Chiến Thiên

Chương 311: Q.5 - Chương 311: Phân phối.




Trịnh Hạo Thiên đón ánh mắt của mọi người, hắn mỉm cười nói: "Phương tổng giáo đầu, hiện tại bát đại môn phái đã tới đông đủ, ngài có thể giới thiệu một chút tình hình gần đây ở Hàn Lâm tiểu linh giới cho mọi người không?"

Phương Ngụy cơ nhục trên mặt khẽ giật giật vài cái, kinh lịch suốt cuộc đời của hắn cũng không ít, từ tiểu linh giới tu luyện đến đại linh giới tu luyện cuối cùng trở về Hàn Lâm tiểu linh giới sống nốt quãng đời còn lại. Trong cuộc đời, hắn từng gặp vô số thứ, việc hắn trải qua lại càng nhiều, đương nhiên có thể từ biểu hiện cùng phản ứng của mọi người nhận ra có điều không tầm thường bên trong.

Nhưng mà, chính bởi thế trong lòng hắn hiện tại mới vô cùng khiếp sợ.

Trịnh Hạo Thiên mới tấn thăng lên thập giai tu vi mà thôi, nhưng đám thập giai cường giả lâu năm của bát đại môn phái ở đây, không ngờ không hẹn mà cùng lựa chọn làm thiên lôi cho hắn, đây là chuyện lão không tài nào lý giải nổi.

Phải biết rằng người có thể tấn cấp thập giai đều là thiên kiêu chi tử, tâm khí bọn họ cao ngạo, đặc biệt là Hà Sa, cùng với hai vị cường giả thập giai của Kim Quang Động cùng Bích Ba hồ đều là kẻ tiếng tăm lừng lẫy trong đại linh giới, đều là nhân tài có tiềm năng trùng kích vào cảnh giới linh thể.

Nhưng không ngờ bọn họ lại có biểu hiện cực kỳ khiêm tốn trước mặt Trịnh Hạo Thiên, thậm chí còn tặng quyền chỉ huy nơi này cho Trịnh Hạo Thiên.

Tất cả biểu hiện này chứng tỏ một việc.

Đó chính là bọn họ tâm phục khẩu phục Trịnh Hạo Thiên, một chút tâm tư tranh đoạt quyền chỉ huy cũng không có.

Hơn nữa, với một lão cáo già lâu năm như Phương ngụy, làm sao lại không nhận ra một tia sợ hãi trong mắt họ, nói rõ là có thể uy hiếp đến họ, nhưng không phải thế lực sau lưng Trịnh Hạo Thiên mà là chính bản thân hắn.

Thế nhưng, với thân phận cùng thực lực của họ vì sao lại kính nể sợ hãi một kẻ vừa tấn chức thập giai chứ?

Phương Ngụy cười gượng hai tiếng, mạnh mẽ áp chế sự khó hiểu trong lòng, đi lên nói: "Trịnh huynh đệ, ba tháng gần đây Hàn Lâm tiểu linh giới chúng ta đột ngột xuất hiện hai địa phương thoát ra rất nhiều sương mù màu đen, những đám sương mù này rất đậm đặc còn có lực ăn mòn rất mạnh, một khi bị nhiễm vào, sinh vật có huyết nhục đều trở nên cuồng bạo, đồng thời thực lực tăng mạnh, hung tính đại phát. Lão hủ biết được việc này liền tự mình kiểm tra một phen, tuy rằng không thâm nhập sâu vào sương mù nhưng có thể khẳng định, đó là ma khí không thể nghi ngờ."

Trịnh Hạo Thiên lông mày nhíu lại nói: "Tiểu đệ nghe nói ma khí có thể kích thích tiềm năng của sinh vật, không biết có phải là thật hay không?"

Phương Ngụy gật đầu một cái, nói: "Tuyệt đối là thật, nhưng mà không phải sinh mệnh nào cũng có thể nhận được hiệu quả này." Hắn dừng một chút, tổng hợp lại những ý nghĩ trong đầu rồi mới tiếp tục nói: "Sinh vật gầy yếu sau khi hấp thu ma khí tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn có thể cường đại lên, nhưng đó là thiêu đốt sinh mệnh lực chuyển thành lực lượng, một khi sinh mệnh tiêu hao gần như không còn, chúng nó tự nhiên sẽ mất mạng, mà sinh vật thể chất cường đại có thể hấp thu ma khí mà thực lực trở nên cường đại hơn, nhưng mà những sinh vật này từ nay về sau chỉ sợ trở thành ma vật."

Đám Trịnh Hạo Thiên gật đầu, một vài người tinh thông lịch sử ma tộc lại càng đồng ý trong lòng.

Chính bởi vì ma tộc có công pháp khiến người bỗng nhiên có thực lực cường đại, cho nên mới có nhiều người không tiếc trả giả học tập, cho dù mạo hiểm mất đi sinh mạng và thần trí thì bọn họ vẫn lựa chọn tu luyện.

Chỉ là, bọn họ thất bại không nói, nhưng nếu thành công bọn họ cũng không còn là một thành viên trong tộc mình nữa mà biến thành một nhân ma cường đại của ma tộc.

"Phương tổng giáo đầu, ngài nói hai địa phương kia..." Cừu Hinh Dư đột nhiên nhẹ giọng nói.

Phương Ngụy cười khổ một tiếng nói: "Một nơi trong đó cách Hàn Lâm chủ thành không xa, khoảng cách không tới năm mươi dặm."

Sắc mặt đám người Trịnh Hạo Thiên đều biến đổi.

Thành thị quan trọng cũng có quy mô lớn nhất trong Hàn Lâm tiểu linh giới chính là Hàn Lâm chủ thành.

Nếu như nơi thoát ra ma khí chỉ cách đó năm mươi dặm, như vậy chẳng phải nói bọn họ đang ở trong nguy cơ ma khí xâm chiếm sao?

Lâm Đình hai mắt chợt lóe linh quang, nói: "Phương tổng giáo đầu, tại hạ đã từng xem qua một vài điển tích của Hàn Lâm tiểu linh giới, chỗ đặt Hàn Lâm chủ thành hiện tại chính là do một vị linh thể cường đại vạn năm trước xuất thân từ Hàn Lâm tiểu linh giới lựa chọn, có người nói vị kia là một vị đại nhân tinh thông trận pháp, vì thế lựa chọn địa phương cũng là nơi phong thủy bảo địa, chính là nơi linh khí dày đặc nhất trong tiểu linh giới. Mà ma khí tuy rằng có công dụng như linh lực nhưng lại khác biệt một trời, theo lý mà nói nơi xuất hiện ma khí không thể gần chủ thành như vậy a."

Phương Ngụy hai tay dang ra, bất đắc dĩ nói: "Lâm huynh đệ quả nhiên học rộng nhớ nhiều, lão hủ kỳ thực cũng khó hiểu, ma khí vì sao lại xuất hiện ở đó, nhưng sự thực xảy ra như vậy, lão hủ không thể nói dối, hơn nữa lão hủ đã tự mình vào thăm dò, nhưng cuối cùng cũng không thu được kết quả gì mà trở lại."

Dư Uy Hoa cười lớn, nói: "Phương tổng giáo đầu, bởi thế tông môn mới phái chúng ta đến tìm hiểu, ngài yên tâm, chúng ta nhất định tìm ra nguyên nhân."

Đám người quen của hắn khóe miệng đều hơi hé, lộ ra một nụ cười.

Tiểu linh giới tuy rằng rộng lớn nhưng thập giai cường giả không phải chỉ có một người, mà môn hạ đệ tử bát đại môn phái tới đây lần này đã có tớihơn mười vị thập giai cường giả.

Chuyện Phương Ngụy không làm được, bọn họ chắc gì đã không thể làm.

Trịnh Hạo Thiên cười nhẹ: "Phương tổng giáo đầu, còn nơi kia là chỗ nào?"

Sắc mặt Phương Ngụy nhất thời trở nên cổ quái, hắn nhìn đám người Trịnh Hạo Thiên muốn nói lại thôi.

Đám Trịnh Hạo Thiên trong lòng giật nảy, không hẹn mà cùng nổi lên dự cảm không hay.

Cừu Hinh Dư trầm giọng nói: "Phương tổng giáo đầu, chẳng lẽ nơi ma khí xuất hiện thứ hai liên quan đến Biền Tây thành?"

Nàng vốn là người thông tuệ, vừa thấy sắc mặt Phương Ngụy nhất thời liên tưởng đến rất nhiều việc.

Trịnh Hạo Thiên, Lâm Đình, Dư Uy Hoa sắc mặt khẽ biến, cảm tình của họ với Biền Tây Thành tuy không khắc sâu như Cừu Hinh Dư nhưng dù sao đó cũng là nơi họ quật khởi, hơn nữa cự ly gần Hùng Lang sơn như vậy, tự nhiên khiến họ lo lắng vô cùng.

Phương Ngụy than nhẹ một tiếng, nói: "Tuy không phải Biền Tây thành nhưng cũng không xa bao nhiêu."

Cừu Hinh thoáng thở dài một hơi, liên tiếp nói tên vài thành thị, những thành này đều ở gần Biền Tây thành, nhưng Phương Ngụy vẫn không ngừng lắc đầu.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, không hiểu tại sao, hắn liên tưởng đến một nơi vô cùng quen thuộc, nhưng cái tên khiến hắn sợ hãi.

Hắn nhướng mày, bật thốt lên: "Hùng Lang sơn?"

Phương Ngụy chậm rãi gật đầu, nói: "Đúng thế, là Hùng Lang sơn."

Bốn người Trịnh Hạo Thiên sắc mặt rút cuộc trở nên khó coi, Hùng Lang sơn là nơi Trịnh Hạo Thiên, Lâm Đình, Dư Uy Hoa sinh ra, tình cảm của họ với Hùng Lang sơn vô cùng sâu đậm, kiên quyết sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.

Hơn nữa, một khi nhắc tới Hùng Lang sơn, bọn họ không hẹn mà cùng nhớ tới lúc trước thu được linh lực khổng lồ.

Cũng bởi vì có linh lực cường đại trợ giúp mới có thể khiến họ tấp chức cửu giai, là cơ sở cho tu vi bọn họ hiện tại.

Chuyện này là một trong những bí ẩn lớn nhất trong lòng họ.

Mà lúc này, bọn họ trong lòng đều nổi lên một nghi vấn khó hiểu.

Lẽ nào ma khí đột nhiên xuất hiện có liên quan đến Tụ Linh trận mà bọn họ hấp thu linh lực lúc trước sao?

Nếu thực sự là thế, bọn họ chính là tội nhân của Hàn Lâm tiểu linh giới rồi....

Phương Ngụy mở miệng kể lại những hiểu biết cùng quan sát của hắn về ma khí lại một lần, kỳ thực lời nói của hắn cũng không có điểm gì mới, thậm chí còn không bằng sách cổ ghi chép lại, nhưng dù sao cũng là trải nghiệm của bản thân hắn, cũng để lại ấn tượng trong lòng mọi người.

Chờ hắn nói xong, Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm cả nửa ngày, nói: "Các vị, chúng ta đã vì cùng một mục tiêu mà tới, như vậy trong Hàn Lâm tiểu linh giới, xin các vị đồng tâm hiệp lực, Trịnh mỗ đa tạ các vị." Hắn hướng về đám người bốn phía vài một cái, tất cả đều vội vàng hoàn lễ.

Hôm nay, kết quả trận chiến của Trịnh Hạo Thiên cùng Hàn Tỳ Nguyên tuy rằng chưa truyền khắp Phiêu Miểu đại lục nhưng cao giai đệ tử trong bát đại môn phái không thể nào không biết.

Vì thế bọn họ cũng biết, người thanh niên trước mặt không phải là thập giai tu luyện giả vừa tấn cấp thập giai bình thường, mà là một cường giả có thể chiến thắng linh thể cường giả.

Tuy rằng các trưởng lão của Kim Quang động cùng Bích Ba Hồ đều phái cường giả chân chính đến đây, thế nhưng trước mặt Trịnh Hạo Thiên, không ai dám lôi cái danh hiệu thập giai cường giả lâu năm ra mà kiêu ngạo.

"Theo ý kiến của tiểu đệ, nếu ma khí xuất hiện ở hai nơi, chúng ta chia binh làm hai đường, Vạn Kiếm tông, Thất Nguyên môn, Hỗn Độn sơn cùng Thiên Tinh môn theo tại hạ đến Hùng Lang sơn, Kim Quang động, Bích Ba Đồ, Ngũ Sát Điện, Phong Thần nhai lưu lại ở chỗ này tìm kiếm tung tích ma khí, không biết ý các vị thế nào?"

Hà Sa, Lâm Đình, Doãn Quân cùng La Khắc Địch trong lòng đều rõ ràng.

Trong bát đại môn phái cũng phân chia quan hệ xa gần, Trịnh Hạo Thiên cùng mấy vị cường giả trong Thiên Tinh môn, Hỗn Độn Sơn cùng Thất Nguyên môn có quan hệ khá tốt, cho nên mới phân phối như vậy.

Nhưng mà, tuy rằng biết hắn làm thế là có tư tâm, nhưng mọi người đều gật đầu.

Ngay cả có người trong lòng bất mãn nhưng luật trong đại linh giới chính là cường giả vi tôn, mà Trịnh Hạo Thiên hiện tại cường đại, tất nhiên không ai dám cả gan phản bác.

Phương Ngụy ở một bên hết hồn, Trịnh Hạo Thiên không ngờ lại chuyên quyền độc đoán, dùng khẩu khí ra mệnh lệnh đối với đám người ở đây, thế nhưng mọi người đều coi như rất bình thường, thái độ này quả thật khiến hắn nhìn không ra.

Hắn lẳng lặng nhìn Trịnh Hạo Thiên, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nhưng vui sướng là nhiều nhất.

Hàn Lâm tiểu linh giới có nhân tài như vậy đối với tiểu linh giới tự nhiên là có chỗ tốt lớn, hắn còn ước nhân vật như vậy sinh ra thêm vài người ấy chứ.

Trịnh Hạo Thiên lúc này trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức chạy tới Hùng Lang Sơn, hắn phân phó xong liền lập tức mang theo bốn đại môn phái rời đi.

Truyền tống trận lóe lên quang mang đưa bọn họ rời khỏi Hàn Lâm chủ thành, sau một khắc đã xuất hiện bên trong Biền Tây thành...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.