Chiến Thần Bất Bại

Chương 449: Chương 449: Thiên Hạt tỉnh




"Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp, chậc chậc, quả không hổ là Thiếu Niên Như Thần!"

Mái tóc nâu của Tư Mã Tiếu bị gió thổi tung như tổ quạ, trên nóc cỗ xe gió rất to nhưng hắn vẫn như không hề hay biết. Bên cạnh hắn, Thu Chi Quân ngồi khoanh chân, áo choàng dài bị gió thổi tung, khuôn mặt trắng xám gầy gò như bệnh nặng mới khỏi.

Thu Chi Quân mỉm cười tự giễu: "Phép tôi hồn kiếm giả cũng không dám dùng lại bị một chuyên gia cận chiến xài."

"Ai da, sư huynh đừng tự ti, không phải ai cũng thần kinh như vậy." Tư Mã Tiếu lặng lẽ an ủi.

Thu Chi Quân đột nhiên mỉm cười, đang muốn nhắm mắt lại bỗng xa xa sáng lên vài điểm đen nhỏ.

Ánh mắt hắn sắc bén như kiếm, lập tức nhận ra là do thám phe mình.

Trái tim hắn đột nhiên đập mạnh, hành động của Đức Dung là then chốt trong toàn bộ kế hoạch. Hắn biết vì kế hoạch này, sư đệ đã chuẩn bị rất lâu. Từ lúc bị đầy ra chòm sao xa xôi, hắn đã bắt đầu suy nghĩ kế hoạch này.

Ánh mắt hắn bất giác hạ xuống gương mặt sư đệ.

Tư Mã Tiếu cũng chú ý tới do thám đang tới gần, gương mặt còn mang chút non trẻ lúc này lại tràm tĩnh lạ thường, như một hồ sâu trong suốt, bình thản không chút lay động.

Do thám nhanh chóng hạ xuống xe, thần sắc kích động: "Đại nhân, tất cả đều thuận lợi!"

Cảm giác vui mừng ập tới, gương mặt Thu Chi Quân không khỏi nở nụ cười hiếm tháy, một khi bước này hoàn thành phân nửa kế hoạch cũng đã thành công.

Tư Mã Tiếu lộ vẻ khen ngợi: "Khổ cực rồi, thắng lợi đã ngay trước mắt, chúng ta tuyệt đối không thể thư giãn, bảo mọi người xốc lại tinh thần, sau chiến thắng này chúng ta mừng công!"

"Vâng!" Do thám kích động đáp, sĩ khí bừng bừng, xoay người nhảy lên, như con chim lớn biến mất phía xa.

"Giờ thì ngươi yên tâm rồi chứ?" Thu Chi Quân mỉm cười, trong lòng vui vẻ. Trận chiến này nếu thắng, sư đệ có thể nói là một bước lên trời, không ai cản nổi. Sư đệ tiêu tốn nhiều tâm huyết vào kế hoạch này, thắng lợi là khen ngợi tốt nhất đối với hắn.

Ánh mắt Tư Mã Tiếu tìm tới phương xa, ánh mắt cũng dần trở nên cuồng nhiệt, mái tóc mềm mại bù xù như tổ chim, vẻ trẻ con trên gương mặt biến mất sạch, toát lên vẻ thô bạo.

Tốc độ cỗ xe cực nhanh, ba ngày sau bọn họ hạ xuống một hang núi.

Đức Dung tiến tới đón.

"Thế nào?" Tư Mã Tiếu trầm giọng hỏi.

"Mười ba trại xung quanh đều đã quét sạch, không để lại người sống, không kinh động những người khác." Đức Dung trả lời thẳng thắn.

Tư Mã Tiếu hỏi tiếp: "Tình hình thương vong ra sao?"

Đức Dung trầm giọng nói: "Tử vong hai mươi ba người."

Tư Mã Tiếu vỗ vỗ vai rộng của Đức Dung nói: "Đã tìm ra chỗ đó chưa?"

"Tìm ra rồi." Đức Dung đi trước dẫn dường.

Một lúc sau, đám người đi tới trước một cửa động sâu không thấy đáy, sương mù lập lờ.

"Tử khí thật mạnh." Thu Chi Quân không nhịn được nắm lấy chuôi kiếm, tử khí dày đặc từ trong động truyền tới khiến hắn có cảm giác cực kỳ không khỏe.

"Oan hồn phong linh, chẳng trách mọi người không tìm được nó." Tư Mã Tiếu lẩm bẩm.

Đức Dung bật thốt lên: "Bên trong là gì?"

Lời vừa ra khiỏ miệng, hắn lập tức hối hận, lần hành động này cực kfy bí ẩn, hắn biết đại nhân ưu đồ rất lớn, nếu người ngoài biết được chắc chắn sẽ xôn xao. Vì không để lộ tin tức, mười ba trại, hắn không để lại một người sống.

Đây là khu vực trong chòm Thiên Hạt!

Tư Mã Tiếu khẽ mỉm cười, phun ra bốn chữ: "Thiên Hạt Câu Ngọc."

"Thiên Hạt Câu Ngọc…" Đức Dung sửng sốt rồi lập tức biến sắc, giọng nói run rẩy, bốn chữ này khiến hắn chấn động tới mức đầu óc trống rỗng.

Không biết bao lâu sau hắn mới khôi phục tinh thần.

Thiên Hạt Câu Ngọc… là Thánh Bảo chòm Thiên Hạt!

Vương triều Thiên Hạt tan vỡ, Thánh Bảo chòm Thiên Hạt, Thiên Hạt Câu Ngọc cũng biến mất không còn tăm hơi dẫn tới chòm Thiên Hạt xuống dốc. Thế nhưng chòm Thiên Hạt có xuống dốc tới đâu cũng vẫn là chòm sao Hoàng Đạo. Rất nhiều người cho rằng chòm Thiên Hạt sẽ như chòm Xà Phu, từ Hoàng Đạo rơi xuống Xích Đạo, thế nhưng chòm Thiên Hạt vẫn ngoan cường thủ vững tại chòm sao Hoàng Đạo.

Khi Đức Dung nhận được nhiệm vụ lần này thật ra cũng rất nghi ngờ, mục tiêu nhiệm vụ của họ là sâu trong chòm Thiên Hạt, nếu hành tung bọn họ bại lộ sẽ lập tức khiến chòm Thiên Hạt phản kháng, lạc đầy gầy vẫn hơn ngựa béo, thực lực Tộc Minh hiện giờ vẫn không bằng chòm Thiên Hạc, đại nhân chắc chắn sẽ lâm vào cục diện bị động.

Có điều Đức Dung biết Tư Mã Tiếu trước nay bố trí thâm sâu, có mệnh lệnh như vậy chắc chắn đã sớm chuẩn bị. Hơn nữa tính cách đại nhân quả quyết kiên định, đã ra lệnh là tuyệt đối không dao động.

Đức Dung không hé răng, dẫn binh đoàn lặng lẽ tiến vào chòm Thiên Hạt. Hắn nhanh chóng phát hiện đại nhân chuẩn bị cực kỳ đẩy đùa, mua chuộc quân lính gác cửa sao, tuyến đường hành quân của họ cũng được chuẩn bị tỷ mỉ, đều là nơi rừng sâu núi thẳm, không có người ở, hơn nữa trên đường còn lách qua vài lãnh địa của tinh hồn thú cường đại, toàn bộ binh đoàn hữu kinh vô hiểm tới nơi cần đến.

Chiến đấu sau đó lại chẳng có bao nhiêu thần kỳ, trước mặt binh đoàn, các căn trại như không đề phòng, ngoại trừ không ngờ trại dân phản kháng mãnh liệt dẫn tới thương vong nhiều như vậy, toàn bộ quá trình chiến đấu cực kỳ thuận lợi.

Hắn nhanh chóng tìm ra vị trí đánh dấu trọng điểm trong kế hoạch, lúc đó hắn chỉ nghĩ trong này chắc chắn có thứ gì bất thường nên đại nhân mới cam tâm mạo hiểm lớn như vậy.

Nhưng có thế nào hắn cũng không ngờ lại là Thiên Hạt Câu Ngọc.

Mục tiêu của đại nhân lại là … chòm Thiên Hạt!

Gương mặt đầy phong sương của Đức Dung rốt cuộc cũng biến đổi, hắn ngơ ngác nhìn Tư Mã Tiếu. Trước giờ hắn rất bái phục Tư Mã Tiếu, ánh mắt đại nhân sâu xa, thủ đoạn lão luyện, làm người thẳng thắn, là đối tượng cống hiến không tệ. Tư Mã Tiếu không chút biến sắc khống chế Tư Mã gia, lại lặng lẽ tranh thủ được đại đa số trưởng lão trong trưởng lão hội ủng hộ, âm thầm khống chế Tộc Minh.

Hơn nữa hắn dùng lực đàn áp kháng nghị, dốc hết sức thúc đẩy kỹ thuật dung hợp hồn tướng của Tộc Minh, xây dựng binh đoàn, một loạt các biện pháp chứng minh mình là một hùng chủ.

Thế nhưng Tộc Minh thành phần phức tạp, tổ chức phân tán, phe phái gia tộc san sát, nhược điểm đã cố hữu rồi. Đức Dung cũng chỉ coi Tư Mã Tiếu là cường hào một phương.

Mãi tới lúc này hắn mới hiểu dã tâm của Tư Mã Tiếu lớn hơn tưởng tượng của hắn nhiều.

"Khôi Sư, ngươi tới xem qua."

Tư Mã Tiếu nói với ông lão trông rất bình thường bên cạnh mình.

Con ngươi Đức Dung lại co rút lại, ông lão này trông rất lạ lẫm, hắn chưa từng gặp, thế nhưng cái tên Khôi Sư lại như sấm bên tai. Khôi Sư, chuyên gia luyện hồn lợi hại nhất trong Tộc Minh.

Dung hợp thôn phệ hồn tướng có rất nhiều kỹ xảo và học vấn, cũng như chuyện gia huyết mạch, chỉ có điều chuyên gia luyện hồn là nghề nghiệp độc nhất của Tộc Minh. Những minh tướng mạnh mẽ nhất của Tộc Minh đều xuất phát từ tay Khôi Sư.

"Chỗ tốt!" Khôi Sư đứng ngoài cửa động quan sát, không khỏi hưng phấn nói: "Oán khí tử khí đều rất nặng, bên dưới ắt có hồn tướng cực mạnh!"

Tư Mã Tiếu nghiêm nghị nói: "Vương triều Thiên Hạt sụp đổ do nội loạn, Vương Hạt Vương Hoành chết trong cung, được quân lính bảo vệ, vợ hắm nắm Câu Ngọc ban đều rời cung, lưu vong vài vạn dặm, sau đó Câu Ngọc thất tung. Hôm nay thấy động này ta mới hiểu, những hộ vệ này bỏ mình hóa hồn, bao phủ Câu Ngọc. Muốn bao bọc Thánh Bảo bên dưới ắt có hồn tướng cấp thánh! Mà vài vạn năm không tiêu tán chứng tỏ cửa động này cũng bất phàm. Thời đại tam đại binh đoàn, đây là một cửa hầm qua trọng của chòm Thiên Hạt, chiến đấu diễn ra cực kỳ kịch liệt, có người nói lúc đó máu tươi rót đầy cửa động, sau này tử khí quá nặng nên mới bị bỏ hoang."

Khôi Sư càng kích động, gương mặt đỏ bừng phấn khích: "Chỗ tốt! Chỗ tốt! Nơi huyết chiến, hồn tướng cấp thánh, làm gì có chỗ nào tốt như chỗ này!"

"Làm phiền Khôi Sư." Tư Mã Tiếu khom mình hành lễ.

"Khôi sẽ dốc hết sức." Khôi Sư lộ vẻ nghiêm nghị, hắn cẩn thận từng chút một lấy ra một ống nghiệm thủy tinh, bên trong là một làn sương mù bốc lên: "Đại nhân, xin nhỏ một giọt máu."

Tư Mã Tiếu nghe vậy cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi vào ống nghiệm thủy tinh.

Giọt máu vừa chạm vào sương mù đã bốc lên kịch liệt, vô số tơ máu khuấy động, một lát sau, tơ máu lại tụ tập thành một hình người to cỡ ngón cái.

Vệt máu phủ kín thân, hình người mơ hồ.

"Giọt Phệ Hồn Phôi này là kỹ thuật hàng đầu, dung hợp tinh hồn hung lệ nhất trong thẻ hồn tướng, năng lực phệ hồn của nó cường đại hơn minh tướng trước đây cả ngàn lần. Đại nhân đừng coi thường giọt Phệ Hồn Phôi này, nó tiêu tốn ba tấm thẻ vô song, mười tấm thể tử kim, thẻ hoàng kim càng nhiều vô số kể."

Khôi Sư nói tới lĩnh vực của mình lập tức lộ vẻ tự tin nghiêm túc.

Hắn đảo ngược ống nghiệm, hình nhân đầy tơ máu trong đó như giọt nước mưa nhỏ xuống hang động âm u.

Diệp Triều Ca chậm rãi mở mắt, ánh mắt thâm thúy tĩnh lặng, không chút lệ khí. Làn râu như dây thép rậm rạp, mái tóc ngổn ngang,t oàn thân loang lổ vết thương, quần áo cũ nát không thể tả, nhưng toàn thân hắn vẫn toát lên vẻ tĩnh lặng.

Hắn cung kính thi lễ với căn nhà gỗ; "Ta đi."

Nắm thanh kiếm bên cạnh, đứng dậy, không hề do dự xoay người rời đi.

Khi hắn đẩy cửa viện ra, võ giả đã sớm cung kính gác cửa thấy Diệp Triều Ca sửng sốt mất vài giây. Đây… đây là Sát Thần Diệp Triều Ca ư? Diệp Triều Ca tràn ngập khí tức tĩnh lặng như đổi thành một người khác.

Một lát sau hắn mới như tỉnh giấc chiêm bao, vội vàng tiếp đón: "Diệp đại nhân!"

Ánh mắt Diệp Triều Ca nhìn sang, võ giả chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, trong lòng không dốc được ý định chống cự, không khỏi ngơ ngác. Hắn biết lợi hại, đột nhiên cắn chóp lưỡi, cảm giác đau đớn khiến ý thức hắn tỉnh táo hơn nhiều, bất quản miệng đầy máu tanh, cung kính cúi đầu nói: "Hội nghị khẩn cấp! Các trưởng lão muốn đại nhân sau khi xuất quan lập tức tới tham gia hội nghị."

Diệp Triều Ca ồ lên một tiếng: "Dẫn đường."

Võ giả chỉ cảm thấy áp lực xung quanh biến mất, không khỏi thở phào một hơi.

Ngay lúc mọi người cò đang thảo luận về chòm Đại Hùng, một tin tức càng thêm kinh người như cơn lốc cuốn qua các chòm sao.

Nồng độ tinh lực chòm Thiên Hạt đột nhiên gia tăng.

Tất cả mọi người đều hiểu điều này có ý nghĩa ra sao, chỉ có một khả năng, Thánh Bảo xuất thế!

Thánh Bảo chòm Thiên Hạt sau vạn năm thất lạc lại lập lại liên hệ với chòm Thiên Hạt.

Tin tức này vừa xuất hiện lập tức tạo thành chấn động khiến tất cả mọi tin tức khác ảm đạm phai mờ, thu hút ánh mắt của mọi người.

Chòm Thiên Hạt là chòm sao đã từng thành lập vương triều, là người thắng lợi cuối cùng thời tam đại binh đoàn. Tuy xuống dốc đã lâu thế nhưng không như chòm Xà Phu, chòm Thiên Hạt chưa bao giờ rớt khỏi Hoàng Đạo.

Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, vài chục ngàn năm tích lũy, cực kỳ bất phàm.

Nguyên nhân duy nhất khiến chòm Thiên Hạt xuống dốc là do Thánh Bảo biến mất. Võ kỹ chòm Thiên Hạt là võ kỹ hiếm thấy được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh trong đông đảo các chòm sao. Một khi chòm Thiên Hạt tìm lại Thánh Bảo, Thiên Hạt ắt sẽ phục hưng.

Võ giả chòm Thiên Hạt các đời tiêu hao vô số tinh lực tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không có thu hoạch. Bọn họ không để ý ai sẽ thành vua của bọn họ, bọn họ chỉ để ý ngay vương đô của mình cũng không có.

Chòm Thiên Hạt tiếp tục vắng lăng.

Tới hôm nay, nồng độ tinh lực chòm Thiên Hạt đột nhiên tăng lên 7%.

Chòm Thiên Hạt sau cơn kinh sợ ngắn ngủi lập tức lâm vào vui mừng điên cuồng trước giờ chưa từng thấy.

Mà Thiên Lộ lại rơi vào trầm mặc chưa từng có. Mọi người lãng quên bọn họ quá lâu rồi, nhưng không ai quên đây là một chòm sao đã từng thành lập vương triều, đây là chòm sao dù mất đi Thánh Bảo nhưng chưa từng rơi khỏi Hoàng Đạo, đây là một chòm sao đáng sợ nguy hiểm.

Giờ đây nó đã thức tỉnh.

Thời cuộc hỗn loạn, mưa gió nổi lên, tương lai càng lúc càng mơ hồ.

Chuyện này ảnh hưởng cực lớn, võ hội Quang Minh và chòm Sư TỬ đang tranh đấu cũng không hẹn mà lựa chọn đình chiến.

Toàn bộ chòm Thiên Lộ bình tĩnh lại chờ Thiên Hạt Vương hiện thân.

Thành Tam Hồn.

Binh xem đoạn phim trước mặt, tùy ý nhả một ngụm khói, miệng lẩm bẩm: "Thiên Hạt, ha ha, đối thủ cũ, ngày càng thú vị."

Gần đây hắn hơi nhàn rỗi.

Binh đoàn học viên giải tán, các học viên trở lại Thiên Vũ Lang Viện. Hắn rất hy vọng vào các học vien này, lần chiến đấu này chỉ là để các học viên cảm thụ thực chiến, tuy biểu hiện của bọn họ dần khá hơn nhưng trong mắt Binh vẫn cần tiếp tục học viên. Có điều các học viên này không về chòm Sài Lang, vì Thiên Vũ Lang Viện chuyển từ chòm Sài Lang tới Trứng Gấu.

Trứng Gấu giờ đây người đông như mắc cửi.

Ngay binh đoàn Sài Lang của Đường Nhất lúc này cũng đều "đặc huấn" trong Trứng Gấu.

Binh đoàn Tiên Nữ của Tatton cũng lặng lẽ tới Trứng Gấu "đặc huấn".

Mọi người tới Trứng Gấu chỉ vì một mục đích: đặc huấn.

Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp của Đường Thiên khiến nồng độ tinh lực trong Trứng Gấu trực tiếp vượt qua 40%, cơ hội như vậy không ai muốn bỏ qua. Binh phân tích tỉ mỉ thế cục, lớn mật đem tất cả binh đoàn đều tới Trứng Gấu đặc huấn.

Điểm yếu của các binh đoàn này đều là cảnh giới chân lực. Đương nhiên trong mắt Binh đám binh đoàn này đều là pháo hôi, có điều nếu tăng chân lực thêm hai cấp vậy có thể lên thành binh đoàn pháo hôi tinh anh.

Đặt tại chòm Sài Lang với nồng độ tinh lực đáng thương 1%, mục tiêu tăng hai cấp tiêu tốn phí tổn kinh người.

Thế nhưng Trứng Gấu với tinh lực trên 40%, chỉ cần không quá lười, đây không phải vấn đê flớn lao gì. Đây cũng là lý do vì sao Mười Hai Cung Hoàng Đạo vượt xa các chòm sao khác, bọn họ có nồng độ tinh lực đậm hơn, hấp dẫn các võ giả có thiên phú hơn.

Mười Hai Cung Hoàng Đạo nhân khẩu không nhiều, phí sử dụng tinh lực cao tới mức người thường căn bản không cách nào đặt chân.

Đó là đỉnh cảu kim tự tháp, nhân tài các chòm sao khác đều muốn hướng tới. Võ giả xuất sắc nhất, hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, Mười Hai Cung Hoàng Đạo có thể không mạnh sao?

Thế nhưng Binh không hề sợ hãi Mười Hai Cung Hoàng Đạo.

Người đương đại không mấy hiểu về thời loạn lạc, không biết về đại nhiến Thiên Lộ. Nhưng thân là người sống sót qua chiến dịch khốc liệt nhất, Binh hiểu rất rõ đâu mới là quan trọng nhất.

Nhân khẩu!

Các chòm sao dưới tay Đường Thiên, Binh coi trọng nhất lại là chòm Sài Lang cằn cỗi, cũng là bởi chòm Sài Lang có nhân khẩu đông đúc không gì sánh nổi.

Một khi đại chiến diễn ra, mọi người chỉ so năng lực tạo huyết.

Mười Hai Cung Hoàng Đạo theo con đường tinh binh, một khi cao thủ bị tiêu hao muốn bổ sung cực kfy khó khăn. Thời hòa bình bọn họ còn có thể dựa vào điểm ưu việt này thu hút thiên tài các nơi. Nhưng trong thời chiến, nhân khẩu lưu động sẽ bị khống chế nghiêm ngặt, đến lúc đó Mười Hai Cung Hoàng Đạo sẽ đối mặt với quẫn cảnh nhân khẩu không đủ.

Vấn đề này chỉ cần là võ giả có hiểu biết đều có thể thấy, thế nhưng không ai lưu ý, bởi không ai tin rằng chiến tranh sẽ tới nước đó.

Nếu như vậy phải đánh bao nhiêu năm?

Chỉ có Binh thân là người từng trải, âm thầm chuẩn bị. Lịch sử có dầy dẫn chứng.

Khoảng thời gian này các chòm sao khác không rõ hư thực chòm Đại Hùng, lại thêm Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp của Đường Thiên khiến người ta kiêng kỵ, ngược lại lại là một thời khắc bình tĩnh hiếm thấy. Nếu không nhân lúc này gia tăngt hực lực, vậy sau này cũng sẽ không tốt.

Kiếm Qua Tôi Hồn Pháp của Đường Thiên khiến Binh cũng phải giật mình.

Đương nhiên Binh luôn kiên trì ủng hộ cổ vũ hành vi tự ngược của Đường Thiên. Để khích lệ sĩ khí, tất cả võ giả tới Trứng Gấu tu luyện đều sẽ bị mang tới trước mặt Đường Thiên, lấy mỹ danh "lấy hạnh phúc", à nhầm, "lấy động lực"!

Binh như một thợ săn kiên nhẫn, bình tĩnh kiên trì chờ thực lực gia tăng.

Có điều liều mạng không chỉ là binh đoàn.

Trong phòng thí nghiệm thiết bị, đèn đuốc sáng choang, ai nấy thân hình nhơ nhuốc, con mắt đầy tia máu, linh kiện bỏ đi chất đống, hầu như không chỗ nào đặt chân. Không ít thợ máy tìm một góc tùy ý ngủ gật, ngủ cực sâu.

Đột nhiên trong góc có người hô to: "Thành công rồi! Ta thành công rồi!"

Ầm, toàn bộ phòng thí nghiệm thiết bị lập tức bùng nổ, tất cả thợ máy từ các góc chui ra.

Trên một miếng tinh thạch long lanh, một hồn tướng lớn cỡ ngón tay cái lơ lửng.

Sắc mặt Sylar vô cùng vui mừng, quặng Hồn Tâm Long Tinh do nàng trực tiếp chỉ điểm, thứ này cực kỳ quý giá, là đặc sản của chòm Thiên Long. Khi Sylar nghiên cứu các thứ vật liệu từng có một phát hiện kinh người tại một khối quặng Hồn Tâm Long Tinh - quặng Hồn Tâm Long Tinh có thể bao bọc hồn tướng.

Khi bốn trăm tấn quặng Hồn Tâm Long Tinh được đưa hết tới phòng thí nghiệm thiết bị, toàn bộ phòng thí nghiệm như dây cót kéo căng, suốt ngày suốt đêm vùi đầu vào nghiên cứu.

Các đặc tính mới nhanh chóng được phát hiện, quặng Hồn Tâm Long Tinh ngoại trừ bao bọc hồn tướng, sau khi tinh luyện còn có thể tẩm bổ hồn tướng, khiến hồn tướng càng tinh khiết, càng cường đại.

Phát hiện này khiến tất cả các thợ máy trong phòng thí nghiệm đều như điên cuồng.

Điều này nghĩa là một khi thành công bọn họ có thể chế tạo một bộ giáp hồn máy có thể trưởng thành.

Nhưng trong quá trình tinh luyện quặng Hồn Tâm Long Tinh, bọn họ lại gặp một vấn đề, bọn họ không cách nào tinh luyện ra một viên quặng Hồn Tâm Long Tinh hoàn chỉnh! Quặng Hồn Tâm Long Tinh được tinh luyện càng hoàn chỉnh càng chứa đựng được hồn tướng cường đại.

Mà hôm nay rốt cuộc bọn họ đã tinh luyện ra một khối quặng Hồn Tâm Long Tinh hoàn chỉnh.

Giáp hồn máy thế hệ mới sẽ ra đời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.