Chồng Ơi, Cảm Ơn Vì Anh Đã Bước Vào Đời Em

Chương 3: Chương 3




Chúng tôi đã có khoảng thời gian thanh xuân tuyệt vời bên nhau đến khi chúng tôi học năm cuố đại học. Đó là khoảng thời gian rất tồi tệ với tôi. Tôi rất ghét nó. Do bận bịu việc làm luân văn tốt nghiệp nên cgunhs tôi không mấy dành thời gian cho nhau. Khi đó tôi và anh cứ như người xa lạ ấy, cứ như tình cờ gặp nhau rồi xã giao cho qua ấy. Cả tuần gặp được mặt nhau vài lần nhưng chỉ nói được dăm bảy câu hỏi thăm tình hình của nhau rồi lại đứa nào lo việc đứa ấy.

Tôi có cảm giác tình cảm anh dành cho tôi thay đổi rồi. Tình yêu của chúng tôi nhạt dần. Vì vậy nên tôi đâm ra cái tình hay nghi ngờ lung tung rồi tự tủi thân. Mà cũng đúng, tôi chỉ là một cô gái rất bình thường. Còn anh thì lại quá nổ bật. Anh tài giỏi, đẹp trai lại thêm gia thế tốt nên anh luôn là tâm điểm chú ý của bao cô gái từ khi tôi biết anh. Có đôi khi tôi tự hỏi sao anh lại chọn tôi? Tôi là cô gái quá đổi bình thường nếu không muốn nói là nhạt như không khí. Tôu không xinh lại càng không giỏi dang gì. Tại sao chứ? Cứ chìm vào suy nghĩ đó mà tôi thấy chúng tôi thực chẳng hợp bên nhau tí nào. Nói đúng hơn là tôi không xứng với một người tài giỏi như anh. Như mọi người vẫn hay nói trai tài thì phải có gái sắc đi cùng thì mới hợp lẽ thường. Tôi vẫn thường hay nghe thấy mấy cô gái học cùng khoa của anh nói ra nói vào về tôi, đôi lúc còn cả ánh mắt khinh thường nữa. Tôi biết họ chỉ là ganh tị nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn. Nhưng một điều may mắn là mẹ anh lại không như vậy. Tuy bà từ nhỏ xuất thân cao quý đến khi được gả đi vẫn là phận cao quý nhưng bà lại không hề khinh thường ai dù họ xuất thân thế nào. Bà rất yêu quý tôi. Khi biết việc tôi hay bị mọi người nói này nọ khi họ biết tôi và anh yêu nhau bà đã nói với tôi rằng:

Cháu đẹp, cháu giỏi dang ở phẩm chất của cháu. Cháu đừng bận lòng lời nói của mọi người về cháu. Cgir cần ta và Tiến Minh nhìn thấy cháu tốt là được rồi.

Đúng là ấm cả lòng nha. Mẹ anh, bà ấy là người phụ nữ tuyệt vời. Bà luôn tư vấn cho tôi khi tôi và anh có mâu thuẫn. Lúc ấy tôi và anh rất hay xảy ra mâu thuẫn chỉ vì những chuyện đâu đâu. Không gì lớn nhưng vẫn cãi nhau được. Có một lần chúng tôi cãi nhau, lời qua tiếng lại anh đã có hơi nặng lời với tôi. Tôi đã khóc rất nhiều. Chưa bao giờ tôi bị anh đối xử như thế. Chúng tôi đã gần như chia tay sau khoảng thời gian chiến tranh lạnh. Nhưng rồi mọi chuyện cũng qua nhờ những lời khuyên của mẹ anh. Chúng tôi nhận ra là chúng tôi cần nhau. Mọi thứ đã về lại đúng quỹ đạo của nó khi chúng tôi chia sẻ, thông cảm cho nhau nhiều hơn và cùng nhau bỏ lại quá khứ không vui để tạo ra tương lai mới. Và sau đó chúng tôi tốt nghiệp, cả hai đã có công việc ổn định. Tuy công việc có chút bận rộn nhưng chúng tôi đã cố dành thời gian cho nhau, yêu thương nhau nhiều nhất có thể nhờ vào lần xém xíu nữa là chia tay hồi năm cuối đại học. Đúng là yêu thương nhau bằng cả sự chân thành thì việc gì cũng có thể vượt qua. Như vậy là thanh xuân 10 năm của chúng tôi đã qua một cách vui vẻ và hạnh phúc nhất.

...

CÒN TIẾP...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.