Chiến Thần Xuất Kích

Chương 439: Chương 439: Ba ngày






Giang Cung Tuấn cũng đã từng nghe nói về lai lịch của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ.

Chỉ là anh không hiểu rõ lắm.

Anh ngồi trên xe lăn, nhìn bức tranh treo trên tường phía trước.

Giang Quốc Đạt cũng nhìn bức tranh, tiếp tục nói ra: “Thứ này có nguồn gốc từ Chiêu Tử Vương vào ngàn năm trước, Chiêu Tử Vương là một vương gia, tranh quyền thất bại, vì để ngóc đầu trở lại, ông ta đã tốn rất nhiều công sức để tìm bảo vật khắp thiên hạ, thế nhưng đến chết ông ta cũng không thể đoạt được hoàng vị, trước khi chết, ông ta đã tặng bốn gia thần bốn bức tranh, còn dặn dò, bên trong bốn bức tranh ẩn giấu bí mật động trời”

Nghe đến đó, Giang Cung Tuấn không nhịn được hỏi: “Rốt cuộc là bí mật gì?”

Lúc trước anh đã nghe Giang Vũ Bảo nói qua, bên trong Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ ẩn giấu là bí mật trường sinh, chỉ là anh không tin tưởng lắm.

Giang Quốc Đạt lắc đầu: “Chiêu Tử Vương không nói, tổ tiên nhà họ Giang cũng không biết, chỉ là về sau, lúc bốn gia thần sắp xếp lại di vật của Chiêu Tử Vương, phát hiện một chút manh mối, bên trong bốn bức tranh mà Chiêu Tử Vương để lại, hẳn là ẩn giấu võ công tuyệt học mà Chiêu Tử Vương tự sáng tạo ra, học xong tuyệt học ẩn giấu bên trong bức tranh, có lẽ sẽ có thể bước vào cảnh giới cửu cảnh”

“Cửu Cảnh sao...”

Ông ta thở dài một cái.

“Từ xưa đến nay, vô số thiên tài tuấn kiệt, vô số người võ đạo theo đuổi, thế nhưng từ cổ chí kim, chưa nghe nói có người nào bước vào cảnh giới này được.”

Giang Cung Tuấn nhíu mày, hỏi: “Cảnh giới cửu cảnh thật sự khó bước vào như vậy sao?”

“Đồn rằng, cảnh giới cửu cảnh đại diện cho bất tử, bước vào cảnh giới này, có thể trường sinh bất tử”

“Khoa trương như vậy à?”

Giang Cung Tuấn kinh ngạc.

Giang Quốc Đạt cười cười: “Chỉ là lời đồn thôi, không ai có thể bước vào cảnh giới này, có lẽ Chiêu Tử Vương đã bước vào, nhưng ông ta vẫn chết già, điều này nói rõ lời đồn đại kia không đáng tin, chỉ là bước vào cảnh giới này, cũng có thể được xưng tụng là người đứng đầu thiên hạ, người đứng đầu thiên hạ, đối với tất cả người luyện võ mà nói đều có sức hấp dẫn cực lớn”

Giang Quốc Đạt hít sâu một hơi.

Ông ta tiếp tục nói: “Bốn gia thần ở ngàn năm trước chia nhau tài sản của Chiêu Tử Vương, thành lập tứ đại gia tộc cổ bây giờ, ngàn năm qua tứ đại gia tộc cổ vẫn luôn bình an vô sự, thế nhưng khi cổ mộ của Chiêu Tử Vương bị trộm, đồ vật bên trong lưu truyền ra ngoài, tứ đại gia tộc cổ cũng rất bàng hoàng”

Giang Cung Tuấn không nhịn được hỏi: “Vị trí cổ mộ của Chiêu Tử Vương là tứ đại gia tộc cổ tìm kiếm được, là tứ đại gia tộc cổ phái người đi trộm mộ sao?”

Giang Quốc Đạt lắc đầu bác bỏ: “Trước đó tứ đại gia tộc cổ cũng không biết việc này, tứ đại gia tộc cổ vấn luôn không để ý đến chuyện ở bên ngoài, mãi cho đến khoảng thời gian trước, mới có người thông báo cho nhà họ Giang, nói đồ đào được trong cổ mộ của Chiêu Tử Vương ở trong tay cậu, lúc này mới tôi phái Vũ Bảo đi lấy về”

“Không phải tứ đại gia tộc cổ phái người trộm mộ?”

Giang Cung Tuấn nghỉ ngờ, không phải tứ đại gia tộc cổ, đó là ai? Trên thế giới này ngoại trừ tứ đại gia tộc cổra, người ngoài có thể giải được cổ mộ của Chiêu Tử Vương sao? Giang Quốc Đạt lắc đầu: “Tôi cũng không biết.”

Giang Cung Tuấn rơi vào trong trầm tư.

Lúc trộm mộ, Thiên Tử phái người đi cướp đồ, thế nhưng lại chỉ cướp được cái rương, không lấy được chìa khoá, Truy Hải mang theo cái rương, một đường tiến về thành phố Tử Đằng, đặt nó ở cửa hàng đồ cổ số một Thiên Tự.

Mà cửa hàng đồ cổ số một Thiên Tự dường như vẫn luôn chờ đợi anh đi lấy cái rương kia.

Sao Thiên Tử lại biết được có người trộm mộ? Người phía sau thuê trộm mộ rốt cuộc là ai? Rốt cuộc phía sau Thiên Tử là ai? Đây là người sau lưng Thiên Tử sai xử sao? “Đúng rồi, người sau lưng Thiên Tử là ai?”

Anh hỏi.

Giang Quốc Đạt nói ra: “Hản là ông Cao”

“Ông Cao?”

“Ừm, một người luyện võ, thực lực cực mạnh, thế lực cũng cực lớn”

“Là ông ta phái người trộm mộ sao?”

Giang Quốc Đạt lắc đầu: “Hản là không phải, ông ta không hiểu rõ tứ đại gia tộc, căn bản là

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.