Tề Sơn đầu hàng.
Kết quả này khiến Đường Thiên ngạc nhiên, vốn y nghĩ Tề Sơn sẽ quyết tử chiến phá vòng vây, thật không ngờ hắn lại đầu hàng. Càng khiến người ta phải suy nghĩ là câu nói sau cùng khihắn bị trói.
“Các ngươi không có chứng cớ chứng minh ta là thủ phạm.”
Đường Thiên cũng phải bội phục, không gì bằng câu nói đó. Nếu vừa rồi Tề Sơn tử chiến, như vậy mọi người xúc động phẫn nộ, giết hắn trong loạn chiến, không ai nói gì được. Thế nhưng hắn bỏ lại câu này khiến mọi người không thể không suy nghĩ lại.
Tề Sơn nói không sai.
Không có chứng cớ rõ ràng chứng minh cái chết của A Tư Đại và vụ nổ Tiên Nữ Cung xuất phát từ tay Tề Sơn. Dù là đêm nay Tề Sơn đánh lén trang viên Tường Vi khiến mọi người đều tin rằng trăm phần trăm là do Tề Sơn.
Thế nhưng suy đoán vẫn chỉ là suy đoán, không có chứng cớ xác thực chứng minh Tề Sơn gây nên. Mặc dù Tề Sơn té ngã thảm hại nhưng gia tộc của hắn thâm căn cố đế trong võ hồn, chỉ cần không có chứng cớ xác thực vẫn có thể cãi lại được.
Tề Sơn sắc mặt trào phúng, tùy ý để hộ vệ trói lại.
Câu nói của Tề Sơn khiến tất cả thủ hạ lập tức yên tâm.
Câu nói thứ hai của Tề Sơn lại khiến bọn họ càng yên tâm.
“Ta đã gửi thư cho võ hội, bọn họ sẽ lập tức phái người tới đây.” Tề Sơn thần sắc trấn định, ánh mắt lạnh băng: “Võ hội Quang Minh ta không phải ai cũng có thể hãm hại.”
Trâu Ninh gằn mặt: “Hôm nay các ngươi trói ta ra sao, tới lúc đó ta cũng sẽ trói các ngươi như vậy.”
Mọi người trên chòm Tiên Nữ đều lộ vẻ phẫn nộ, nhưng không ai dám hành động, bọn họ đều cảm thấy khó gaiỉ quyết. Nếu Tề Sơn kiên quyết bảo mình bị hãm hại, lại không có chứng cớ xác thực, bọn họ quả thật không có cách gì đối phó Tề Sơn.
Có chút trìnhd odọ.
Trong góc tối, Đường Thiên càng thêm hứng thú, ánh mắt y lạnh băng, đáng tiếc, y không định để lại kẻ địch. Y nhỏ giọng nói nhỏ bên tai Ander Lena. Sắc mặt Ander Lena lập trức trắng bệch, mắt trợn tròn. Nàng hít sâu một hơi, ưỡn thẳng ngực, bước tới.
“Chúng ta không cần chứng cớ.”
Đang lúc mọi người khó khăn, một bóng người trang trọng uyển chuyển chậm rãi bước ra khỏi bóng tối đi tới, là Ander Lena.
Vài vị đại nhân vội vàng khom người hành lễ.
Mặc dù bọn họ không biết vì sao Tiên Nữ Hoàn xuất hiệnt rên tay Ander Lena nhưng Ander Lena là người thừa kế thứ ba, ngày thường cũng quen thuộc, phẩm tính ra sao đã tận mắt chứng kiến. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không ai biết, nhưng kết quả hiện tại với chòm sao Tiên Nữ phải nói là may mắn trong bất hạnh.
Ander Lena là một trong những người có quyền thừa kế Tiên Nữ Hoàn, hơn nữa phụ thân nàng Tatton nắm giữ binh đoàn Cao Nguyên, đây là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến mọi người ủng hộ nàng.
CHòm Tiên Nữ đã đại thương nguyên khí, ổn định là quan trọng nhất, ổn định mới phù hợp lợi ích các gia tộc
“Không cần chứng cứ? Tiếp đó các ngươi giết luôn đệ tử hạch tâm của võ hội Quang Minh?” Trâu Ninh cười ha hả như nghe thấy chuyện nực cười nhất: “Chuyện như vậy trước nay chưa từng xảy ra, sau này cũng sẽ không thể diễn ra!”
Chứng kiến Trâu Ninh, ánh mắt Ander Lena lóe lên ý hận, chuyện ngày trước hiện lên trong đầu, nàng ngẩng mặt, bước tới trước người Trâu Ninh.
Trâu Ninh thản nhiên: “Sao nào? Chẳng lẽ ngươi còn định cùng ta...”
Phốc!
Câu nói của Trâu Ninh im bặt, nét mặt cứng lại,t hân thể cứng đờ, không thể tin nổi nhìn Ander Lena.
Ander Lena buông lỏng lưỡi dao trong tay, lấy ra một chiếc khăn tay trắng như tuyếtl au vết máu trên tay. Không biết vì sao, nàng không hề có cảm giác khó chịu sau khi giết người, xem ra ở cạnh người kia một thời gian, tâm lý mình cũng u ám rồi.
Trong lòng nàng thầm tự giễu.
Tất cả mọi người đều bị hành động của Ander Lena làm cho kinh sợ, Ander Lena trước mắt thật quá xa lạ.
“Khốn kiếp!” Tề Sơn nổi giận, hắn liều mạng giãy dụa như người kinh mạch đều đã bị chân lực phong bế, không thể động đậy, hắn trừng muốn rách mí mắt: “Ta sẽ san bằng chòm Tiên Nữ! Ta sẽ san bằng chòm Tiên Nữ!”
“Ngươi không có cơ hội!”
Ander Lena chậm rãi bước tới trước mặt Tề Sơn, gương mặt anh tuấn của Tề Sơn càng khiến nàngc ăm ghét. Cuộc sống nàng vốn yên ổn, chính hắn đã đánh vỡ cuộc sống đó của nàng, mấy ngày nay như trải qua vài kiếp. Mỗi ngày nàng đều bị ác mộng làm cho bừng tỉnh, tất cả đều do người trước mặt.
Nếu không phải vì hắn, mình vẫn có thể sống vô ưu vô tư như trước, Lan Đế tỷ tỷ sẽ trở thành chủ nhân chòm sao, mọi người sẽ trong hậu hoa viên Tiên Nữ Cung uống trà đàm đạo.
Thế nhưng, không có chữ nếu... Tiên Nữ Cung đã không còn, Lan Đế cũng đã chết, rất nhiều thứ đã mất đi.
Nước mắt Ander Lena suýt nữa chảy xuống, nhưng nàng cố nhịn, mấy ngày nay nàng đã hiểu, nước mắt là vô dụng. Mặc dù nàng không thể lãnh khốc vô tình như nam nhân kia, nhưng nàng cũng tự có tiến bộ của mình.
Nàng dừng lại trước mặt Tề Sơn, tần thần bình tĩnh lạ thường.
“Bởi từ nay trở đi, chòm Tiên Nữ tuyên chiến với võ hội Quang Minh.”
Tề Sơn không thể tin nổi nhìn Ander Lena: “Ngươi điên rồi! Ngươi điên rồi! Ngươi biết mình đang làm gì không? Ngươi định hủy diệt chòm sao Tiên Nữ sao? Các ngươi chỉ như con sâu cái kiến cũng dam tuyên chiến với võ hội Quang Minh?’
Ander Lena không buồn nhìn hắn tiếp, nàng quay người lại đôi mặt với mọi người đang kinh sợ.
“Chòm Tiên Nữ chúng ta yêu hòa bình, chưa từngc hinh chiến cùng nhữngc hòm sao khác! Chúng ta luôn đối xử hòa nhã với mọi người, cho dù hạng người kiêu ngạo ngang ngược chúng ta vẫn tận tâm khoản đãi! Chứng cớ? Chúng ta cần chứng cớ sao? Đây là đâu Đây là chòm Tiên Nữ! Đây là quê hương của chúng ta, là nơi chúng ta sinh sống đời đời, là đất nhà của chúng ta, là nơi chúng ta cần dùng sinh mệnh bảo tồn! Tôn nghiêm của chúng ta bị người ta chà đạp, lãnh tụ của chúng ta bị người ta ám sát, trưởng lão của chúng ta mười người không còn một. Vậy mà chúng ta vẫn cần chứng cớ ư? Chứng cớ có thể khiến người chết phục sinh ư? Chứng có có thể khiến Tiên Nữ Cung tái hiện ư? Chứng cớ có thể khiến cuộc sống chúng ta trở lại như lúc xưa ư? Không thể! Cái gì cũng không thể ! Chúngt a không thể trở lại như xưa được! Chúng ta đã bị người ta ép tới tận cửa, phía trước là máu tươi của người thân, phía sau là người nhà, là thân nhân của chúng ta còn sống sót! Lui một bước? Chúng ta lui đi đâu? Chúng ta không thể lui được nữa, không thể lui được nữa!”
Nước mắt Ander Lena rốt cuộc không nhịn được, chảy xuống.
Giọng nói nàng khàn khàn, kích động, cả vầng mây trên bầu trời như cũng kích động theo.
Mỗi người của chòm sao Tiên Nnữ tại đây đểu rơi lệ. Chòm Tiên Nữ chưa bao giờ có chiến tranh, mọi người luôn cúi đầu, bọn họ chưa từng đau đớn như vậy, nhất là những người đã mất đi người thân, lớn tiếng khóc lớn.
Sắc mặt Tề Sơn tái nhợt, nữ nhân này điên rồi.
Ander Lena lau nước mắt, nàng cởi Tiên Nữ Hoàn trên tay, giơ lên đỉnh đầu. Tiên Nữ Hoàn sáng lên ánh sáng chói mắt như mặt trời, thành Tiên Nữ sáng như bàn ngày, tinh lực chòm sao Tiên Nữ chậm rãi vận chuyển, chấn động tinh lực truyền khắp chòm Tiên Nữ.
Thân hình Ander Lena ẩn sau ánh hào quang, khó lòngt hấy được, chỉ có giọng nói kiên định của nàng vang vọng trên chòm Tiên Nữ.
“Nếu tôn nghiêm chúng ta cần dùng máu tươi bảo vệ, vậy chúng ta đem máu tươi tới bảo vệ! Nếu quê nhà chúng ta cần sinh mệnh thủ hộ, vậy chúng ta sẽ dùng tánh mạng thủ hộ! Mối thù, mối hận của chúng ta, nợ máu phải trả bằng máu! Ta, Ander Lena, chủ nhân chòm Tiên Nữ dùng danh báo thù, tuyên chiến với võ hội Quang Minh!’
Trong ánh hào quang chói mắt của Ander Lena, mọi người không hẹn mà cùng quát lên: “Chiến!”
“Chiến!”
Tiếng vang ầm ầm như cơ lốc quét khắp chòm Tiên Nữ.
Tề Sơn thất hồn lạc phách, thần sắc mịt mờ.
“Giết hắn đi!”
Ander Lena nghiêm nghị quát.
Phốc phốc phốc!
Vô số vũ khí đâm thẳng vào thân thể Tề Sơn.
๑๑۩۞۩๑๑
Đường Thiên và Minh Nguyệt giằng co, ngay khi Ander Lena bước ả, Đường Thiên đã cảm nhận được có cao thủ âm thầm theo dõi, không ngờ lại là nữ tử Kiếm Vực gặp ở bên hồ.
“Hành động được lắm! Thủ đoạn tốt lắm!” Minh Nguyệt nghe Ander Lena nói xong không khỏi rung động, chiêu thức này càng khiến nàng tán thưởng. Nhìn như tuyến chiến lỗ mãng thật ra lại không hề nguy hiểm.
Vì có chòm Sư Tử, chòm Sư Tử chắc chắn sẽ không ngồi nhìn.
Kẻ địch của kẻ địch là bằng hữu, Vua Sư Tử sao lại không hiểu đạo lý đơn giản như vậy.
“Đây không phải biểu diễn.” Đường Thiên bỗng nói, y nghe được sự bi phẫn trong lời nói của Ander Lena. Tuyên chiến là chủ ý của y nhưng tình cảm trong lời Ander Lena lại là thật.
“Tề Sơn không nên chết tại đây.” Minh Nguyệt vừa thốt lên lập tức biết mình nói sai.
Quả nhiên giọng Đường Thiên đầy trào phúng: “Cho nên hắn mới chết ở đây.”
“Rốt cuộc ngươi là ai?” Minh Nguyệt chăm chú quan sát Đường Thiên, lẩm bẩm: “Thượng Vãn Đình không có đệ tử.”
“Kiếm Vực ư?” Đường Thiên lạnh lùng nói: “Quy định đệ tử Kiếm Vực, không phong thánh không được rời vực.”
Con mắt Minh Nguyệt đột nhiên sáng lên: “Quả nhiên ngươi rất quen thuộc với Kiếm Vực! Ngươi thuộc cung nào trong Mười Hai Cung Hoàng Đạo? Đệ tử vị Kiếm Thánh nào?”
Đường Thiên không buồn để ý tới nàng, Kiếm Vực là một đám điên, nam nhân là nam nhân điên, nữ nhân là nữ nhân điên. Mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần, giọng điệu cũng có phần khách khí, nhưng khí tức như bề trên nhìn xuống này lại khiến Đường Thiên không ưa.
“Ngươi không chịu nói, ta sẽ tự tìm hiểu!” Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, thân hình như điện, tuyết kiếm rời vỏ.
Sát ý trong lòng Đường Thiên bùng lên, y cố kỵ xuất thân của nàng nhưng hết lần này tới lần khác, Minh Nguyệt cố ý dây dưa khiến y nổi lên sát ý. Chẳng qua y thấy phiền phức của mình nhiều, không muốn gây thêm phiền toái chứ chẳng phải sợ hãi gì Kiếm Vực.
Mà Đường Thiên nghi ngờ, Minh Nguyệt sẽ thông qua Ander Lena tới làm phiền y. Vất vả lắm y mới tìm đượ cmột hầu gái phù hợp, không muốn nàng chết non.
Cứ giết thì hơn!
Sát ý trong lòng Đ tbùng lên, Minh Nguyệt lập tức phát giác, âm thầm rùng mình. Nhưng phần nhiều nàng kinh hãi, đối phương biết mình là đệ tử Kiếm Vực lại vẫn nổi lên sát ý, nói vậy đối phương không sợ hãi Kiếm Vực.
Hắn rốt cuộc là ai?
Giữa không trung, thân hình Minh Nguyệt đột nhiên gập lại, như một chút chim trắng bay lên không trung.
“Chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Không trung vang vọng giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Minh Nguyệt.
Đường Thiên nhức đầu, đối phương biết rõ quan hệ giữa y và Ander Lena, đây là một mầm họa.
Y nhìn về phía Minh Nguyệt biến mất một lúc rồi thu hồi ánh mắt, lại dung nhập vào bóngt ối.
Hôm nay là ngày thứ bảy.
Thời gian lưu lại cho y không nhiều, y có rất nhiều chuyện cần an bài, không có thời gian lãng phí trên người một nữ nhân mình không hiểu thấu. Ander Lena trực tiếp tuyên chiến khiến y có hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại vẫn hợp tình hợp lý, cũng không lệch mấy khỏi kế hoạch của y.
Thời gian 15 ngày thật quá ngắn ngủi.