Thiên Vũ Lang Viện được thành lập gây ra phản ứng cực lớn tại chòm Sài Lang.
Trước nay chòm Sài Lang vẫn là chòm sao bần cùng nhất trên toàn bộ Thiên Lộ, vì nó quá mức cằn cỗi và hoang vu, cường giả ngoại lai còn lười chẳng buồn chiếm lĩnh nơi này, chỉ những người chòm Sài Lang tính tình kiên nhẫn chịu khó mới sinh sống được ở nơi hoang vu này.
Chỉ tiêu quan trọng nhất để đánh giá một chòm sao phì nhiêu hay cằn cỗi là nồng độ năng lượng.
Các chòm sao nồng độ năng lượng cao cho dù không sản xuất thứ gì đều cố vô số võ giả đổ xô tới, vì nồng độ năng lượng liên quan trực tiếp tới tốc độ tu luyện của các võ giả, điển hình nhất là một trong Xích Đạo Thập Điện, chòm Lục Phân Nghi.
Chòm Lục Phân Nghi là chòm sao nhỏ nhất Xích Đạo Thập Điện, cho dù đặt trong Nam Thiên Bắc Thiên cũng chỉ là chòm sao nhỏ. Thế nhưng nồng độ năng lượng đậm đặc khiến nó nhảy lên thành một trong Xích Đạo Thập Điện. Bản thân chòm Lục Phân Nghi không sản xuất ra thứ gì, tất cả vật tư đều phải mua từ các chòm sao khác. Thế nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới độ phồn vinh của nó, vô số võ giả chen chúc nhau tới đây. Chòm Lục Phân Nghi từ từ mở các khu tu luyện với người ngoài, nơi này có các phương tiện hạng mục tu luyện, cực kỳ hoàn thiện.
Nồng độ năng lượng chòm Sài Lang cực kỳ mỏng manh, các đời đều chưa từng xuất hiện cường giả.
Hẻo lánh, bần cùng, lạc hậu, đây là khắc họa chân thực về chòm Sài Lang. Đường Thiên hoàn toàn không ngờ nổi một triệu phần thuốc thức tỉnh gã tung ra lần trước tạo thành ảnh hưởng lớn tới mức nào. Trên thực tế gã còn chẳng nhớ chuyện đó, dưới cái nhìn của gã đây vốn chẳng phải chuyện ghê gớm gì.
Nhưng gã cũng chưa thật sự hiểu rõ mức độ bần cùng của chòm Sài Lang. Với vô số tộc Sài Lang tại đây, một phàn thuốc thức tỉnh sẽ thay đổi cả vận mệnh bọn họ.
Trước nay chưa từng có ai làm chuyện như vậy, danh vọng Đường Thiên tại chòm Sài Lang lên tới độ cao chưa từng có. Những bộ lạc vốn chỉ là khiếp sợ uy thế của Đường Thiên giờ hoàn toàn vui lòng phục tùng.
๑๑۩۞۩๑๑
Bởi thế khi Thiên Vũ Lang Viện bắt đầu chiêu sinh, cục diện thiếu chút nữa mất khống chế.
“A Luân! A Luân!”
Một loạt tiếng hô to gọi nhỏ vang lên ngoài sân, A Luân bất đắc dĩ ngừng lại, Đại Bằng mà sửa được tính hấp tấp này thì tốt.àm
Gã này chắc chắn sẽ không gõ cửa.
Ầm, cánh cửa bị đẩy ra văng thẳng vào tường, kêu loảng xoảng một hồi. A Luân mừng thầm vì lần trước sửa cửa đã chú ý gia cố, nếu không chắc lần này lại phải sửa nữa rồi.
Đại Bằng lao qua như cơn gió: “A Luân, A Luân!”
A Luân sắc mặt bất đắc dĩ: “Có chuyện gì mà lo lắng thế?”
Gã tới, mình chẳng sống an ổn được rồi, trong lòng nhủ thầm, A Luân phủi phủi bụi đất trên người. Hắn tuy mới chỉ mười hai tuổi nhưng thân hình đã khôi ngô hơn thiếu niên bình thường không ít, cơ bắp gồng lên trông vô cùng cường tráng. Trước mặt hắn xếp đầy phôi đá thô, công việc của hắn là cắt phẳng những phôi đá này.
Gạch đá là hàng hóa duy nhất mà thôn Thanh Nham sản xuất. Thôn dân Thanh Nham hầu như đều dùng thứ này mưu sinh. Lượng tiêu thụ gạch đá rất bình thường, mọi người cũng chỉ có thể miễn cưỡng sống tạm mà thôi.
Tại các chòm sao khác, thiếu niên trong độ tuổi này thường bước vào học viện học tập, thế nhưng tại chòm Sài Lang, đại đa số các thiếu niên đã bắt đầu làm việc.
Toàn bộ chòm Sài Lang chỉ có ba học viện, học phí đắt đỏ, nhà nghèo căn bản không có hy vọng.
“Thiên Vũ Lang Viện chiêu sinh rồi!” Đại Bằng sắc mặt hưng phấn.
“Thiên Vũ Lang Viện?” A Luân uống một ngụm nước: “Đừng nói bậy, chòm Sài Lang làm gì có Thiên Vũ Lang Viện.”
“Trước đây thì không, giờ thì có!” Đại Bằng thản nhiên đáp: “Lang Vương vừa xây dựng, chỉ chiêu sinh mười hai đến mười bốn tuổi, hoàn toàn miễn học phí, hơn nữa mỗi tháng đều có trợ giúp, một trăm năm mươi tinh tệ! Một trăm năm mươi tinh tệ đấy, đủ nuôi sống một nhà đấy!”
“Lang Vương xây dựng?” A Luân sửng sốt, hắn đặt chén trà xuống, sắc mặt tôn kính.
A Luân là người được lợi trong “kế hoạch một triệu phần thuốc thức tỉnh”. Nếu là trước đây hắn căn bản không dám tưởng tượng lại có ngày huyết mạch của mình lại thức tỉnh. Trước đây muốn thức tỉnh huyết mạch cần suối thức tỉnh, mà suối thức tỉnh đều nằm trong tay những thế lực lớn. Những thế lực lớn thông qua suối thức tỉnh thu tiền tài, giá cả không phải người thường chịu nổi.
Khi “kế hoạch một triệu phần thuốc thức tỉnh” vừa tuyên bố, A Luân căn bản không tin, mãi tới khi thuốc thức tỉnh được đưa tới tận nhà hắn mới tin tất cả là thật.
Sau khi huyết mạch thức tỉnh, thực lực A Luân tăng vọt.
Hắn vẫn đang đợi Lang Vương mộ binh, cuộc sống gian khổ đã sớm nói cho hắn, nhận được và trả giá luôn cân bằng. Vì phần thuốc thức tỉnh này, hắn cam tâm tình nguyện bị mộ binh. Chòm Sài Lang mạng người như cỏ rác, vì một túi lương thức mà bạn mạng cũng rất bình thường, huống hồ là một phần thuốc thức tỉnh.
Chưa từng có Lang Vương nào nhân từ như vậy.
Có thể dốc sức vì vị vua như vậy, chết cũng đáng.
A Luân đã sớm quyết định, nếu Lang Vương mộ binh, hắn chắc chắn sẽ tới.
Không ngờ không phải mộ binh mà là chiêu sinh.
Học viện...
A Luân chỉ cảm thấy máu nóng dâng thẳng lên đầu, hai chữ này như có một sức mạnh thần thánh nào đó. Học viện là nơi chỉ người có tiền mới vào được, nơi đó có võ giả lợi hại, có danh sư. Trong lòng hắn, học viện chắc chắn là một nơi như thiên đường...
“A Luân, mau lên, đừng lề mề nữa!” Đại Bằng vội lên tiếng nhắc nhở, giọng điệu đương đương tự đắc: “Ta đã báo danh.”
A Luân không nói hai lời, xông thẳng ra ngoài.
Mỗi điểm báo danh đều cực kỳ rầm rộ, nhiều người tới mức Binh tròn cả mắt.
Tộc Sài Lang tính tình chất phác, theo họ thấy Đường Thiên là người thật lòng với họ, có thể làm việc cho Đường Thiên là nguyện vọng lớn nhất trong lòng đại đa số các thiếu niên tộc Sài Lang.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hơn sáu trăm ngàn người tới báo danh, tới tuần thứ hai, con số này lên tới một triệu bảy trăm ngàn.
Kinh nghiệm phong phú của Binh lúc này thể hiện ra giá trị, trước đây khi binh đoàn Nam Thập Tự chiêu mộ tân binh cũng vậy. Hắn nhanh chóng xác định vài tiêu chuẩn thi cử cấp thấp, nhanh chóng phân phát.
Binh đã hạn chế nghiêm ngặt tuổi tác người ghi danh, chỉ cho phép người từ mười hai tới mười bốn tuổi tới báo danh. Cho dù vậy số thiếu niên tới báo danh cũng đạt tới con số ba triệu. Nói cách khác chín phần mười thiếu niên Sài Lang độ tuổi này đều đến báo danh.
Binh cực kỳ phấn khởi, lần đầu hắn gặp được tình cảnh nóng bỏng như vậy.
Đây là con số cực kỳ kinh khủng, Binh hiểu rõ ý nghĩa ẩn sau con số này.
Vòng kiểm tra đơn giản đào thải gần chín phần mười, chỉ để lại ba trăm ngàn người. Nhưng con số này vẫn vượt xa phạm vic hịu đựng của Binh.
Vòng kiểm tra thứ hai, chỉ còn lại ba vạn người.
Mà tới vòng kiểm tra cuối cùng,c hỉ còn ba ngàn người.
Binh cực kỳ hưng phấn, ba ngàn người này thực lực cực kỳ thấp kém, thế nhưng hắn hoàn toàn không ngại. Chọn ba ngàn người trong ba triệu người, một ngàn chọn một, những thiếu niên này đều là người có thiên phú xuất sắc trong số bạn bè đồng lứa.
Thực lục của họ thấp kém chỉ vì bọn họ chưa từng được bồi dưỡng có hệ thống cùng với nồng độ năng lượng mỏng manh của chòm Sài Lang.
Chỉ cần dốc lòng bồi dưỡng, cung cấp đầy đủ điều kiện, thực lực bọn họ sẽ tăng nhanh như diều gặp gió.
Hơn nữa trong đó có vài đứa nhóc thông minh tuyệt đỉnh, là mầm mống võ tướng cực tốt, Binh âm thầm lưu ý.
Chuyện lần này khiến Binh cực kỳ chấn động. Cái “kế hoạch một triệu phần thuốc thức tỉnh” vốn hắn còn thấy cực kỳ hoang đường nhàm chán, không ngờ lại ẩn chứa năng lượng kinh người nhu vậy.
Với đầu óc của Đường thiêu niên, sao lại nghĩ ra chiêu thức lợi hại như vậy?
Binh nghĩ mãi không ra, thế nhưng hắn quyết định thúc đẩy kế hoạch này tiếp tục, thuốc thức tỉnh phí tổn rất rẻ, thế nhưng với dân chúng chòm Sài Lang lại có thể thay đổi cả cuộc đời.
Đương nhiên với chú già Binh không mạng lợi lộc, hắn cảm thấy chiêu này chắc chắn không tốt như trước nữa rồi.
Căn cứ tu luyện chứa được ba ngàn người cũng không cần lớn lắm. Bọn họ dùng căn cứ tu luyện dưới lòng đất trước đó làm chủ thể, xây dựng thêm.
Điểm không được tốt lắm là tu luyện chân lực. Nồng độ năng lượng chòm Sài Lang quá mỏng manh, chân lực tăng trưởng cực kỳ chậm chạp. Muốn tăng nhanh cần cung cấp năng lượng ngoại ngạch.
Y phục năng lượng chi phí đắt đỏ, phòng năng lượng cũng cần rất nhiều. Binh và Sài Lang bàn bạc rất lâu, cuối cùng hoàn thành một thiết kế hoàn toàn mới, có thể sử dụng số lượng lớn.
Đây là một gian phòng khép kín chứa được ba ngàn người, nồng độ năng lượng trong đó cao hơn bên ngoài ba mươi lần, đạt tới nồng độ năng lượng của chòm sao cấp Xích Đạo.
Nồng độ năng lượng tại chòm Sài Lang cực thấp, xếp hạng lót dáyd tại Nam Thiên Tứ Thập Nhị Túc, nồng độ năng lượng trong không khí chỉ có 1%, chòm mạnh nhất Nam thiên có nồng độ đạt tới 5%.
Nồng độ chòm sao ở Bắc Thiên thì trong khoảng 5-10%.
Cực Địa Ngũ Vực di động trong khoảng 10-20%.
Nồng độ năng lượng của Xích Đạo Thập Điện vào khoảng 20-40%, như chòm Lục Phân Nghi, nồng độ năng lượng cao tới 33%.
Nồng độ năng lượng của chòm sao Hoàng Đạo ít nhất cũng trên 50%, chòm áo bá chủ Sư Tử nồng độ năng lượng lên tới 72%, một con số cực kỳ đáng sợ.
Nồng độ năng lượng sai biệt 1%, hiệu quả tu luyện cũng chênh lệch rất lớn, bởi tu luyện là một quá trình tích lũy qua năm tháng, khác biệt 1%, sau mười năm, hai mươi năm, thậm chí năm mươi năm sẽ thành cực lớn.
Chòm sao cấp thấp không giữ được cường giả cũng bởi năng lượng quá mỏng manh.
Võ giả có hùng tâm đều sẽ chọn những chòm sao có nồng độ năng lượng cao.
Thiếu niên tộc Sài Lang đã lúc nào được cảm thụ năng lượng nồng nặc tới vậy, ai nấy tham lam ra sức tu luyện, căn bản không cần Binh đốc thúc.
Binh vừa vui vừa lo.
Vui là vì những thiếu niên tộc Sài Lang này ai cũng cực kỳ chămc hỉ. Chămc hỉ không khiến ngươi trở thành võ giả tuyệt đỉnh nhưng chí ít cũng có thể khiến ngươi thành một võ giả không tệ.
Lo lại là đá ngôi sao tiêu tốn quá nhiều, đúng là như nước chảy.
Phòng năng lượng lớn một ngày tiêu tốn năm triệu tinh tệ, một tháng một trăm năm mươi triệu, một năm hai tỷ.
Đây mới chỉ là tiêu hao của phòng năng lượng. Trong tu luyện thông thường, chân lực chỉ là một trong số những môn học cơ bản. Còn thẻ hồn tướng, hao tổn giáp máy.
Tính sơ ra, Binh phát hiện chỉ duy trì Thiên Vũ Lang Viện ở quy mô hiện tại, duy trì trình độ tu luyện tương đối cao thôi mỗi năm ít nhất cũng phải tiêu mười tỷ.
Binh chột dạ.
Mình như mình lại “tình cờ” đục một cái lỗ rõ to rồi.
Hình như mỗi lần mình làm gì đều thành ra cục diện lớn tới mức bản thân chẳng cách nào thu dọn được...
Binh chỉ tự kiểm điểm ba giây rồi lập tức ném vấn đề này sang một bên, để thiếu niên thần kinh giải quyết đi.