Chiến Thần Bất Bại

Chương 126: Chương 126: Tinh hồn xà




Đường Thiên nhìn chăm chăm vào tinh hồn xà trước mặt. Sau lần thối lui trước, Đường Thiên vẫn canh cánh trong lòng, thật không ngờ lần này còn gặp được, gã lập tức phấn chấn.

“He he, rắn nhỏ! Lần trước ngươi may đấy, nhưng hôm nay may mắn không đến với ngươi nữa đâu!”

Đường Thiên quan sát tinh hồn xà, con mắt không chớp tới một cái, miệng lặng lẽ nói.

Tinh hồn thú như gặp đại địch, thân thể co thành một khối, đầu rắn ngẩng lên, mắt rắn lạnh lẽo quan sát Đường Thiên.

“Bắt đầu từ ngươi vậy!”

Tiếng hít thở mạnh mẽ, bàn chân phát lực đạp xuống đất bùn, toàn thân như mũi tên rời cung phóng thẳng về phía tinh hồn xà.

Quanh người tinh hồn xà đột nhiên dâng trào hàn khí, đột nhiên một luồng sáng lạnh lẽo bắn từ dưới chân lên, đánh thẳng tới mặt Đường Thiên.

Đường Thiên trong lòng kinh hoảng, đầu ngón chân điểm xuống, thân hình chợt lóe lên, luồng sáng này lướt sát qua thân thể gã, mũi nhọn lạnh buốt khiến trên người Đường Thiên nổi cả da gà.

Là đuôi rắn!

Nhanh quá!

Trong lòng Đường Thiên bỗng có ảo giác, một đòn đuôi vừa rồi như một cao thủ dùng kiếm, mũi kiếm đâm thẳng tới. Nhớ lại, Binh từng nói qua, những tinh hồn thú này dung hợp mảnh vỡ võ hồn cổ đại, cũng kế thừa võ kỹ ẩn chứa trong đó.

Đuôi rắn như thanh kiếm thẳng, giữa không trung lại đột nhiên hóa cương thành nhu, như một lưỡi roi thép cuốn thẳng tới cổ Đường Thiên.

Đường Thiên cúi đầu né tránh, xoẹt, đuôi rắn lướt sát qua da đầu gã.

Lúc này Đường Thiên đã lao tới gần tinh hồn xà, nắm tay xiết chặt, thôi động chân lực. Ong, không khí xung quanh lập tức hỗn loạn.

Tinh hồn xà thật không ngờ không khí xung quanh lại đột nhiên chấn động hỗn loạn như vậy, những luồng chấn động này thông qua không khí truyền lại thân thể nó. Tuy chấn động không đủ khiến nó thụ thương nhưng lại làm xáo trộn tiết tấu của nó.

Đây là phát hiện mới của Đường Thiên.

Giờ gã có thể làm không khí trong phạm vi ba trượng chấn động, từ đó tạo thành một vòng chấn động. Chỉ cần đối phương ở trong vòng chấn động lập tức sẽ bị ảnh hưởng, với người am hiểu cận chiến như Đường Thiên, đây là một thủ đoạn tuyệt hảo.

Tinh hồn xà lập tức hỗn loạn, đây là một cơ hội tuyệt hảo cho Đường Thiên.

Xoạt xoạt xoạt!

Ba luồng Nguyệt Thủ Đao bắn trung thân rắn.

Chấn động của Đường Thiên đã dung nhập vào các loại võ kỹ của gã, giờ Nguyệt Thủ Đao như một lưỡi đao sắc bén chấn động kịch liệt, uy lực càng thêm mạnh mẽ.

Vảy rắn bắn tung khắp nơi, trên thân rắn nhiều thêm ba vết thương cực nhỏ.

Tinh hồn xà đau tới mức thân rắn co rụt lại, cố gắng phun một ngụm sương mù lạnh lẽo, ngụm sương mù này lập tức bao phủ lấy thân rắn. Đường Thiên chỉ cảm thấy lạnh lẽo thấu xương. Những luồng khí lạnh này lại như kim châm, không ngừng chui vào cơ thể gã.

Nếu không nhờ Khổng Tước Lam ngăn cản, giờ toàn thân gã đã phủ một lớp băng mỏng!

Sương mù lạnh lẽo vô cùng, nhanh chóng ăn mòn Khổng Tước Lam, chỉ trong chớp mắt, xung quanh Khổng Tước Lam đã có một lớp sương băng.

“Ha ha! Biết ngay ngươi sẽ dùng chiêu này mà!”

Đường Thiên vô cùng đắc ý, lần này nếu đã quyết đả thông con đường này, suy nghĩ đầu tiên của Đường Thiên chính là làm sao để phá giải sương phù lạnh lẽo của tinh hồn xà.

Tay trái Đường Thiên lại xuất hiện một quang cầu trong suốt.

Cầu chân không!

Sau khi lý giải của Đường Thiên về chấn động càng sâu sắc, cầu chân không chỉ như hạ bút thành văn. Cầu chân không lúc này đã lớn cỡ cái giỏ, to hơn trước đây nhiều.

Keng!

Cầu chân không bể nát, xoạt, sương mù xung quanh lập tức bị hút vào.

Bên tay trái của Đường Thiên như có một cái miệng rộng ra sức hút khí lạnh vào. Sương mù lạnh lẽo nhanh chóng thu nhỏ, lại lộ ra Đường Thiên và tinh hồn xà, mà bên tay trái Đường Thiên lại nhiều thêm một quả bóng băng.

Cho dù có chân lực giúp đỡ, bàn tay Đường Thiên cũng thấy chết lặng. Gã vội vàng ném quả bóng băng trong tay lên, bóng băng vẽ thành hình vòng cung, rơi xuống xa hơn mười trượng nổ tan. Chỗ rơi xuống lập tức kết thành một lớp băng dày đặc.

Tê!

Đuôi rắn duỗi thẳng như kiếm, chém nghiêng xuống.

Đường Thiên để ý thấy khí lạnh của tinh hồn xà đã kém đi nhiều, xem ra tinh hồn xà cũng không thể phun thứ sương mù lạnh buốt này vô cùng vô tận.

Đối diện với chiêu chém này, Đường Thiên lại không hề né tránh.

Mà vươn quyền đón đỡ.

Keng!

Một lực lượng cường đại truyền lại, thân hình Đường Thiên vẫn không hề xoay chuyển, nhát chém này tuy sắc bén nhưng nếu đem so với đồng nhân số mười một trong gian phòng Thập Bát Đồng Nhân, kình lực lại kém hơn một bậc.

Đuôi rắn vung cao, Đường Thiên nhân cơ hội áp sát.

Một quyền mang theo vô số gợn sóng chấn động đánh thẳng lên thân rắn. Bộp, tiếng nổ không lớn, thân rắn rung lên bần bật. Nơi nắm tay Đường Thiên đánh trúng, vô số hoa văn lan tràn như mạng nhện.

Kình lực chấn động cường đại bên nắm tay trái có lực thâm nhập rất mạnh, nếu bị loại chấn động này xâm nhập vào thân thể cho dù là đám đồng nhân chẳng có tri giác kia cũng sẽ cứng người trong một khoảnh khắc.

Kinh nghiệm chiến đấu trong gian phòng Thập Bát Đồng Nhân nói cho Đường Thiên, nếu ngươi đánh trúng đối phương một quyền, vậy tuyệt đối đừng bỏ qua cơ hội đánh quyền thứ hai!

Thân rắn cuộn tròn, kín kẽ không kẽ hở.

Đường Thiên không nói hai lời, Thiên Long Kình theo nắm tay đánh thẳng lên một khe hở do hai thân rắn chồng lên nhau.

Rầm! Thân rắn như quả đại pháo bắn thẳng lên.

Mà ngay lúc này, thẻ hồn tướng rốt cuộc cũng khôi phục, không còn cứng nhắc nữa, rít lên một tiếng, thân thể bắn thẳng lên, đuôi rắn buông lỏng dưới mặt đất lại thuận thế bắn lên, như một thanh kiếm lớn chém thẳng xuống!

Đường Thiên chỉ cảm thấy mắt hoa lên, tầm mắt hoàn toàn bị thân rắn khổng lồ phủ kín, trong lòng kinh hãi, vội vàng bảo vệ chỗ yếu.

Rầm!

Một luồng lực lường bài sơn đảo hải truyền lại, toàn thân gã bay thẳng ra ngoài.

Nếu đổi lại trước đây, Đường Thiên gặp phải tình hình thế này chắc chắn đã luống cuống chân tay. Song bị vây hạ phong liên tục trong gian phòng Thập Bát Đồng Nhân, trúng một đòn thật quá bình thường. Quan trọng nhất trong lúc này là không để đối phương có cơ hội công kích liên tục.

Đường Thiên ở giữa không trung, xoay lưng, ổn định thân hình, khóe mắt liếc qua thấy tinh hồn xà mở cái miệng đỏ máu lao thẳng tới chỗ gã như mũi tên.

Thế tới của nó nhanh như tia chớp, gần như chỉ trong chớp mắt đã lao tới trước mặt Đường Thiên.

Miệng lớn mở rộng một mùi tanh hôi phả thẳng vào mặt Đường Thiên.

“Ngu ngốc!”

Đường Thiên đột nhiên nhếch miệng cười, giữa không trung đón lấy miệng rắn, ưỡn người khua quyền.

Vô số hoa văn chấn động rời tay bay vào cái miệng đỏ lòm của tinh hồn xà.

Xoạt!

Hoa văn chấn động tụ tập với tốc độ kinh người, một quả cầu trong suốt lặng lẽ thành hình trong miệng rắn rồi lập tức bị nuốt chửng.

Thân thể tinh hồn xà đang vươn dài, phía giữa đột nhiên co lại, con ngươi lồi hẳn ra, toàn thân cứng đờ!

“Khổng tước!”

Đường Thiên gầm lớn một tiếng,hai tay che trước người, bộ giáp trên thân rực sáng, tỏa ra một luồng sáng xanh nhạt.

Rầm!

Tinh hồn thú mang theo quán tính đánh thẳng vào Đường Thiên đang bao phủ trong ánh sáng xanh.

Đường Thiên chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, toàn thân bay ngược lại phía sau với tốc độ kinh người.

Sau khi bay thẳng mười trượng, Đường Thiên ngã thẳng xuống mặt đất. Một lúc sau gã mới vô cùng chật vật đứng dậy, hai tay đau như sắp gãy.

Con thú chết tiệt này quả có chút bản lãnh.

Đường Thiên lử lắc lắc hai tay, cảm giác mới khá hơn đôi chút, cú bổ sau cùng xem ra thẻ hồn tướng đã dùng toàn lực, ngay cả quang mang trên bộ giáp Đường Thiên cũng ảm đạm đi nhiều.

Có điều khi nhìn tinh hồn xà không nhúc nhích nằm trên mặt đất, gã cũng thở phào một hơi.

Nếu không nhờ đòn tấn công cuối cùng của thẻ hồn tướng, đối diện với một con rắn thân toàn vảy cứng như vậy gã cũng khó lòng phá vỡ phòng ngự của nó.

Tuy chấn động có lực thâm nhập cường đại song hiệu quả phương diện này lại không bằng Hạc Thân Kình. Nhưng Hạc Thân Kình của Đường Thiên lại không có Hạc Khí Quyêt cấp cao hơn, đối phó với kẻ địch mạnh hiệu quả của nó cũng càng lúc càng nhỏ.

Cầu chân không bùng nổ trong bụng rắn, có lẽ cơ thể nó cũng bị xoắn vặn tan nát rồi.

Gã cần thận tới trước người tinh hồn xà, tinh hồn xà vẫn không nhúc nhích, đã chết hẳn.

Đây là con tinh hồn thú đầu tiên Đường Thiên giết được.

Mầm Mầm nhảy tới, thấy thi thể tinh hồn xà trên mặt đất, hai mắt bừng sáng. Nó giơ cây cung nhỏ lên, dùng dây cung làm lưỡi dao, bắt đầu cắt xén tinh hồn xà.

Động tác nhanh chóng lưu loát khiến Binh nhìn mà trợn tròn hai mắt.

Binh lặng lẽ xuất hiện, lườm nó một cái rồi nói với vẻ không quen nhìn: “Mầm hồn tướng tuy đẳng cấp thấp nhưng lại thông minh lanh lợi. Chút nữa ngươi đưa hồn hạch cho nó, nó có thể nuốt hồn hạch để mạnh mẽ thêm.”

“Hồn hạch cấp sáu đấy!” Đường Thiên vẻ mặt đau đớn.

Giờ gã nghèo rớt mùng tơi, chủ yếu do điểm tích lũy đều đã chia hết. Giờ gã mua đồ chỉ có thể dùng đá ngôi sao và hồn hạch. Tuy Tiền thúc cho gã không ít đá ngôi sao nhưng dẫu sao Thượng Quan gia cũng chỉ vừa thoát khỏi khốn cảnh, gia sản thật sự có hạn.

“Những hồn hạch này dung nhập mảnh vỡ võ hồn cổ đại, không đủ tinh thuần, bán không được giá.” Binh giải thích: “Nhưng đối với Mầm Mầm lại là thứ tốt. Ta nhớ trước đây trong binh đoàn có một gã chuyên thu thập những hồn hạch như vậy cho mầm hồn tướng ăn, sau này mầm hồn tướng của hắn trở nên cực kỳ lợi hại.”

“Vậy không thể cho nó ăn luôn mảnh vỡ võ hồn cổ đại ư?” Đường Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Hình như sau này cũng có thể, nhưng phải đợi thực lực của nó tới một mức nào đó đã.” Binh lộ vẻ hồi ức, nhưng cũng không dám chắc.

“Được rồi.” Đường Thiên gọi Mầm Mầm: “Hồn hạch cho ngươi, cái khác để ta.”

Mầm Mầm ê a hoan hô, càng thêm ra sức.

“Chẳng biết những thứ còn lại bán được bao nhiêu?” Đường Thiên vuốt cằm, vẻ chờ mong.

“Ngươi còn sức tái chiến sao?” Binh chế giễu.

Đường Thiên ngượng ngùng, thành thật trả lời: “Phải nghỉ ngơi một ngày.”

Chiến đấu kịch liệt, gã cũng nhức mỏi vô cùng.

“Cứ bán cái này đi trước đã.” Binh từ chối cho ý kiến: “Dẫu sao cũng có căn cứ ở đây, ngươi có thể nghỉ ngơi thoải mái.”

Đường Thiên ừ một tiếng, gã ngồi xuống tổng kết chiến đấu lần này.

Chiến đấu luôn khác với huấn luyện, cho dù đối kháng cùng thập bát đồng nhân kịch liệt như vậy song vẫn không sánh được với chiến đấu thực sự. Trong chiến đấu chỉ hơi vô ý rất có thể sẽ bỏ mạng.

Không gì khiến người ta chuyên chú hơn uy hiếp của cái chết. Không tiến bộ nào nhanh hơn chiến đấu.

Dùng chiến dưỡng chiến, hiệu quả cực cao.

Trong mắt Đường Thiên sục sôi ý chí chiến đấu.

Sau khi khôi phục thể lực, Đường Thiên trở lại thành Tam Hồn, tùy ý chọn một nhà bán tài liệu.

“Đây có thu tinh hồn thú không?” Đường Thiên hỏi.

Người làm nghe vậy quan sát Đường Thiên một hồi, đôi mắt co lại. Trên người Đường Thiên còn mang theo sát khí vừa giết chết tinh hồn xà, người làm cũng biết lợi hại, vội nói: “Thu, đương nhiên thu, chẳng hay tôn giả săn được tinh hồn thú cấp bao nhiêu?”

“Cấp sáu, tinh hồn xà.” Đường Thiên không nhiều lời vô nghĩa, lấy các bộ phận tinh hồn xà đã cắt xén tốt ra.

Thần sắc người làm càng cung kính, nhanh chóng trả lời: “Xin ngài chờ chút, trưởng quầy sẽ ra ngay!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.