Chiến Thần Bất Bại

Chương 459: Chương 459: Xin đợi kiệt tác của các hạ giáng lâm




Các chuyên gia huyết mạch thành Tam Hồn được phát động toàn bộ, phái đến mỗi thành thị của Hắc Hồn.

Trong thời gian ngắn đương nhiên rất khó nghiên cứu ra độc dược mới, nhưng cũng không nghĩa là không có cách nào. Là chuyên gia huyết mạch đã mấy chục năm, ai không có vài bằng hữu?

Bọn lão Phí đều xuất thân từ Hắc Hồn, bản thân có nguồn gốc sâu xa liên quan tới Hắc Hồn. Có điều tính khí bọn họ không được tốt, sống tại Hắc Hồn cũng bất đắc chí, thế nhưng bọn họ giao du vẫn rất rộng rãi.

Khi bọn họ được phát động đi khắp nơi cổ đôngm toàn bộ các chuyên gia trong hệ thống Hắc Hồn đều bị kinh động.

Đặc biệt là khi nghe võ hội Quang Minh đầy tự tin nói cái gì mà "võ hội Quang Minh nắm giữ các chuyên gia huyết mạch thực lực hùng hậu tài nguyên dồi dào", Hắc Hồn lập tức xôn xao.

Chuyên gia huyết mạch của võ hội Quang Minh?

Các chuyên gia huyết mạch của Hắc Hồn nghe câu này xong lập tức cười khẩy.

Đừng nói song phương là tử địch, minh tranh ám đấu, cơ hội tốt như vậy nếu bỏ qua thiên lôi có đánh chết cũng chẳ hết tội. Cho dù vì câu nói này các chuyên gia huyết mạch của Hắc Hồn cũng không nhẫn nổi.

Chúng ta chết hết rồi sao?

Các chuyên gia huyết mạch của Hắc Hồn nóng lòng muốn thử.

Mãi tới khi Binh cười âm hiểm vung bút viết tuyền truyền, lại đẻ cho bọn lão Phí dùng tiền trắng trợn tuyên truyền tại các thành thị của Hắc Hồn, Hắc Hồn vốn cuồn cuộn sóng ngầm lập tức bùng nổ.

"… Ngưoi dốc hết tâm huyết, ngươi mất ăn mất ngủ, ngươi dùng suy nghĩ thiên tài thành tựu kiệt tác kinh thế hãi tục! Ngươi tin rằng nó có thể thay đổi cả thế giới, ngươi tin rằng nó mang giá trị liên thành, tin rằng nó có thể lưu danh sử sách. Nhưng nó lại chỉ có thể lặng lẽ nằm trong góc tối, phủ đầy tro bụi, không ai biết đến. Ngươi khổ tâm vì không cách nào chứng minh khả năng thực tế của nó ra sao, ngươi phiền não vì không biết nên làm sao chứng minh sự vĩ đại của nó! Tới đây đi, tới tham gia trận chiến tranh vĩ đại này! Trận độc chiến đầu tiên trong lịch sử! Trận độc thực chiến tàn khốc nhất, trận quyết đấu đỉnh cao nhất sắp mở màn, nhân danh độc và danh hào lưu trong sử sách, chom Đại Hùng xin đợi kiệt tác của các hạ giáng lâm!"

Khi đoạn tuyên truyền đầy khoa trương này loan ra, tất cả các chuyên gia huyết mạch đều như phát điên.

Nghiên cứu độc không phải là chủ lưu trong nghiên cứu huyết mạch, bởi vậy tác dụng của độc vẫn không được nhiều người thừa nhận. Sử dụng độc cũng thiếu tiền lệ thực chiến khiến cho tác dụng của độc không được người ta để ý. Điều này cũng khiến cho giá cả độc tố cấp cao trên thị trường không cao mấy, các chuyên gia huyết mạch nghiên cứu độc dược cũng khá bần cùng.

Không tiếng tăm, không tiền của, không địa vị, ba không này là thực trạng của các chuyên gia huyết mạch độc tố hiện nay.

Bởi thế khi lời tuyên truyền này trắng trợn truyền bá tại Hắc Hồn lập tức đánh trúng tim đen các chuyên gia huyết mạch này. Ai không muốn được thừa nhận? Ai không muốn giàu có tới nứt đố đổ vách? Ai không muốn tới đâu cũng được tôn trọng?

Cuộc chiến tại chòm Đại Hùng được toàn bộ Thiên Lộ chú ý, nếu có thể thành danh vào lúc này, vậy giá trị bản thân sẽ gia tăng gấp bội!

Hơn nữa đây là một trận chiến tranh đường hoàng, có gì đủ sức thuyết phục hơn cơ hội này đây?

Bọn lão Phí giờ cũng phải bái phục Binh đại nhân sát đất, chỉ đổi cách nói thôi mà hiệu quả tuyệt nhiên bất đồng. Bọn họ lập tức bị vô số chuyên gia huyết mạch vây quanh.

"Ta có thể ra chiến trường, loại độc tố này cách dùng rất đặc biệt, ta tinh thông phối chế các loại độc tố…"

"Ta muốn ra chiến trường. Chi phí? Miễn phí! Ta bảo đảm nhất định sẽ phục tùng chỉ huy! Ta chỉ muốn được tham gia…"

"Đây là ba mươi loại độc tề mà ta phối chế tỉ mỉ, bản thân ta cũng là chuyên gia huyết mạch độc tố có thâm niên, ta có kinh nghiệm thực chiến phong phú, có thể thích ứng với các tình huống bất đồng…"

. . .

Lão Phí gần như phát điên, không thể không hao hết miệng lưỡi khéo léo từ chối đám chuyên gia huyết mạch nhiệt tình tới điên cuồng anỳ. Cuối cùng các chuyên gia huyết mạch này không thể làm gì hơn đành không cam lòng rời khỏi, chỉ lưu lại một đống lớn độc tề.

Chỉ chớp mắt, mỗi tòa thành Hắc Hồn đều thu được cả núi độc dược. Hắc Hồn có bao nhiêu chuyên gia huyết mạch, số lượng độc tố mỗi chuyên gia nghiên cứu ra không coi là nhiều, nhưng ngay cả như vậy vì số chuyên gia đông đảo, số lượng độc tố cũng cực kỳ kinh người.

. . .

"Vật này tên là Hôi Bào, chúng còn nhỏ hơn tro bụi cả trăm lần, sử dụng cực kỳ thuận tiện. Có thể bay theo làn gió, có thể đưa nó vào tầng mây. Một bình có thể bao phủ phạm vi trăm dặm. Nơi này có hai trăm bình, xin hãy cầm lấy!"

. . .

"Đây là loại độc tố ẩn hình do chúng ta hợp tác chế tạo, nó phát tác không mãnh liệt nhưng bí bảo tránh độc bình thường không cách nào phân biệt được nó. Ta muốn kiểm nghiệm nó một chút…"

Không phải tất cả mọi người đều đến vì danh lợi, có một số người tới vì muốn kiểm nghiệm khả năng thực chiến của độc tố mình nghiên cứu. Độc tố là một sản phẩm rất đặc biệt, đặc biệt là một số độc tố phạm vi lớn. Tình huống thực chiến thường rất phức tạp, hơn nữa trình độ chân lực mỗi người mỗi khác, tâm pháp tu luyện cũng bất đồng, tác dụng thực tế của nó ra sao rất khó đánh giá. Hơn nữa các chuyên gia huyết mạch loại độc tố tuyệt đối không dám bắt người làm thí nghiệm, làm vậy sẽ chết không có chỗ chôn.

Chỉ có chiến trường thực tế như vậy mới có thể kiểm nghiệm chân thật nhất.

Có khá nhiều chuyên gia huyết mạch đưa độc tố tới vì điều này, bọn họ hầu như dốc toàn lực. Cơ hội như vậy rất khó có lần thứ hai.

"Binh đại thúc thật âm hiểm! Thật xảo trá!" Đinh Đang thở dài: "Tỷ bỗng có cảm giác, có lẽ lần này chúng ta sẽ thắng."

Tỳ Ba đọc lướt qua báo cáo, không buồn ngẩng đầu lên: "Muội chưa từng nghĩ chúng ta sẽ thua."

"Ồ, muội tự tin vậy?" Đinh Đang hơi ngạc nhiên.

"Vì mọi người đều cố gắng như vậy mà!" Tỳ Ba ngữ khí kiên định, mắt vẫn không rời báo cáo trên tay, tháng này phòng thí nghiệm máy móc tiêu hao vật liệu lên tới một con số cực kỳ kinh khủng. Tỳ Ba biết các thợ máy đang dốc sức cỡ nào, mọi người đều tự giác làm việc quên cả ngày đêm.

Vô số sự thực trong lịch sử nói cho nàng, bất cứ thế lực nào khi trên dưới một lòng như lúc này đều rất khó bị đánh bại.

Đột nhiên phòng thí nghiệm máy móc thiết bị vang lên tiếng hoan hô rung trời, Tỳ Ba và Đinh Đang cùng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn nhau, nhanh chân lao vào phòng thí nghiệm máy móc.

Cửa sao chòm Đại Hùng.

"Đây chính là chòm Đại Hùng."

Các võ giả chòm Kình Ngư chen chúc nhau tới, tò mò quan sát xung quanh, nhìn qua không có gì khác biệt so với những nơi khác. Hiện nay số lượng võ giả chòm Kình Ngư tràn vào chòm Đại Hùng lên tới con số khủng khiếp. Tất cả là bởi hai ngày trước Cung Khánh tiếp tục tuyên bố chỉ cần chém giết năm mươi võ giả Sài Lang sẽ được sử dụng tinh lực miễn phí ba năm.

Tất cả võ giả Kình Ngư đứng ngồi không yên. Giải thưởng trước đó là một võ giả Sài Lang mười ngàn tinh tệ, chỉ thu hút được những võ giả thiếu thốn về kinh tế. Nhưng miễn phí sử dụng tinh lực ba năm, cho dù các võ giả có dòng dõi trên chòm Kình Ngư cũng không hề do dự lên đường, thứ này thực tế hơn năm trăm ngàn tinh tệ nhiều.

Vì nhân số quá nhiều dẫn tới cửa sao tắc nghẽn.

Phần lớn võ giả Kình Ngư chưa từng tới chòm Đại Hùng, bọn họ không khỏi tò mò quan sát xung quanh, dẫu sao chiến báo lúc trước cũng khiến mọi người nhốn nháo.

Thế nhưng ánh mắt mọi người phần lớn lạc tới những chuyên gia huyết mạch mặc áo bào quang minh.

Bên cạnh mỗi chuyên gia huyết mạch đều có vài võ giả cấp cao, bọn họ thần sắc cảnh giác, phòng ngừa tập kích.

NHững chuyên gia huyết mạch này đều được phân phối bí bảo loại nhận biết, đứng đầu là bí bảo chòm Kính Hiển Vi, hầu như mỗi người đều mang một bí bảo cấp bạc Hiển Vi Chi Nhãn. Hiển Vi Chi Nhãn hình dạng như một ống kính màu bạc, khi truyền chân lực vào mặt kính sẽ phóng ra một vệt sáng. Ánh sáng chiêu đến đâu, nếu có dị thường, mặt kính sẽ hiện lên dòng chữ đỏ thắm.

Võ hội Quang Minh không nuốt lời, bọn họ quả thực phái rất nhiều nhóm chuyên gia huyết mạch, lên tới vài trăm, cứ vài trượng lại có một chuyên gia huyết mạch. Những chuyên gia huyết mạch này tiến hành kiểm tra lần lượt, từ từ tiến lên.

Võ giả Kình Ngư vẻ mặt thoáng an tâm, cảnh tượng chuyên nghiệp trước mắt khiến bọ họ buông lỏng. Độc tố của đối phương có lợi hại đến đâu, bị kiểm tra như vậy cũng sẽ không còn nguy hiểm gì.

Đột nhiên một cơn gió thổi tới.

Vài chuyên gia huyết mạch đứng trước nhất đột nhiên cùng ngã gục xuống, đám võ giả bên cạnh họ ai nấy sắc mặt tái xanh ra sức thôi động chân lực trừ độc. Các võ giả bên cạnh chuyên gia huyết mạch khác ra sức thôi động lồng chân lực, bảo hộ chuyên gia huyết mạch.

Một lát sau, sắc xanh trên mặt các võ giả võ hội Quang Minh mới rút đi, khôi phục bình thường. Thế nhưng ba chuyên gia huyết mạch đã mãi mãi nằm lại trên đất.

Tát cả các võ giả Quang Minh sắc mặt khó coi.

Phía sau bọn họ, những võ giả Kình Ngư đông như thủy triều xôn xao rối loạn. Gương mặt nhiều người lộ vẻ chần chừ, trong lòng nảy sinh ý lui bước, bọn họ bỗng ý thức được tình hình lần này sợ còn tàn khốc hơn tưởng tượng.

Trên mỗi quảng trường thành thị của Hắc Hồn đều có một màn ảnh rộng, có thể theo dõi tình hình chiến trường tại chòm Đại Hùng. Trước mỗi quảng trường đều bu đầy người với người, bất kể chuyên gia huyết mạch hay các võ giả đều cực kỳ tò mò với trận chiến lần này. Đại chiến dùng độc quy mô lớn như vậy chưa từng xảy ra trong lịch sử.

Hơn nữa thật không ngờ bọn Đường Thiên lại chủ động công khai toàn bộ quá trình chiến đấu, điều này thu hút sự quan tâm rất lớn. CÁc chuyên gia huyết mạch đã đưa độc tề tới càng thêm tập trung, tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình chiến tranh sẽ rất có ích cho việc tối ưu hóa độc tề của mình.

Trong đám người, một người đàn ông trung niên sắc mặt sốt sắng nhìn màn hình, khi hắn thấy ba tên chuyên gia huyết mạch ngã chổng vó, gương mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên. Thế nhưng sát theo đó, những võ giả khác lợi dụng chân lực hùng hậu hóa giải độc tố, nét cười của hắn cứng lại trên mặt.

Hắn ngây ra tại chỗ, một lát sau mới lẩm bẩm theo bản năng.

"Xem ra đối phó với võ giả cấp cao hiệu quả độc tố vẫn chưa đủ… Phải nghĩ cách, tăng độ tinh khiết? Phí tổn quá cao, hay thêm một số thành phần ăn mòn chân lực… ý này hay…"

Người trung niên nghĩ tới điều gì đó, gương mặt mỉm cười hưng phấn, lao như bay về nơi ở.

Hắn không thể chờ để thí nghiệm suy nghĩ của mình, hơn nữa… nhất định phải hoàn thành trước khi trận chiến lần này kêt thúc, nhất định phải chế xong tác phẩm mới…

Võ hội Quang Minh kỷ luật sâm nghiêm, những võ giả Quang Minh liếc mắt nhìn nhau, đều không lui bước. Bọn họ điều chỉnh lại vị trí, tiếp tục tiên tới.

Cấp trên đã hạ lệnh bắt buộc đối với trận chiến lần này.

Căn bản không cho phép họ lui bước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.