Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 299: Q.0 - Chương 299: Thiếu






Editor: Mẹ Bầu

Tiểu Bao Tử cầm cây gậy lau nhà lôi kéo trên đất để lau nhà. Sở Lăng Xuyên nhếch môi mỉm cười, cũng ngồi xuống, nâng tay lên lau đi một chút mồ hôi ở trên trán Tố Tố: "Em đi đâu vậy, mồ hôi ra đầy một đầu thế này?"

"Không có người nào đưa em đi chơi đùa, em tự đùa vui một mình chứ sao." Tố Tố nói xong, đứng dậy, "Em đi rửa cái mặt đã, rồi ăn cơm."

Lúc Tố Tố đi rửa mặt, có tiếng chuông điện thoại di động vang lên ở trong túi của cô. Sở Lăng Xuyên mở túi của cô ra. @MeBau*[email protected]@ Thời điểm anh cầm điện thoại, nhìn vào vào trong túi thấy có mấy hộp thuốc, anh không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ cô không thoải mái?

Chờ anh móc thuốc ra thì nhìn thấy tên thuốc trên đó. Sao cái tên thuốc này lại có vẻ quen thuộc như vậy nhỉ? Đây chẳng phải là loại thuốc mà anh đã uống được một ít thời gian rồi sao? Sở Lăng Xuyên lập tức hiểu ra! Nhất định là cô đã đi đến bệnh viện của đoàn bộ phận để mua thuốc cho anh rồi. Trong nháy mắt trái tim anh cảm thấy thật ấm áp, cảm động đến rối tinh rối mù! Bà xã của anh thật là tốt.

Tiểu Bao Tử đã bỏ lại cây gậy lau nhà, chạy tới, cùng Sở Lăng Xuyên nghe điện thoại di động. Sở Lăng Xuyên vội vàng nhìn một chút, là điện thoại trong nhà gọi tới. Anh nhanh chóng chuyển điện thoại đưa cho Tiểu Bao Tử. Cậu nhóc nghiêm túc đón lấy, nghe điện thoại. Không biết người ở bên trong đã nói cái gì đó, nhóc liền ngọt ngào kêu lên: "Ông ngại (ông ngoại). Vâng, vâng! Nhớ nhớ ông!"

Tiếp theo, nhóc liền bắt đầu ê ê a a nói cái gì đó không biết, phỏng chừng cũng không có ai nghe mà hiểu được. Rồi sau đó nhóc đưa di động cho Sở Lăng Xuyên: "Ba ba, nhanh, nói nói."

Sở Lăng Xuyên nhận lấy điện thoại, lập tức hàn huyên với bố vợ ở đầu dây bên kia. Mà Tố Tố lúc này cũng từ phòng vệ sinh đi ra, nhìn thấy Sở Lăng Xuyên đang nói chuyện điện thoại. Nghe qua là cô đã biết là điện thoại của ba mẹ mình gọi tới. Cho nên, Sở Lăng Xuyên chỉ nói trong chốc lát, Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn rồi sau đó Tố Tố lại nhận lấy tiếp tục trò chuyện cùng người trong nhà. Cha mẹ hỏi cô khi nào thì về nhà, cô nói với người trong nhà rằng chủ nhật sẽ trở về, sau đó liền cúp máy, đi ăn cơm.

Cơm trưa xong, Sở Lăng Xuyên đi ra ngoài một chút. Lúc trở lại, anh ôm một quả dưa hấu. Mùa Hè, ăn dưa hấu, có thể nói là thật thích hợp. Tiểu Bao Tử nhìn thấy dưa hấu, dậm dậm đôi chân trần nho nhỏ, miệng hô ăn dưa dưa.

Sở Lăng Xuyên bổ quả dưa hấu, đặt ở trên bàn trà. Anh cắt cho Tiểu Bao Tử một miếng dưa hấu, đặc biệt cắt ra thành từng miếng nhỏ, để cho nhóc ăn từng miếng một, sẽ dễ dàng hơn là để miếng to cắn ăn. Anh nào biết cậu nhóc không muốn ăn dưa cắt thành miếng nhỏ, mà lại muốn làm cả một


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.