“Bọn họ đi rồi?” Vu hạ không dám tin tưởng.
Nhóm Thợ Săn Adrian đột nhiên chào từ biệt Ander Lena.
“Vâng, bọn họ đi thật rồi.” Ánh mắt Cát Nhược sáng lên, có vẻ rất phấn khởi: “Cửa sao Tiên Nữ - Liệp Hộ xay ra rất nhiều trận chiến, nhiều võ giả lai lịch bất minh độtnhiên xuất hiện gần cửa sao, chiến đấu kịch liệt cùng võ giả chòm Liệp Hộ. Có người nói cục diện cực kỳ thảm khốc, thây chất đầy đồng. Adrian rời đi chắc chắn có liên quan tới chuyện này!”
Vu Hạ sắc mặt trầm ngưng, xét theo đạo lý suy đoán của Cát Nhược không có bất cứ vấn đề gì. So với bí bảo Tiên Nữ, cửa sao Tiên Nữ Liệp Hộ quan trọng hơn gấp trăm lần. Nếu cửa sao này thất thủ, rơi vào tay võ hội Quang Minh, hậu quả sẽ cực kỳ nặng nề.
Adrian khẩn cấp rút tiếp viện tranh cướp cửa sao, xét theo bất cứ góc độ nào cũng là hợp tình hợp lý.
Thế nhưng Vu Hạ vẫn luôn có cảm giác bất an.
Adrian có danh hiệu Thợ Săn, ngoại trừ nói hắn có con mắt của thợ săn ra còn ý chỉ hắn có tính giả dối và kiên trì như thợ săn. Hắn có rất nhiều chiến tíchk hó tin, cho dù Vu Hạ hoàn toàn tự tin cũng phải thật cẩn thận.
Đột nhiên, một thủ hạ chạy vội vàng nói nhỏ bên tai Vu Hạ.
Vu Hạ biến sắc, vội vàng đứng dậy đi ra cửa.
Ngoài cửa là ba người.
Vu Hạ cung kính hành lễ: “Điện hạ!”
“Vu đại nhân đừng khách khí vậy.” Thanh niên chính giữa ba người nhếch miệng cười, làn da hắn nâu đậm, tướng mạo hàm hậu, nhìn như một con gấu ngựa khỏe mạnh. Hắn là người thừa kế tương lai của chòm Đại Hùng, Yến Đồ.
Vu Hạ lại không dám vô lễ, Yến Đồ nhìn như hàm hậu nhưng thật ra cực kỳ khôn khéo quả quyết, nếu bị vẻ ngoài của hắn lừa dối, vậy có chết cũng không biết chết thế nào.
Đừng nhìn điện hạ dáng vẻ thân mật như chẳng hề tính toán, thế nhưng Vu Hạ biết rõ điện hạ cực kỳ coi trọng lễ tiết cấp bậc, chỉ hơi vượt quá sẽ khiến hắn bất mãn.
Hắn vội vàngc ung kính nói: “Mời điện hạ vào, điện hạ tới thật đúng lúc, chút chuyện nhỏ của chòm Tiên Nữ này lại khiến điện hạ mệt nhọc như vậy. Có điều thuộc hạ cũng đang thấp thỏm, thấy điện hạ tới cũng an tâm.”
Hắn làm người khéo léo, biết lúc này nên nói gì.
Yến Đồ cười ha hả, không nhún nhường nữa, ngồi xuống: “Miệng lưỡi Vu đại nahan đúng là nói cả người chết thành người sống được, chẳng trách mọi người lưu luyến Vu đại nhân như vậy.”
Vu Hạ gât đầu liên tục: “Thuộc hạ chỉ có chút tự tin đó thôi, còn phải cảm tạ điện hạ!”
“Sao lại cảm tạ ta?” Yến Đồ ngạc nhiên.
Vu Hạ nghiêm túc nói: “Vì điện hạ không cướp chén cơm của thuộc hạ, bằng không điện hạ vừa xuất hiện, mỹ nhân trong thiên hạ vào hết hậu cung điện hạ, chúng ta chẳng phải ngày ngày vò, đau đớn tới không sống nổi sao?”
Mọi người xôn xao cười.
Yến Đồ bật cười: “Rốt cuộc ta cũng được lĩnh giáo tài ăn nói của Vu đại nhân.”
Hắn chợt lộ vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Lần này ta tới, kế hoạch thay đổi.”
Mọi người đều nghiêm nghị, bất giác đứng thẳng.
“Kế hoạch lúc trước của chúng ta là cướp những bí bảo Tiên Nữ này, song kế hoạch Tiên Nữ của Ander Lena khiến chúng ta rất bị động, nhưng đồng thời cũng là một cơ hội cho chúng ta.”
Yến Đồ đột nhiên vung tay: “Ngoại trừ Vu đại nhân, những người khác lui xuống trước đi.”
Mọi người nghe vậy vội vàng lui lại, trong gian phòng không một bóng người.
Thấy điện hạ thận trọng như vậy, Vu Hạ biết chuyện lần này chắc chắn không nhỏ.
Yến Đồ chậm rãi nói: “Võ hội Quang Minh liên lạc với chúng ta.”
Vu Hạ ngẩn người, biến sắc, hắn không nhịn được gấp giọng: “Chẳng lẽ bệ hạ quyết định chọn phe rồi sao? Lúc này cũng không thích hợp!”
Võ hội Quang Minh và chòm Sư Tử chỉ vừa chiến đấu, lúc này vội vàng gia nhập một phe sẽ chẳng chiếm được chỗ lợi nào.
Khuôn mặt Yến Đồ lộ ra ý cười: “Bệ hạ nói Vu đại nhân đáng phó thác đại sự, quả thật không sai! Chúng ta không định gia nhập minh hữu của võ hội Quang Minh.”
Vu Hạ sửng sốt: “Vậy...”
Yến Đồ trầm giọng nói: “Yêu cầu của võ hội Quang Minh rất đơn giản, bọn họ mong chúng ta có thể chiếm giữ càng nhiều cửa sao của chòm Tiên Nữ càng tốt, tốt nhất là khống chế cả chòm Tiên Nữ.”
“Xua sói nuốt hổ?” Vu Hạ lập tức hiểu thông, hắn nhíu mày: “Bọn họ định làm gì?”
Yến Đồ lộ vẻ khen ngợi, hắn biết Vu Hạ nổi danh phong lưu nhưng chưa từng trực tiếp xử lý công việc cùng Vu Hạ, sự nhạy cảm của Vu Hạ khiến hắn rất hài lòng.
Yến Đồ nói: “Kế hoạch của võ hội Quang Minh là phái rất nhiều người tới tranh cướp cửa sao, sau đó thất bại. Khoảng thời gian này chúng ta cần khống chế chòm Tiên Nữ.”
Vu Hạ lập tức ngửi được mùi âm mưu: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó bọn họ sẽ khởi xướng tấn công mãnh liệt chòm Liệp Hộ từ một hướng khác.” Yến Đồ trầm giọng nói: “Lần công kích này sẽ cực kỳ mãnh liệt, bọn họ chắc chắn sẽ dùng thời gian cực ngắn uy hiếp vương cung chòm Liệp Hộ!”
Vu Hạ kinh ngạc kêu lên: “Không thể nào? Chòm Liệp Hộ không sánh nổi với chòm Sư Tử nhưng cũng là một trong những chòm sao mạnh mẽ nhất Xích Đạo Thập Điện. Võ hội Quang Minh làm sao ung dung nắm giữ vậy được?”
“Ta không tin.” Yến Đồ trầm giọng nói: “Thế nhưng bọn họ đưa cho phụ thân nhìn một món đồ, phụ thân bèn tin.”
Vu Hạ lúc này cũng tỉnh táo lại từ cơn khiếp sợ, đầu óc hắn xoay chuyển nhanh chóng, hắn hiểu rất rõ bệ hạ, có thể khiến bệ hạ tin tưởng vậy chắc chắn võ hội Quang Minh có sát chiêu trí mạng.
“Tới lúc đó các binh đoàn đóng giữ cửa sao chắc chắn sẽ nhanh chóng rút về tiếp viện, còn cửa sao mở rộng, chúng ta nhân lúc đó tiến vào?” Vu Hạ bình tĩnh nói.
“Đúng vậy!” Yến Đồ gật đầu.
“Chúng ta được lợi lộc gì?” Vu Hạ nói trúng tim đen.
Yến Đồ hít sâu một hơi, phun ra ba chữ: “Chòm Liệp Hộ!”
Vu Hạ chấn động. Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao bệ hạ lại đáp ứng, điều kiện này căn bản không cách nào từ chối. Chòm Đại Hùng thân là một trong Cực Địa Ngũ Vực, bệ hạ chăm lo việc nước khiến chòm Đại Hùng mạnh mẽ không kém chòm sao Xích Đạo bình thường. Thế nhưng giờ chòm Đại Hùng đã phát triển tới đỉnh phong, không cách nào tiến thêm một bước.
Bệ hạ chưa từng bộc lộ dã tâm bước lên Xích Đạo Thập Điện, thế nhưng giới cao tầng chân chính đều hiểu rõ, đây cũng là tiếng lòng của bọn họ.
Hòa bình dài lâu khiến bệ hạ chỉ có thể cố nén hùng tâm tráng chí của mình.
Nếu có một cơ hội tuyệt hảo để chiếm chòm Liệp Hộ như vậy sao bệ hạ lại từ chối? Không riêng gì bệ hạ không cách nào từ chối, toàn bộ chòm Đại Hùng đều không cách nào từ chối!
“Võ hội Quang Minh không hứng thú gì với chòm Liệp Hộ.” Yến Đồ liếm môi một cái, dáng vẻ kích động nói: “Chỉ cần đánh bại chòm Liệp Hộ, chúng ta có thể liên hợp chòm Đại Hùng, chòm Tiên Nữ và chòm Liệp Hộ, tạo thành một chòm sao khổng lồ! Chòm sao như vậy có thể khiến chúng ta trở thành chòm sao Xích Đạo cường đại nhất.”
Trong lòng Vu Hạ chấn động, trên dưới chòm Đại Hùng đã chờ cơ hội này quá lâu rồi. Thế nhưng hắn cố nén cơn kích động trong lòng, trầm giọng nói: “Chòm Sư Tử chắc chắn sẽ phản công cực kỳ ác liệt!”
“Chòm Sư Tử?” Yến Đồ hừ lạnh nói: “Bọn chúng có sức mà quản chúng ta? Chòm Liệp Hộ là chỗ dựa lưng của chòm Sư T, võ hội Quang Minh không nhân cơ hội tiến công thì đã chẳng phải võ hội Quang Minh.”
“Vậy nhiệm vụ lần này của chúng ta là?” Vu Hạ không dây dưa vào vấn đề này, hắn tin rằng bệ hạ sẽ không sai lầm trong chuyện này.
“Nhân lúc tranh cướp cửa sao, chúng ta âm thầm khống chế chòm Tiên Nữ.” Yến Đồ nói: “CHúng ta không thể phái binh đoàn, như vậy sẽ đánh rắn động cỏ.”
Vu Hạ hiểu ý gật đầu: “Nếu vậy chúng ta chỉ cần khống chế Ander Lena. Tatton là phụ thân của Ander Lena, nếu con gái hắn rơi vào tay chúng ta, chắc chắn hắn sẽ thỏa hiệp.”
“Vậy là được rồi.” Yến Đồ thở phào một hơi.
Một chòm Tiên Nữ căn bản không lọt mắt hắn, chòm Đại Hùng là phú hào Xích Đạo, chòm sao Bắc Thiên? Trong mắt hắn thật chẳng đáng kể, theo hắn thấy chuyện này bắt tay vào làm không tốn chút công sức nào.
Vu Hạ lắc đầu: “Chúng ta cần giải quyết đám người chòm Sài Lang đã.”
“Chòm Sài Lang?” Yến Đồ nhíu mày: “Ngươi nói tới Đường Thiên chòm Sài Lang?”
“Điện hạ nói không sai.” Vu Hạ nói: “Chòm Sài Lang đã phát hiện một tuyến đường nối tới đây, là tuyến đường Quý Khâu cổ đại. Ander Lena biết sức mạnh mình không đủ định kết minh cùng Đường Thiên, cắt toàn bộ khu vực xung quanh tuyến đường cho hắn. Đường Thiên thành lập một Lang Bảo tại đó, nếu chúng ta không giải quyết đám Đường Thiên sớm, một khi bọn chúng phát hiện chúng ta ầm thầm khống chế Ander Lena, chắc chắn sẽ khiến chòm Liệp Hộ cảnh giác.”
Yến Đồ nghe vậy gật đầu: “Nói vậy Vu đại nhân đã có đối sách.”
“Chúng ta chỉ cần giải quyết Đường Thiên.” Ánh mắt Vu Hạ lóe lên vẻ hung ác, lạnh giọng nói: “Chỉ cần giết chết Đường Thiên, chòm Sài Lang không có gì đáng sợ. nếu có thể bắt cóc Đường Thiên thì càng tốt, binh đoàn Sài Lang dưới tay hắn là một nhánh binh đoàn cực kỳ tinh nhuệ.”
Yến Đồ kinh ngạc: “Có thể khiến Vu đại nhân coi là binh đoàn tinh nhuệ vậy chắc hẳn rất bất phàm.”
“Quả thật rất mạnh.” Vu Hạ không hề e dè: “Nếu có thể nhét dưới trướng, thế lực chòm Đại Hùng ta chắc chắn sẽ tăng mạnh.”
“Được!” Yến Đồ quả quyết: “Vậy chúng ta bắt cóc hắn!”
“Thực lực Đường Thiên vốn đã cực kỳ mạnh mẽ, bên cạnh hắn...” Vu Hạ hơi nghi ngờ.
Yến Đồ cười ha hả: “Vu đại nhân không cần lo lắng, phụ thân biết chuyện này cực kỳ quan trọng cho nên phái hai võ giả Vương Hùng bên cạnh người tới hiệp trợ.”
Vẻ nghi ngờ trên mặt Vu Hạ lập tức biến mất, hắn cười nói: “Vậy tuyệt đối không thành vấn đề.”
Võ giả Vương Hùng là võ giả mạnh mẽ nhất chòm Đại Hùng, chỉ có bảy người, là lực lượng tinh nhuệ nhất bên cạnh bệ hạ, cực ít khi xuất hiện, thần bí dị thường. THực lực bọn họ đều thâm sâu khó dò, hơn nữa đều được phân phối bí bảo cấp cao nhất.
Lúc này Vu Hạ mới nhớ ra vừa rồi bên bệ hạ có hai người đồng hành, không khỏi thầm than, không ngờ mình lại chẳng hề phát hiện.
Quả nhiên không hổ danh võ giả Vương Hùng, khí tức như biến mất hoàn toàn.
Hắn lập tức tự tin hẳn!
Đừng nói bắt cóc Đường Thiên, cho dù công chiếm toàn bộ chòm Tiên Nữ hắn cũng chẳng hề nghi ngờ. Hơn nữa Yến Đồ bệ hạ bản thân cũng được khen ngợi là võ giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất chòm Đại Hùng, bệ hạ rất kỳ vọng vào hắn.
Thực lực của hắn cũng cực kỳ mạnh mẽ.
Vu Hạ nhớ tới một tin đồn, trong lòng chấn động, càng thêm mong chờ.