Một bước trở thành vị cứu tỉnh của Lạc Việt, đây chẳng phải là điều bọn họ đang mong muốn hay sao?
Ba người họ ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh và đón nhận mọi lời khen ngợi.
Chỉ có Tây Tăng là cúi đầu xấu hổ.
Lấy thành quả của người khác biến thành của mình, ông ta thật sự không làm được.
Nhưng không còn cách nào khác…
“Tôi sẽ lập tức nói thông tin này cho vệ binh Viêm Long; để bori họ sử dựng nghĩ lễ ca6 cấp nhất để chào đón những anh hùng của chúng ta về Lạc Việt!”
Mấy người Trần Hữu Đạo vô cùng cảm kích.
Cuối cùng Bắc Ma cũng bị tiêu diệt. Đây chính là chuyện tốt!
Mấy người Đông Thú vẫn luôn khao khát như vậy mà. Từ nay về sau, bọn họ có thể một bước lên mây rồi.
Nói không chừng còn từ một người bình thường trở thành trọng thần của tổ quốc.
Chẳng hạn như phong vương!
“Mau xử lý chiến trường! Mau mau!”
Trần Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam đi giải quyết việc tiếp theo.
Tây Tăng vội vã kéo mấy người họ sang một bên, nói: “Chúng ta làm như thế e là không thích hợp lắm?”
Tây Tăng về tình về lý đều không muốn như thế.
Đổng Thú hỏi ngược lại: “Vậy thì sao? Lẽ nào nói thật ra sao?”
“Nói bốn người chúng ta sợ Bắc Ma, lâm trận rút lui, bán đứng đội quân cảm tử, để bọn họ lấy mạng ra làm lá chắn cho chúng ta có thời gian bỏ chạy sao?”
Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà! Mấy câu này, chính là đang hỏi Tây Tăng.
Chỉ cần nói ra hết mọi chuyện, sợ là cả sư phụ của bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho họ.
Thậm chí cả thanh danh của Lạc Việt cũng bị ô uế.
“Hơn rữa, vị cà6 thủ thần bí nào đó đã đồng quy vu tận cùng với Bắc Ma rồi, không có ai biết được có phải là chúng ta làm hay không! Đây là cách duy nhất của chúng ta!”
“Được, cũng đành vậy thôi!” Tây Tăng đành phải thỏa hiệp.
“Tây Tăng nghĩ được như thế, chúng ta cũng coi như đã cố gắng hết sức rồi!” “Vinh quang khi giết được Bắc Ma có rất nhiều người muốn giành công, tại sao không thể là chúng ta chứ?” “Tiếp theo đây, chi cần chúng ta giải quyết hết những người biết chuyện này, thì sẽ không còn ai biết nữa”
Ánh mắt của mấy người Đông Thú vô cùng lạnh lẽo.
Căn cứ Thiên Sơn.
Khi đại quân của Bắc Ma nhìn thấy Bắc Ma đã chết, chúng không còn sức phản kháng nữa, lần lượt đầu hàng.
“Người đâu, mang những tù binh này đi!” Hầu hết họ đều chỉ tận mắt chứng kiến cảnh Bắc Ma đã chết.
Đến giò vẫn còn cảm thấy bàng hoàng.
“Không ngờ Lạc Việt lại có một người mạnh như vậy?” Quân đội Bắc Ma thỏ dài.
“Đó là đo đệ tử của ngũ long Lạc Việt không phải để gọi chơi.
Bọn họ chính là khắc tỉnh của Bắc Ma!” Trần Hữu Đạo bất giác nói.
Quân đội Bắc Ma sửng sốt.
Điều này có liên quan gì đến Tứ tiểu long? Họ không phải là những kẻ đào tấu đã trốn thoát sao?
Còn lấy đội quân cảm tử ra làm bức tường thịt giúp bọn họ chạy trốn.
Giết Bắc Ma? Càng không thể nào! “Không phải…”
Khi quân đội Bắc Ma chuẩn bị phản bác thì mấy người tử tiểu long đi tới.