Hiện tại mới chín giờ, còn quá sớm để đi ngủ, cô đắp chăn kín cho Nam Lãnh rồi nhẹ nhàng mặc áo khoác len dài, cầm theo điện thoại với ví tiền rời khỏi phòng khách sạn.
Cô muốn đi dạo một lúc, dù sao cũng chưa ngủ được.
Thời tiết vào đông khá lạnh, lại thêm ở biển dù gió không mạnh cũng mang luồng khí lạnh buốt da nhưng không thể không thừa nhận rất trong lành và thoải mái.
Ở xa xa đang có hoạt động lửa trại, Hàm Hi Họa kéo vạt áo len dợm bước đến đó.
Rất đông người hưởng ứng, bọn họ bao quanh một đống lửa lớn đang không ngừng tỏa ra nguồn nhiệt bừng bừng.
Càng bước lại gần Hàm Hi Họa nghe rõ được tiếng đàn ghita phát ra từ đám đông, tiếng đàn ấy du dương như thông qua ngọn lửa rực cháy kia truyền đến tai cô.
Cho đến khi nhìn thấy rõ người đàn ông đang ngồi trên một ghế gỗ nhỏ, những ngón tay có lực gãy trên dây đàn, chúng như những bước chân đang nhảy điệu múa sạp của người dân tộc thiểu số mà cô từng có dịp chiêm ngưỡng trước đây.
Không ngờ Hàn Dĩ Ngôn sẽ biết sử dụng loại nhạc cụ dân dã này cũng không nghĩ anh sẽ rũ bỏ thân phận cao quý mà quay quần cùng mọi người chơi lửa trại.
Hàm Hi Họa đảo mắt một lượt phát hiện Hứa Ngạn Thâm cùng với Đường Tuyết cũng có mặt ở đây, bọn họ dường như chưa phát hiện ra cô dù cô rất nổi bật có lẽ đã bị tiếng đàn của Hàn Dĩ Ngôn hút hồn.
Cảm thấy hoạt động rất thú vị cô không đi vội mà ngồi xếp bằng trên cát trắng nhập hội cùng bọn họ.
Cô gái bên cạnh bỗng đưa cho cô một cây pháo bông cầm tay. Hàm Hi Họa nhận lấy cũng không quên cảm ơn.
"Đi một mình thôi sao?" Cô gái chớp mắt hỏi.
Hàm Hi Họa nhìn cô ấy, cảm thấy rất quen mắt cho đến khi bị màu mắt màu xanh lam ấy thu hút mới nhớ ra. Là cô gái người ngoại quốc bị ngã ngựa.
Nhưng hẳn là cô ấy không biết mình, Hàm Hi Họa gật đầu thôi nhìn cô ấy.
"Người đàn ông đó đẹp trai quá." Cô gái cong cong khóe miệng cảm thán, đôi mắt xanh lam không che giấu được tâm tư thiếu nữ.
Người đàn ông đó đương nhiên là chỉ Hàn Dĩ Ngôn. Hàm Hi Họa theo lời của cô ấy mà liếc qua anh vài giây, không nghĩ tới anh cũng đang nhìn mình.
Cô giật mình một chút nhưng đã vội trở lại bình thường, khẽ gật đầu với anh lại dời tầm mắt đến đống lửa đang cháy phừng phực.
"Có điều anh ấy có bạn gái mất rồi." Cô gái lại lên tiếng, sợ cô không nghe rõ nên mông dịch gần một chút.
Giọng nói của cô ấy chuẩn giọng Anh-Anh, phát âm không nuốt chữ nhiều như người Mỹ, Hàm Hi Họa đoán có lẽ cô ấy là người gốc Vương Quốc Anh hoặc là Scotland.
Lúc này mới nhớ tới câu cô ấy vừa than vãn. Bạn gái? Ánh mắt không điều khiển được đánh giá Đường Tuyết ngồi cạnh anh. Có lẽ "bạn gái" trong lời cô ấy là cô ta.
Chuyện này lại không liên quan gì đến mình nên Hàm Hi Họa giữ im lặng, tai lắng nghe âm thanh của vạn vật đang diễn ra cùng dòng chảy của thời gian đang chầm chậm trôi.
"Này." Cô nàng bên cạnh có hơi hoạt bát, dường như không thể ngừng nói.
Hàm Hi Họa cũng không thấy phiền hay khó chịu, cô cảm nhận được cô gái ngoại quốc này rất vô tư đơn thuần. Đôi mắt trong suốt màu xanh lam ấy đã nói lên tất cả.
"Sao vậy?" Hàm Hi Họa đáp lại bằng tiếng anh. Phát âm của cô từ trước đến giờ khá tốt nên không sợ người khác không nghe được.
"Tôi là Emily, đến từ Scotland."
Quả nhiên cô đã đoán đúng.
Hàm Hi Họa mỉm cười cũng giới thiệu qua bản thân một chút. Cô lấy đại một tên tiếng Anh "Elsa". Cũng đủ tự tin đấy.
"Frozen." Emily nói xong liền bật cười.
Cô biết cô ấy đang chọc mình. Elsa là nhân vật trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng "Frozen" do Disney sản xuất.
"Nhưng rất hợp với cô đó." Emily cảm thấy bản thân có chút thất thố liền dịu lại nụ cười thoải mái vừa rồi.
Hàm Hi Họa lắc đầu. Tay cô cầm pháo bông lắc lư vài cái, đẹp thật đấy.
"Chúng ta hiện tại coi như là bạn rồi." Sau vài phút trao đổi thông tin ngắn ngủi Emily chốt hạ một câu.
Hàm Hi Họa lại gật đầu, cô cứ có cảm giác ai đó nhìn mình rất chăm chú nhưng khi nâng mắt quan sát thì chẳng phát hiện gì. Hứa Ngạn Thâm khi nãy đã dùng nụ cười đào hoa của anh ta chào hỏi với cô rồi, nên chắc chắn không phải anh ta đâu. Mà cô cũng tự cảm nhận được ánh mắt trong bóng tối kia là một ai đó khác.
Loại cảm giác này khá bất an. Hàm Hi Họa lại đảo mắt một vòng nhưng vẫn không có phát hiện gì.
"Nói cô chuyện này, lúc nãy tôi đi dạo vô tình… hoàn toàn là vô tình nhìn thấy cô bạn gái của anh đẹp trai kia nhào vào hôn môi anh ta." Dừng lại Emily chậc chậc hai cái. "Thật bạo mà."
Không cần Hàm Hi Họa tiếp lời cô ấy tiếp tục. "Nhưng có vẻ anh đẹp trai đặc biệt tức giận." Emily nhấn mạnh bằng hai từ "really".
(Really nghĩa là "thật sự" dùng để bày tỏ hoặc nhấn mạnh một ý nào đó muốn diễn đạt, trong trường hợp này có thể dịch là "đặc biệt")
Hàm Hi Họa cũng không ngạc nhiên, hơn nữa cô không có hứng thú với chuyện của bọn họ nhưng không thể để Emily tự nói tự vui được. Cô liền tỏ vẻ kinh ngạc một chút vừa lúc này tiếng đàn dừng lại, vài giây sau mọi người mới ra sức vỗ tay.
"Anh đẹp trai ơi, anh có bạn gái chưa ạ?" Một cô nàng ngồi cách Hàm Hi Họa khoảng ba bốn người vô cùng bạo dạn mà hỏi thẳng Hàn Dĩ Ngôn. Trên mặt cô gái ửng hồng dù cho cố gắng giữ bình tĩnh cũng có thể thấy rõ chỉ là cố tình giả vờ thôi.
Hàm Hi Họa nhếch miệng, pháo hoa trong tay đã sớm lụi tàn, chỉ còn vài tia sáng nhỏ xíu như vệt sáng của đom đóm lấp lánh. Ánh mắt của cô với Emily cùng lúc hướng đến Hàn Dĩ Ngôn chờ xem kịch hay.
Có điều vài giây sau Hàm Hi Họa không còn vui nổi nữa, bởi vì Hàn Dĩ Ngôn đang nhìn cô một cách chăm chú, không kiêng dè, ánh mắt của anh quá mức phô bày không khỏi làm mọi người sinh nghi.
Sau đó cô thấy anh nhếch khóe môi một chút, giọng nói ấm áp tựa vầng thái dương lọt vào tai tất cả những ai có mặt tại đây.
"Tôi chưa có bạn gái nhưng…" Đôi mắt anh vẫn dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp ấy, ngón tay không tự chủ gõ nhẹ vào đùi mình vài cái. "Tôi có người trong lòng."
Nụ cười trên mặt Hàm Hi Họa hoàn toàn tắt ngúm, thậm chí cả cơ mặt cũng căng cứng.
Cô biết có nhiều ánh mắt mang theo đủ loại tò mò, ngờ vực nhìn chằm chằm vào mình nhưng cô không thể hành động bộc phát. Nếu lúc này cô bỏ đi thì chính là nhận mình là cô gái trong lời Hàn Dĩ Ngôn nói. Cô có chút khó chịu lườm anh một cái rồi chuyển dời tầm mắt đến đống lửa đang tàn dần.
Emily bỗng kéo tay của Hàm Hi Họa, cô ấy dùng vẻ mặt khó tin mà quan sát cô một lượt lại liếc Hàn Dĩ Ngôn hai giây. "Cô với anh đẹp trai đó quen biết sao?"
Hàm Hi Họa nghĩ cũng chẳng cần giấu diếm gì nữa, cô gật đầu hơi uể oải đáp. "Nhưng không thân quen đâu." Nghĩ nghĩ cô lại bổ sung. "Tôi đã có chồng."
"wow." Vẻ mặt Emily còn sống động hơn lúc nãy.
Hàm Hi Họa buồn cười lại cho rằng cô nàng không tin liền nhấn mạnh. "Thật đấy. Tôi yêu chồng mình lắm."
Sau đó Emily ôm lấy hai má bầu bĩnh của chính mình chớp chớp mắt ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ Hàm Hi Họa.
Thật sự là một cô gái đáng yêu mà.
Câu trả lời trực tiếp của Hàn Dĩ Ngôn đã đánh vỡ trái tim mới chớm nở của bao thiếu nữ, có người biết đến danh tiếng của anh nên lén lút chụp tấm hình rồi dùng nick phụ đăng lên weibo khóc lóc thần tượng đã có người thầm mến rồi. Quả nhiên bài đăng này mau chóng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng, cũng có một số người bày tỏ sự không hài lòng khi chủ tus xâm phạm quyền riêng tư của người khác.
Chỉ là không quá một tiếng đồng hồ bài đăng này đã bị đá bay không còn chút vết tích.
Trao đổi số điện thoại với Emily xong cả hai tạm biệt nhau, một cơn gió mạnh thổi qua như rạch cắt da thịt, Hàm Hi Họa nổi một tầng da gà, cô hít hít mũi hai cái định trở về phòng khách sạn.\u0003\u0003\u0003