Chu quản gia vừa đi,
cơn mệt mỏi lại ập đến, mí mắt bắt đầu có xu hướng đổ ập xuống. Với tình trạng sức khỏe hiện nay của Mạc Tử Liên đi hứng gió cả ngày quả thực
quá sức. Hai nha đầu vừa thấy lập tức đỡ nàng thay đồ đi nghỉ. Có lẽ
ngày hôm nay đã có quá nhiều thay đổi, quá nhiều cảm xúc ập tới với Mạc
Tử Liên. Đêm đó, nàng lại lên cơn sốt.
Bên này, quản gia đang
một mực cung kính cúi đầu báo cáo lại tình hình công việc, sự vụ trong
phủ. Đứng trước thư án là một nam nhân vô cùng tuấn tú, mày kiếm, mắt
phượng, mũi cao, môi mỏng. Mỗi bộ phận đều vô cùng hoàn mĩ lại có tỉ lệ
chính xác vô cùng, kết hợp lại với nhau như một tác phẩm của Chúa Trời,
vừa sinh ra đã nhận được ân điển vô cùng tận. Có thể nói đây đúng là
gương mặt Trời sinh họa thủy đối với nữ nhân, chỉ cần nhìn một lần đa
phần sẽ không chống cự nổi.
Nam nhân này đúng là Tịnh Khiêm
Vương - Đông Phương Thiên Trạch, người khiến Mạc Tử Liên mê mẩn đến hủy
hoại đời mình. Hiện hắn đang bình tĩnh luyện thư pháp, một bên nghe Chu
quản gia báo cáo lại tình hình. Lúc nói về Mạc Tử Liên muốn chuyển chỗ
ở, tay hắn không tự chủ hơi dừng một chút, làn mi cong dài khẽ chớp như
suy tư.
"Cũng không phải chuyện gì lớn, ngày mai cho người
sang đó sửa chữa lại Thính Vũ hiên cho tốt, nếu có yêu cầu gì cứ tận lực hoàn thành, chỉ cần nàng ta không đụng tới điểm mấu chốt là được."
"Lão nô sẽ lập tức phân phó người làm, không biết Vương gia còn gì căn dặn? Nếu không lão nô xin phép cáo lui trước!"
"Không có gì, ông xuống trước đi"
"Lão nô cáo lui". Nói xong lùi hai bước quay người đi thẳng ra cửa,
không chú ý tới ở phía sau lưng có một người đang nhàn nhã thưởng trà.
Liếc nhìn bóng lưng Chu lão đang đi lại nhìn về phía Đông Phương Thiên
Trạch đang luyện chữ: "Lão tam, mấy năm không gặp không ngờ bướm hướng
về phía đệ vẫn cứ ngày một nhiều thêm"
Đông Phương Thiên Trạch không nói gì, chỉ liếc một cái về phía người đang nhàn nhã thưởng trà
kia. Đó là một nam nhân có khuôn mặt xinh đẹp, phải nói xinh đẹp còn hơn nữ nhân nhưng lại không thể khiến người ta nhận lầm thành nữ bởi gương
mặt kia cho dù rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo nhưng lại rất đoan chính, không hề có một chút ủy mị, ẻo lả. Hắn có thân hình cao gầy, kích thước từng bộ phận đều hoàn mĩ, kiên định do nhiều năm tôi luyện trên chiến
trường, tuy vậy, làn da vẫn không hề ngăm đen, quả thật khiến nữ nhân
căm phẫn.
Nam nhân này chính là Đông Phương Thiên Diệp, nhị ca cùng mẹ với Đông Phương Thiên Trạch. Ngoài ra còn có Đông Phương Thiên
Tường là đại ca và một Hoàng thúc Đông Phương Thiên Vân. Có thể nói vì
vậy mà Đông Lăng quốc khá yên bình, không hề có đấu tranh nội bộ, tranh
giành ngôi báu như các nước khác. Tình cảm ba huynh đệ từ khi sinh ra
luôn rất tốt, chưa bao giờ nghi kị lẫn nhau, vẫn luôn luôn đoàn kết gắn
bó.
Đông Phương Thiên Tường bẩm sinh có phẩm chất của người
làm Vua, từ nhỏ đã được đào tạo làm Hoàng Đế. Đông Phương Thiên Diệp lại từ nhỏ có duyên với võ tướng, không những văn võ song toàn mà cơ thể
Trời sinh luyện võ, từ nhỏ đã theo cao nhân học hỏi, tinh thông binh
pháp, ở trong quân doanh tôi luyện nên có một thân sát khí, mệnh danh
Lãnh Huyết Chiến Thần - Chính Lăng Vương.
Có lẽ vì khí chất
lãnh huyết này mà mấy đóa hoa đào vừa xán tới lập tức bị thổi bay, thiếu nữ đối với Chính Lăng Chiến Thần này chỉ có từ xa nhìn mà mơ ước. Không hề giống Đông Phương Thiên Trạch, hậu viện bướm hoa quây quần khiến
người người mở to mắt. Đông Phương Thiên Diệp tới giờ vẫn luôn độc lai
độc vãng cho nên mỗi lần tới nơi này việc châm chọc một hai câu vẫn là
không tránh khỏi.