Chồng Yêu Của Em

Chương 42: Q.1 - Chương 42




Sau bữa cơm, thể xác và tinh thần Tần Nghị vô cùng bất an.

Vội vàng tranh thủ thời gian, ăn xong quăng bát ra, bảo Tần Mặc rửa chén bát, tự mình kéo Triệu Kỳ tiến đến phòng khách

Chu Thiến tốt xấu gì cũng còn có chút thái độ tỏ ra là khách, chủ động cùng Tần Mặc giúp thu dọn bát đĩa, Tần Nghị tạm thời thở phào nhẹ nhõm

Những cũng chỉ là tạm thời mà thôi

Còn không đến mười phút đồng hồ

“Nhị thiếu” một giọng nữ kiều mỵ cố ý kéo dài một lần nữa lại thổi đến.

Giống như điệu múa nhanh chóng của một con bướm, đối với việc rửa chén bát thì vô cùng đơn giản, Chu Thiến như bay đến trước mặt bọn họ. Đang muốn bay đến bên người Triệu Kỳ lại phát hiện Tần Nghị đã sớm hơn cô một bước kéo Triệu Kỳ ôm vào trong lòng, giữa hai người bọn họ không lưu một khe hở nào.

Mắt khẽ xoay động, trong lòng thầm tính toán.

“Đại Thiếu” nàng lập tức mở miệng, cười dài ngồi bên cạnh Tần Nghị

Tần Nghị vội vàng mang Triệu Kỳ dời đi, đi một bước Chu Thiến cũng đi theo một bước.

“Nữ nhân này, cô có để tôi yên? Tôi đã nói với cô, chúng ta không có khả năng, cô cùng Kỳ Kỳ cũng không có khả năng!” Mắt nhìn cô ta, Tần Nghị không nhịn được nói.

“Ai nha Đại Thiếu, anh như vậy nói lời từ biệt” Chu Thiến chưa từ bỏ ý định tiến tới gần hắn.

Tần Nghị không trả lời, cắp theo Triệu Kỳ chạy trốn tới chiếc ghế salon nhỏ duy nhất ở trong phòng.

“Nhị thiếu” Chu Thiến đáng yêu ánh mắt hướng Triệu Kỳ cầu cứu

Trong bụng cảnh giác mãnh liệt, Tần Nghị vội vàng ôm sát người bên cạnh, tuyên cáo dường như lớn hơn: “Kỳ Kỳ là của tôi, cô đừng hỏng mơ tưởng!”

Triệu Kỳ không biết làm sao với hắn đành nhún vai, hắn ở trước mặt cô ngang tàng kiêu ngạo cũng không thể tránh được

Không phải không thể tránh được mà là không cự hắn đi! Chu Thiến tức giận nghĩ.

“Hứ!” đây đúng là nam nữ cấu kết nhau làm việc xấu, có người yêu liền quên mình đi, Chu Thiến khinh thường nhìn xẹt một tiếng, “Không nên coi như xong, bổn cô nương không hiếm của lạ”

Vừa vặn thấy Tần Mặc thu dọn xong đi tới, nàng vội vàng đứng lên ngoắc: “Mặc Mặc, lại đây ngồi”!

“A” Tần Mặc đi tới ngồi bên cạnh nàng, Hai người độc chiếm chiếc ghế salon lớn

"Vẫn là Mặc Mặc ngoan nhất” vất vả mới gặp được một người nghe lời nàng, Chu Thiến hưng phấn lên giọng áp đảo

Tần Mặc giãy dụa, kêu cứu: “Nhị ca, cứu mạng a!”

Triệu Kỳ bị Tần Nghị ôm chặt, không thể động đậy, chỉ có thể ngồi một bên nhìn diễn trò

Vì vậy, Tần Mặc cùng Chu Thiến hai người ngồi trên ghế salon nháo thành một đoàn.

Huyên náo đến tình trạng kiệt sức Chu Thiến mới buông tha Tần Mặc, cô vuốt tóc, bất kể hiềm khích lúc trước, rất chăm chú hỏi Tần Nghị: “Đúng rồi, đại thiếu, anh quay về ý định làm cái gì?”

“Tôi phải ở lại chỗ này!” Tần Nghị cao giọng tuyên bố

Chu Thiến có chút hoài nghi chăm chú nhìn hắn : “Ở, anh xác định ở lại chỗ này?”

“Không sai!” Tần Nghị khẳng định, sau đó hắn hướng Triệu Kỳ hỏi: “Kỳ kỳ, có thể chứ?”

“Tùy anh”, Triệu Kỳ khoát khoát tay, “Nếu như anh mệt, giường của tôi cũng có thể cho anh mượn”

Thật là quá tốt! Tần Nghị bởi vì tâm tình được đáp ứng mà bay cao tới trời, nhưng vẫn chưa kịp hoan hô, Tần Mặc chính là đã tới bên

“Lão đại, anh thật sự tính ở đây chiều nay?” Cô hỏi. Tần Nghị nghe thái độ của cô có đinh ninh, một chút thất vọng

“Không sai!”, Tần Nghị không chán mà trả lời. Hắn hiện tại tâm tình đang rất là tốt. Kỳ Kỳ dĩ nhiên còn đáp ứng lưu hắn lại trong lúc đang có nhiều người như vậy trước mặt hắn thật quá là hạnh phúc đi

“Một mình?” Tần Mặc chưa từ bỏ ý định hỏi

Tần Nghị không nắm bắt được ý nghĩ hỏi: “Cái gì mà một mình?”

“Bởi vì, xế chiều hôm nay nhị thiếu đã đáp ứng cùng tôi ra ngoài hẹn hò rồi!” Chu Thiến đắc ý đưa cho hắn đáp án. Nam nhân này ha ha… không hỏi rõ ràng liền một mực chắn chắn ở lại chỗ này, đã ngốc thì đến chết cũng ngốc, tức chết hắn sẽ tức chết.

Tần Nghị, ngẩn người, dưới một giây hắn hướng Triệu Kỳ truyền đạt mệnh lệnh : “Không cho phép đi!”

Không đợi Triệu Kỳ mở miệng, Tần Mặc vội vàng giải thích: “Lão đại, Thiến Thiến tỷ tỷ, chị ấy lại lừa anh nữa rồi! Kỳ thật, xế chiều nhị ca muốn cùng em, còn có Thiến Thiến tỷ tỷ đi dạo mua quần áo."

“Mua quần áo, có cái gì tốt mà mua?” Tần Nghị khó chịu nói, mấy người này dĩ nhiên là bắt đầu đùa giỡn hắn làm cho hắn rất là tức giận!

“Đại thiếu, chẳng lẽ anh không có nghe nói qua một câu sao? Đối với nữ nhân trong tủ bao giờ cũng thiếu quần áo. Chẳng lẽ anh dám phủ nhận, nhị thiếu nàng ấy không phải là nữ nhân à?" Chu Thiến nói một câu muốn bức hắn chết luôn.

“Kia… tôi đây cũng muốn đi.” Tần Nghị liều một phen, lập tức nói.

“Nữ nhân mua quần áo, nam nhân đi theo làm cái gì? Anh không chê nhàm chán sao? Vẫn là nhàn quá cam tâm tình nguyện đưa sức lao động miễn phí cho bọn họ?” Triệu Tranh đang chơi trò chơi trên điện thoại di động nghe bọn họ đối đáp liền phát biểu một lần

Tần Nghị bất chấp: “Tôi mặc kệ, tôi muốn đi!” Hắn sẽ không buông tha cho dù đó chính là vị hôn thê cùng Chu Thiến… cơ sự như thế này nghĩa là hướng không cho nữ nhân ở chung một chỗ, nguy hiểm!

Chuyển hướng Triệu Kỳ hắn lại mang bộ mặt đáng thương hề hề cầu khẩn: “Kỳ Kỳ, mời anh đi cùng có được hay không?”

Triệu Kỳ trầm mặc

“Nhị ca, chị để lão đại đi cùng đi!” Tần Mặc đột nhiên công khai vì đại ca nhà mình mà nói tốt.

Ô ô, thật là cảm động, Mặc Mặc, ca ca sau này thật sự không bao giờ ác với em nữa. Tần Nghị cảm động nghĩ.

Nhưng hắn cảm động chỉ được một giây liền hóa thành phẫn nộ, bởi vì hắn lại nghe Tần Mặc nói tiếp: “Em nhớ rất kỹ lão đại có thẻ vàng thượng hạng, nói như vậy, em cũng không cần vất vả cực nhọc tính toán tiền tiêu vặt, nhị ca chị cũng có thể tiết kiệm tiền thù lao lại cho em ăn nhờ gà rán!”

“Ngoài ra, vừa vặn chúng ta xui xẻo không có một chiếc xe phải đi bộ, mà đại thiếu lại có, chúng ta không cần phải lái!” Chu Thiếu cũng cao hứng bổ sung thêm một câu.

Tần Nghị trong lòng muốn giết người.

Chẳng lẽ trời sinh hắn ra chính là làm nô dịch cho những người này có phải không?

Ngược lại, Triệu Kỳ vẫn làm như suy nghĩ thật lâu, một hồi mới chậm rãi gật đầu: “Đây là ý kiến hay.”

Tần Nghị thiếu chút nữa thổ huyết.

“Kỳ Kỳ…” Hắn đau thương kêu.

Triệu Kỳ ngẩng đầu nhìn hắn: “Như thế nào, anh thay đổi chủ ý, không muốn đi?”

“Đi, như thế nào lại không đi” Tần Nghị ngẩng đầu, coi như là phu xe, miễn phí vẫn chuyển, hắn đồng ý chịu thiệt ai kêu trước kia là hắn có lỗi với Triệu Kỳ, hiện tại coi như là chuộc lỗi đi.

“Em cũng đi!” Triệu Tranh đột nhiên cũng giơ tay lên, hừng hức khí thế nói.

“Em đi làm cái gì? Em không phải từng nói cùng với nữ nhân đi dạo mua sắm rất không thú vị sao?" Tần Nghị mặt không chút thay đổi nhìn hắn. Người này ghét nhất là đi dạo phố, không dưng vô duyên vô cớ cùng đi theo, nhất định là có âm mưu!

Hắn cũng không thể nói chính mình vì muốn xem kịch vui mà đi,Triệu Tranh cười hắc hắc, rất nhanh nghĩ ra một lý do: “Em một mình ở chỗ này rất ư là nhàm chán, hơn nữa, em cũng sợ vạn nhất chờ em ngủ thiếp đi, lại có người bắt đầu phát tác thì làm sao bây giờ?

Mặt mũi Tần Nghị đau đầu, mặt mũi nghiêm trọng co quắp.

“Kia chỉ là ngoài ý muốn!” Hắn nhấn mạnh.

“Không sao nữa rồi, em đã tha thứ cho anh." Triệu Tranh hào phóng nói, bất quá Nhị tỷ này... không đúng, là Tần đại ca, xem như nhận lỗi anh có phải mua cho em đồ làm bồi thường? Huống hồ chúng ta vừa vặn năm người, nhồi vào xe anh không lãng phí tiền xăng dầu không phải là tốt hay sao? Hiện tại giá cả tiêu dùng tăng, chúng ta phải hiểu mà tận dụng cái đó.”

Lại thêm một người nghĩ ra được biện pháp bóc lột hắn.

Tần Nghị im lặng, không thể tránh được, hiện tại hắn giống như lá chắn cho mọi người, chỉ có thể yên lặng chịu đựng chấp nhận.

Nhặt chìa khóa xe lên, hắn nhàn nhạt liếc, mấy người kia vui mừng lộ rõ trên nét mặt một cái, “Vẫn còn chờ cái gì, đi liền đi!”

“Ây, đi!” Tần Mặc hoan hô, nhằm phía Triệu Kỳ bước tới, nhưng đến trước nàng khoảng một bước xoay hướng đi về phía Triệu Tranh, “Nhị ca, chúng ta đi!” hình như sợ Tần Nghị thay đổi ý định

Chu Thiến bước nhanh ra cửa, kéo cửa làm một bộ dạng thỉnh lễ : “Thỉnh, kim đại chủ nhân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.