Chiến Thần Bất Bại

Chương 458: Chương 458: Từng người diễn thuyết




Tin cầu viện của Phù Yến tới chòm Kình Ngư, cùng đến với nó là tin cầu viện của binh đoàn Huyền Kình.

Chiến báo này lập tức khiến toàn bộ xôn xao, không ai ngờ chòm Đại Hùng lại không biết xấu hổ như vậy, dùng tới thủ đoạn hạ lưu đê tiện như vậy. Trước đó mỗi trận chiến Đường Thiên đều dùng thực lực đánh chính diện khiến người ta bội phục vũ dũng của hắn, nhưng trận chiến này lại hoàn toàn quay ngoắt lại.

"Điều này chứng tỏ chòm Đại Hùng đã cùng đương mạt lộ, không còn biện pháp nào khác, bọn họ đã không thể ngăn cản nổi chúng ta, các dũng sĩ chòm Kình Ngư, thắng lợi đang trước mắt, chỉ cần chúng ta dốc thêm sức mạnh, chòm Đại Hùng sẽ là của chòm Đại Hùng! Bất cứ anh hùng nào giúp đỡ mở rộng ranh giới chòm Kình Ngư đều sẽ được thưởng lớn! Bọn chúng cố gắng dùng giặc cướp ngăn cản chúng ta, thế nhưng chúng không biết đám giặc cướp đê tiện chòm Sài Lang kia sẽ chỉ trở thành hồn ma dưới lưỡi đao võ giả chòm Kình Ngư chúng ta! Minh hữu của chúng ta, võ hội Quang Minh sẽ phái ra các chuyên gia huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ tới giúp chúng ta giành lấy thắng lợi! Ta tuyên bố treo giải, một cái đầu của võ giả Sài Lang được thưởng mười ngàn tinh tệ! Các dũng sĩ chòm Kình Ngư, các ngươi còn chờ gì nữa?"

Diễn thuyết của Cung Khánh cổ động lòng người, tất cả các võ giả Kình Ngư hai mắt bừng sáng. Giặc cướp chòm Sài Lang? Một đám võ giả xuất thân tới nơi thâm sơn cùng cốc nồng độ tinh lực chỉ 1% mà được treo thưởng mười ngàn tinh tệ?"

Rất nhiều võ giả vốn không giàu có lập tức động tâm, không sai, thực lực bọn họ rất bình thường, thế nhưng có bình thường thế nào đi nữa cũng mạnh hơn đám pháo hôi chòm Sài Lang.

Hơn nữa võ hội Quang Minh phái các chuyên gia huyết mạch khiến mọi người hoàn toàn yên tâm.

Chòm Kình Ngư lập tức sôi trào.

Cung Khánh diễn thuyết xong, uống một chén nước.

Trương trưởng lão ở bên than thở: "Bệ hạ diễn thuyết xuất sắc tuyệt luân! Mười ngàn tinh tệ mộ cái đầu, ý tưởng cơ trí tuyệt diệu như vậy chỉ bệ hạ mới có thể nghĩ đến! Chỉ mười tỷ tinh tệ mà khiến một triệu võ giả Sài Lang tan rã, tại hạ bái phục sát đất."

Cung Khánh trong lòng cũng đắc ý, gương mặt lại mỉm cười cẩn thận: "Hắn định chơi chiến thuật biển người với chúng ta, chúng ta cũng chỉ có thể phụng bồi. Không biết tộc Sài Lang lần này có bị diệt tộc không, ta cũng hơi lo rồi đấy."

"Bệ hạ thật nhân từ!" Trương trưởng lão vội vàng khen ngợi.

"Chuyện chuyên gia huyết mạch kính mong các trưởng lão nghĩ cách!" Cung Khánh nói.

Trương trưởng lão vội vàng nói: "Bệ hạ yên tâm, chuyên gia huyết mạch của võ hội đã xuất phát, đây là những chuyên gia huyết mạch có thâm niên đứng đầu võ hội, thực lực tuyệt đối hùng hậu!"

Cung Khánh mỉm cười: "Vậy ta yên tâm."

Thành Tam Hồn.

"Ta chỉ mời được từng đó người." Đinh Đang bất đắc dĩ nói.

Đường Sửu liếc nhìn những võ giả phía sau Đinh Đang, khoảng chừng bốn mươi người, ai nấy đều tỏa ra khí thế, thực lực bất phàm. Giờ đang thời loạn thế, thân phận của võ giả cũng theo nước lên thuyền lên. Quan trọng nhất là rất khó mời, thời nay người lắm tiền nhiều lắm, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, đắt nữa cũng có người muốn.

Phòng ngự của căn cứ vẫn luôn là vấn đề, tuy bày tầng tầng máy móc bẫy rập, trong căn cứ còn có binh đoàn, nhưng đối phó với cao thủ vẫn cực kỳ chật vật. Nếu không phải lần trước Đường Nhất vừa vặn tới kịp, có lẽ sẽ là một trận ác chiến.

Vì thế Đường Sửu đệ trình đề án xây dựng lại phòng ngự căn cứ nhanh chóng được thông quá. Giờ thành Tam Hồn đang cực kỳ quan trọng, mà võ giả trong thành Tam Hồn tuy nhiều nhưng đại đa số đều là võ giả giáp máy. Thời nay thực lực của võ giả giáp máy đa số đều tương đối thấp, khi dựng thành binh đoàn có gia tăng nhưng muốn đối phó với cao thủ tới và đi như gió vẫn tương đối bị động.

Mọi người nhất trí cho rằng cần phòng ngự mạnh mẽ hơn, vì vậy công việc nhận người giao cho Đinh Đang.

Đinh Đang chủ quản công tác tình báo, giao du rộng rãi, hơn nữa bản thân cũng nắm giữ một cơ cấu tình báo.. Song ngay cả như vậy vẫn chỉ mời được bốn mươi người này.

"Đều là võ giả có tiếng trên Thiên Lộ Bảng, có điều không có võ giả hoàng kim. Giờ còn rất ít võ giả hoàng kim chưa gia nhập nơi nào. BỐn mươi người này có mười ba người xếp hạng trên Thiên Bảng khoảng 4000 đến 6000, hai mươi bảy người còn lại hạng đưới 6000. Đây là tư liệu của họ. Còn lại đều giao cho ngươi."

Đinh Đang đưa tư liệu đám người cho Đường Sửu, Đường Sửu khách khí đáp: "Cám ơn."

Đinh Đang kỳ quái liếc mắt nhìn Đường Sửu, thân là nhân viên tình báo, cảm giác của nàng cực kỳ nhạy bén, nàng cam thấy Đường Sửu như có biến hóa rõ rệt, tuy Đường Sửu vẫn khách khí như trước kia.

Chẳng lẽ gã này xảy ra chuyện gì…

Suy nghĩ này lóe lên trong đầu nàng, thế nhưng nàng cũng không nghĩ nhiều. Trong cảm nhận của nàng Đường Sửu là một con mọt sách, không có điểm nào giống đám võ tướng, ngày ngày dạy học cho những võ giả giáp máy, thật chẳng giống như những việc võ tướng phải làm.

Binh đại nhân nói Đường Sửu là võ tướng kiểu tham mưu, chẳng lẽ võ tướng kiểu tham mưu là thế này? Đúng là Tỳ Ba thường khen Đường Sửu rất lợi hại, có điều hình như hai người rất hay cãi nhau.

Nếu Đường Sửu trở nên mạnh mẽ cũng tốt. Tuy trước giờ mọi nguy hiểm căn cứ gặp phải đều chỉ là kinh hoảng đôi chút rồi lại êm đẹp, thế nhưng Đinh Đang vẫn cực kỳ lo lắng. Đặc biệt theo mức độ quan tâm của mọi người với thành Tam Hồn càng ngày càng cao, số lượng người vào thành Tam Hồn cũng gia tăng nhanh chóng.

Thành Tam Hồn như cái bánh bao, rất nhiều người muốn chia sẻ, mà đưa mắt nhìn khắp Thiên Lộ, thành Tam Hồn quả thực không được coi là cường đại.

Đinh Đang vẫn ầm thầm quan sát, cho nên sau khi đề án của Đường Sửu được thông qua nàng mới hành động nhanh chóng như vậy, chỉ trng thời gian ngắn ngủi thu nạp hai mươi cường giả.

Vào thời này có thể chiêu nạp nhiều võ giả tố chất cao trong thời gian ngắn như vậy, công tác của Đinh Đang có thể nói là rất xuất sắc. Đương nhiên tiền lương của những cao thủ này cũng cao tới kinh người. Phí an cư của mỗi người là hơn một tỷ, hai mươi người là hai mươi tỷ. Cũng may tốt xấu gì thành Tam Hồn giờ cũng coi như một phú hào nho nhỏ.

"Mời theo ta."

Đường Sửu không xem tài liệu trong tay mà dẫn đám người đi. Đinh Đang hơi tò mò liệu Đường Sửu sẽ dạy dỗ đám võ giả này ra sao, cũng theo phía sau.

Các võ giả không hề lộ vẻ kiêu ngạo, biểu hiện của bọn họ đều không tệ. Quan trọng hơn, trước khi tới đây Đinh Đang đã cho bọn họ xem đoạn phim trận chiến bọn họ đánh bại Lưu Phong Đoàn, đồng thời nói cho bọn họ biết người chỉ huy trong trận chiến đó là Đường Sửu.

Cây cao bóng cả, hung danh Lưu Phong Đoàn vang dội bên ngoài, điều này cũng khiến các võ giả nể phục Đường Sửu.

Đường Sửu dẫn theo bọn họ tới sân tu luyện, tiến hành một loạt những bài kiểm tra rườm rà chặt chẽ. Rất nhiều loại kiểm tra họ thậm chí chưa từng nghe thấy, các võ giả đều cảm thấy thú vị hiếu kỳ, mọi người vui vẻ hoàn thành bài kiểm tra.

Đường Sửu nhanh chóng có cảm nhận trực quan về thực lực bọn họ.

"Hứa Lỗi, khu vực ngươi am hiểu công kích là khoảng hai đến mười mét phía bên phải, trong khu vực đó đòn phản kích đầu tiên của ngươi có tới 75% sẽ đánh vào khu vực này. Uy lực chiêu thức mạnh của ngươi có sác xuất lên tới 85% công kích khu vực này. Mà phía dưới sườn trái là nhược điểm của ngươi."

"Vương Ba, côn pháp của ngươi cực kỳ ác liệt, thế nhưng vấn đề của ngươi là chỉ cần công kích của ngươi bị đỡ liên tục sáu lần, nhịp điệu của ngươi sẽ bắt đầu hỗn loạn. Hơn nữa giữa các chiêu côn của ngươi có lúc dừng lại rất rõ rệt, đây là kẽ hở của ngươi. Mà hạ bàn của ngươi quá thấp, tuy có thể khiến trọng tâm của ngươi đủ ổn định, nhưng ngược lại lại co nhỏ phạm vi công kích của ngươi."

. . .

Đinh Đang nhận ra mỗi võ giả ở đây đều lộ vẻ mất tự nhiên, vài người thậm chí mồ hôi chảy ròng ròng, nắm chặt vũ khí. Đinh Đang cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ Đường Sửu dùng những bài kiểm tra này để thăm dò hết tình hình của các võ giả sao?

Nàng cảm thấy cực kỳ khó tin, trong mắt nàng những bài kiểm tra kia chỉ rườm rà lôi thôi, nàng hoàn toàn không hiểu tác dụng của chúng.

Lời bình này của Đường Sửu khiến tất cả các võ giả kinh sợ.

Có thể tu luyện tới mức này, há có ai ngu ngốc?

Cảm giác đầu tiên của bọn họ là vừa giận vừa sợ, sợ là Đường Sửu nhìn thấu bọn họ đến vậy, giận là nhược điểm bọn họ bị nói ra công khai khiến bọn họ cảm giác nguy hiểm.

Đường Sửu như biết suy nghĩ của bọn họ, nói tiếp một câu khiến bọn họ lập tức yên tĩnh lại.

"Mỗi người các ngươi đều đã ký kết khế ước võ hồn, bắt đầu từ hôm nayc ác ngươi sẽ là đồng đội. Hiểu rõ nhược điểm của đồng đội quan trọng hơn hiểu rõ ưu điểm. Vì cái trước có thể tránh cho ngươi tử vong mà cái sau thường mang tới thắng lợi cho ngươi."

Ký kết khế ước võ hồn vậy tức là không thể đổi ý hay trốn tránh, ánh mắt mọi người lập tức hòa hoãn hơn nhiều.

"Để thu được hiệu quả thực chiến, chúng ta cần chử nghiệm các tổ hợp bất đồng, đồng thời cần định ra chiến thuật tương ứng."

Giọng nói của Đường Sửu rất bình tĩnh nhưng lại lộ ra một sức mạnh khiến mọi người tin phục.

Những cường giả Thiên Bảng này trước mặt hắn như đứa học sinh ngoan ngoãn nghe lời.

Gã này… hình như lợi hại hơn rồi…

Đinh Đang nhìn Đường Sửu, suy tư.

Trong phòng thí nghiệm huyết mạch, giọng điệu ngả ngớn trêu chọc của Binh vang vọng, thi thoảng lại vang lên tiếng cười ha hả.

"Chậc, chuyên gia huyết mạch đó nha! Đội chuyên gia huyết mạch thâm niên đứng đầu võ hội Quang Minh, khi nghe tin này ta suýt nữa đờ ra tại chỗ đấy. Sau đó ta đột nhiên phản ứng lại, à mà bọn họ là võ hội Quang Minh cơ mà…. Ơ kìa, võ hội Quang Minh cũng có chuyên gia huyết mạch à? Ơ kìa, võ hội Quang Minh cũng định đấu chuyên gia huyết mạch với chúng ta... thật đáng sợ!"

"Ha ha ha ha!"

Những ông lão bà lão bên dưới không tim không phổi đấm đất cười lớn. Bọn họ đại đa số đều xuất thân Hắc Hồn, giờ nghe võ hội Quang Minh lại muốn đẩy chuyên gia huyết mạch ra đấu độc với mình, chỉ thấy tức cười.

"Ta thật sự không hề kỳ thị võ hội Quang Minh, thật đấy!"

"Thế nhưng nếu để đám chuyên gia huyết mạch Đại Quang Minh này sống sót trở về sẽ rất mất mặt. Này này, ta không phải người đi gây sự nhé, chỉ có điều nếu chuyện này xảy ra với ta, ta tuyệt đối không nhịn được…"

"Giết chết bọn họ!" Không biết là ai hô lên đầu tiên.

Con dã thú trong lòng mọi người như muốn chạy ra, bọn họ hô lên rát cổ, gương mặt dữ tợn, đằng đằng sát khí!

"Giết chết bọn họ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.