tay Tatton đã trở thành sức mạnh cường đại nhất chòm Tiên Nữ. Ander Lena lại đã thu được Tiên Nữ Hoàn, bất luận danh nghĩa hay sức mạnh đều có thể lên làm chủ.
Vấn đề mấu chốt nhất là Tatton.
Ngoại trừ là phụ thân của Ander Lena, đoàn trưởng binh đoàn Cao Nguyên, y không biết gì về Tatton.
Giai nhân trong lòng đã sớm tỉnh, Đường Thiên biết nàng cố tình giả bộ hôn mê thế nhưng y không thèm để ý, tâm thần y đều chìm vào kế hoạch trong đầu. Trong mắt y lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo, cho dù giữa dòng sông ngầm tối đen, ánh sáng đó cũng khiến người ta cảm giác lạnh lẽo hơn cả nước sông.
Đường Thiên liếm liếm môi, mười lăm ngày, thời gian quá ít.
Những việc mình có thể làm cũng quá ít.
Nước sông ngầm chảy khá xiết, Đường Thiên buông lỏng thân thể, mặc cho nước sông mang bọn họ đi.
Đột nhiên dòng sông trước mặt sáng lên nheièu.
Dòng suy nghĩ của Đường Thiên bị cắt đứt, y buông bàn tay đang nắm bóp ra, ngẩng đầu lên, con mắt lạnh lẽo qua làn nước nhìn lên bầu trời.
Đã ra ngoài.
Mắt y híp lại, ôm Ander Lena chậm rãi nổi lên.
Trong bóng đêm, ngoài thành Tiên Nữ hỗn loạn ầm ĩ, hai bóng đen chậm rãi bay lên khỏi mặt hồ Tiên Nữ.
Đột nhiên Đường Thiên nhận ra một ánh mắt, y quay mặt sang, ánh mắt sáng lên rồi vụt tắt.
Trên bờ, một bóng dáng trắng như tuyết kiều diễm đang nhìn lại.